Bá Võ

Chương 1537: Đặt nơi nào




Thành chủ tỷ tỷ thậm chí còn muốn tặng nàng một cái pháp khí cực mình, lại bị huynh trưởng từ chối, nói là không có công không nhận lộc
Nhưng thành chủ tỷ tỷ vẫn lựa chọn cho nàng một lễ vật ra mặt, Bạch Tiểu Chiêu cực kỳ yêu thích
“Huynh trưởng nói, lời nói dối sẽ không tổn thương người, chân tướng mới là lưỡi đao
Nhưng mà nói dối thật khó nha, đặc biệt là nói dối Vân Vân tỷ

.”
Bạch Tiểu Chiêu vô cùng buồn phiền
Nàng đang chuẩn bị viết tiếp, nghiên mực ở bên cạnh lại ‘đùng’ một tiếng, khiến cho phong thư này của nàng bị nhuộm đen
Vẻ mặt Bạch Tiểu Chiêu sững sờ, nhìn về phía góc bàn
Tiểu Tóc Húi Cua đang ở chỗ này, duy trì tư thế rơi xuống, mở to đôi mắt to, mặt đầy vô tội mà nhìn nhau với nàng
Nó vừa mới nhảy lại đây, không cẩn thận liền đánh đổ nghiên mực
Đúng là không cẩn thận
Chỉ là một cái chớp mắt tiếp theo, Bạch Tiểu Chiêu lại trực tiếp phát điên, nàng trực tiếp biến thành hình dáng Thừa Hoàng, toàn thân tràn đầy phong lôi, đuổi đánh tiểu Tóc Húi Cua
“Tiểu Tóc Húi Cua, ngươi cái tên khốn kiếp này
Đây đã là lần thứ ba rồi, ngươi cho rằng ta sẽ tin
Đứng lại cho ta
Đứng lại!”
Thử hỏi nàng viết những chữ này dễ dàng sao
Trong huyết mạch Thừa Hoàng không có truyền thừa văn tự, Bạch Tiểu Chiêu nhất định phải tự học, phải đi tra rất nhiều sách vở, có lúc còn phải đi thỉnh giáo Phong tiên sinh
Còn cả bản thân những chữ kia nữa, tay của thú loại bọn họ khó nắm được bút, cho nên nàng viết rất gian nan
Mà khi Bạch Tiểu Chiêu đang lửa giận công tâm, truy sát tiểu Tóc Húi Cua khắp nơi
Tại một nơi khác của Cực Đông Băng Thành, Trưởng Tôn Nhược Ly chân đạp hư không, tràn đầy bất đắc dĩ mà nhìn góc đông nam của Băng Thành
Nàng nhìn một lúc lâu, mãi cho đến khi một chiếc thuyền màu xanh bay đến, hạ xuống bên cạnh nàng
“Tỷ, ngươi còn ngây ra đó làm gì
Chúng ta nên xuất phát rồi
Chúng ta còn không chạy đến, chỉ sợ Phiêu Kỵ đại tướng quân kia sẽ đánh xuyên qua binh mã của chúng ta mất.”
Nơi đầu thuyền là một nữ tử có khí chất hiên ngang
Ngũ quan của nàng hơi tương tự Vấn Thù Y, mặc một bộ chiến giáp màu xanh ngọc
Đó chính là muội muội của Trưởng Tôn Nhược Ly, một vị công chúa khác của Băng Thành, Băng Thành Phong Kiếm – Trưởng Tôn Nhược Lam
Nàng cười nhìn Trưởng Tôn Nhược Ly, trong lời nói ngậm lấy vài phần trêu chọc: “Cái gọi là trời muốn mưa, nương phải lập gia đình, ngươi nhìn cũng vô dụng.”
Trưởng Tôn Nhược Ly không khỏi quay đầu trừng mắt nhìn muội muội mình
“Ngươi còn có thể cười được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngươi có biết hôm nay thiếu niên này ngủ lại trong tẩm cung của mẫu thân không?”
Trưởng Tôn Nhược Lam nghe vậy thì hơi ngẩn ngơ, sau đó lại khôi phục bình thường: “Ngủ lại sao
Vậy cũng không có gì.”
“Không có gì?”
Sắc mặt Trưởng Tôn Nhược Ly càng đen hơn, âm trầm như sắp chảy nước: “Ngươi quả nhiên là rất thoáng, ngươi sẽ không cho rằng bọn họ chỉ nói chuyện cả một đêm đấy chứ?”
Trưởng Tôn Nhược Lam vẫn bình tĩnh như thường, nàng lắc đầu nói: “Mẫu hậu là người biết lễ, nàng làm như vậy nhất định là có nguyên do, tình hình tuyệt đối không giống như ngươi tưởng tượng
Hơn nữa, dù đúng thì lại làm sao?”
Trưởng Tôn Nhược Lam nhìn về phía trời xa với ánh mắt phức tạp: “Mẫu hậu băng thanh như ngọc cả đời
Nàng vì chúng ta, vì di dân Trấn Hải, vì tòa Băng Thành này, vì cả Trưởng Tôn gia nữa, quả thực là đã trả giá quá nhiều.”
“800 năm, nàng đều vị vây ở đây, ngươi đã bao giờ nhìn thấy nàng vui vẻ chưa
Đã bao giờ thấy nàng làm chuyện mình muốn chưa
Tỷ tỷ, ngươi phải đứng ở góc độ của mẫu hậu, cuộc sống như vậy, há không phải là bi ai
Cho nên, nếu nàng thật sự nghĩ kỹ rồi, ta trái lại còn vui mừng thay nàng.”
“Ngươi!”
Trưởng Tôn Nhược Ly không thở nổi, nàng vô cùng đau đầu: “Nếu như mẫu hậu thích một người, ta cũng có thể tiếp nhận
Vấn đề là, người này có thích hợp hay không
Còn nữa, ngươi có biết việc này mà truyền ra thì thần dân sẽ có phản ứng thế nào không?”
Thiếu niên kia mới chỉ mười bảy tuổi thôi
Gò má Trưởng Tôn Nhược Ly đỏ bừng và nóng bỏng như lửa
“Vấn đề là ta và ngươi đều hiểu, mẫu hậu đã không sống được lâu nữa.”
Giọng nói Trưởng Tôn Nhược Lam rất bình tĩnh, truyền vào tai Trưởng Tôn Nhược Ly lại ầm ầm như sấm nổ
Nàng sắp tay sau lưng, ánh mắt hàm chứa đau thương: “Ta không tin tỷ tỷ ngươi không nhận ra, thương thế của mẫu hậu vẫn luôn nặng thêm
Lần này, mẫu hậu thức tỉnh, cũng chỉ là cưỡng ép trấn áp thương thế thôi.”
“Huyết mạch Thần âm của nàng vẫn luôn tăng lên
Điều này làm cho nàng càng ngày càng mạnh, nhưng cũng sẽ lấy mạng của nàng
Nếu như ta đoán không sai, đây cũng là khoảng thời gian cuối cùng của nàng, tỷ tỷ ngươi không thể để nàng vui vẻ sao?”
Sau đó, Trưởng Tôn Nhược Lam lại lạnh nhạt nhìn tòa Băng Thành to lớn phía dưới
“Còn về phần con dân của Băng Thành, nếu như bọn họ hiểu đạo lý, thì bọn họ nên vui mừng thay cho mẫu hậu mới đúng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mẫu hậu không nợ bọn họ, mà là toàn bộ nơi này đều nợ mẫu hậu rất nhiều.”

[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.