Chương 1
3
Vườn mai trong Ty phủ chỉ mới nở một nửa mà hương hoa đã bao trùm cả phủ, vấn vít lòng người
Khó có được một ngày nắng đẹp như hôm nay, Đào Yêu ăn trưa xong rảnh rang bèn nằm dài trên chiếc ghế trong vườn mai thưởng hoa sưởi nắng
Ở góc khác khu vườn, Miêu quản gia đang cầm cái ấm làm bằng gốm tỉ mỉ tưới cho một cây mai
Đào Yêu hé mắt, nói vọng qua: "Miêu quản gia, hôm qua mới mưa xong, ông không sợ nó chết úng hả
Miêu quản gia xách cái ấm gốm đi tới cạnh nàng, vừa cười vừa chỉ vào cái ấm: "Đây không phải là nước mà là thuốc bón ta đã tỉ mỉ điều chế, trong vườn có mấy cây không phát triển tốt, cần chăm sóc đặc biệt
Đào Yêu ngồi dậy, duỗi lưng nói: "Đến cả cây mà ông cũng chu đáo quá đấy
"Cỏ cây cũng có tình
Vườn mai là do một tay lão gia và phu nhân cùng trồng, có cây bằng tuổi hai thiếu gia luôn đấy
Miêu quản gia đặt cái ấm xuống, ngồi xuống gần Đào Yêu, xúc động nhìn về căn phòng ở xa xa: "Họ đã cố ý làm khung cửa sổ của gian phòng thật to và đối diện vườn mai, mỗi khi tuyết rơi mai nở sẽ nấu bầu rượu nóng, tán gẫu đôi điều, ngâm thơ vẽ tranh, chẳng khác nào một đôi thần tiên quyến lữ
Ánh nắng nhảy múa trong mắt ông, khơi dậy ký ức tốt đẹp từ miền xa xăm,"Hai chữ "Ngạc Tuyết" là do tự tay lão gia viết, lấy từ "Say vùi trong ánh trăng vàng/ Đến khi chợt tỉnh mai tràn trước sân
/ Chìm nổi giữa chốn nhân gian/ Hoa đâu đài đó đỡ đần cho nhau"
"Ồ..
Đào Yêu chưa nghe câu thơ này bao giờ nên không tài nào tiếp chuyện được, bèn ngáp dài nói: "Coi bộ cha mẹ của thiếu gia thích hoa mai lắm nhỉ?
Ta thì thích hoa mẫu đơn hơn
Miêu quản gia tò mò nói: "Hoa mẫu đơn
Vì sao
Ta cứ nghĩ cháu thích hoa đào cơ, ha ha
"Hoa mẫu đơn tượng trưng cho sự giàu sang đó
Ta đi đánh Tài Xỉu thì sao đem theo hoa mai được chứ, hoa mai hoa mai, riết rồi thành hoa mắt hoa mắt
Đào Yêu nói rất nghiêm túc
Miêu quản gia cười to: "Con bé này thật là, đến cả chuyện này mà cũng nghĩ theo hướng bậy bạ cho được
Hoa mai như người quân tử, nở rộ dưới trời tuyết, mạnh mẽ và kiêu hãnh, sao vào miệng cháu thì thành ra thế kia
Đào Yêu thè lưỡi, rung đùi đắc ý: "Tóm lại là ta không thích
"Cháu không thích thì càng cần tiếp xúc nhiều hơn với những thứ quân tử như thế
Miêu quản gia nửa đùa nửa thật,"Chắc phải phân thêm cho cháu một công việc, hằng ngày tới vườn mai nhặt cánh hoa rơi, cánh nào nguyên vẹn thì cất vào cái túi vải
"Ớ
Đào Yêu méo miệng: "Ơ kìa Miêu quản gia, hôm nay ta có làm gì ngài đâu
"Mùa đông nào Nhị thiếu gia cũng gom cánh hoa mai lại để nhân lúc rảnh rỗi sẽ ủ cánh hoa mai thành nước "Gỡ Tơ Lòng", vị ngọt thanh, còn có công dụng tẩm bổ giải nhiệt
Miêu quản gia cười nhìn Đào Yêu,"Nhị thiếu gia cần, cháu cũng không làm
"Ngon không
Đào Yêu liếm môi, chợt nghĩ tới một chuyện,"Nhưng lúc ở ngoài tháp Xung Tiêu, khi ta đang dẫn Thục Hồ vào tháp đã nghe y nói với Linh Tinh đại nhân rằng mình không thích ăn ngọt mà
"Tai thính thật đấy, chỉ tán gẫu làm quà ở đằng sau cháu mà cũng nghe thấy nữa
Miêu quản gia cười nói,"Cũng không phải là không thích, chỉ là không thích ăn đồ của người khác nấu thôi, nói thể để giữ thể diện cho Linh Tinh đại nhân chứ
Cháu biết tính tình Nhị thiếu gia rồi đó, cao ngạo lắm, cái gì trên thế gian lọt được vào mắt cậu ấy, lớn thì là con người, nhỏ thì là đồ vật, đều rất hiếm
"Cũng đúng, kẻ mà đến cả nướng thịt cũng phải "lấy được hạng nhất" thì sao vừa mắt thứ mà người khác làm..
Đào Yêu bĩu môi, đại hội thịt nướng kinh hoàng vẫn còn rõ mồn một trước mắt,"Gỡ Tơ Lòng à..
Nghe ngon phết, nhưng y không cho ta uống đâu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Kể từ hôm đó, trừ lúc gặp nhau hằng ngày trên bàn cơm, nàng và Ty Cuồng Lan không nhìn mặt nhau nữa, cho dù thỉnh thoảng gặp trong phủ thì đều là y vờ như không thấy, nàng lườm trắng con mắt, ai đi đường nấy
"Nhị thiếu gia có quy tắc hằng năm sẽ cho người thu gom cánh hoa một hũ nước hoa mai coi như thưởng công
Miêu quản gia vỗ ngực đảm bảo,"Năm nay cháu thu gom, tất nhiên sẽ thưởng cho cháu
Cháu biết Nhị thiếu gia luôn làm theo quy tắc mà
Đào Yêu đảo mắt lia lịa, tính toán lãi lỗ, thật sự rất tò mò mùi vị của "Gỡ Tơ Lòng", hơn nữa trên đời này còn có chuyện gì mà Ty Cuồng Lan làm không tốt
Và cả..
còn có chuyện gì mà Ty Tĩnh Uyên làm không nát..
Vài ngày trước gã lại bị Lan Lan nhà gã cấm túc vì cái tội tự ý lấy từ chỗ bà mai nào đó một chồng tranh vẽ cô nương trẻ tuổi cùng ngày sinh tháng đẻ, ép Ty Cuồng Lan chọn mấy người "hợp mắt" làm Ty Cuồng Lan tức đến độ phạt gã trong thời gian cấm túc phải chép tất cả ngày sinh tháng đẻ mà gã đem về một vạn lần, còn phái người kiểm tra, không đủ thì không cho ăn cơm
Kết quả là lại phải phiền nàng lén đưa đùi gà cho "đại ca" vô dụng có lẽ được nhặt từ thùng rác về
Ty Tĩnh Uyên rất cố chấp trong việc tìm vợ cho Ty Cuồng Lan, đáng tiếc người làm em kia chẳng bao giờ cảm kích
Cặp sinh đôi nhưng chẳng giống sinh đôi này là những người thú vị nhất mà nàng gặp khi tới Nhân giới
Những chuyện như biết được thân phận của nàng mà vẫn cứ thờ ơ như không, vẫn xem nàng là tạp dịch cỏn con cũng chỉ xảy ra ở Ty phủ mà thôi
Đào Yêu suy nghĩ chốc lát, gật đầu: "Được thôi, phần việc thu gom cánh hoa năm nay cứ giao cho ta
Vừa dứt lời, gió thổi lên khiến cánh hoa rơi rụng, trong lúc đó còn kèm theo tiếng gào thét:
"Bắt nó lại
Mau lên mau lên
"Đâu mất rồi
"Rõ ràng chạy về hướng này mà
Nương theo tiếng gào, bọn gia đinh chịu trách nhiệm gác cổng hôm nay hốt hoảng chạy về phía vườn mai, Ty phủ chỉnh tề xưa nay hiếm khi hỗn loạn như bây giờ
Miêu quản gia nhanh chóng đi tới, vừa nhìn thấy Miêu quản gia, bọn gia đinh tựa như thấy cứu tinh, ùa tới như ong vỡ tổ
"Có chuyện gì mà hốt hoảng thế
Miêu quản gia bình tĩnh hỏi
"Bẩm Miêu quản gia..
Ban nãy..
ban nãy có người gõ cửa dồn dập..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một tên gia đình thở hổn hển đáp,"Tôi mở..
mở cửa thì thấy..
một bé gái lạ mặt..
Nó đòi gặp hai vị thiếu gia..
Tôi hỏi nó là đã trình thiếp chưa, nó hỏi thiếp là gì..
Hỏi tên họ nó thì nó cũng không nói..
Chúng tôi mới bảo không cho nó vào được..
Nào ngờ nó đánh chúng tôi rồi thừa cơ chạy vào phủ..
Chúng tôi đuổi theo ngay..
Nhưng lại không thấy nó đâu cả..
Chúng tôi tội đáng muôn chết..
Xin Miêu quản gia trách phạt
Tất cả gia đinh đồng loạt quỳ xuống
Nghe vậy, Đào Yêu đi theo sau Miêu quản gia trở nên tỉnh táo hẳn, nàng vào Ty phủ cũng một thời gian rồi nhưng đây là lần đầu tiên có kẻ tự ý xông vào Ty phủ ở bờ sông Thanh Mộng ngay giữa ban ngày ban mặt
Ở Ty phủ lâu ít nhiều cũng biết quy tắc nơi đây, giống như yêu quái muốn tìm nàng chữa trị thì phải đốt vàng mã vậy, người trong giang hồ nếu có chuyện gì khó giải quyết cần nhờ Ty phủ thì trước hết phải trình thiếp ghi rõ thân phận và "thị phi" một cách cụ thể nhất có thể, sau đó chờ thiếu gia Ty gia thẩm duyệt
Nếu Ty phủ đồng ý ra mặt thì sẽ viết thời gian và địa điểm hẹn gặp lên tờ thiếp đó, đương sự chỉ cần có mặt đúng hẹn là được, còn nếu không đồng ý giúp đỡ thì sẽ trả lại y nguyên tờ thiếp, quy tắc thì rất đơn giản, có điều chỉ vài chữ thời gian, địa điểm ít ỏi lại mang đến phiền phức và nguy hiểm, thậm chí là mưa máu gió tanh cả đời
Biệt danh "Diêm Vương Sống" nghe thì uy phong nhưng để làm được thì rất khó
Đào Yêu còn biết đám gia đinh gác cổng không phải hạng cao thủ gì
Ty phủ không có nhiều người, thường ngày cũng chỉ có hai ba gia đinh gác cổng, nàng từng tò mò hỏi Miêu quản gia rằng những hộ gia đình giàu có quyền quý ở Nhân giới nhà nào mà chẳng canh phòng nghiêm ngặt, gia đinh thủ vệ lớp trong lớp ngoài, Ty phủ không sợ kẻ thù lẻn vào sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mà cho dù kẻ thù không dám làm bậy vì sợ uy danh của Ty phủ thì cũng còn đám trộm cướp cơ mà
Nhưng Miêu quản gia lại mỉm cười nói nàng lo lắng về chuyện này thì chẳng thà nghĩ cách vỗ béo đàn ngựa của Nhị thiếu gia còn hơn
Ở đế đô, tên tuổi Ty gia chính là tấm bùa khiến dân không dám đến gần, giặc không dám vào cửa, hơn nữa với hiểu biết của nàng đối với Ty Cuồng Lan, ngay cả có kẻ không sợ chết xông vào, liệu có ai là y không xử lý gọn
Ngoài ra, không cho canh phòng nghiêm ngặt hẳn cũng là ý của Ty Cuồng Lan, y không thích ồn ào, ghét nhất là kẻ lạ lượn lờ trước mặt, y từng nói "Nếu ta không cho phép, ai có thể tự do đi dạo trong sân"
Mà thực tế chứng minh đúng như y dự tính, bao năm qua Ty phủ rất bình yên, không trộm không cắp, thanh tịnh đến mức không có ai dám lại gần
Đáng tiếc sự "thanh tịnh" ấy hôm nay đã bị phá vỡ, mà người phá vỡ lại là một bé gái
"Đứng dậy cả đi
Miêu quản gia ra lệnh
Đợi đến khi bọn gia đinh đứng hết dậy, ông mới nhìn thấy mặt mũi họ sưng vù, xem ra vị khách không mời kia sở hữu nắm đấm rất mạnh
Tuy bản lĩnh của những gia đinh này kém xa hai vị thiếu gia và ông nhưng vẫn thừa sức đối phó với một bé gái, hôm nay lại bị đánh te tua thế kia, Miêu quản gia chau mày: "Là bé gái thật không
Đám gia đinh vội gật đầu
"Chắc chắn chạy về phía này
"Chắc chắn, lúc chúng tôi đuổi theo thấy nó quẹo khúc cua ở hành lang chạy về phía vườn mai, chúng tôi đuổi theo khá sát, nhưng chỉ trong chớp mắt đã không thấy nó đâu, ông không thấy ai chạy về phía này sao
Đào Yêu bèn nói: "Cả trưa nay ta đều nằm trong vườn mai, trừ Miêu quản gia và các ngươi ra thì không còn nhìn thấy ai nữa
Đám gia đinh ngơ ngác nhìn nhau, xôn xao bảo thật khó tin
"Sao tự dưng biến mất được nhỉ
"Lẽ nào là yêu quái
"Trên đời này làm gì có yêu quái
Có khi là ảo thuật gia giang hồ
"Thôi thôi, đừng đoán bậy đoán bạ nữa, chắc chỉ là con nhà ai nghịch ngợm thôi
Miêu quản gia ngăn họ bàn tán,"Các ngươi gọi thêm người lục soát toàn phủ một lượt, không được bỏ qua ngóc ngách nào
"Rõ
Mọi người nhận lệnh làm việc
Hết chương 1
3