Chương 294: Ma sủng, chiến phủ Có được linh hồn, vong linh hoàng long pháo liền có thể tự hành công kích
Một thanh tiềm phục tại một góc nào đó, liên tiếp đánh lén, linh năng súng, tự nhiên so với việc ta cầm trong tay sát thương tính càng lớn, dạng vũ khí này khi hỗn chiến sẽ phát huy tác dụng quyết định
"Âm hiểm, xảo trá, lại còn trung thành, dạng linh hồn này nếu như không phải do con người tạo ra, căn bản không có cái nào đạt được
Nhà máy rèn đúc của Uriel chỉ mới dự trữ linh hồn nhân tạo một hạng, liền đã đủ được gọi là thần khí
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đưa tay nắm lấy khẩu vong linh hoàng long pháo vừa mới ra lò, khẩu súng này đã được nâng cấp thành vũ khí linh năng cấp tám, vẫn mang hai thuộc tính vong linh, vị trí cán súng có một chút biến đổi nhỏ, càng phù hợp với đôi tay của ta
Yến Thiến Hồng hét lớn một tiếng, hai ngón giữa xanh thẫm giao nhau, tôi luyện thành hai đạo kiếm phách thuần khiết, xoay quanh người vài vòng, ẩn vào bên trong ngón giữa
Thấy Tiểu Hoàng Hoàng trở về, nàng lập tức vui vẻ bế con cún lên, vuốt ve mấy lần bộ lông mềm mại của nó, cười hỏi: "Có phải con đói bụng rồi không, có muốn ta bắt hai con ma thú cho con ăn không
Hiển nhiên Tiểu Hoàng Hoàng rất giận ta nuốt lời, một đôi mắt chó trong veo vẫn luôn nhìn chằm chằm vào ta, phun ra vẻ giận dữ, như thể muốn nói lần sau sẽ tuyệt đối không giúp ta nữa
Ta sửa chữa khẩu vong linh hoàng long pháo, trong lòng tương đối thoải mái, đối với con chó nhỏ này tự nhiên cũng thấy thuận mắt hơn, bất quá ta thực sự quên mất lời hứa trước đó, chỉ coi con chó này đòi ăn thôi
Nó réo lên không ngừng, làm ta đột nhiên nảy ra ý tưởng, tiện tay cắm một đôi cánh chim ma pháp lên vai Tiểu Hoàng Hoàng, nhỏ giọng dỗ dành nói: "Này, sau này ngươi sẽ bay được, không cần phải chạy cực khổ nữa, cảm ơn ta đi
Ánh mắt Tiểu Hoàng Hoàng lộ ra vẻ kinh ngạc, dường như muốn nói: "Vậy còn..
Chẳng qua người và chó khác nhau, cuối cùng nó chỉ có thể chấp nhận số phận
Ta đưa ba cặp phù văn thạch truyền tống một lần cho Yến Thiến Hồng, dặn dò nàng cách sử dụng, hai người ăn qua loa một chút liền chuẩn bị xông ra khỏi thần điện
Lúc trước Tọa Đầu Long có nói lời đe dọa, nhưng khi đó ta không để tâm lắm chuyện phong ấn mà hắn nhắc tới
Thế nhưng đến khi dùng mấy cách mà ta vẫn không xông ra ngoài được, lúc này mới có chút kinh ngạc
Tọa Đầu Long bên ngoài thần điện của Uriel đã thêm một lớp lồng năng lượng, tầng lồng này phụ thuộc vào thần huy để vận hành, nhưng công dụng của nó lại không phải để bảo vệ mà là để phong tỏa, đến cả vong linh hoàng long pháo cũng không oanh ra được tầng bảo hộ này
Yến Thiến Hồng không nói một lời, rút trường đao, định thử phá tan tầng bảo hộ này, ta đưa tay cản nàng lại, khẽ nói: "Vẫn là để ta
Ngón tay khẽ chạm, một tấm thẻ màu vàng rời tay bay ra, lập tức biến thành một cây búa lớn, hung hăng bổ một nhát, rắc một tiếng, lồng năng lượng mà Tọa Đầu Long để lại liền tan tành
Tấm thẻ màu vàng rơi xuống đất, ngay lập tức biến thành một con mèo hoa tam sắc xinh đẹp, thản nhiên chạy trở về bên cạnh ta, meo meo kêu hai tiếng
Mặt ta lộ rõ vẻ cười khổ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không sai
Vô song Atula giờ đây đã biến thành bộ dạng này, căn bản không thể xem như vũ khí để dùng được, mà chỉ có thể giống pháp bảo tế luyện mà thôi
Chỉ là như vậy vẫn còn là chuyện tốt, vấn đề là ta rất khó điều khiển vô song Atula, rất dễ dàng bị người khác đoạt mất
Con mèo này lại rất trung thành, mỗi lần đều biết đường chạy về bên cạnh ta, nhưng Vô Song Atula biến thành mèo, nửa điểm pháp lực cũng không có, ngoại trừ lực lượng lớn hơn mèo bình thường một chút, nó hoàn toàn giống một con mèo nhà, tùy tiện bị người ta bế đi được
Tiểu Hoàng Hoàng thấy mèo hoa trong tay ta, lộ ra vô cùng kích động, gâu gâu kêu lớn chạy tới, mèo hoa lại ngạo nghễ ngẩng cao đầu, chẳng thèm để ý Tiểu Hoàng Hoàng
Yến Thiến Hồng kinh ngạc nói: "Đây là cái ngươi nói, Vô Song Atula gặp vấn đề
Ta khổ não đáp: "Không sai, ta đoán chắc là có phương pháp để thần phủ này phát huy uy lực vô tận, nhưng trên nó một mảnh trống không, không có bất kỳ nhắc nhở nào
“Ít nhất là dùng để đánh lén cũng được mà, chỉ cần một đòn có thể chém chết địch nhân.” Yến Thiến Hồng đề nghị một cách đơn giản lại trực tiếp, bất quá ta không quá trông cậy vào Vô Song Atula có thể một búa chém chết Tọa Đầu Long
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Đi
Chúng ta sẽ cho Tọa Đầu Long một kinh hỉ, lần sau khi hắn xuất hiện trở lại, chí ít cũng sẽ không còn kiêu ngạo như vậy nữa.” Ta xoa nhẹ đầu Tiểu Hoàng Hoàng rồi khẽ nói: “Lần này ngươi ở trong nhà ngủ cho ngoan, gặp nguy hiểm nhớ kỹ trốn đi, nếu không thì cố chạy cho nhanh.” Căn dặn cún con xong, ta bế mèo hoa lên, tiện tay vuốt nó, liền biến thành một tấm thẻ vàng, cũng không ngoảnh đầu lại, đi thẳng đến đại môn của thần điện
Yến Thiến Hồng không một tiếng động đi theo phía sau, bất quá khi nàng đuổi ra khỏi thần điện, thân ảnh của ta đã biến thành một bóng nhạt, gần như biến mất ở chân núi
Tọa Đầu Long đã rút lui Khô Lâu Kình Kỵ Sĩ Đoàn cùng U Linh Thuyền hạm đội ra khỏi bán kính tấn công của các ma thú ở Thiên Đường đảo, nhưng cũng không rời đi quá xa
Nơi này là biển Hồng Lân, phạm vi thế lực của hắn, ngoại trừ hai đạo binh lính mà hắn vẫn lấy làm tự hào, Tọa Đầu Long lại điều thêm một đạo đại quân khác, vô số ma thú hệ Thủy chở các loại vong linh, đội quân này số lượng khổng lồ vượt quá năm vạn, do Tọa Đầu Long thu thập được từ hòn đảo mà hắn khống chế, chuẩn bị dùng để đổ bộ tác chiến ngày mai
“Nếu như Tọa Đầu Long có đủ nắm chắc, thì một mình hắn cũng đã đủ đánh giết ta và Yến Thiến Hồng rồi, hà tất phải bày ra một trận thế lớn như vậy… Ha ha, chỉ sợ cũng không phải chỉ vì e ngại Vô Song Atula
Trên người ta có một chút bí mật..
ai ai cũng biết rồi, ngược lại ta không hề hay biết.” Vô Song Atula thẻ vàng khẽ rung lên, phát ra tiếng kêu của mèo, tiếp đó trong nháy mắt, ta đã biến mất trên đất bằng
Vừa dung hợp Vô Song Atula, trong đầu ta xuất hiện vô số cảnh tàn sát, cứ thế hiện ra lần nữa, khiến ta không thể phân biệt đâu là hiện thực, đâu là hư ảo
Đến khi thân hình ta xuất hiện lần nữa, thì đã ở giữa không trung, thân hình bạo tăng gấp năm lần, cây cự phủ trên tay cũng có hình dáng dữ tợn
Một cách không tự chủ, ta kết hợp với hình ảnh một vị thần tướng cầm búa mà ta còn lưu lại trong đầu, hung hăng nhắm vào chiếc U Linh Thuyền lớn nhất mà đánh xuống
Chiếc U Linh Thuyền kia tràn ra một màn sương dày đặc, vừa buông vừa thu, trong nháy mắt đã di chuyển tới vị trí cách xa vài km, một đòn búa của ta đánh xuống mặt biển, sức mạnh vô song làm trào dâng những bọt nước cao ngất trời, một vệt trắng xóa vút lên cao, lao thẳng ra ngoài mười mấy dặm, sức búa phá nát rãnh biển sâu gần một cây số
Sau khi tránh được đòn này, trên chiếc U Linh Thuyền xuất hiện một bóng người cao lớn, chính là thuyền trưởng Minh Nhạc, hắn đã trở về bản thể, sức mạnh so với trên đất liền mạnh hơn gấp mười, thân thể trong suốt bao phủ cả con thuyền lớn, thứ kiếm trên tay tựa như một cột buồm lớn thô kệch
Hắn nhìn về phía bầu trời, đối với việc Vô Song Atula có thể một kích tạo ra dư chấn lớn như vậy sinh ra sự e ngại sâu sắc, nhìn thấy ta lần nữa vung búa đánh xuống, thanh kiếm trên tay vậy mà không dám ngăn cản, mà lần nữa thúc đẩy U Linh Thuyền Minh Nhạc Hào di chuyển để né tránh
(chưa xong còn)