Chạng vạng tối, một đoàn kim quang xuất hiện trên không trung Đông Châu
Đó chính Dục Nhật thần chu của Sở Hi Thanh, nó đang nhanh chóng bay xuyên qua trời mây
Sở Hi Thanh ngồi nơi đầu thuyền, vẻ mặt có hơi phờ phạc
Hắn rất muốn dỗ dành Sở Vân Vân trước khi nàng đi mất
Cũng rất muốn giải thích rõ ràng, ta không ăn vụng, mà chỉ cô đọng một viên ‘Thần âm nguyên phù’ trong nguyên thần thôi, ngươi đừng nghe Bạch Tiểu Chiêu và Phong Tam nói hươu nói vượn
Đáng tiếc là Sở Vân Vân không cho hắn cơ hội, nàng vẫn không thèm để ý đến hắn
Sau khi chiến sự chấm dứt, nàng và Lý Trường Sinh trực tiếp dùng pháp khí bay về phương bắc
Thời gian gần đây, Vạn Ma quật có chút biến cố, Lý Trường Sinh phải tọa trấn ở Vô Tướng thần sơn, không thể rời đi
Nói chung là tuy trận chiến này chém được mười mấy vị cao thủ hàng đầu, chiến công tương đương với tiêu diệt một tông phái nhị phẩm, nhưng Sở Hi Thanh lại không vui nổi
“Đến rồi!”
Bạch Tiểu Chiêu đột nhiên mở miệng, nàng nhìn xuống bên dưới với vẻ vui mừng: “Phía dưới là quận Tú Thủy!”
Nàng đã ở đây một thời gian, cũng rất hoài niệm quãng thời gian đó
Sở Hi Thanh cũng thu hồi tâm tư, đưa mắt nhìn xuống dưới
Lúc này, quận Tú Thủy đã bị binh mã Cực Đông Băng Thành chiếm cứ
Nhưng từ tình hình ở trong và ngoài thành, chiến sự giữa Đại Ninh và Cực Đông Băng Thành cũng không ảnh hưởng nhiều đến tòa quận thành này
Trong lòng hắn cũng sinh ra một loại cảm giác thân thiết
Đối với Sở Hi Thanh bây giờ màn ói, quận Tú Thủy này chính là cố hương của hắn
“Đây chính là nơi chủ thượng quật khởi?”
Phong Tam hai tay ôm kiếm, hứng thú đánh giá: “Non xanh nước biếc, cũng là nơi địa linh nhân kiệt.”
Sở Hi Thanh không vào thành, hắn bay thẳng đến trấn Tây Sơn, hạ xuống đại trạch của hắn
Từ khi Sở Hi Thanh kế nhiệm chức vị Kỳ chủ Thiết Kỳ Bang, tòa đại trạch này vẫn bỏ không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng sau khi đại quân của Cực Đông Băng Thành đánh vào Đông Châu, mấy người Thiết Tiếu Sinh quyết định tạm thời bỏ qua tổng đà ở quận Tú Thủy, xé chắn ra lẻ
Hiện giờ, tòa đại trạch này là tổng bộ tạm thời của Thiết Kỳ Bang
Thật ra chỉ là một nơi tượng trưng thôi, mấy người Thiết Tiếu Sinh cũng không ở nơi này
Vì vậy, khi Sở Hi Thanh hạ xuống thì phát hiện trong này chỉ có hơn mười người trông coi
Trong đó lại không có nổi một võ tu thất phẩm, canh phòng cũng rất lỏng lẻo, đến bây giờ vẫn không phát hiện mấy người Sở Hi Thanh đến
Nhưng nơi này cũng chỉ có mấy người, canh phòng lỏng lẻo mới là bình thường
Trái lại thì kẻ thù của bọn họ lại cực kỳ coi trọng nơi này
Sở Hi Thanh vừa mới hạ xuống liền nghe thấy tiếng cười gằn
“Hôm nay thật sự là may mắn, lại chờ được Vô Cực Đao Quân giá lâm.”
Khi tiếng nói vừa dứt, vô số mũi tên và phi châm xuất hiện ở bốn phương tám hướng, tất cả đều đánh về phía Sở Hi Thanh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong đó còn có tám chiếc Lục tí Tru Thần nổ, tất cả đều bắn về phía Sở Hi Thanh
Thậm chí các cửa hàng và tửu lâu gần đây cũng xuất hiện binh khí sáng loáng
Sở Hi Thanh lại không để ý, cũng lười ra tay
Tiểu Tóc Húi Cua nằm nhoài trên vai hắn thì lại hưng phấn mà vung trảo lên
Chủ nhân đã giao cho nó xử lý loại chiến đấu cấp bậc này
Những mũi tên và phi châm kia đều bị phản xạ trở lại, tạo thành từng trận kêu gào thảm thiết ở bốn phương tám hướng
Những mũi tên nổ tung kia, lại đánh nổ nhà cửa ở bốn phía, san bằng nơi này
Trong bụi bặm, hai bóng người đỏ ngòm xuyên không mà ra
Bọn họ thân như quỷ mị, chỉ chớp mắt đã lắc mình đến gần Sở Hi Thanh, bốn thanh trường đao màu đỏ tươi chém về phía Sở Hi Thanh
“Chết!”
Sở Hi Thanh khẽ mỉm cười, tay đè Kính Hoa Thủy Nguyệt đao, đứng tại chỗ không nhúc nhích
Ngoại cương quanh người Sở Hi Thanh lại hóa thành đao, chống đỡ bốn ánh đao đỏ như máu kia
Cường độ ngoại cương của hắn bây giờ đã vượt xa lúc đánh với Vạn Kiếm Sinh
Lúc này chống đỡ hai song đao cấp độ tam phẩm mà vẫn không rơi xuống hạ phong, thậm chí còn không thèm động một đầu ngón tay
“Lợi hại, không hổ là người có thiên phú còn hơn cả Bá Võ Vương.”
Một trong hai bóng người màu đỏ như máu kia không khỏi than thở
Người còn lại thì cười gằn: “Đáng tiếc
Hôm nay chính là ngày tuyệt đại thiên kiêu phải chôn thây, rời khỏi Vô Tướng thần tông, chính là sai lầm lớn nhất của ngươi.”
Lúc này, quanh thân hai người này lại tuôn ra một ngọn lửa màu đỏ thắm
Ngọn lửa này lan tràn lên lưỡi đao, cũng nỗ lực thiêu đốt ngoại cương của Sở Hi Thanh
Nhưng hai người lại kinh ngạc phát hiện
Bọn họ phát hiện ra Nhiên Thiên chi pháp của mình lại bị Sở Hi Thanh phản xạ về, làm cho ngọn lửa trên người bọn họ càng hừng hực hơn
Sở Hi Thanh thì quay đầu nhìn về phía Phong Tam: “Đã tìm thấy chân thân của bọn họ chưa?”
“Đã tìm thấy từ lâu rồi, nhưng vì đề phòng bất ngờ, ta còn cẩn thận tìm kiếm thêm một lần.”
Cuồng Kiếm – Phong Tam híp mắt lại, khóe môi hiện ra nụ cười trào phúng: “Ta đi một lát, sẽ trở lại ngay.”