Ánh mắt vị chủ nhiệm Từ này thật tinh tường
Đương nhiên, con mắt của hắn chỉ tinh tường khi phân biệt phong bao lì xì ít hay nhiều
Với tư cách chủ nhiệm phòng giáo vụ, Từ Đức Tài đã nhận vô số phong bao lì xì, chỉ cần lướt mắt qua một lượt là hắn có thể đoán đại khái bên trong phong bao chứa bao nhiêu tiền
Và xét độ dày của phong bao lì xì mà Thẩm Thu Sơn đặt trên hoa tươi lúc này, hẳn là một con số nguyên
Cũng chính là một vạn khối
Hai bó hoa tươi tuy không lay chuyển được khí khái của chủ nhiệm Từ
Nhưng phong bao lì xì một vạn khối này thì lại là chuyện khác
Thẩm Nhất Tiếu vẫn còn là con nít mà
Không thể vì yêu sớm mà hủy hoại tiền đồ đúng không
Từ Đức Tài không lộ vẻ gì, hắn nhét bó hoa cùng phong bao lì xì phía trên vào ngăn kéo dưới bàn làm việc, hành động này đã thể hiện thái độ của hắn
"Bố của Nhất Tiếu, về việc học sinh yêu sớm, phía nhà trường kiên quyết cấm chỉ, huống hồ đây lại là giai đoạn then chốt để bứt phá thi đại học
"Chủ nhiệm Từ, tôi tên Thẩm Thu Sơn, ngài gọi tôi Tiểu Thẩm hay Thu Sơn đều được
"Chuyện này Tiếu Tiếu nhất định có vấn đề, nhà trường xử lý thế nào tôi đều lý giải, nhưng dù sao cũng phải cho đứa trẻ một cơ hội tham gia thi đại học, nếu không những năm học này đều phí công, ngài nói có đúng không
Thẩm Thu Sơn chủ động tiếp lời, cũng bày tỏ thái độ của mình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ý của hắn đã rất rõ ràng, dù là ghi tội hay thông báo phê bình đều được, chỉ cần có cách xử lý khác mà thôi
"Vậy thì thế này, ghi đại qua, thứ hai sẽ thông báo phê bình trong lễ kéo cờ
"Nhưng Tiểu Thẩm cứ yên tâm, sẽ không ghi vào hồ sơ
Từ Đức Tài cũng là người lấy tiền làm phúc, nhận lấy phong bao lì xì một khắc này đã nghĩ kỹ kết quả xử lý
Ghi đại qua, thông báo phê bình toàn trường
Trông có vẻ rất nghiêm khắc, có thể tạo hiệu quả giết gà dọa khỉ
Nhưng đằng sau không ghi vào hồ sơ, nói cách khác đối với Thẩm Nhất Tiếu không gây ra ảnh hưởng thực tế nào
"Đều nghe theo sự sắp xếp của chủ nhiệm Từ
Thẩm Thu Sơn rất hài lòng với cách xử lý này, lúc này mỉm cười gật đầu
"Được, vậy ta lại gọi điện thoại cho phụ huynh La Dao
"Hai đứa trẻ phải được xử lý như nhau
Từ Đức Tài nhẹ nhàng khoát tay, ý đó đương nhiên là ra hiệu Thẩm Thu Sơn có thể đi ra, hắn còn phải nói chuyện với mẹ La Dao một tiếng
Bất quá, Thẩm Thu Sơn lại ngồi trên ghế sofa không nhúc nhích
"Tiểu Thẩm, ngươi có còn nghi ngờ gì về kết quả xử lý không
Từ Đức Tài lại nhìn Thẩm Thu Sơn hỏi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Chủ nhiệm Từ, kết quả xử lý này tôi rất hài lòng, không có bất kỳ ý kiến nào
"Bất quá, tôi còn một chuyện khác, muốn mời chủ nhiệm Từ giúp đỡ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vừa nói chuyện, Thẩm Thu Sơn theo bản năng xoa xoa hai bàn tay, chuyện này ngay cả chính hắn cũng có chút khó mà mở lời
"Còn có việc
Từ Đức Tài nhíu mày, trong lòng suy nghĩ, quả nhiên một vạn khối tiền không dễ cầm như thế
"Nói nghe xem đi
Phong bao đã nhận, Từ Đức Tài đành phải nghe xem Thẩm Thu Sơn còn có yêu cầu gì, nếu là những chuyện nhỏ như chuyển lớp, thuận tay hắn cũng làm
"Tôi muốn trưng cầu ý kiến về việc xin dự thính ở trường chúng ta..
Thẩm Thu Sơn khó khăn mở lời
"Dự thính
"Cấp ba sao
Nghe xong chỉ là chuyện dự thính, thần kinh căng cứng của Từ Đức Tài lập tức thả lỏng, chuyện này đối với hắn mà nói chỉ là việc rất nhỏ, đóng tiền, đi theo quy trình là được rồi
Trấn tĩnh lại, Từ Đức Tài cầm lấy ngọc khê trên bàn làm việc, tự mình châm một điếu, sau đó lại lấy ra một điếu đưa cho Thẩm Thu Sơn:
"Dùng một điếu không
"Cảm ơn chủ nhiệm Từ
Thẩm Thu Sơn cũng không khách khí, nhận lấy điếu thuốc từ trong túi quần móc ra bật lửa châm lửa
Ba mươi giây tiếp theo, hai người đều không nói chuyện, tự mình giải tỏa cơn nghiện thuốc
"Có phải con cái thân thích muốn đến dự thính không
Giữa làn khói bốc lên, Từ Đức Tài mở miệng hỏi
"Không phải
"Là chính tôi
Khi hút thuốc, Thẩm Thu Sơn vẫn luôn nghĩ làm sao để mở lời, nhưng nghĩ tới nghĩ lui chuyện này cũng chẳng có gì quanh co khuất tất, vẫn là nên đánh thẳng vào, hắn dứt khoát đi thẳng vào vấn đề
"Khụ khụ khụ..
Nghe xong lời Thẩm Thu Sơn đáp, Từ Đức Tài vừa hít một hơi khói vào phổi lập tức ho dữ dội
Chậm một lúc lâu, hắn ném điếu thuốc hút dở vào gạt tàn thuốc, không thể tưởng tượng nổi mà hỏi:
"Ngươi nói là ngươi muốn đến trường chúng ta dự thính?
"Ừm
Thẩm Thu Sơn gật đầu, vẻ mặt thành khẩn nói:
"Chủ nhiệm Từ, tình huống của Tiếu Tiếu nhà chúng tôi ngài cũng rõ ràng, thằng nhóc thối này sắp thi tốt nghiệp cấp ba rồi mà không biết cố gắng, cho nên, tôi muốn đích thân đốc thúc nó
"Ý của ngươi là, ngươi sở dĩ muốn đến dự thính chính là muốn nhìn chằm chằm Thẩm Nhất Tiếu đúng không
"Ừm ừm
Thẩm Thu Sơn lần nữa gật đầu:
"Ông nội Tiếu Tiếu đã đặt kỳ vọng vào nó, nó lại là nam đinh duy nhất đời thứ ba của gia đình Thẩm chúng tôi, cái này nếu mà thi không đậu đại học, tôi sợ ông nội Tiếu Tiếu không chịu nổi đả kích này
"Càng nghĩ, tôi liền muốn đến trường đích thân đốc thúc nó học tập
Đây là lý do hợp lý duy nhất mà Thẩm Thu Sơn có thể nghĩ ra, dù sao nếu hắn nói cho Từ Đức Tài rằng thật ra là chính mình muốn thi đại học, đối phương nhất định cho là hắn điên rồi
"Tiểu Thẩm à, loại tâm trạng này của ngươi ta có thể lý giải
"Thế nhưng mà, nhà trường không có loại tiền lệ này đâu, hơn nữa việc học tập như thế này, ta cảm thấy cũng không phải ngươi nhìn nó liền hữu dụng, có một số đứa trẻ, nó không phải là người học được, ngươi nhìn thế nào cũng chẳng làm nên chuyện gì
"Đương nhiên, ta không phải nói Thẩm Nhất Tiếu không học được, đứa trẻ này chính là ham chơi, thật ra vẫn rất thông minh
Lông mày của Từ Đức Tài đã xoắn lại thành một búi, phụ huynh coi trọng việc học của con cái hắn gặp quá nhiều, nhưng coi trọng đến mức độ này thì đây là lần đầu tiên hắn thấy
Cái này thật đúng là "lòng cha mẹ thương con trong thiên hạ"
"Chủ nhiệm Từ, tôi biết chuyện này ngài rất khó xử
"Nhưng tình huống của Thẩm Nhất Tiếu ngài cũng thấy đấy, người ta đều đang cố gắng chuẩn bị chiến đấu thi đại học, ngược lại nó lại hay, lại đặt hết tinh lực vào chuyện yêu đương, cái này nếu không có người nhìn chằm chằm, tôi thật sợ năm sau liền lên chức ông nội
"Chủ nhiệm Từ, đáng thương lòng cha mẹ trong thiên hạ mà
Thẩm Thu Sơn nói mấy câu cực kỳ thành khẩn, bất quá đây không phải trọng điểm, trọng điểm là hắn vừa nói chuyện vừa móc ra một phong bao lì xì khác đưa đến trước mặt Từ Đức Tài
Phong bao này cũng dày như cái vừa rồi
Hiển nhiên, đây đối với khí khái của chủ nhiệm Từ lại là một thách thức không nhỏ
Từ Đức Tài nhìn phong bao trước mặt, lại nhìn Thẩm Thu Sơn vẻ mặt thành khẩn, khó xử nói:
"Tiểu Thẩm à, tâm tình của ngươi ta hoàn toàn lý giải
"Nhưng chuyện này quả thật không dễ làm, hơn nữa cho dù là ta đồng ý, hiệu trưởng Vương bên kia cũng chưa chắc đồng ý, dù sao loại chuyện này là chưa từng nghe thấy..
Thẩm Thu Sơn thì lại lấy ra một phong bao lì xì khác đặt bên cạnh phong bao vừa rồi:
"Chủ nhiệm Từ, tôi và hiệu trưởng Vương không quen, nhờ ngài giúp đỡ chút, chi phí dự thính tôi sẽ đóng đầy đủ
"Coi như trường học thu nhận một học sinh dự thính, chỉ có điều, người học sinh này tuổi tác có chút lớn mà thôi
"Cái này..
Từ Đức Tài nhìn hai phong bao lì xì trước mặt, lại nghĩ đến phong bao trong ngăn kéo, tổng cộng ba vạn, một vạn đưa hiệu trưởng Vương, hắn có thể giữ lại hai vạn
Mặc dù với tư cách chủ nhiệm phòng giáo vụ Từ Đức Tài cuộc sống thường thường bậc trung, nhưng động miệng một cái liền có thể cầm hai vạn khối, đối với hắn mà nói vẫn là vô cùng có sức hấp dẫn
"Ai, đáng thương lòng cha mẹ trong thiên hạ mà
Từ Đức Tài thở dài, sau đó vung tay lên, trực tiếp nhét hai phong bao lì xì đó vào trong ngăn kéo:
"Tiểu Thẩm, vấn đề này ta không dám hứa chắc, dù sao không có tiền lệ, nếu không được, ta sẽ trả lại tiền."