Ác Ma Pháp Tắc

Chương 298: Đoàn kỵ sĩ Bạch Vũ (phần 2)




Đỗ Duy lặng thinh, rất lâu sau hắn mới thở dài
Hắn không thể không thừa nhận Alfa nói đúng, thực sự là rất đúng
Cho dù sau này mình dựng lên lá cờ
"Rowling"
ở Tây Bắc, nhưng mà ở nơi này có thể gọi là
"nhà Rowling"
sao
Mười vạn người đang sống ở bình nguyên Rowling mới chính thức là người nhà Rowling
Tỉnh Desa… cuối cùng cũng chỉ là tỉnh Desa
Xem ra, mình luôn miệng nói phải khôi phục vinh quang dòng họ… thực sự đã nghĩ quá đơn giản
Nếu như thực sự muốn khôi phục Rowling, trừ khi có thể thu hồi bình nguyên Rowling, thu hồi mười vạn dân Rowling chính thức
Nhưng… Hoàng tử Thần thực sự có thể đồng ý loại chuyện này sao
Hắn sao có thể đem bình nguyên Rowling giao lại cho mình
Sao có thể đem hơn mười vạn dân Rowling giao lại cho mình
Đêm nay quả là một đêm dài
Khi trời sáng, Đỗ Duy cũng không để cho tinh thần tiếp tục sa sút
Hắn cố gắng phấn chấn tinh thần ra khỏi thư phòng
Mặc kệ tương lai như thế nào, vấn đề trước mắt mới là quan trọng nhất
Bốn vạn quân Tây Bắc ở ngoài thành mười dặm, còn có một vạn quân sói thảo nguyên lẻn vào lãnh địa của mình
Bản thân là một lãnh chúa, là chúa tể của một lãnh địa, Đỗ Duy dĩ nhiên không cho phép xảy ra chuyện đó
Triệu tập mọi người lên cửa thành, Đỗ Duy thi triển ma pháp
"mắt ưng"
dễ dàng nhìn thấy doanh trại của quân Tây Bắc ở đằng xa
Trong một đêm, quân Tây Bắc đã lùi ra ngoài mười dặm, đóng quân hạ trại
-Tối hôm qua, tôi phái mấy anh em thừa dịp ban đêm ra ngoài thám thính một chút
Ron Barton bĩu môi:
-Lũ khốn quân Tây Bắc lại tăng quân
Tối hôm qua, bọn chúng có một nhóm vật tư được chuyển tới, đại khái do một binh đoàn bộ binh hộ tống
Theo tôi tính toán, lương thảo chuyển tới đủ cho bốn vạn quân ngoài kia dùng trong một tháng… Từ đó mà nói, bọn chúng muốn vây thành của ta trong một tháng
Đỗ Duy cười lạnh:
-Quả nhiên xuất không ít vốn đó
Sau đó hắn nói:
-Các vị, ta có một tin tức xấu phải tuyên bố
Ta có một nguồn tin đáng tin cậy cho biết, quân Tây Bắc lần này đến là không có ý tốt
Bọn chúng chặn cửa không cho chúng ta ra ngoài, kỳ thật là muốn yểm hộ cho người thảo nguyên
Theo ta biết, ít nhất có một vạn người thảo nguyên đã lẻn vào lãnh địa chúng ta
Hiện giờ bọn chúng chia làm nhiều nhóm tùy tiện giương oai trong lãnh địa chúng ta
Tin tức vừa nói ra, thủ hạ của Đỗ Duy toàn bộ biến sắc
Philip rốt cục cũng suy nghĩ nhanh nhất, hắn liền nói:
-Ngài lãnh chúa
Chúng ta phải nhanh chóng phái quân đội ra ngoài
Mọi người đều biết người thảo nguyên đáng sợ
Bọn họ là một đám sói khát máu
Nếu để cho một đám sói vào lãnh địa của chúng ta… vậy dân chúng tỉnh Desa sẽ phải chịu tổn thất cực lớn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bọn người kia cướp bóc, giết người vốn không nương tay
-Nhưng mà binh lực của chúng ta không đủ
Dardanelles nhíu mày:
-Thưa ngài, ngài xác định người thảo nguyên chia ra nhiều nhóm hành động sao
Nói như vậy chúng ta trong tay chẳng qua chỉ có mấy nghìn người, tỉnh Desa lớn như vậy, chúng ta đi đâu tìm bọn khốn này
Phillip liền nổi giận nói:
-Ngài Dardanelles
Nói vậy chẳng lẽ chúng ta giương mắt nhìn bọn sói thảo nguyên tùy ý giương oai trên lãnh địa chúng ta sao
Đổ máu đều là dân chúng của ta đó!
Dardanelle liền giải thích:
-Ngài Phillip, ta không có ý như vậy
Chỉ có điều, ta lo lắng thuần túy góc độ quân sự mà nhìn, binh lực chúng ta không đủ
Nếu muốn đối phó người thảo nguyên, chúng ta phải sử dụng kỵ binh, mà kỵ binh…
Nói tới đây, hắn liếc nhìn Ron Barton
Ý tứ của ánh mắt này quá rõ ràng: kỵ binh của chúng ta vốn là không nhiều đâu
Lần đầu tiên Đỗ Duy có cảm giác hoài nghi chính sách
"tinh binh"
của Ron Barton
Bởi vì tướng quân hai trăm năm mươi yêu cầu tố chất của kỵ binh rất cao, khiến cho dưới trướng Đỗ Duy cho đến giờ cũng chỉ có biên chế một trung đoàn kỵ binh
Ba nghìn kỵ binh
Làm cách nào đối phó với một vạn l sói thảo nguyên
Lại còn phân tán ra hành động
Chắc chắn bọn người này sẽ đi khắp nơi tàn phá bừa bãi như nạn châu chấu vậy
Mặc dù Đỗ Duy ủng hộ sách lược tinh binh
"của Ron Barton
Nhưng mà… số lượng thực sự quá ít
Mình vào Tây Bắc cả năm trời, bộ binh cũng gần hai vạn người, cũng đủ biên chế một sư đoàn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mà kỵ binh chỉ có đáng thương… ba nghìn người…
-Hèm…"
Ron Barton rốt cục ho khan một tiếng, mở miệng nói
Hắn vừa lên tiếng, mọi người bên cạnh liền im lặng
Dù sao hiện tại bên người Đỗ Duy, cũng chỉ có Ron Barton là một người chính quy xuất thân từ quân đội, kinh nghiệm quân sự phong phú nhất
Bất kể là Phillip hay Dardanelles đều chưa từng chính thức trải qua cuộc sống quân ngũ
-Các vị, ta nghĩ tình huống cũng không xấu đến mức đó
Ánh mắt của Ron Barton lập lòe:
-Đừng quên ở ngoài còn có kỵ sĩ Robert cùng với hai trung đoàn bộ binh
Kỵ sĩ Robert lúc này không có mặt trong thành Lâu Lan
Chức vụ là thủ lĩnh bộ binh của tư quân dòng họ Tulip, kỵ sĩ Robert trên danh nghĩa có 4 trung đội bộ binh, biên chế mười bốn nghìn quân
Trên thực tế, một trung đoàn bộ binh tinh nhuệ nhất đóng quân ở thành Lâu Lan phụ trách bảo vệ thủ phủ
Một trung đoàn bộ binh phụng mệnh đồn trú tại thành Gileat, thủ phủ cũ, bây giờ là
"công xưởng bí mật"
của Đỗ Duy
Còn lại hai trung đoàn bộ binh tám nghìn người chia ra trấn giữ các nơi trong tỉnh Desa, bổ sung vào quân thủ bị địa phương
Phillip nhíu mày, đưa ra vấn đề:
-Nói thì nói vậy, nhưng mà hai trung đoàn bộ binh dưới tay kỵ sĩ Robert đều chia ra đồn trú các nơi… Hơn nữa, trong hai trung đoàn bộ binh đều là lính cũ và lính mới lẫn lộn, sức chiến đấu cũng không thể khiến cho người ta tuyệt đối an tâm
Nếu gặp phải số lượng lớn kỵ binh thảo nguyên, trong tình huống chưa kịp chuẩn bị phòng ngự, thực dễ dàng bị đối phương tiêu diệt
-Nhưng đừng quên… người thảo nguyên đem quân đội chia nhỏ ra xâm nhập vào
Ron Barton lớn tiếng nói:
-Bọn họ mặc dù có một vạn người, nhưng sau khi chia nhỏ ra cũng không còn đáng sợ
Hơn nữa quân đội chúng ta đều là đóng quân ở thành trấn, với tính cách cẩn thận của kỵ sĩ Robert, quân sĩ do hắn huấn luyện đều rất cẩn thận
Mấy hôm nay là thao luyện mùa xuân, quân Tây Bắc điều động, ngài công tước sớm đã hạ lệnh các nơi cẩn thận phòng thủ
Người thảo nguyên muốn đánh lén mà nói, cũng không có nhiều cơ hội
Chỉ cần quân địa phương của chúng ta phòng thủ nghiêm mật, cũng không có vấn đề gì lớn… Đương nhiên chúng ta cũng không thể chờ chết, vẫn phải phái người ra ngoài
Chỉ có điều, ý của ta là các vị cũng không cần quá bi quan, tình huống cũng không có nghiêm trọng đến như thế
Đỗ Duy trầm ngâm một hồi, bản thân là lãnh đạo tối cao, hắn phải ra quyết định:
-Ta tín nhiệm kỵ sĩ Robert, hắn là một người đáng tin cậy
Ta tin dưới sự lãnh đạo của hắn, sẽ không để cho bọn sói thảo nguyên chiếm được tiện nghi… Chỉ có điều, vấn đề của chúng ta là phải nghĩ biện pháp đưa kỵ binh ra ngoài
Nếu không, tình huống kéo dài cũng không thể yên tâm
Ngài công tước đã ra quyết định, vậy thủ hạ cũng không tranh luận nữa
Mỗi người đều nhìn Đỗ Duy
-Chúng ta cần một biện pháp lẻn ra ngoài
Dardanelles nói:
-Quân Tây Bắc nói rõ là vây thành
Bọn họ đã cấu kết cùng người thảo nguyên, dĩ nhiên sẽ không để quân đội chúng ta ra khỏi vòng vây
Thủ hạ của tướng quân Ron Barton tối hôm qua tìm hiểu, người thảo nguyên phái mấy đội một nghìn kỵ binh tuần tra quanh thành của chúng ta rất cẩn thận
Ta thấy không có nhiều khả năng lẻn ra ngoài
Nếu muốn ra ngoài mà nói… chỉ có xông ra
Thưa ngài… có lẽ chúng ta phải chuẩn bị cùng quân Tây Bắc đánh một trận…
Đỗ Duy nhìn Dardanelles, lại nhìn Ron Barton cùng mấy sĩ quan đằng sau
Mỗi người đều mang vẻ mặt quả quyết, vẻ mặt nóng lòng muốn tỉ thí
-Đối cứng hả
Đỗ Duy suy nghĩ một chút, hắn đang muốn ra lệnh, bỗng nhiên Phillip trầm giọng nói:
-Ngài công tước, có lẽ ta có một biện pháp
-Ồ
Phillip thản nhiên, hắn cười cười nói:
-Ngài công tước, ngài quên bà hầu tước Listeria còn trong thành sao
Nghe nói tướng quân Ruga của quân Tây Bắc chính là một trong những người theo đuổi bà hầu tước
Quân Tây Bắc nhất định không dám ngăn trở người nhà Listeria ra khỏi thành đâu
Ngừng một chút, Phillip cười nói:
-Phu nhân Listeria lần này đến, có dẫn theo đoàn kỵ sĩ "Bạch Vũ" của gia tộc
Hai mắt của Đỗ Duy sáng lên
Phillip tiếp tục cười nói:
-Với thân tình của ngài với hầu tước phu nhân Listeria, mượn danh của đoàn kỵ sĩ Bạch Vũ cũng không phải là chuyện gì khó khăn
Cũng may đặc điểm nổi tiếng nhất của đoàn kỵ sĩ Bạch Vũ là ngựa trắng, giáp bạc
Ngựa trắng chúng ta có không ít, không đủ thì chúng ta làm giả, tin rằng trong lúc tiếp xúc đối phương cũng không có cách nào nhìn ra sơ hở
Còn áo giáp màu bạc, trong kho chắc còn đủ đó… Cuối cùng chỉ cần mượn cờ hiệu của kỵ sĩ đoàn Bạch Vũ nhà Listeria là được
Ta nghĩ quân Tây Bắc chắc cũng không tiện ngăn cản kỵ binh đoàn của nhà Listeria, nhất là sau đó, chúng ta có thể nói dối là có hầu tước phu nhân trong đội ngũ, nghĩ rằng bọn họ cũng không dám ngăn trở
-Nhưng mà… đoàn kỵ sĩ Bạch Vũ lần này tới tổng cộng chỉ có 200 người… hơn nữa mọi người cũng biết đoàn kỵ sĩ Bạch Vũ chỉ có tổng cộng 500 người
Kỵ binh của chúng ta có tổng cộng 3.000 người
Cứ như vậy đi ra, ai cũng biết là giả
Dardanelles nhíu mày
Phillip cười cười không nói, Đỗ Duy hiểu ý liền cười:
-Cái này không khó
Dựa theo một kỵ sĩ mang theo biên chế bốn người trợ thủ
Chúng ta một đội chỉ cần không mang quá tám trăm người sẽ không khiến bọn họ nghi ngờ
Chúng ta đem ba nghìn kỵ binh chia làm bốn đội, chia bốn hướng đi ra ngoài
Cho dù gặp kỵ binh của đối phương, bọn họ cũng không nhìn ra cái gì…
Thế giới này tóm lại cũng không có điện với điện thoại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cho dù bốn đội cùng bị quân địch chặn lại, quân đội của đối phương cũng không cách nào liên lạc
Đã không có cách nào liên lạc tức thì, dù cho bốn đội đồng thời bị phát hiện, đối phương cũng không biết chúng ta đồng thời có bốn đội
"kỵ sĩ đoàn Bạch Vũ"
đi ra ngoài
Chờ bọn chúng phát hiện, kỵ binh chúng ta sớm đã đi xa
Bạn đang đọc truyện tại
Truyện FULL
- www.Truyện FULL
Vấn đề duy nhất là… thiếu hầu tước phu nhân Listeria một phần ân huệ
Quả nhiên hầu tước phu nhân Listeria không hề do dự liền đồng ý yêu cầu của Đỗ Duy
Thậm chí nàng còn chủ động đem hai trăm kỵ sĩ chính thức của đoàn Bạch Vũ nàng mang tới, toàn bộ giao cho Đỗ Duy sử dụng
Hai trăm người chia làm bốn đội, theo bốn đội kỵ binh của Đỗ Duy ra khỏi thành, mỗi đội đều có mười kỵ sĩ chính thức của đoàn kỵ sĩ Bạch Vũ, như thế cho dù gặp địch nhân cũng dễ dàng qua ải
Ngoài ra, phu nhân Listeria đưa ra thêm một yêu cầu nho nhỏ, đó là cho Mose đi theo Đỗ Duy ra ngoài
-Mose dù sao cũng là người thừa kế gia tộc, có hắn bên cạnh ngài, dù cho quân Tây Bắc thực sự chặn lại cũng có Mose ra mặt…
Hầu tước phu nhân Listeria nói đến đây, mỉm cười:
-Cho dù Ruga ở đây, cũng phải nể mặt gia tộc chúng ta
Đỗ Duy suy nghĩ một chút, mặc dù đi ra ngoài dẫn theo Mose cũng không tiện lắm, nếu thật sự có đụng độ… Mà thôi
Chỉ cần tên nhóc này thành thật ở bên cạnh mình, mình quan tâm hắn một chút, với thực lực của mình bây giờ, một ma pháp sư cấp sáu, còn sợ không bảo vệ được một tên nhóc sao
Phillip quả nhiên rất được việc, trong thời gian nhắn nhất hắn đã từ trong kho chuẩn bị đủ số lượng giáp trụ màu bạc
Ngay cả số ngựa trắng còn thiếu cũng xử lý xong, không thiếu thứ gì
Không đến trưa hôm sau, bốn cửa thành Lâu Lan đồng thời mở ra, bốn đội kỵ binh chia làm bốn hướng đi ra khỏi tòa thành
Căn cứ phân phối, Đỗ Duy tự mang theo một đội, Ron Barton mang một đội, Hussein dẫn một đội, mà đội cuối cùng lại thiếu đi một lãnh đội
Mặc dù có một đội trưởng kỵ binh, nhưng vị sĩ quan này cấp bậc võ sĩ không cao, ngộ nhỡ gặp phải người thảo nguyên… bọn chúng không chừng còn có mang theo vu sư Shaman
Dù sao cũng phải có một cao thủ theo đoàn quân
Suy nghĩ một hồi, Đỗ Duy mời thị vệ trưởng Alfa đi theo đội người này
Cứ như vậy, bốn đội quân, đội của mình có mình thân là một ma pháp sư cấp sáu
Hơn nữa, dù ngày thường cách nào triệu hồi cũng không được, nhưng thời khắc mấu chốt có Semel lúc nào cũng cứu mình
Còn có hai mươi tám ma pháp sư học trò theo mình, nhiều người như vậy, lực lượng cũng đủ rồi
Đội của Ron Barton, thực lực của tướng quân hai trăm năm mươi cũng không tầm thường, để phòng ngừa có chuyện bất ngờ, Đỗ Duy còn cho hai đệ tử của pháp sư Arike đi theo đội của Ron Barton
Hussein thì không cần nói nữa… chỉ cần long tộc không đến quấy rối, vậy trên đại lục bây giờ còn tìm được vu sư Shaman có thể đối đầu với Hussein sao
Hừm, một thánh kỵ sĩ, cho dù là ma pháp sư áo choàng trắng cũng phải tự suy nghĩ phân lượng của mình
Thị vệ trưởng Alfa cũng có thực lực cấp tám
Một cao thủ có thể cùng với thần thánh kỵ sĩ đoàn trùng phong đối trận, đi đối phó kỵ binh thảo nguyên dĩ nhiên không có vấn đề
Vấn đề duy nhất là người lưu lại trấn thủ thành Lâu Lan
Dardanelle làm tướng thủ thành
Đỗ Duy ngẫm nghĩ một hồi, cuối cùng dứt khoát mời tiểu thư Nicole với Vivian tới
-Dardanelles, nữ vương Medusa anh đã biết
Đỗ Duy cười khổ:
-Anh cũng biết, thân phận của nàng không nên lộ ra, nếu không phiền toái rất lớn
Cho nên trừ phi tình huống bất khả kháng, trừ phi quân Tây Bắc thật sự công thành, nếu không anh tuyệt đối không cần mời tiểu thư Nicole ra tay
Hiểu không
Dardanelle từng cùng Đỗ Duy có kinh nghiệm mạo hiểm qua rừng rậm Đóng Băng, đối với người đẹp Nicole quả thực có ấn tượng sâu sắc
Có vị nữ vương đáng sợ này bảo vệ, dù cho quân Tây Bắc thực sự công thành, Dardanelles cũng cảm thấy phần thắng rất cao
-Nếu đối phương thật sự công thành thì sao
Medusa hỏi
-Vậy…
Đỗ Duy cười lạnh:
-Không cần do dự… buông tay giết người là được!
Tuy vậy hắn thở dài:
-Đáng tiếc, tiểu thư Nicole, thuật hóa đá của nàng mặc dù mạnh mẽ, nhưng cũng không phải ma pháp sát thương phạm vi lớn… Gặp một cao thủ nàng dĩ nhiên không sợ, nhưng đối diện ngàn vạn quân mã, chỉ sợ không phải sở trường của nàng
Thật bất ngờ, khuôn mặt lạnh nhạt của Medusa bỗng nở nụ cười
Nàng vẫn nhắm mắt, nhưng lại ngẩng đầu lên trời
-Đỗ Duy, ngươi không cần lo lắng, ta còn có… tóc
Nếu là thời điểm quan trọng, ta cũng không để ý, đem phạm vi mười dặm biến thành địa ngục trần gian.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.