1976 Dạo Chơi Săn Bắn Bắc Cảnh

Chương 4: Thiện ý đề điểm




"Ngươi trước kia thấy nó thì thế nào
Lão Cát quay sang Chương Nham cười ha hả: "Ngươi đi trạm 18 một chuyến, chọn được cô nương nào thì nàng ta chỉ có thể làm vợ ngươi, người khác không được cưới
Làm gì có chuyện đó
Chẳng phải là ai cưới trước thì người đó được à, đều dựa vào bản lĩnh thôi
Một câu của hắn làm Chương Nham tức thì mất hết cả hứng
Lại nghe lão Cát nói tiếp: "Đương nhiên, nếu trong lòng ngươi vẫn ấm ức, muốn chia chút lợi thì bây giờ qua giúp, đến lúc đó cũng có phần
Ta với An Ba thì không có mặt mũi đó
Vệ Hoài cười vỗ vai hắn, coi như an ủi
Chuyện này, thật ra không thể trách Vệ Hoài và lão Cát tới chậm, ngay cả Chương Nham với Ba Vân Hòa chẳng phải cũng bị ba người này bỏ lại phía sau, đến người cũng không thấy sao
Hai người bọn họ còn luôn chờ ở đường vận chuyển vật liệu tạm thời ở góc sân, muốn vào rừng này thì nhất định phải qua đó
Ba người kia xin nghỉ, sáng sớm đã đi thẳng đến đây, rất có thể trước đó đã phát hiện ra cái hang gấu đen này
Bốn người men theo sườn dốc phủ đầy tuyết đi lên một đoạn, đến chỗ cao, chọn chỗ nào có thể quan sát kỹ lưỡng, im hơi lặng tiếng ngồi xuống đất, nhìn ba người kia loay hoay
Rõ ràng là trong hang đất kia chắc chắn có hàng, không thì ba người đâu có dày công đến vậy
Chỉ thấy ba người ở chỗ đất hơi vuông vức cách cửa hang khoảng mười mét, dùng đao búa cẩn thận chặt hết đám cây bụi thấp bé giữa các cây đại thụ, kéo ra chỗ đất trống giữa sân, chất thành đống
Vệ Hoài chưa từng thấy ai đánh hang gấu, nhưng trước đó đã nghe người nói, rõ ràng việc dọn sạch chỗ cây cối này là để nếu gấu chó lúc ra hang mà không bị đánh chết ngay thì còn đường mà chạy trốn, không phải lo lắng quá nhiều
Ngoài ra, họ còn dẫm nát hết lớp tuyết ở chỗ đất trống kia, một mặt là để thăm dò xem chỗ này có hố nào có thể làm người ta trẹo chân, hay có cành cây, dây leo nào bị tuyết che kín gây vấp té, mặt khác vẫn là để khi bất ngờ phải chạy trốn không gặp phải tình huống ngoài ý muốn, cũng dễ dàng phát lực hơn
Thêm nữa là sẽ đốt một đống lửa dài trên chỗ đất trống đó
Động vật hoang dã phần lớn sợ lửa sợ khói, đến lúc đó nếu không bắn chết gấu chó ngay mà nó chạy ra đuổi người thì có thể chạy vòng quanh đống lửa, nếu không chạy được nữa thì có thể nhảy qua lửa mà tránh, gấu mù không dám lại gần lửa, tiện cho việc quần nhau, có thể hỗ trợ nhau
Trước đây, Vệ Hoài trong lòng nghĩ đơn giản, gấu chó chẳng phải mùa đông nào cũng ngủ lỳ trong hang, lười động đậy hay sao, chỉ cần không làm nó hoảng sợ thì người cho dù đi đến trước mặt nó, nó nhìn cũng như không, chẳng phải là cứ thế mà chĩa súng lên đầu gấu chó, gan lớn thì cứ việc bắn giết đơn giản thôi sao
Nhưng sau này nghe lão Cát nói mới biết, gấu chó khi ngủ đông trong hang thì ít khi động đậy, bộ phận đáng tiền nhất của nó chính là mật gấu, mà lúc này, mật lại đang tỏa ra khắp thân, bắn chết ngay thế thì lượng mật gấu sẽ không nhiều, giá tiền cũng giảm đi rất nhiều
Vì thế người đi rừng đánh gấu mù đều sẽ gọi hang
Cái gọi là gọi hang, chính là đánh thức gấu chó, chọc giận nó, khi đó gấu chó giận dữ thì mật trong người mới dồn về, đầy túi mật, có như thế mật gấu mới chất lượng, nhiều cân mà lại có giá trị nhất
Vệ Hoài hiểu rõ quá trình này cũng không hỏi thêm, chỉ lặng lẽ nhìn ba người thao tác thế nào
Có cơ hội nào tốt hơn là được trực tiếp quan sát chứ
Ba người tay chân lanh lẹ, tốn khoảng gần hai mươi phút là đã dọn xong một khoảng đất trống khá rộng, ngoài việc kéo cành lá của những cây đã chặt vào giữa sân, họ còn rậm rịch dẫm đi dẫm lại một lượt lớp tuyết trên mặt đất còn chưa đến một thước sâu, sau đó lại kiếm củi khô, mồi lửa đốt đống lửa
Mọi công đoạn đều giống với những gì Vệ Hoài từng nghe, chỉ là ba người kia cẩn thận, vừa làm việc vừa đánh giá cái hang dưới đất, đề phòng gấu chó xông ra
Xem ra, ba người hẳn không phải là lần đầu đánh gấu mù, làm việc cẩn thận tỉ mỉ
Đống lửa bốc cháy lên, bọn họ cũng không vội động thủ ngay, mà đứng cạnh đống lửa sưởi tay, nhỏ giọng bàn bạc gì đó
Đến khi đống lửa cháy tí tách, khói bốc lên nghi ngút, ba người mới bắt đầu hành động
Người cầm súng đã cũ kia, vòng ra sau cây tùng mọc nghiêng, thân to xù xì, chĩa súng lên trên miệng hang
Chỉ nhìn thôi cũng biết ý đồ là hễ gấu chó vừa thò đầu ra sẽ bắn ngay
Hai người còn lại, một người cầm rìu lớn, chặt cành cây gỗ dài, tiến về phía hang gấu, một người thì cầm khúc gỗ liễu, làm thương tua đỏ có thể làm đoản đao đứng chờ bên đống lửa
Thanh niên cầm rìu lớn đến gần miệng hang, trước tiên là cẩn thận nghiêng đầu nhìn vào trong hang đất, sau đó cầm gậy gỗ dài, chậm rãi thọc vào trong hang, đột ngột đâm mạnh một cái
Đâm xong lần này, hắn không nghĩ ngợi mà quay người bỏ chạy
Thấy vậy, người cầm súng nổ giọng quát lớn: "Mẹ con chim, làm cái gì vậy
Đùa ta chơi chắc
Có mỗi thế mà đã muốn gẩy cổ gấu chó ra à, dễ vậy thì ai mà chả làm được, Nhị Đản, bình thường gào thét như súng nổ, nghe oai phong lắm, hóa ra tới lúc lâm trận lại bé gan như con cóc
Gấu chó đâu có ăn thịt ngươi ngay, mỗi cái miệng hang đó thôi, nó muốn chui ra ngoài cũng khó, sợ cái gì
Nhu nhược, đi lại lần nữa
Thanh niên cầm rìu lớn nghe vậy, gãi gãi đầu, lại cầm gậy gỗ dài tiến về phía cửa hang, đến gần, hắn lại nghiêng đầu nhìn, thấy gấu chó không có động tĩnh, lại dùng gậy thọc vào trong hang hai lần, lần thứ hai thì vừa thọc hắn đã vội vàng bỏ chạy
Thế nhưng, người cầm súng trên miệng hang nhìn xuống một hồi, vẫn không thấy động tĩnh gì, lập tức trừng mắt: "Mẹ kiếp, mày mà không làm được thì cút ra một bên cho rảnh tay, cứ trây ra, Nhị Đản, nhìn mặt mày ngứa cả mắt

Để Khô Khan làm
"Lưu ca...con gấu chó tỉnh rồi, nó giật mình một cái, mắt nó mở ra nhìn tao, chĩa mũi về phía tao mà đâm
Thanh niên tên Nhị Đản cố gắng giải thích
Nói chưa dứt câu, nghe Nhị Đản nói vậy người cầm súng càng thêm giận dữ: "Cút, cút xa vào, đừng có mà ở đây làm vướng tay vướng chân…Mày thì giỏi có mỗi chuyện đó thôi, chẳng làm nên cơm cháo gì
Khô Khan..
mày tới
Tên xấu dễ nuôi, người ở biên giới phía Bắc không ít người khi còn bé đều có một cái tên lóng hoặc ngoại hiệu, lớn lên thì hai Lùn, ba Béo, bốn Trứng, năm Cầu Tử, sáu Khỉ…đầy rẫy
Vệ Hoài nghe không ít, mới đầu còn thấy thú vị, sau thì thấy bình thường thôi
Lưu mắng khó nghe, sắc mặt Nhị Đản tái xanh, vẫn cứng giọng đáp: "Mấy người muốn thế nào thì tùy, lão tử không chơi với các người nữa
Nói xong, hắn quay người bỏ đi
Hai người đều nhìn Nhị Đản, thấy hắn thực sự đi rồi, thanh niên tên Lưu ở phía sau lớn tiếng: "Đi cho khuất mắt, nói như thể chúng ta cần mày lắm vậy
Thật là…đồ bỏ đi
Sau đó, hắn nhìn về phía thanh niên tên Khô Khan bên cạnh đống lửa: "Khô Khan… mày vào gọi hang đi
Nhìn cảnh ba người như vậy, lão Cát không khỏi thở dài: "Mới đầu nhìn chúng nó làm ta còn tưởng là người có nghề, giờ nhìn kỹ, ai cũng vụng về, không có bản lĩnh mà tính tình lại bốc đồng…cứ thế này thì có mà gặp chuyện không hay
An Ba à, sau này lên núi, nếu tìm cộng tác thì phải tìm người tin cậy vào
Nếu tìm phải cái hạng người ham hố chuyện xấu thì thà không đi đánh còn hơn.”
Thấy ba người đó thể hiện, Vệ Hoài cũng thấy xúc động, sắp đến giờ phút quyết định gọi hang mà bọn họ lại không kìm chế được, làm sao mà nên chuyện được
Nghe lão Cát nhắc nhở, hắn nghiêm túc gật đầu: "Con nhớ rồi
Ngược lại Chương Nham lại nói một câu: "Bọn họ mà bắt không được thì cũng tốt, mình còn có cái để làm
Ba Vân Hòa bật cười: "Đừng có nghĩ nhiều, người ta còn có hai người kìa, anh bạn à, hy vọng càng lớn thì thất vọng càng nhiều đó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khô Khan nhìn Nhị Đản đi xa, lại nhìn thanh niên tên Lưu, ngập ngừng: "Lưu ca, dù sao cũng ở cùng một đồn mà, ba anh em mình, có mỗi anh là từng đi đánh gấu, tụi em có biết gì đâu, Nhị Đản sợ gấu thì em cũng sợ chứ
Không cần thiết phải nói nhau nặng lời vậy, tí về trại rồi em sẽ giảng hòa với nó
Có lẽ tại nó nghe lén mấy người công nhân ở lâm trường nói nên mới biết là có gấu đó
Bốn người Vệ Hoài nghe vậy cũng hơi sửng sốt, hóa ra là lỡ lời nên bị ba người kia biết, mà họ lại đến trước một bước
Lại nghe thanh niên tên Lưu hừ một tiếng: "Một cái đồn thì sao, tao đâu có nuông chiều nó
Nhanh lên đi, đừng có lề mề nữa, vào gọi hang, cứ dùng dao găm mà chơi tới bến cho nó
Khô Khan do dự một chút rồi vẫn cầm thương tua đỏ đi về phía hang gấu
“Lên tiếng đi …” Ai ngờ, hắn vừa mới kề miệng vào một bên, còn chưa kịp vung dao đâm, ngay cả Vệ Hoài và mấy người bọn họ đều nhìn thấy từ trong hang gấu đột ngột thò ra một cái đầu đen ngòm to tướng, kèm theo một tiếng gào thét kinh người, làm cho Khô Khan hoảng sợ nhảy lùi ra sau, thấy gấu chó có vẻ sắp ra khỏi hang, vội vàng quay người chạy về phía đống lửa
Tiếng gào của gấu chó này, nghe như tiếng rên rỉ của con bò lớn chuẩn bị bị giết thịt, nhưng âm thanh còn thô hơn một chút, mang nhiều cảm giác hung bạo, nghe rất đáng sợ
Vệ Hoài cảm thấy mình như bị điện giật, toàn thân có chút tê dại, ngoài lão Cát trấn tĩnh tự nhiên ra, Chương Nham và Ba Vân Hòa cũng không khỏi rùng mình
Định thần nhìn lại, con gấu chó kia không lập tức xông tới, mà lại thụt vào hang
"Khô Khan, ngươi đừng vội chạy, cho nó một phát, thấy thân nó ra một nửa thì chạy cũng được
Thấy gấu chó chỉ thò đầu ra một chút rồi lại rụt vào, chàng thanh niên cầm súng không kịp phản ứng, bèn lên tiếng giục Khô Khan
Nhưng đúng một khoảnh khắc phân thần ấy, gấu chó đột nhiên lao ra quá nửa thân người, xoay người quơ một móng về phía chàng thanh niên họ Lưu đang đứng trước cửa hang
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chàng thanh niên họ Lưu giật mình, vội vã bắn một phát súng về phía gấu chó, nhưng phát súng không trúng đầu mà lại trúng vai nó
Lần này, hoàn toàn chọc giận gấu đen, nó gầm lên một tiếng, mấy lần ưỡn người, chui ra khỏi hang
Khẩu súng cũ chàng thanh niên họ Lưu cầm, sau khi bắn một phát phải nạp thuốc, bỏ hạt nổ mới có thể dùng tiếp
Nhưng giờ gấu chó đã ra ngoài, sao cho hắn cơ hội nạp đạn được
Biết mình đã làm hỏng chuyện, thấy gấu chó xông tới, hắn quay đầu bỏ chạy
Vừa nãy gấu chó đã bị thương bởi súng của hắn, đâu dễ dàng bỏ qua cho hắn như vậy, nó xù lông cả người, ngay lập tức lách ra khỏi bụi cây, đuổi theo hắn
Hắn vốn muốn vòng sang một bên, định chạy về phía đống lửa, nhưng liếc thấy gấu chó hung tợn đuổi theo sau lưng, lo bị nó chặn lại, liền đổi ý, chạy sang ngang
Con gấu đen này rất lớn, ước chừng cũng phải hai trăm ký
Khi nó chạy, bộ lông đen dài th·e·o lớp mỡ thịt rung lắc, đâm vào mấy bụi cây nghe soạt soạt, giống như một quả cầu lông to lớn đang nhấp nhô điên cuồng, không mấy bước đã đuổi kịp chàng thanh niên họ Lưu, quơ một móng vuốt tới
Chỉ nghe tiếng kêu oái oái kì quái, chàng thanh niên họ Lưu ngay lập tức bị quật ngã xuống đất, biết mình sắp bị cắn, không màng đến đau đớn trên người, ra sức lật người, thấy gấu chó lao tới, không có cơ hội đứng lên chạy trốn, chỉ còn cách ôm khẩu súng cũ trong tay a a a hét lên một cách quái dị, cũng lớn tiếng kêu: "Khô Khan..
Cứu ta
Thấy cảnh tượng này, Khô Khan kinh hãi, ngây ngốc đứng bên đống lửa, mặt như phỗng
Chắc có lẽ bị tiếng kêu cứu vừa rồi đánh thức, hắn mới hoàn hồn lại, vội vã cầm dao phóng về phía gấu chó, bất chấp tất cả, đâm một nhát vào mông gấu
"Á..
Gấu chó bị đau, lại gào lên một tiếng, đổi hướng nhào về phía Khô Khan, tốc độ càng nhanh hơn
Thấy tình hình như vậy, Khô Khan nào dám cứng đối cứng, quay đầu chạy về phía đống lửa, muốn mượn đống lửa cản đường, tranh thủ cho chàng thanh niên cầm súng có cơ hội nạp đạn mới
Chỉ là, hắn không ngờ rằng, chàng thanh niên cầm súng vừa thoát chết khỏi móng vuốt gấu, gắng gượng đứng lên được, lại không hề có ý nạp đạn, ngược lại lẳng lặng cầm súng chuồn vào rừng
Ngay từ lúc thấy gấu chó quật ngã chàng thanh niên họ Lưu xuống đất, Vệ Hoài đã đứng lên, giơ súng lên chuẩn bị cứu người, nhưng vị trí không thuận lợi, có cây cối, bụi rậm che khuất, lại sợ bắn trúng người, chờ khi hắn di chuyển tìm được vị trí phù hợp, thì gấu đen đã đuổi theo Khô Khan rồi
Nhìn thấy chàng thanh niên họ Lưu với cái mông bê bết máu bỏ chạy không quay đầu lại, Vệ Hoài không kìm được chửi một câu: "Mẹ kiếp, thật không phải là người
Khô Khan bị gấu chó đuổi vòng quanh đống lửa trại, liều mạng xoay xở chạy trốn
Có đống lửa làm trở ngại, gấu chó nhất thời không đuổi kịp hắn, sự chú ý của hắn hoàn toàn tập trung vào gấu chó, chỉ lo chạy thoát, đợi đến khi hắn để ý thấy chàng thanh niên họ Lưu đã không còn bóng dáng, lập tức tức giận mắng: "Lưu Chấn Tr·u·ng, xxx tổ tông nhà ngươi
Thấy gấu chó vòng qua đống lửa lại nhào tới, hắn cố gượng quay đầu đâm một dao về phía gấu, kết quả, gấu chó không xông tới, cái dao trong tay bị gấu chó vung hai chưởng đánh bật, bay vào đống lửa đang cháy
Trong lòng hắn càng hoảng sợ hơn, chỉ biết quay đầu chạy tiếp, nhưng không dám rời xa đống lửa, hắn không nghi ngờ gì việc nếu không có đống lửa, hắn sẽ không chạy được bao xa liền bị gấu chó quật xuống đất, nhất thời cuống đến nỗi suýt khóc
Ngay lúc đó, trong rừng vang lên tiếng súng, ngay sau đó, một con chó đen không nhỏ lao ra từ trong rừng sủa ầm ĩ, đồng thời từ phía sau truyền đến một tiếng "Bịch" trầm đục, hắn thoáng nhìn con gấu sau lưng, ngay trong phát súng đó, lập tức ngã quỵ xuống đất, bốn chân run rẩy, phát ra tiếng kêu "Ư..
Ư..
yếu ớt
Khô Khan không dám chủ quan, vội vàng chạy ra xa một chút, lúc này mới quay đầu lại nhìn con gấu chó đang nằm vật ra đất, lại nhìn thấy bốn người đang đi từ trên sườn núi xuống, ngã phịch mông ngồi xuống trên tuyết, há miệng thở ra hơi trắng xóa
"Anh em, bắn hay lắm
Thấy gấu chó bị Vệ Hoài một phát súng giết chết, Chương Nham lộ vẻ hết sức hưng phấn, cùng Ba Vân Hòa đi theo Vệ Hoài chạy xuống
Đến bãi đất trống, Vệ Hoài dừng bước, Ba Vân Hòa cũng dừng theo, chỉ có Chương Nham vượt qua Vệ Hoài, tiếp tục đi về phía gấu chó, bị Vệ Hoài vội vàng đuổi theo hai bước giữ chặt lại: "Ngươi vội vàng đi qua đó làm gì
Chương Nham hơi sững sờ, quay đầu nhìn Vệ Hoài: "Đi xem gấu chó chết chưa
"Tối qua lúc Cát đại gia kể chuyện về gấu chó, ngươi cũng ở đó, không nghe Cát đại gia nói à, gấu chó rất dai, đôi khi thấy nó nằm im nhưng hễ người lại gần là nó đột nhiên vùng dậy tấn công, ngươi quên rồi à
Hay là ngươi cũng muốn bị gấu chó cào cho một nhát
Nghe nói thế, Chương Nham giật mình, vội vàng lùi về sau Vệ Hoài, cười gượng: "Vừa nãy vui quá, ta quên mất
Hai người bọn họ, tới để săn bắn, nhưng không mang theo súng trường bán tự động Type 56
"Đừng coi thường
Vệ Hoài dặn dò một tiếng, rồi giơ súng lên xông thẳng đến, thấy trên đầu gấu chó có một cái lỗ thủng lớn bằng ngón cái, đang không ngừng phun máu ra ngoài
Than Đen chưa từng ăn thịt gấu chó, cũng chưa từng giao chiến với gấu chó, nghe tiếng súng của Vệ Hoài, chạy đến bên gấu chó, nhưng chỉ dừng ở cách đó ba bước, thò đầu ra ngửi xung quanh, chứ không tiến lên cắn xé
Nó vẫn còn chưa biết gấu chó
Nhưng Vệ Hoài tin rằng, lần này xong, chỉ cần cho nó ăn thịt gấu chó, nó sẽ nhớ cái mùi vị này, về sau lên núi, có thể nhờ nó tìm gấu chó
Hắn gọi Than Đen đến bên cạnh, nhìn con gấu chó chân vẫn còn đang run nhẹ, rồi lại bồi thêm một phát súng vào đầu nó, thấy gấu chó vẫn không động đậy, xác định đã chết rồi, lúc này mới hướng về phía Khô Khan đang ngồi liệt trên tuyết quát lớn: "Anh bạn, có sao không
Khô Khan quay đầu lại gượng cười với Vệ Hoài, khẽ lắc đầu, tinh thần nói chuyện của hắn đã không còn nữa rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lão Cát liếc nhìn hắn một cái, cười nói: "Mặt mày hết hồn hết vía, mau về nghỉ ngơi đi, bị gấu chó dọa rồi, mấy ngày nữa cũng chưa hết kinh
Con gấu chó này, chúng ta thu nhé, không có ý kiến gì chứ
"Sao, muốn độc chiếm à
Bọn ta vất vả lắm mới lùa được gấu chó từ trong hang ra, tuy là các ngươi bắn chết, nhưng bọn ta không có công lao thì cũng có khổ lao chứ
Con gấu chó này, lúc đầu bị ta nổ súng làm bị thương đấy nhé
Từ trong rừng, Lưu Chấn Tr·u·ng, người bị gấu chó quơ vào mông vừa nãy, lại quay trở lại: "Muốn ăn sẵn, trên đời này có chuyện tốt thế sao
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý).

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.