1976 Dạo Chơi Săn Bắn Bắc Cảnh

Chương 111: Mạng sống như treo trên sợi tóc




Chương 111: Mạng sống như treo trên sợi tóc
Trở lại trong nội viện, đem thu hoạch săn bắn đưa đến nhà kho xong xuôi, Vệ Hoài gọi Mạnh Xuyên bên trên giường lò, Trương Hiểu Lan pha trà nước cho hai người, thêm củi vào lò, rồi đi ra ngoài bận rộn
Vệ Hoài đi vắng gần hai tháng, dẫn khách về nhà, đương nhiên phải ăn một bữa thật ngon
Thảo Nhi cũng không rảnh rỗi, giúp đỡ, chọn rau dại, nấm và thịt dự trữ trong nhà, đưa cho Trương Hiểu Lan
Bây giờ nó đã là một đứa bé sáu tuổi, đã hiểu chuyện
Gần đến nhá nhem tối, lão Cát chống nạng, vác đại bàng vàng trên vai, dẫn theo một con chồn khập khiễng trở về
Đại bàng vàng đã theo lão Cát hơn nửa năm, trước kia đậu trên vai hắn, khi lão Cát đi khập khiễng, nó còn thỉnh thoảng nhếch cánh giữ thăng bằng, bây giờ thì quen rồi, chỉ theo lão Cát, hơi lắc lư thân thể, đầu vẫn giữ nguyên không động
Vừa vào đến trong nội viện, hắn đã thấy ba con ngựa buộc trong chuồng, biết Vệ Hoài đã về, hắn treo con chồn lên chỗ thường dùng để treo con mồi lột da và căng da thuộc, vào nhà thấy Mạnh Xuyên cùng Vệ Hoài, có vẻ rất bất ngờ
Mạnh Xuyên thấy lão Cát trở về, theo tập tục người Ngạc Luân Xuân, vội xuống giường, hành lễ với lão Cát, gọi một tiếng: "Bác trai..
Hắn trước kia chỉ nghe Mạnh Chấn Bang nói lão Cát hồi trẻ là một thợ săn giỏi, am hiểu đặt bẫy, bây giờ nghe Vệ Hoài kể nhiều chuyện về lão Cát, hắn mới nhận ra, lão Cát không tầm thường, lợi hại hơn nhiều thợ săn già ở Trạm 18
"Đừng khách sáo với ta, ta không quen, cứ như An Ba mà đối đãi là được
Lão Cát đến cạnh giường, cởi giày u-la, ngồi xếp bằng lên giường, liếc nhìn Vệ Hoài: "Từ lần trước ngươi đến lâm trường thăm Vệ Hoài đến giờ đã hơn nửa năm, sao trông ngươi khác hẳn, đen gầy đi nhiều
Mạnh Xuyên cười khổ
Vệ Hoài thấy vậy, kể lại chuyện của Mạnh Xuyên
Lão Cát nghe xong cũng đầy cảm khái
Dường như ngoài việc động viên phải vực dậy, hướng về phía trước mà nhìn, nghĩ cho đứa bé trong nhà thì những thứ khác đều không quá quan trọng, ngay cả những lời này nói ra cũng có vẻ nhạt nhẽo
Biến cố này đối với một gia đình chẳng khác nào một tai họa lớn, nghe thì có vẻ bình thường, chỉ người trong cuộc mới biết, để tiếp tục chống đỡ, khó khăn đến nhường nào
Vệ Hoài cũng nói muốn cùng Mạnh Xuyên lên núi đi săn
Lão Cát thấy rất tốt
Dù thế nào thì Vệ Hoài và Mạnh Xuyên quen biết đã lâu, hiểu rõ và tin tưởng lẫn nhau, hai người cùng lên núi có thể giúp đỡ nhau, hắn mới yên tâm về Vệ Hoài, việc này tốt
"Ta thấy An Ba nói đúng, thay đổi hoàn cảnh, thay đổi tâm trạng, bắt đầu lại từ đầu, tốt cho cả ngươi, vợ con ngươi
Kiếm ít tiền, xây một căn nhà ở Hoàng Hoa lĩnh này, chuyển đến làm hàng xóm với An Ba cũng tốt
Lão Cát cũng đồng ý với Vệ Hoài, hiếm khi sẵn lòng giúp đỡ: "Chỉ cần ngươi muốn đến, ta sẽ giúp ngươi đến xã Hưng An nói một tiếng, dời hộ khẩu cho
Nghe vậy, Vệ Hoài bĩu môi: "Bác trai, người thiên vị quá rồi đó, ngày xưa con đến Hoàng Hoa lĩnh, làm thủ tục hộ khẩu các kiểu, còn phải nhờ mối quan hệ của Diêu Thiên Trạch mới xong việc
Lúc đó bác có quan hệ, lại không nói tiếng nào
Giờ Xuyên ca đến, bác lại tích cực
Lão Cát trừng Vệ Hoài: "Quan hệ là để dùng khi cần thiết thôi
Dù là Diêu Thiên Trạch cứu mạng ta, người ta giúp một hai lần là được, không thể cái gì cũng nhờ người ta, nhiều lần người ta cũng phiền, sẽ trở mặt đó, 'đại ân như thù' không biết à
Phải biết chuyện gì nên nhờ người, chuyện gì tự mình giải quyết được thì không nên cầu người
Với lại, thông qua Diêu Thiên Trạch, để xã và đội sản xuất đều biết ngươi có quan hệ, thì mới dễ hòa nhập hơn
Ta và xã trưởng xã Hưng An chỉ quen biết thôi, qua đó chỉ để trình bày, Diêu Thiên Trạch đã ra mặt thì ta không cần nói nữa, còn Mạnh Xuyên thì không có ai, ta chỉ có thể giúp bấy nhiêu thôi
Đương nhiên, ta chỉ có thể thử xem, nếu người ta không nể mặt, thì vẫn phải tự giải quyết thôi
"Cảm ơn bác trai
Mạnh Xuyên cảm kích Vệ Hoài và lão Cát đã thông cảm và giúp đỡ: "Nếu không nhờ Vệ Hoài qua đó, chắc con cứ chìm đắm mãi
Con đến đây cũng có ý định chuyển đến ở hẳn, xin nhờ bác giúp đỡ
Lão Cát gật đầu: "Được thôi, nếu muốn ở đây thì để hôm nào ta đến xã một chuyến, nói chuyện hộ khẩu của ngươi
Nhân lúc trước khi xuân đi còn chút thời gian, dạo này đừng vội gì cả, An Ba cứ dẫn nó đi núi Nham Thạch Hồ Chuyển Nước, chặt nhiều thông rụng lá về làm, đợi đầu xuân, thời tiết đẹp thì tranh thủ dựng nhà, rồi đón vợ con về


Chuyện coi như quyết định
Ban đêm dĩ nhiên là một bữa ăn phong phú
Nhưng thứ thu hút ánh mắt mọi người không phải là món ngon mà là đôi tay run rẩy không ngừng khi gắp thức ăn của Mạnh Xuyên
Lão Cát biết nguyên do nên bảo Mạnh Xuyên kiêng rượu
Phải cai nghiện rượu mới dần dần hồi phục được
Đêm đó, Mạnh Xuyên được sắp xếp ngủ chung giường lò với Thảo Nhi và lão Cát, còn Vệ Hoài thì tắm nước nóng do Trương Hiểu Lan chuẩn bị sẵn trong thùng gỗ lớn
Hai vợ chồng nằm trên giường trong phòng mình, đầu hôm không dám làm loạn, đến nửa đêm nghe thấy lão Cát và bọn trẻ ngáy, hai người mới lặng lẽ sờ soạng, tạo ra tiếng gió
Vệ Hoài không dám phát ra tiếng thở hổn hển thô kệch như dã thú, Trương Hiểu Lan cũng cắn chặt quai hàm, sợ gây ra tiếng động, chỉ có đôi tay như mèo cào trên lưng Vệ Hoài, để lại không ít vết cào
Ở nhà nghỉ ngơi hai ngày, lão Cát đến xã một chuyến, về báo với Mạnh Xuyên là đã nói chuyện xong, cũng liên hệ với xã trưởng Trạm 18, chỉ cần về tìm xã trưởng Trạm 18 làm thủ tục là có thể chuyển hộ khẩu xong, Vệ Hoài liền dẫn Mạnh Xuyên đi núi Nham Thạch Hồ Chuyển Nước, chọn thông rụng lá tốt trong rừng thông, khởi động cưa máy, bắt đầu chặt cây
Hai người đều sinh sống ở vùng Bắc Cảnh mênh mông này, nhưng đều sống bằng nghề đi săn, nhất là Vệ Hoài, ở lâm trường Y Lâm không ít thời gian, lại có cưa máy, nhưng chưa thực sự đốn củi
Nhưng nhờ quen Chương Nham, Ba Vân Hòa và đám trưởng kíp khai thác gỗ nên hiểu biết không ít về chuyện đốn củi
Đây không phải chặt một hai cây mà là chặt đủ gỗ để dựng một căn nhà gỗ và các công trình trong nội viện, số lượng không hề nhỏ
Nếu chặt một vài cây thì đơn giản, ra ngoài chưa đến nửa tiếng là xong, nhưng chặt số lượng lớn thì phải hết sức chú ý
Trên đường lên núi, Vệ Hoài kể lại những điều mình biết cho Mạnh Xuyên
Việc đốn củi tưởng chừng đơn giản nhưng cũng có không ít điều cần lưu ý
Đầu tiên là chọn cây
Cây có thân hoặc nhánh cây bị gãy, có thể nước lọt vào hoặc trên cành có lỗ thì phần lớn là mục, cây mục hoặc rỗng ruột thì không thể đốn
Chọn được cây rồi thì phải dọn sạch cây nhỏ, bụi cây, cỏ dại xung quanh để khi thao tác không bị vướng víu
Phải dọn dẹp hai lối đi an toàn để phòng bất trắc mà chạy
Kiểm tra cây muốn chặt xem có "Quỷ treo cổ" không
"Quỷ treo cổ" là cành cây bị gãy, rơi xuống lơ lửng giữa không trung do vướng vào cành cây khác, khi cây bị chặt lắc lư thì nó sẽ rơi xuống, có thể đập vào người, nên phải gỡ nó xuống trước
Kiểm tra cây muốn đốn xem có "Quay đầu cây gậy" không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Quay đầu cây gậy" là cây bị chặt có cành cây khô hoại, khi cây đổ xuống gặp vật cản, nó sẽ bật ngược lại, dễ đánh vào người, phải điều chỉnh hướng đổ của cây theo hướng có khe hở
Vệ Hoài vừa đi vừa nói các điều cần chú ý, kể liền một mạch mười mấy điều, khiến Mạnh Xuyên bật cười: "Nếu ai không biết nghe anh nói chắc sẽ tưởng anh là một nhân viên lâm trường giàu kinh nghiệm lắm
Vệ Hoài nghiêm mặt nói: "Không cẩn thận không được, kinh nghiệm của những người thợ đốn củi ở lâm trường là bao năm tổng kết, mỗi điều đều có thể đánh đổi bằng mạng sống
"Tôi biết


[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mạnh Xuyên giãn người ra, không còn ủ rũ: "Về sau già rồi, không chạy núi được nữa thì có thể tổ chức người đi đặt bẫy ở lâm trường, anh nhất định sẽ là một trưởng kíp khai thác gỗ giỏi
Hai người vượt qua mặt băng hồ Chuyển Nước, leo lên sườn núi, đến rừng thông rụng lá ở lưng chừng núi, bắt đầu chọn những cây thông rụng lá đường kính khoảng 50cm thân thẳng để chặt
Mấy ngày tiếp theo hợp tác rất thuận lợi, nhờ có dầu nên mỗi ngày đều chặt được hai ba chục cây thông rụng lá
Đến ngày thứ tám, dầu cưa máy hết, cảm thấy cũng đã chặt gần đủ vật liệu gỗ để xây nhà, hai người định chuẩn bị thêm vật liệu gỗ làm đồ dùng trong nhà, ưu tiên chọn gỗ cây đoạn, cây lịch
Vệ Hoài không đi xã ép dầu mà mượn một cái cưa lọng ở đội, chuẩn bị trực tiếp dùng sức người chọn vài cây gỗ tốt
Cưa lọng lưng cưa thẳng, miệng cưa cong hình cung, dài khoảng một mét ba, hai đầu cưa tán hai cái khuyên tròn, lắp cán gỗ, hai người kéo, là khí cụ chính mà đội khai thác gỗ dùng để đốn củi
Hai người để ý đến một cây đoạn già đường kính 60-70cm, thân cây thẳng tắp dài hơn bốn mét, tán cây rất lớn
Chọn hướng rồi, dọn bụi cây, cỏ dại dưới chân, hai người bắt đầu cưa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Kéo xong nửa trước lại rời cưa ra kéo phần sau, tiếng cưa xoát xoát xoát rất nhịp nhàng, khi miệng cưa sắp đứt thì nghe thấy một tiếng "Răng rắc"
Cây đoạn già đổ về phía trước
Điều mà hai người không ngờ tới là trong quá trình cây đổ, vì tán cây lớn một bên bị lệch, cây không xoay chuyển mà cũng không đổ theo ý muốn của Vệ Hoài và Mạnh Xuyên, nó đổ xiêu vẹo
Thấy vậy hai người biết tình hình không ổn, vội quay người chạy lên sườn núi, không dám ngoái đầu lại xem tình hình cây đổ
Chỉ thấy phía bên trái của cây vặn một cái, đập vào thân một cây đại thụ khác
Cây cối tráng kiện kia bị cây đoạn già đè cong eo, nhưng không gãy
Trong nháy mắt, cây bị đè cong lập tức bật thẳng lên, hất tung cây đoạn già
Mặt cắt thân cây nặng mấy tấn của cây đoạn già tựa như một mặt trống lớn đánh thẳng vào hai người, dọa hai người vội quay đầu chạy sang hai bên, vừa chạy được vài bước, chỉ nghe phía sau phanh một tiếng, thân cây đập vào gốc cây, lại văng ra ba bốn mét
Cảnh tượng này khiến hai người vừa dừng lại, quay đầu nhìn trợn mắt há mồm
Cám ơn trời đất, nó là dựng đứng rơi xuống, nếu sai lệch một chút, hai người dù trốn lên sườn núi, không chừng cũng có người bị thương, thậm chí mất mạng
Tình huống vừa rồi có thể nói là mạng sống như treo trên sợi tóc
Hai người run lên một hồi, hai khuôn mặt tái nhợt vì hoảng sợ mới cố gượng cười, nụ cười gượng gạo mà cay đắng
Nguy hiểm như một ảo thuật gia, có khi hô mưa gọi gió oanh oanh liệt liệt mà đến, khiến người kinh hãi run rẩy không thôi, có khi lại như một làn gió mát lặng lẽ mà tới, thần không biết quỷ không hay hoàn thành sứ mệnh
Có khi nhanh như chớp giật, trong chớp mắt, thậm chí không kịp sợ hãi và hoảng sợ
Hai người đã cẩn thận lại càng cẩn thận nhưng vẫn gặp phải tình huống bất ngờ
Thanh thế mãnh liệt kia khiến hai người đều hồn bay phách lạc, cảm thấy mình thật nhỏ bé
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.