Ác Ma Đảo

Chương 136: Bạt thương thuật




Chương 136: Thuật rút súng
Đã ngươi thích Hắc Sắc Tam Liên Tinh, vậy thì một loại thiết kế mô phỏng liệt thương Hàng Diêm Ma từ vị đại sư này, ngươi nhất định cũng sẽ thích
Súng này là loại súng ngắn dài hơn, tầm bắn đứng đầu trong số các súng ngắn, tốc độ bắn cũng rất nhanh, mỗi lần có thể chứa ba mươi lăm viên đạn luyện ngân phá ma, là loại súng ngắn có hộp đạn lớn nhất
Ưu điểm lớn nhất của khẩu súng này là có thể gắn một tấm thẻ từ cấp ba trở xuống, so với thẻ không gian mười vạn viên đạn thì có lẽ sẽ tăng độ chính xác của xạ kích đặc thù
"Bách phát bách trúng cùng động thái thị lực, đều có thể dùng tới được chứ
Gắn thẻ công năng vào súng ta còn có thể thêm một lớp ma chú cấp tốc
Mỹ Thụ giới thiệu lập tức khiến ta nghĩ tới hai tấm thẻ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Liệt thương Hàng Diêm Ma, cái tên này có chút cổ quái, nhưng hình dáng khẩu súng lại vô cùng thô kệch, hoàn toàn không giống với phong cách Hắc Sắc Tam Liên Tinh, thật nhìn không ra chúng được thiết kế bởi cùng một người
Mỹ Thụ giới thiệu hai khẩu linh năng thương không tệ, nhưng ta luôn cảm thấy cần phải có một khẩu vũ khí phù hợp với phong cách của mình
Khi ánh mắt ta đảo quanh kho vũ khí, hai tay khẽ run lên, như ma xui quỷ khiến, ta rút ra một khẩu súng trường màu nâu bám đầy bụi từ một giá súng cũ kĩ
Khẩu súng ngắn này cầm vào tay rất nặng, nòng súng thẳng tắp, to và dài, báng súng vừa tay, dài đến một trăm năm mươi centimet, chỉ cần người dùng muốn, lúc nào cũng có thể dùng cái hung khí này như gậy, quả thực là một thứ vũ khí hợp lợi cho cả già trẻ
Gõ vào thân súng, phát ra tiếng kêu trầm đục, lại giống như chất gỗ, nhưng loại gỗ nào lại có tính chất như này
Mật độ của nó nặng hơn bất kỳ kim loại nào
Mỹ Thụ thấy ta mân mê khẩu súng trường đầy bụi bẩn này thì thuận miệng giới thiệu: "Khẩu Hoàng Long Thương này là tác phẩm thất bại của Roger, chất liệu chế tạo chính là một loại gỗ cực hiếm trên nguyên nguyên đại lục tên là thiên kích mộc, vốn định chế thành một khẩu linh năng thương có hỏa lực mạnh mẽ, nhưng vì một vài khâu thất bại mà khẩu súng này thường xuyên bị dừng
Mỗi lần ngừng thì đạn không bắn ra được sẽ phát nổ trong nòng, lực giật đột ngột tăng gấp mười lần, không cánh tay nào của người dùng có thể chịu được loại xung kích đó, nên nó bị bỏ hoang ở đây
"Đạn phát nổ trong nòng
Súng này lẽ ra phải thành tro bụi mới đúng chứ
"Ưu điểm của thiên kích mộc chính là sự rắn chắc
Bị phát nổ nhiều lần như vậy mà vẫn không hề bị hư hại, lúc trước Roger có nhờ một nhân vật thần bí chế tạo linh kiện pháo Hoàng Long, ngay cả Roger cũng không thể sửa được khẩu súng này
Nếu không định dùng để chiến đấu thì nó lại là báu vật cao cấp nhất trong kho vũ khí này
Năng lực của thời không thủ tự sĩ đang không ngừng nhắc nhở ta phải lấy khẩu pháo Hoàng Long đi, dù ta không biết vật này có tác dụng gì đối với ta
Nhưng năng lực dự báo của thời không thủ tự sĩ chưa bao giờ sai, lần này chắc cũng không ngoại lệ
"Tạo hình khẩu súng này ta rất thích, lấy ra làm vật trang sức cũng không tệ
Ta hời hợt thu khẩu phế thương này vào không gian vũ khí Kuka, Mỹ Thụ cũng không có ý định ngăn cản, nàng khoanh tay, thản nhiên nói với ta: "Bài học bắn súng, trước hết phải chọn súng, dùng cảm giác tiếp xúc với súng
Ngươi đã chọn được vũ khí, vậy ta sẽ dạy ngươi kỹ năng đầu tiên sau khi cầm súng..
Đó là thuật rút súng
"Thuật rút súng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Giống kiểu mấy tay cao bồi miền tây hay chơi ấy hả
Rút súng rồi bắn trong vài giây
Cái này ta không có vấn đề gì
Ta định khoe một chút về sự nhanh tay của mình thì một nòng súng đen ngòm đã kề vào trán ta
Mỹ Thụ cười nhạt, thấy được sự xấu hổ và không phục của ta, nói một câu: "Lại đến
Vận dụng động thái thị lực, ta cố sức muốn thấy rõ động tác của Mỹ Thụ, nhưng tay của vị nữ huấn luyện viên này thực sự quá nhanh, liên tiếp bảy lần, nòng súng của nàng đã chĩa vào trán ta, ta đến phản ứng cũng không kịp
"Thuật rút súng chỉ có một tiêu chuẩn động tác duy nhất
Đó là điều mà tất cả xạ thủ đều công nhận
Động tác đó hoàn mỹ nhất, khoảng cách rút súng ngắn nhất, mọi quy trình đều đơn giản nhất
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tay của ngươi không chậm như tưởng tượng, nhưng những chi tiết nhỏ lại thừa ít nhất ba lần động tác vướng víu, nên không thể nào đuổi kịp tốc độ rút súng của ta
"Hiểu rồi
Lần huấn luyện này khiến sau lưng ta đổ mồ hôi lạnh, nếu Mỹ Thụ là địch nhân, ta đã sớm c·hết không biết bao nhiêu lần, ta hoàn toàn thu lại suy nghĩ khinh thường thương pháp của mình
Mỹ Thụ là một huấn luyện viên rất giỏi, nàng làm chậm động tác, để ta quan s·á·t từng quy trình của thuật rút súng
Sau vài lần diễn tập, ta rất nhanh chóng nắm vững thủ pháp này
Thuật rút súng chú trọng sự không thừa thãi, mỗi một nhóm cơ bắp đều phải được điều khiển một cách hoàn hảo, biên độ xuất thủ càng nhỏ càng tốt, tay nhanh thì tay phải vững, mới có thể xạ kích trong chớp mắt, đồng thời bắn trúng mục tiêu
Ta hấp thu kỹ năng xạ kích Mỹ Thụ dạy rất nhanh
Lúc trước ta cảm thấy đã có thẻ động thái thị lực, thẻ bách phát bách trúng thì không cần tốn sức luyện tập súng ống làm gì, dù sao cầm khẩu nào cũng có thể tùy tiện chơi
Nhưng qua lần học tập này, ta mới nhận ra kỹ năng mà ta xem thường là chỉ cần bóp cò bằng một ngón tay lại có quá nhiều thứ để học hỏi, chỉ riêng nghịch súng thôi đã có vô vàn điều ảo diệu
Không biết ta đã luyện tập tư thế rút súng bao nhiêu lần, ngay cả khi trời đã nhá nhem tối cũng không để ý, mãi đến khi huấn luyện viên Mỹ Thụ lên tiếng: "Khả năng lĩnh hội của ngươi rất tốt, sau này chỉ cần chăm chỉ rèn luyện, hôm nay bài học về thuật rút súng dừng ở đây nhé
Ngày mai ngươi đến đây tiếp, ta sẽ dạy ngươi thuật giấu súng, thuật đổi súng và cách thay băng đạn
Mỹ Thụ nhẹ nhàng phủi bụi trên quần áo, lộ ra vẻ mặt rất đáng yêu, làm một cái mặt quỷ cười duyên, yểu điệu rời khỏi trước mặt ta
Ta chìm đắm trong không khí học tập nên không hề để ý thời gian trôi nhanh như vậy, thoáng chốc đã hết một ngày
"Xem ra không chỉ kỳ nghỉ hè phải đi tắm suối nước nóng mà ngay cả kỳ học mới cũng phải trốn học một thời gian dài, cứ thế này có khi nào về nhà thi đại học được hay không cũng không biết
Sau khi Mỹ Thụ rời đi, sân huấn luyện số hai trở nên vắng vẻ, ta cũng không muốn về phòng, cứ ngồi ở cổng kho vũ khí, ngắm hoàng hôn, đếm mây trên trời, mặc gió chiều thổi nhẹ vào mặt, một cảm giác tự do thoải mái, thư thái đọng lại trong lòng
Không cần giống như ở đảo Ác Ma, mỗi ngày đều nguy hiểm tứ phía, hết đánh đến giết, cũng không cần giống như ở trường học, mỗi ngày đều khổ sở nghiên cứu các loại môn học, cảm giác này thật sự quá tuyệt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.