Ác Ma Đảo

Chương 92: Lại là thật lâu, trước đây thật lâu truyền thuyết




Chương 92: Lại là chuyện rất xưa, truyền thuyết từ rất xa xưa "Rất lâu, rất lâu trước đây, ta vẫn chỉ là một Hải Nữ yêu bình thường, khi đó rất nhiều tộc loại trong đại dương thường khi dễ chúng ta
Hàng năm, tộc Hải Nữ yêu của chúng ta đều phải chọn ra những cô gái xinh đẹp nhất, tiến cống cho thần điện của những cường giả trong biển sâu
Cứ đời này qua đời khác, mãi mãi không có hồi kết, mọi người đều đã quá quen thuộc với chuyện này
"Năm đó, lẽ ra đến lượt ta bị chọn vào thần điện của hải thần tàn bạo nhất, a Lưu Tư
Ban đầu ta cứ nghĩ rằng mình sẽ sống hết quãng đời còn lại trong đau khổ, sẽ không còn cơ hội nhìn mây trên mặt biển, không thể ca hát trên những tảng đá ngầm nữa, và rồi giống như những tỷ muội từng bị chọn, sẽ đi trên đại dương bao la để du ngoạn một lần cuối cùng
"Tình cờ có một chiếc thuyền đi ngang qua, ta đã định dùng tiếng hát để mê hoặc những người trên thuyền, nhưng có một thiếu niên đến từ phương Đông đã phá được pháp thuật của Hải Nữ yêu
Tuy nhiên, hắn không hề làm hại ta mà còn khen tiếng hát của ta rất hay, rồi bảo đồng bọn thả ta đi
"Hắn rất trẻ tuổi, nhưng ánh mắt lại chứa đầy sự tang thương
Ta chưa bao giờ thấy Hải tộc nào có đôi mắt trong trẻo đến vậy, lại ngập tràn trí tuệ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dường như không có điều gì có thể làm hắn dao động, cũng không có bí mật nào có thể giấu giếm được đôi mắt của hắn
Ta vô cùng tò mò về chàng thiếu niên phương Đông này nên cứ lẽo đẽo theo thuyền của họ
"Hắn đã phát hiện ra ta, đến đêm còn xuống mặt biển, cùng ta nghiên cứu, thảo luận về âm nhạc và triết học
Nhưng ta chỉ là một Hải Nữ yêu sống trong đại dương, trước mặt hắn ta cảm thấy mình thật vô tri
Tuy nhiên, hắn không để ý, còn cho ta rất nhiều sách, để trong một cái túi
Cái túi đó có thể chứa được rất nhiều đồ
Phan Ly Nhi khi trưởng thành không còn là dáng vẻ thiếu nữ nữa, mà đã trở thành một nữ thần cao quý vô song
Dự đoán của ta đã thành sự thật, nhưng ta lại không biết phải đối mặt như thế nào
Câu chuyện trong miệng nàng ai oán mà đẹp đẽ, khiến ta không khỏi bị cuốn hút theo
Khoảnh khắc đó, dường như giữa đất trời không còn gì khác, chỉ có ta và Phan Ly Nhi đang thủ thỉ
"Sau này, ta không thể kìm chế được mình đã yêu hắn
Nhưng hắn a
Lại nói với ta rằng, kỳ thực hắn không phải người của thời đại này, cũng không thể ở lại nơi này lâu được, và hắn đã từ chối lời cầu ái của ta
Khi ta đang rất thất vọng thì hắn đã đùa rằng, thực ra hắn phải bốn trăm năm nữa mới được sinh ra, mà còn sinh ra ở một thế giới khác
Nếu như ta có thể chờ được bốn trăm năm sau, đến thế giới đó tìm hắn, thì có lẽ sẽ trở thành mối tình đầu của hắn
Ta như bị hàng ngàn tia sét đánh trúng, chuyện khó tin như vậy mà lại xảy ra với ta, thật quá hoang đường
Nhưng Phan Ly Nhi đang rơi lệ trước mặt ta, ta không thể không tin
"Ta đã chờ suốt bốn trăm năm, còn trở thành kẻ thống trị Nhược Mạt Thất Hải
Thế nhưng năng lực của ta không đủ để ở lại thế giới này quá lâu, chỉ có thể mượn sức mạnh của tam nhẫn thần thương
Ta đến đây, nhưng ta không biết mình đến muộn hay đến sớm
Ta đã dành cả năm trời để tiếp cận ngươi, nhưng không có bất kỳ tiến triển nào, ngươi lừa ta, ta không trở thành mối tình đầu của ngươi
"Ta..
Việc bắt ta phải chịu trách nhiệm cho những chuyện kỳ quái như vậy, dường như có hơi gượng ép
Phan Ly Nhi khi rơi lệ trông rất đáng yêu, nàng trông phong vận đã thành thục, không còn là cô nữ sinh cao trung ngây ngô nữa, nhưng không hiểu vì sao, ta nhìn vào thần sắc của nàng, dường như vẫn là cô bé rất thân thiết với ta năm nào
Từ khi nhập học lớp mười, nàng chính là người đầu tiên bắt chuyện với ta, nàng cũng là cô gái đầu tiên giúp ta chép bài, nàng cũng là người đầu tiên hẹn ta cùng nhau đi chơi, dường như lần đầu tiên ta đi quán nước giải khát ăn gì đó cùng một bạn nữ cũng là với nàng..
Vì mê luyến Diệp Anh, ta đã luôn giữ khoảng cách với Phan Ly Nhi
Nhưng giờ phút này, khi nhớ lại, năm đó chúng ta đã có vô số kỷ niệm đẹp
Nếu như tâm ta không hướng về người khác, thì đó đã là một câu chuyện tình yêu vô cùng ngọt ngào
"Ta không thể không rời xa ngươi, nhưng ta không đành lòng, xin ngươi hãy tha thứ cho ta..
Thật..
xin lỗi
Phan Ly Nhi vẫn không ngừng nức nở
Khi nói xong đoạn này, thân hình nàng bắt đầu trở nên mờ ảo, không còn cách nào duy trì được nữa
Ta hét lớn một tiếng, lao xuống phía dưới, nhưng lại chỉ bắt được những bọt khí
Ta nhìn thấy nàng, từng chút từng chút một, hóa thành vô số bong bóng tuyệt đẹp vỡ tan
Trái tim của ta dường như bị thứ gì đó xé làm đôi, sau đó mỗi nửa lại bị xé làm đôi tiếp… "Người nói xin lỗi phải là ta, vì sao nàng đã đến rồi lại phải đi, lẽ nào hạnh phúc luôn khó đến vậy, mà khi đi thì nhẹ nhàng như làn gió
Có lẽ ta có chút thích Phan Ly Nhi, nhưng chắc chắn chưa từng yêu nàng
Cũng chính vì chưa từng yêu nàng nên ta mới càng thêm căm hận chính mình, tại sao một cô gái tốt như vậy mà ta lại không để ý
Vì sao nàng không ngừng tiến lại gần ta, mà ta lại luôn lạnh lùng với nàng
Tại sao ta lại muốn đi gặp gỡ những chuyện bốn trăm năm trước mà làm tổn thương người khác, bây giờ lại bị báo ứng trở về
Giây phút này, ta vô cùng hối hận, hối hận về quá khứ của mình
Khi hai tên đầu xỏ là hàng đầu đại sư và Phủ Đầu từ trong khoang thuyền du lịch đi ra, với thị lực khủng bố, ta liếc mắt một cái là thấy ngay hai tên khốn kiếp này
Ta gầm nhẹ: "Có di ngôn thì mau nói, không thì mau đi chết cho ta
Phủ Đầu bị khí thế của ta làm cho theo bản năng nhảy về phía sau, trên tay xuất hiện hai món vũ khí kỳ lạ, còn hàng đầu đại sư thì mặt mày xám xịt, đành giơ hai tay lên, lớn tiếng kêu: "Tôi bây giờ cũng đã thành người Quan gia muốn truy sát rồi, anh định giết tôi cho hả dạ sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dưới ánh mắt sắc lạnh của ta, hàng đầu đại sư không dám nói nhảm, vội vàng kể lại vắn tắt mọi chuyện
Vì không có sự bảo hộ của ta, Phủ Đầu nhanh chóng bị người do Gia phái giam cầm và theo dõi
Lần này Quan gia dẫn theo bốn cận vệ tự mình ra tay, cùng hàng đầu đại sư đuổi kịp chúng ta ở vịnh Busia
Sau đó thì rất đơn giản, Quan gia mang theo tam nhẫn thần thương, muốn ép Phan Ly Nhi nói cho hắn biết cách sử dụng, nhưng thần khí này đã rơi vào tay Phan Ly Nhi..
Ta có thể tưởng tượng ra cảnh Quan gia và đám người của hắn sẽ thê thảm đến mức nào, đây chính là cái giá của sự ngu dốt
Hàng đầu đại sư thể hiện không tốt trong chiến đấu nên bị Quan gia xóa tên khỏi danh sách mười nhân viên ưu tú nhất, còn đuổi ra khỏi cửa, thẳng tay cắt giảm biên chế, không trả tiền bồi thường thất nghiệp, lương hưu, tiền bảo hiểm, thậm chí còn nợ cả khoản chi phí công tác cho hàng đầu đại sư, người đã phục vụ hết mình, còn tuyên bố thuê sát thủ quốc tế hạng nhất để đòi lại khoản nợ đó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mặc dù ánh mắt nhìn ta không mấy thiện cảm, nhưng hàng đầu đại sư vẫn đưa ra yêu cầu của mình: "Tôi muốn ngồi du thuyền của anh về, chuyện trước đây coi như xóa bỏ được không
"Xóa bỏ ư
Làm gì có chuyện dễ như vậy, một là ngươi tự tìm đường chết, hai là bơi về lục địa Bắc Mỹ cho ta
Nộ khí tích tụ, nếu không trút ra sẽ có hại cho sức khỏe.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.