Đỗ Duy vừa mới ra cửa đi không được hai con phố, trước mặt liền nhìn thấy mấy thớt ngựa chạy đến
Đầu lĩnh đúng là tổng quản buôn bán của mình Zach
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tên này trông giống như khỉ, từ xa nhìn thấy Đỗ Duy, trở mình nhảy xuống ngựa, ngay cả lễ tiết cũng không để ý
Câu đầu tiên đúng là oán trách:
Đại nhân của ta, ông chủ của ta
Lần sau trước khi ngài làm ra loại chủ ý thiên tài như thế, có thể báo trước cho ta vài tiếng hay không
Ngài xem đi, nhiều nhất là đến tối nay, Những cửa hàng vũ khí trong đế đô đều bán sạch hàng hóa
Đây chính là cơ hội buôn bán ngàn năm có một a
Tin tức như thế, ngài sớm nói cho ta biết trước, ta sẽ dự trữ một lượng vũ khí, lần này có thể kiếm lời to
Ai… đáng tiếc tiện nghi cho lão gia hỏa Dransa Ma Thú
Sáng sớm ta vừa nói, cái tên kia cả đêm phái người đi đến mấy kho hàng lớn ngoài thành, đem vài xe vũ khí áo giáp thấp kém năm xưa bán không xong, sang sớm nay mang toàn bộ vào trong thành bán phá giá
Nhìn đáng vẻ Zach nghiếng răng nghiến lợi
Đỗ Duy chỉ cười cười thuận miệng an ủi hai câu mới nói:
- Người vội vàng như vậy, hóa ra là tìm ta để trút giận sao
- Đương nhiên không phải
Zach lắc đầu:
Ta tìm ngài không phải là oán giận, mà là hỏi một chút chuyện
Ngài còn có kế hoạch nào khác không
Đây chính là một đại sự a
Đế quốc nhiều năm cũng không có náo nhiệt
Lúc như thế, trong mắt ta quả thực là một đống tiền to
Nếu bỏ lỡ cơ hội như thế, tiểu Zach ta quả thực quá là ngu ngốc
Đỗ Duy ha ha cười một tiếng
phất tay với gia hỏa kia:
- Ghé lại đây, ta có vài chiêu, người như vậy, như vậy…
Sau khi Zach nghe xong hai câu, nhất thời mắt sáng ngời, ngoác miệng cười, liên tục gật đầu, sau khi chào Đỗ Duy liền phóng ngựa đi
Đỗ Duy nhìn thấy mấy tên đó đã đi xa mới thở dài:
- Thất sách a
ta sao lại quên nhân cơ hội nhân cơ hội phá giá vũ khí… sau mấy tháng võ giả các nơi đến đế quốc, ít nhất phải hơn mấy ngàn người
Hắn mang theo Raoen cưỡi ngựa đi về phía nam, vừa mới tới một con phố bên ngoài Hiệp Hội kỵ sĩ nhưng đi không được
Phía trước là dòng người tấp nập, trên đường cái toàn người là người, ngay cả khe hở cũng không có
Tiếng người náo loạn, cơ hồ muốn thổi tung nhà tung cửa, chuyện này động đến binh lính trị an, ở bên ngoài mấy phố, nhân số trị an đế đố đã tăng gấp ba lần cũng không đủ
Đỗ Duy ngồi trên ngựa, nhìn nơi xa đám người chen chúc, thở dài cười khổ nói:
- Xem ra chúng ta không cần đi
Hiệp Hội kỵ sĩ mới sáng sớm đã bị bao vậy
Mà ngay cả Deron sáng sớm mở cửa cũng bị dọa cho hoảng sợ
Bên ngoài Hiệp Hội kỵ sĩ, trên đường cái người người tấp nập, vô số các võ giả ăn mặc khác nhau, cầm các loại vũ khí, sớm sắp xếp nối thành hàng dài bên ngoài Hiệp Hội kỵ sĩ
Còn có những người dân đi xem náo nhiệt, đi ngang qua dừng lại
Ngoài những người này ra còn có những tay trộm vặt thừa cơ nhiều người đến để
"phát tài"
Mà ngay cả lão Dofe, đứng ở trên này nhìn tình cảnh trên đường cũng không nhịn được run run:
- Lão thiên của ta
Ta sống ngần này tuổi đầu cho tới bây giờ không thấy được nơi này náo nhiệt như vậy
Cái trán Deron chảy đầy mồ hôi, hắn vốn cùng Đỗ Duy nghĩ giống nhau, ban đầu chỉ sợ không có mấy người đến, hắn vốn tính tùy tiện đặt cái bàn ngoài cửa Hiệp Hội kỵ sĩ để ghi danh những người đến báo, ai ngờ sự việc đến tình cảnh này
Mà khi Deron vừa đem cái bàn để xuống, cái ghế đặt ra, tự mình ngồi xuống ghi danh, không được nửa canh giờ, những phiếu báo danh toàn bộ đã bị người đoạt sạch
May là ngoài binh lính trị an duy trì trật tự, Deron còn hét to:
- Phàm là không tuân theo thứ tự đều tước đoạt tư cách
Lúc này mới làm cho đám người bớt nháo một chút
Rất nhanh, Deron liền vội mời người đến gia tộc Tulip giúp, ít nhiều phái nhân thủ đến hỗ trợ
Nếu không dựa vào một mình mình ghi chép tư liệu báo danh, Deron viết đến gẫy tay mất a
Mà lúc này, Đỗ Duy đã đến hoàng cung, trước đó hắn thấy giao thông ở Hiệp Hội kỵ sĩ ùn tắc, liền lập tức buông tha không tính toán với Deron, mà trực tiếp vào trong hoàng cung
Dù sao
Chiều nay còn có một vở tuồng cần diễn cho tốt
Mở tiệc lễ Khánh Phong vào buổi tối
Sau khi Đỗ Duy đi vào cung điện, liền nhìn thấy Grooms đang ngồi ở một cái ghế trước gương may vá, ánh gương phản chiếu lên thân mình hắn, nhìn ánh mắt tựa hồ có chút khẩn trương
Đỗ Duy thở dài, hắn có thể hiểu tâm tình lúc này của Grooms, dù sao người sắp làm chuyện lớn luôn khẩn trường
Huống hồ chiều nay hắn không chỉ là khảo nghiệm lớn mà kết quả khảo nghiệm khiến bất cứ người nào cũng không thể nhẫn nại, nếu thuận lợi thông qua, cái đợi hắn cũng chỉ là cái chết
Bạn đang đọc truyện được copy tại
Truyện FULL
Sắc mặt Grooms tái nhợt, Đỗ Duy đi tới phía sau hắn không tiếng động, lúc đưa tay đặt lên bờ vai hắn, hắn mới giật mình phản ứng, Lúc nhìn thấy Đỗ Duy hắn mới thoáng yên tâm một chút
Trong lòng Đỗ Duy có chút bất an, Grooms quá khẩn trương, quá sợ hãi, trạng thái tinh thần như thế, người ta rất dễ sụp đổ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Grooms
Đỗ Duy gắng khiến giọng nói mình bình thản một chút:
- Ta nghĩ, chính là tối nay… ngươi hiểu chưa
- Ta hiểu rõ
Grooms cắn môi, nhưng ánh mắt hắn có chút mông lung:
Đại nhân ta… ta có thể lừa được mọi người sao
Nói ta, ta nhìn qua giống như… giống như bệ hạ sao
- Không, ngươi không giống
Đỗ Duy trả lời
Đỗ Duy tiện tay bưng một chén nước đến
Dùng đôi tay run rẩy đón lấy cái chén, Grooms một ngụm uống sạch nước trong chén, thậm chí còn sặc mấy cái, nhưng rất nhanh dược tính liền phát tác, nhìn hắn bình tâm hơn rất nhiều
- Ta biết ngươi rất sợ
Đỗ Duy chậm rãi nói bên tai hắn:
- Grooms nghĩ về vợ con ngươi
Ngươi phải hoàn thành nhiệm vụ hôm nay thật tốt… nghĩ về họ
ngươi có thể nghĩ rằng, hôm nay ngươi đang liều mạng vì họ
Nếu như ngươi làm tốt, bọn họ có thể sống trong sung sướng hạnh phúc cả đời
- Vì… bọn họ…
Mắt Grooms mờ mịt, rốt cục dần dần có mục đích
Nhìn ánh mắt hắn ngày càng kiên định, Đỗ Duy thở phào nhẹ nhõm, vội vàng tiếp tục dặn dò:
- Nhớ kỹ lời của ta
Grooms
Vào buổi tối, ngươi phải trấn định, không được nói nhiều, chỉ cần biểu hiện lạnh lùng kiêu ngạo, đối với bất cứ chuyện gì cũng dùng thái độ khinh thị, dáng vẻ hùng hổ, cho dù tinh thần của ngươi không phấn chấn, vậy là thích hợp nhất, bởi vì ai cũng biết sau khi giao quyền lực, hoàng đế bệ hạ tâm tình rất chán nản
Grooms
ngươi rất hoàn mỹ
Ta tin tối nay nhất định sẽ thành công, ngươi chỉ cần làm tốt chuyện ta giao phó, ta bảo đảm, Tất cả đều sẽ thuận lợi, rất đơn giản
- Ngoài ra còn chuyện ngươi đã đáp ứng ta…
Grooms ngẩng đầu chăm chú nhìn Đỗ Duy
- Ta sẽ hết lòng tuân thủ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đỗ Duy lập tức trả lời
- Được rồi…
Mang theo một hơi thở dài, Grooms cúi thấp đầu hai mắt nhắm lại, dường như giống như đang nhắm mắt dưỡng thần
Hắn nhắm mắt đã rất lâu, thậm chí ngay cả Đỗ Duy đều quên thời gian trôi qua bao nhiêu
Cuối cùng, sau một thời gian, Grooms chợt mở mắt
Trong con ngươi hắn thật bình tĩnh, thậm chí có nhiều điểm gì đó khác lạ
Lúc này, hắn ngay cả nhìn cũng không liếc nửa cái đến Đỗ Duy, đỡ cái ghế, chậm rãi đứng lên, sau đó xoay người lại, sắc mặt bình tĩnh, mặc dù còn thoáng chút tái nhợt, nhưng cũng không hề sợ hãi
- Đại công Tulip, ta đói bụng
Giọng nói của hắn rất thong thả:
- Hãy cho bọn người hầu đem chút đồ ăn vào… ta không muốn đói bụng đến lúc yến tiệc bắt đầu
Ánh mắt Đỗ Duy sáng lên
Giờ phút này Grooms phảng phất như chính linh hồn lão hoàng đế nhập vào người
- Ngoài ra… kêu người hầu chuẩn bị tốt trang phục cho ta
Ta không muốn vì chuyện mặc đồ mà mất đi uy nghi hoàng thất
"Hoàng đế bệ hạ"
lạnh lùng nói
Đỗ Duy ngưng thần nhìn
"Hoàng đế"
Ánh mắt hai người chạm nhau một lúc, sau đó khóe miệng mỉm cười, khom người nói:
- Vâng, bệ hạ
Rất nhanh, người hầu mang tới thức ăn, mà lễ phục cũng được đám sứ giả đưa tới để chiều này tham dự lễ hội
Trong lúc thay quần áo, sắc mặt hoàng đế lạnh lùng không chút biểu tình, trong ánh mắt mơ hồ một tia bất nhẫn bất đắc dĩ
Tất cả không hề sơ hở, Những đám người này không chút nào cảm kích, vẫn nơm nớp lo sợ hầu hạ hoàng đế thay quần áo - ai cũng biết, sau khi mất đi quyền lực, lão hoàng đế luôn hỉ nộ thất thường
Một bộ trang phục màu đỏ
Trên cổ quàng một chiếc khăn bằng da hỏa hồ (cáo lông đỏ) cực phẩm, dưới chân người hầu đang quỳ rạp dùng chiếc khăn lụa trắng nõn nhẹ nhàng lau a giầy
Mà người cung nữ mỹ lệ phía sau, dùng đôi tay nhỏ bé mịn màng thắt nút quần áo trên người hoàng thượng
Cẩn thận vuốt phẳng mỗi nếp nhăn
Cuối cùng, Đỗ Diu nhìn
"Augustin VI"
, hắn mỉm cười xoay người, một người hầu từ phía sau cầm quyền trượng, hai tay đưa tới nói:
- Quyền trượng, bệ hạ
- Cảm ơn ngươi, đại công tước
Augustin VI hừ mũi một cái, khóe mắt lạnh lung liếc qua Đỗ Duy, sau đó xoay ngang người đi ra ngoài
"Lễ Khánh Phong là một ngày hội truyền thống trên Roland đại lục
"Theo tầm quan trọng mà nói…"
"Nhưng bây giờ, tất cả nhưng người này, nam nhân, nữ nhân…toàn bộ đều quỳ gối trước mặt mình, bên cạnh hoặc trước chân mình…"
"Ha ha ha ha
Có hứng thú
Một chuyện thú vị
Lúc này, Grooms chợt thất thần, ánh mắt hắn đảo qua toàn trường, dưới chân không tự chủ mà dừng lại
Thần hoàng tử cùng Đỗ Duy phía sau hắn, mắt thấy hắn chợt dừng lại, trong lòng …
Nhưng sau đó, vị
"Augustin VI"
rốt cục hít sâu một hơi, sau đó hừ một tiếng rất khinh thường
Thần hoàng tử rốt cục yên tâm…
"Sao ngươi đến được đây?"