90 Học Bá Tiểu Quân Y

Chương 4: Bề ngoài đáp ứng




Chương 4: Bề ngoài đáp ứng
Một loạt câu hỏi ngược của Cố Mộng khiến Lý Thiếu Cẩn có chút xuất thần, nàng lại nghĩ đến chuyện đời trước
Đời trước, Cố Mộng luôn dùng những lời này để khiến nàng áy náy
Nàng cũng tự trách mình hấp thu quá tốt, làm hại em gái mắc bệnh tim, cho nên chuyện gì cũng đều nguyện ý nhường cho Lý Oánh Tuyết
Sau này học y nàng mới biết, việc Lý Oánh Tuyết trổ mã không tốt chẳng lẽ lại trách nàng
Chẳng lẽ nàng hấp thu tốt lại là sai sao
Phải cùng Lý Oánh Tuyết mắc bệnh tim mới là tốt à
Người ta cũng sinh sinh đôi, chính mẹ nàng còn sinh một trai một gái, cũng đâu thấy có chuyện một đứa hấp thu tốt, một đứa hấp thu không tốt
Hơn nữa, tim không tốt chứ đâu phải đầu óc không tốt, thì liên quan gì đến việc học tập chứ
Rõ ràng là Cố Mộng đang bóp méo sự thật
Mà bi kịch đời trước của nàng, không thể không liên quan đến cảm giác tội lỗi như vậy, cho nên nàng mới hận Cố Mộng đến thế
Cố Mộng không lúc nào là không đè nén nhân cách của nàng, làm nhục chỉ số thông minh của nàng, khiến nàng biến thành một người ngu đần như vậy
Lý Thiếu Cẩn hoàn toàn tin tưởng, Cố Mộng chính là thiên vị, bất kể nàng tự tẩy não cho mình thế nào, cơn ác mộng có thể là hiểu lầm, thì Cố Mộng cũng không thể nào trong sạch được
Ngươi vĩnh viễn không thể gọi tỉnh một người giả vờ ngủ, cũng như vậy, ngươi vĩnh viễn không thể nói lại một người thiên vị
Cố Mộng thấy Lý Thiếu Cẩn không nói gì, giơ tay lên nói: “Lời của ta ngươi rốt cuộc có nghe thấy không?” Đây là đã nhẫn nhịn đến cực hạn, muốn đánh người
Ba không ở nhà, Lý Thiếu Cẩn nhìn thân thể nhỏ bé gầy như khỉ của mình, nàng cũng không muốn chịu thiệt thòi này, nàng mới học lớp mười hai, sức lực có hạn
Hơn nữa lần này, trà xanh biểu Lý Oánh Tuyết cũng không giúp đỡ
Lý Thiếu Cẩn đột nhiên nghiêm mặt nói: “Ta chẳng qua chỉ hỏi một chút thôi, nếu em gái muốn như vậy, ta sẽ đi nói với lão sư xem sao
Còn về việc lão sư có đồng ý hay không, có thể đem bằng tốt nghiệp ưu tú của một học sinh giỏi cho một người khác thành tích không tốt hay không, ta cũng không biết.” Lão sư đã bị Cố Mộng mua chuộc
Chỉ cần Lý Thiếu Cẩn không gây chuyện thì không sao cả
Cố Mộng yên tâm, sắc mặt cũng dễ nhìn hơn nhiều, nói: “Ngươi phải nói lời giữ lời đấy, đừng đến lúc đó lại đi tìm lão sư gây phiền phức.” Lý Thiếu Cẩn mím môi gật đầu, nhưng không lên tiếng
Vẻ mặt chịu ấm ức nhưng lại tỏ ra rất cố chấp muốn gánh chịu như vậy, mới là Lý Thiếu Cẩn mà Cố Mộng quen thuộc
Tìm lại được cảm giác quen thuộc, Cố Mộng hoàn toàn yên tâm
Quay đầu lại vui vẻ nói với Lý Oánh Tuyết: “Mau ăn đi, ăn no rồi học thêm nhiều kiến thức.” Lý Oánh Tuyết lòng không yên
Lý Thiếu Cẩn lúc này đặt đũa xuống nói: “Mẹ, con ăn no rồi, chúng ta khi nào đi?” Cố Mộng nhíu mày, bây giờ bà ta đang có việc cần nhờ Lý Thiếu Cẩn, nếu không chở Lý Thiếu Cẩn, sợ Lý Thiếu Cẩn đổi ý, nhưng chiếc xe nhỏ đó là chồng mua cho bà ta, bà ta không muốn để Lý Thiếu Cẩn ngồi, vậy phải làm sao bây giờ
Lúc này Lý Oánh Tuyết nói với Lý Thiếu Cẩn: “Đúng rồi tỷ, ta còn phải uống bát cháo nữa, ngươi xuống dưới ngã tư đường chờ ta và mẹ đi.” Đây là muốn đuổi nàng đi
Lý Thiếu Cẩn không nói gì, nhận lấy cặp sách từ tay Trần a di, thay giày rồi đi ra ngoài
Lý Thiếu Cẩn vừa đi, Lý Oánh Tuyết liền ném đôi đũa trong tay xuống
Cố Mộng giật mình, gọi cục cưng bảo bối: “Sao thế
Sao lại tức giận lớn như vậy
Đừng chấp nhặt với nó, nó chắc là mới đến tuổi nổi loạn, chọc người ta ghét.” Ngay sau đó Cố Mộng lại hạ giọng nói: “Hôm nay con là có thể có được bằng tốt nghiệp ưu tú rồi, đại bảo bối của ta luôn ưu tú như vậy.” Chính vì vậy mới tức giận
Sao có thể không chấp nhặt chứ
Trong đầu Lý Oánh Tuyết lại nghĩ đến lời Lý Thiếu Cẩn nói, “Còn về việc lão sư có đồng ý hay không, có thể đem bằng tốt nghiệp ưu tú của một học sinh giỏi cho một người khác thành tích không tốt hay không, ta cũng không biết.” Đây rõ ràng là đang châm chọc nàng học không giỏi, còn cướp đồ của Lý Thiếu Cẩn nàng
Nhưng cái bằng tốt nghiệp ưu tú đó vốn là mẹ đã nói sẽ cho nàng, chính là của nàng
Từ lúc nào đồ của nàng lại thành của Lý Thiếu Cẩn
Lý Oánh Tuyết không trả lời lời của mẫu thân, nói sang chuyện khác: “Mẹ, chúng ta đi từ nhà để xe ra cửa sau đi, không đi qua ngã tư cửa trước, để Lý Thiếu Cẩn chờ không được, đến muộn luôn.” Cố Mộng đậu xe ở nhà để xe dưới tầng hầm, nhà để xe có cửa cả hướng nam và bắc
Được thì được, nhưng vừa rồi Lý Oánh Tuyết đã bảo Lý Thiếu Cẩn ra cửa trước chờ
Cố Mộng có chút bất an nói: “Chúng ta không mang theo nó, nó tức giận thì làm thế nào
Nếu như tìm lão sư gây chuyện, lão sư sẽ khó xử lắm đó.” Lý Oánh Tuyết cười nhạt: “Đây là hình phạt cho việc nó nói sai lời
Còn về gây chuyện, nó dám sao
Cả đời nó đều như vậy, sợ mẹ còn không hết, huống chi là lão sư
Lão sư cũng không phải người nhà.” Học sinh đều sợ lão sư, nhất là học sinh học giỏi lại hướng nội như Lý Thiếu Cẩn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cố Mộng gật đầu: “Vẫn là đại bảo bối của ta thông minh, chúng ta không mang theo nó, cứ để nó đến muộn.” *** Một chiếc xe taxi Hạ Lợi màu xanh da trời dừng lại ở cổng trường chi nhánh quân khu, Lý Thiếu Cẩn trả bốn đồng tiền, bước xuống xe
Nàng không thể nào ngốc nghếch chờ xe của Cố Mộng, nghĩ lại việc Lý Oánh Tuyết đuổi nàng ra khỏi cửa sớm, chính là không yên tâm, cho nên nàng bắt taxi đến
Nhưng bắt taxi tốn mất bốn đồng, số tiền này vào lúc nàng chết chẳng đáng một xu, nhưng bây giờ nàng vẫn là học sinh, vật giá thấp, tiền tiêu vặt gần như không có, bốn đồng này khiến nàng đau lòng như cắt thịt
Nhưng không thể đau lòng quá lâu, Lý Thiếu Cẩn khẽ ngẩng đầu, đã nhìn thấy tên trường học
Đây là trường học của nàng mười sáu năm trước, giống hệt dáng vẻ trong trí nhớ, trước giờ tự học buổi sáng, rất nhiều học sinh túm năm tụm ba từ bên ngoài đi vào cổng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lý Thiếu Cẩn đeo cặp sách từ từ đi vào, phía trước nhất là dãy nhà học của bộ phận trung học cơ sở, sau đó là sân thể dục, tòa nhà ba tầng phía sau sân thể dục chính là bộ phận trung học phổ thông
Lý Thiếu Cẩn nhớ mình học lớp 12-6 (ba năm sáu ban), ở tầng ba, lên tầng ba rẽ phải, phòng học thứ năm
Bởi vì hôm nay đến muộn, trên đường gặp phải mấy người bạn học, thấy Lý Thiếu Cẩn, mọi người đều rất kinh ngạc: “Hôm nay sao đến muộn vậy?” Một bạn học nam dáng người rất cao trong số đó chào hỏi nàng
Bạn học nam này dáng người cao gầy, mặt cũng rất dài, Lý Thiếu Cẩn quên tên rồi, chỉ nhớ nam sinh này học không giỏi, nên mọi người gọi cậu ta là Đại Trường Kiểm (Mặt Dài)
Lúc đi học bọn họ cũng không quá thân, sau đó vào năm nàng ba mươi tuổi, người bạn học này đột nhiên bị xuất huyết não, đưa đến bệnh viện của họ, không phải nàng làm phẫu thuật, cụ thể bị bệnh gì nàng không biết, chỉ biết là nằm ở phòng chăm sóc đặc biệt nửa tháng, cuối cùng vẫn không mở mắt ra, trực tiếp qua đời
Lại vẫn có thể gặp được cậu ta, thật sự là phúc lợi của việc sống lại a, có thể gặp được người đã chết
Trong lòng Lý Thiếu Cẩn cũng không nói ra được là tư vị gì, vui mừng, tiếc nuối, khổ sở, kinh ngạc..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngũ vị tạp trần cùng mọi người chào hỏi: “Ta hôm nay dậy muộn.” Nói xong, Lý Thiếu Cẩn mím miệng cười một tiếng, đây là thói quen của nàng lúc đi học, tiếp theo liền không nói gì, bởi vì nàng là một người xấu hổ hướng nội
Các bạn học cũng chỉ là thuận miệng hỏi thăm một tiếng, Đại Trường Kiểm rất nhanh chỉ đi lướt qua nàng nói: “Đi.” Tiếp đó những người chơi thân với nhau vẫn túm năm tụm ba đi tiếp, không ai nhìn nàng nữa
Lý Thiếu Cẩn tự mình vào phòng học
Nàng là học sinh giỏi nhất lớp, cho nên chỗ ngồi rất tốt, ở vị trí hàng thứ hai chính giữa
Lý Thiếu Cẩn sau khi ngồi xuống, bạn cùng bàn cũng tới, là một cô nàng mập mạp tóc ngắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.