Hai người đi ra từ trong nhà ga, một lối nhỏ tự nhiên hiện ra từ thế giới tái nhợt, kéo dài không biết về phương nào
Nhưng hai người lại không chút do dự liền bước lên con đường này, đi lại trong mảnh thuần trắng này
“Xem ra mọi chuyện đều đã kết thúc.” Jellal hiếm khi có được cảm giác an tâm như vậy, hắn nhìn Bright đang thong thả ung dung đi bên cạnh mình, hỏi: “Ngươi thành công rồi à?” “Thành công rồi.” Bright sửa lại: “Nhưng nói cho chính xác, là ngươi thành công.” “Ta?” “Đúng vậy.” Bright lười nhác nói: “Ta chẳng qua chỉ là người khởi xướng quy tắc mà thôi, người trả cái giá đắt là ngươi kia mà, ngươi đã thành công chịu đựng cho đến khi ta sử dụng xong hai hạng quy tắc, cho nên nói, người thành công là ngươi, không phải ta.” “.....
Phải không?” Jellal cũng không có cảm xúc gì đặc biệt vì mình đã kiên trì đến cuối cùng, hắn chỉ nhẹ nhàng nói: “Ta không nhớ gì cả.” “Ừm, rất bình thường, dù sao lúc đó ngươi đã tự thiêu rồi.” Bright nói: “Giống như yêu cầu một người đang tự thiêu mà trên đường lửa cháy đến nơi còn phải để ý xem những người khác đang làm gì, quả thực là có chút khó khăn.” Đây là đang nói đùa sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Jellal nhất thời có chút không dám chắc
Hắn nhìn Bright bên cạnh, có một cảm giác hoang đường vừa quen thuộc lại vừa xa lạ
Sở dĩ quen thuộc, đương nhiên là vì Bright có thể nói là người “tri kỷ” thực sự của hắn trong khoảng thời gian này, dù sao cả người đều ở trong lòng hắn mà
Còn nói xa lạ, tự nhiên cũng là vì đây vẫn là lần đầu tiên Jellal nhìn thấy bản thể của Bright.....
Nói như vậy hình như không quá chính xác, nói đúng hơn phải là bản thể hoàn chỉnh, chứ không phải chỉ có mắt và ngón tay, một chút ít ỏi đó
Cho nên hắn nghiêm túc đánh giá Bright, muốn nhìn cho thật kỹ xem vị tồn tại trong truyền thuyết này rốt cuộc là như thế nào.
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]