Bắc Tống Nhàn Vương

Chương 468: Đêm mưa ở dịch trạm




Vài ngày tiếp theo, Triệu Nhan luôn giảng bài cho Tào Tung
Đúng vậy, chính là giảng bài, ngân hàng cũng không phải dễ mở như vậy, nhất định phải có một lượng kiến thức tài chính nhất định mới được
Mặc dù Triệu Nhan không hiểu nhiều về kiến thức tài chính ở đời sau, nhưng ít ra cũng biết một số kiến thức phổ thông, vì thế dùng thời gian mấy ngày này giảng dạy cho Tào Tung, về phần y có thể học được bao nhiêu thì phải xem y rồi.
Ngoài ra còn có một chuyện đáng nhắc tới chính là trên quan đạo từ Đông Kinh đi Tây Hạ vô cùng náo nhiệt, trong đó có đoàn xe vận chuyển vật tư của triều đình, cũng có đội ngũ thương nhân chạy đến Tây Hạ, xem ra cũng không phải chỉ có một mình Triệu Nhan thấy được lợi nhuận tiềm ẩn trên chiến trường Tây Hạ
Những thương nhân này đều tính kiếm lợi từ chiến tranh, chỉ là phần lớn bọn họ chỉ vận chuyển một ít vật tư, lương thực, sau khi bán đi lại dùng số tiền đó mua lại những chiến lợi phẩm có giá trị trong tay các tướng sĩ
Như vậy hai bên đều có lợi, chỉ là bọn họ suy xét đến sự an toàn nên sẽ không xâm nhập quá sâu vào chiến trường
Có nhiều chỗ bọn họ cũng vào không được, vì thế lợi ích của bọn họ và Triệu Nhan cũng không có xung đột quá lớn.
Đám người Triệu Húc phát động công kích Tây Hạ khi mới tiến vào mùa thu, thời tiết vẫn còn tương đối nóng bức
Nhưng khi đám người Triệu Nhan lên đường thì mùa thu đã trôi qua được một nửa, thời tiết dần dần trở nên lạnh
Đặc biệt là chênh lệch nhiệt độ giữa ngày và đêm rất lớn, có khi đám người Triệu Nhan chưa tới kịp dịch trạm, chỉ đành phải dừng chân ở nơi hoang dã
Triệu Nhan không mang theo Tiểu Đậu Nha, hắn lại sơ ý, buổi tối chỉ đắp một cái mền mỏng giống như khi ở nhà, kết quả sáng ngày hôm sau nước mũi chảy ròng ròng, uống vài bát canh gừng mới đỡ bớt.
Mặt khác nhiệt độ không khí chỉ coi là chuyện nhỏ, khổ cực hơn cả là mưa mùa thu
Hôm nay đám người Triệu Nhan sắp ra khỏi khu vực phủ Hà Trung thì bầu trời liên tiếp âm u vài ngày bỗng xuất hiện mưa thu
Mới bắt đầu thì mưa không lớn lắm, đội ngũ của Triệu Nhan có thể vượt mưa mà đi
Nhưng qua một lúc lâu sau, trận mưa này càng lúc càng lớn, gần như trở thành một tấm màn mưa, căn bản nhìn không rõ đường đi
Chẳng những thân thể lạnh đến run rẩy mà trên mặt đất còn một mảnh lầy lội, căn bản không thể tiếp tục lên đường.
- Lão Hoàng, gần đây có chỗ nào nghỉ ngơi hay không
Chúng ta tránh mưa một lát rồi lại đi
Triệu Nhan nhìn mọi người gian khổ đi lại trong mưa, lập tức quay đầu nói với Hoàng Ngũ Đức ở bên cạnh
Bọn họ ngồi ở trong xe không việc gì, nhưng những hộ vệ và quản sự, tiểu nhị ở bên ngoài thì quá cực khổ.
- Điện hạ yên tâm, đi về phía trước khoảng hai dặm sẽ có một dịch trạm tên là Lạc Thủy, chúng ta đến đó thì có thể nghỉ ngơi một lát
Hoàng Ngũ Đức đang nghiên cứu bản đồ ngẩng đầu cười nói với hắn, sau đó truyền mệnh lệnh của mình xuống, người trong đội ngũ nghe được trước mặt không xa có dịch trạm, lập tức phấn chấn tinh thần, dưới chân cũng không tự chủ tăng tốc độ.
Đám người chịu đựng cái lạnh run mà đi thêm hai dặm, quả nhiên phía trước xuất hiện một dịch trạm có quy mô khá lớn
Hiện tại vừa mới đến buổi chiều, cửa chính dịch trạm mở ra, hộ vệ của Triệu Nhan trực tiếp xông vào gọi dịch thừa ra ngoài
Sau khi biểu lộ thân phận của mình thì thiếu chút nữa hù chết khiếp dịch tuần gần sáu mươi tuổi
Ông ta đội mưa chạy đến trước xe ngựa của Triệu Nhan hành lễ, điều này khiến Triệu Nhan ngượng ngùng, vội vàng bảo ông ta trước tiên bố trí người trong đội ngũ nghỉ ngơi
Hắn cùng với Hoàng Ngũ Đức, Tào Tung cùng đi đại sảnh nghỉ ngơi.
Phủ Hà Trung là nơi bắt buộc phải qua nếu đi từ Khai Phong đến Tây Hạ Tây An châu, trước kia trên con đường này người đến người đi hết sức đông đúc
Nhưng hiện tại bởi vì chiến tranh nên khiến cho con đường này trở nên đìu hiu hơn rất nhiều
Khi đám người Triệu Nhan đi vào dịch trạm thì toàn bộ dịch trạm cũng không có bao nhiêu người, phần lớn phòng ốc đều trống, nhưng đội ngũ của Triệu Nhan riêng hộ vệ không đã là hai ngàn người
Tính luôn những người khác thì khoảng hai ngàn ba trăm bốn trăm người, dịch trạm lớn hơn nữa cũng không thể chứa đủ
Cuối cùng chen lấn tại một chỗ, ngay cả trong hành lang cũng chật cứng người, nhưng cũng còn mấy trăm hộ vệ phải ở lều trại ở bên ngoài.
Triệu Nhan phân phó dịch thừa chuẩn bị nước nóng, thức ăn nóng cho các hộ vệ ở bên ngoài, tuyệt đối không để bọn họ bị cảm lạnh, sau đó mới trở lại phòng nghỉ ngơi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tuy rằng hắn ngồi trên xe ngựa, nhưng đi lại trong thời tiết như vậy cũng khiến cho thể xác và tinh thần mỏi mệt
Hắn về phòng liền đi ngủ
Đáng nhắc tới chính là để đủ chỗ cho các hộ vệ, Triệu Nhan và Tào Tung ở chung một phòng
Hoàng Ngũ Đức ở cùng với vài tên đội trưởng Hoàng thành ty, dù sao ra ngoài làm việc cũng không cần chú ý nhiều như vậy.
Đợi cho Triệu Nhan tỉnh lại thì đã đến hoàng hôn, Tào Tung ở giường đối diện còn đang ngủ
Một lát sau, Hoàng Ngũ Đức đưa thức ăn đến cho bọn họ, vốn là phải đến đại sảnh dùng cơm, nhưng hiện tại trong đại sảnh đầy là người, ở đó chẳng những không có chỗ trống mà còn tràn ngập mùi mồ hôi, mùi thối của chân và mùi hôi nách
Triệu Nhan cảm thấy ăn ở trong phòng của mình thoải mái hơn.
Triệu Nhan đánh thức Tào Tung cùng ăn cơm, ở dịch trạm không có thức ăn ngon, chỉ cvài loại thức ăn thông thưó ờng cộng với cháo loãng và bánh mỳ
Sau khi hai người ăn xong thì dịch thừa tới đây thỉnh tội, ông ta nói không nghĩ tới Quận Vương điện hạ đến đây, bởi vậy nên không chuẩn bị đầy đủ, lương thực trong dịch trạm cũng không nhiều, hy vọng Quận Vương tha thứ vân vân
Đối với chuyện này Triệu Nhan cũng không để ở trong lòng, sau khi an ủi ông ta vài câu thì để ông ta lui xuống.
Buổi chiều ngủ một giấc, buổi tối tự nhiên không mệt nữa
Triệu Nhan gọi Tào Tung và Hoàng Ngũ Đức cùng đánh bài trong phòng
Từ sau khi Triệu Nhan phát minh ra loại bài này thì trò chơi mới này rất nhanh phổ biến trong giới quý tộc
Thậm chí ngay cả phố phường ở Đông Kinh cũng có thể nhìn thấy, Tào Tung và Hoàng Ngũ Đức chơi vô cùng thuần thục.
Kỳ thật không những đám người Triệu Nhan không ngủ được, bọn hộ vệ ở bên ngoài cũng không ngủ được
Sau khi ăn cơm tối thì có thể nghe thấy một mảnh tiếng ồn ào ở bên ngoài
Đặc biệt người ở trong đại sảnh rất nhiều, tiếng huyên náo, tiếng cười và mắng vang lên không dứt ở bên tai
Đối với loại tình hình này Triệu Nhan sớm đã quen rồi
Dù sao những hộ vệ này đều là người thô lỗ, hơn nữa đã ở trong quân đội một thời gian dài, đến nơi này cũng có thể tìm được niềm vui, chỉ cần không làm ra chuyện trái pháp luật thì sẽ không có người quản bọn họ.
Cứ như vậy đến canh hai, mưa bên ngoài cũng bắt đầu nhỏ đi, thanh âm của những hộ vệ kia cũng dần dần nhỏ đi, phỏng chừng có không ít người đã đi ngủ
Nhưng cũng đúng lúc này, bỗng nhiên bên ngoài dịch trạm truyền đến một trận thanh âm người hô ngựa hí, số lượng hẳn là không ít
Xem ra lại có một đội ngũ đội mưa đến đây, nhưng bọn họ thật không may mắn, dịch trạm đã bị người của Triệu Nhan chiếm, phỏng chừng những người này cũng chỉ có thể ngủ ở bên ngoài.
Triệu Nhan vốn không để ý đến đội ngũ ở bên ngoài này, ba người tiếp tục chơi bài, nhưng làm cho bọn họ không ngờ tới chính là không đợi cho bọn họ chơi hết ván này, bỗng nhiên nghe bên ngoài truyền đến tiếng mắng cùng với tiếng vỡ vụn của đồ đạc
Hình như là đánh nhau rồi, điều này làm cho đám người Triệu Nhan sửng sốt.
- Quận Vương chờ một chút, lão nô đi ra xem xem xảy ra chuyện gì.Hoàng Ngũ Đức nghe tiếng đánh nhau ở bên ngoài, sắc mặt lập tức âm trầm
Hình như gã nghe được đội ngũ của mình và đội ngũ mới tới xảy ra xung đột, điều này làm cho gã hết sức tức giận
Không đề cập tới thân phận của Triệu Nhan, chỉ riêng thủ lĩnh của Hoàng thành ty là gã cũng không phải dễ trêu chọc, đặc biệt là sau khi ra khỏi kinh thành, ngay cả quan sát sử nắm quyền lớn cũng phải khách sáo với gã vài phần.
- Ta cũng vừa vặn nhàn rỗi, không bằng chúng ta cùng đi xem xem, cũng để biết kẻ nào không có mắt dám trêu chọc chúng ta
Lúc này Tào Tung bỗng nhiên cười mở miệng nói, y thích náo nhiệt, hơn nữa lại có Triệu Nhan làm chỗ dựa, vì thế tự nhiên không sợ đối phương.
- Cũng được, chúng ta cùng đi xem xem
Triệu Nhan vốn không hứng thú với loại chuyện này, nhưng cũng không muốn làm mất mặt Tào Tung, hắn đành phải đứng lên cùng hai người đi ra bên ngoài
Kết quả vừa đến tiền viện thì nhìn thấy tướng sĩ của hai bên đánh thành một đoàn, một đám trong đó đương nhiên là hộ vệ hắn mang đến, còn đám kia hẳn là đoàn người vừa mới đến.
Mưa ở bên ngoài vẫn chưa ngừng, tình cảnh trước mắt lại rất hỗn loạn, vì thế ba người Triệu Nhan đến cũng không khiến cho các tướng sĩ chú ý
Triệu Nhan vốn muốn tách các tướng sĩ đang đánh nhau ra, nhưng lúc này Tào Tung chợt thấy lão dịch thừa đang ôm miệng đứng ở trong mưa, y lập tức sai người gọi ông ta đến đây hỏi.
Lão dịch thừa này họ Hồ, khi thấy Quận Vương Triệu Nhan tự mình tới đây thì hoảng sợ, vội vàng đội mưa chạy đến chỗ Triệu Nhan hành lễ
Lúc này Triệu Nhan mới phát hiện, miệng của vị Hồ dịch thừa này bị sưng to, xem ra là đã bị đánh, hơn nữa còn ra tay rất nặng.
- Hồ dịch thừa, đây là có chuyện gì vậy
Hộ vệ của bổn vương sao lại đánh nhau với đám người này
Triệu Nhan lập tức nghiêm mặt hỏi.
- Khởi bẩm Quận Vương, lần đánh nhau này không trách hộ vệ của ngài, mà là đám người vừa tới thật sự quá kiêu ngạo
Chẳng những đánh tiểu nhân, hơn nữa nói chuyện cũng rất khó nghe, kết quả hộ vệ đang nghỉ ngơi trong hành lang tức giận, vì thế liền đánh nhau
Hồ dịch thừa kể lại tỉ mỉ chuyện đã xảy ra, ánh mắt nhìn về phía những tướng sĩ mới tới mang theo vài phần vui sướng khi người gặp họa
Dù sao đối phương đánh ông ta, đáng tiếc lần này đụng vào người không nên đụng rồi.
Mặc dù Triệu Nhan biết lời nói của vị Hồ dịch thừa chắc chắn có thêm mắm thêm muối, nhưng cuối cùng cũng hiểu được chuyện gì xảy ra
Hóa ra bên ngoài có một đội vận chuyển vật tư cho tiền tuyến đến, bọn họ cũng giống như đám người Triệu Nhan đội mưa đội gió vất vả tới đây
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tuy nhiên không nghĩ tới dịch trạm đã hết chỗ rồi, nhưng hình như lai lịch của đội ngũ này không nhỏ, bọn họ yêu cầu dịch thừa phải dọn ra vài căn phòng cho bọn họ
Mặc dù dịch thừa biết Triệu Nhan ở nơi này, nhưng cũng không dám dễ dàng tiết lộ thân phận của Triệu Nhan, cho nên chỉ có thể nói không được
Kết quả chọc giận đối phương, chẳng những đánh ông ta một cái tát mà còn xông vào đuổi người đi.
Hộ vệ Triệu Nhan mang đến đều là cấm quân kinh thành, bình thường đều là mắt để trên trán, hơn nữa lại theo chân Triệu Nhan làm việc, đương nhiên tính tình kiêu căng
Khi thấy bên ngoài có một đám người xông vào muốn đuổi bọn họ ra ngoài, chuyện này đã chọc vào tổ ong vò vẽ, nói chưa đến vài câu liền ra tay, vì thế liền xuất hiện cục diện như bây giờ.
- Dừng tay
Cũng đúng lúc này bỗng nhiên ngoài cửa lớn có một người ăn mặc như văn sĩ chạy vào hét lên, xem ra những tướng sĩ mới đến là thuộc quyền quản lý của gã
Nghe được tiếng hét của gã, không ít người lui xuống, nhưng khi Triệu Nhan và Tào Tung nhìn thấy đối phương thì ánh mắt quỷ dị nhìn nhau
Bởi vì bọn họ không bao giờ nghĩ tới lại gặp được người này ở nơi này.

[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.