Bách Yêu Phổ

Chương 98: Độn Ngư(2)




Chương 2
2

Hai con ngựa khỏe nhất Ty phủ nhẹ nhàng kéo xe ra khỏi cổng thành, nhanh chóng tiến về Mộc Châu
Trong xe, Ty Cuồng Lan nhắm mắt nghỉ ngơi, nếu không phải còn thở thì có thể đốt mấy nén nhang cúi đầu vái y được rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đào Yêu và Thẩm Phong ngồi ở một bên, thỉnh thoảng Thẩm Phong vén rèm cửa sổ nhìn ra bên ngoài, trông cứ như chỉ mong tới Mộc Châu trong một giây vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Thôi mà, phải mấy ngày mới tới Mộc Châu lận, đừng vén rèm nữa, gió lùa vào lạnh khiếp
Đào Yêu vừa nhắc nhở vừa trấn an Thẩm Phong,"Đây là hai con ngựa xịn nhất Ty phủ rồi, mi cứ ngồi yên chờ tới nơi thôi
Bị nói mấy lần, Thẩm Phong cũng dừng lại, có điều ngồi yên chưa được bao lâu thì lại ngoái đầu nhìn rèm, lại bị Đào Yêu trừng mắt cảnh cáo mới thôi
"Ta..
Càng gần Mộc Châu, Thẩm Phong càng lo lắng, sức mạnh đánh sưng mặt mấy gia đinh vạm vỡ của Ty phủ như biến đâu mất, bây giờ chỉ còn nỗi bất an,"Các cô..
có thể xử con yêu quái ở sông Bạch Tước giúp ta thật ư
Đào Yêu nhìn Ty Cuồng Lan, cười nói: "Sao, không tin vào thân thể cường tráng của Nhị thiếu gia nhà ta à
Ty Cuồng Lan làm lơ, đến cả mí mắt cũng chả thèm nhúc nhích
"Ta đấu với nó lâu lắm nhưng chẳng làm gì được nó, mà thời gian còn lại của ta không nhiều, nếu lần này không giải quyết xong, ta e hết đường xoay xở mất
Thẩm Phong rối rắm, lo lắng nhìn họ,"Dù gì hai người cũng là người trần mắt thịt, ta..
"Từ nhỏ mi đã sống ở thôn Hồi Long
Ty Cuồng Lan chợt cắt ngang lời nó
Thẩm Phong ngớ người, gật đầu
"Không phải
Ty Cuồng Lan mở mắt ra, cười: "Ý ta là từ nhỏ mi đã "mọc" ở thôn Hồi Long
Đào Yêu bĩu môi, không nói gì
Tên này nói bất cứ điều gì cũng nghe thì có vẻ mình thường như thật ra đều mang ý giễu cợt, may là Thẩm Phong không quá thông minh và nhạy cảm, chứ không e rằng suốt dọc đường sẽ bị y làm tức giận chán cả ăn
"Ta không mọc ở thôn Hồi Long, ta chỉ nhớ mình được sinh ra dưới một gốc cây phong to, đằng trước có suối, đằng sau có núi, trong đất có đá màu óng ánh sặc sỡ
Nó cố gắng nhớ lại, trông có vẻ như đã lâu lắm rồi không có ai hỏi nó về chuyện này
"Phong sinh không phải loại dễ dàng mọc dưới gốc cây phong mà là được trời đất tạo ra, núi thiêng nước linh, mi tưởng đất nhà mi là thức ăn, nói mọc là mọc được chắc
Đào Yêu móc một túi kẹo ra khỏi áo, ném vào miệng một viên rồi đưa cho Thẩm Phong một viên,"Bị bắt đi đấy
Thẩm Phong sửng sốt, viên kẹo lọt khỏi kẽ tay rơi xuống sàn xe, nó luống cuống nhặt lên định bỏ vào miệng
"Bẩn rồi còn ăn?
Đào Yêu giật phắt lại rồi ném ra cửa sổ, buồn cười nhìn nó,"Mi thích ăn kẹo lắm hả
Nó chần chờ lắc đầu: "Đã lâu lắm rồi không có ai mời ta ăn gì cả..
"Không thích ăn kẹo nhưng sợ người mời mất hứng
Đào Yêu bỗng xoa đầu nó như đang trêu trẻ con, bật cười: "Hèn chi dễ bị bắt nạt thế
Ty Cuồng Lan nhìn hai người một chốc rồi lại nhắm mắt
"Không hiểu thì hỏi ta đây nè, ta thích giải đáp cho Nhị thiếu gia lắm
Đào Yêu quay đầu nhìn, dám cá một trăm cái bánh bao nhân thịt rằng y không biết lai lịch của Phong Sinh, càng không biết câu "Bị bắt đi" của nàng nghĩa là sao
Hừ, dù y đọc nhiều sách vở, tài trí hơn người thì cũng có những việc mà y không biết
Nhưng Ty Cuồng Lan không cho nàng cơ hội lên mặt mà nói: "Ăn nhiều kẹo không tốt đâu, cô đã lùn rồi, nếu còn mập nữa thì càng xấu đó
Vì sao bất cứ lúc nào ở bất cứ đâu bằng bất cứ đề tài gì y cũng tìm ra điểm để công kích nàng vậy
Vì sao y chẳng cần mau mồm mau miệng mà chỉ cần nghiêm túc nói một câu bâng quơ cũng đủ khiến nàng muốn dùng thuốc độc giết chết y
Nếu không nghĩ tới Thẩm Phong mong mỏi Ty Cuồng Lan gỡ thị phi cho nàng ta, nàng đã liều mạng quyết đấu sống mái một trận với Ty Cuồng Lan rồi, không đá văng y ra khỏi xe lăn mười tám vòng dưới đất thì khó mà giải mối hận trong lòng
Nhưng nếu mà quyết đấu thật, có lẽ kẻ phải lăn vòng vòng chắc là nàng..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Haiz..
"Hì hì, ta không sợ mập đâu, đằng nào cũng đâu làm Nhị thiếu phu nhân
Đào Yêu gắng gượng nặn tất cả cuồng nộ thành nụ cười vô tư,"Cũng bởi nhân gian hãy còn tươi đẹp lắm, ta không muốn chết sớm giống mấy cô nương xui xẻo kia đâu
Chế giễu chứ gì, ai mà không biết
"Không biết hồi đầu ai suốt ngày bám tường rình mò người ta
Ty Cuồng Lan nhếch mép
"Đó là vì Đinh Tam Tứ nên ta mới..
Đào Yêu đỏ mặt, nhưng thấy Thẩm Phong ngơ ngác thì không thèm phản bác nữa, cũng hết hứng ăn kẹo, giận dữ cất kẹo lại, mắng nhỏ: "Hứ, đồ chó già nhớ dai..
Ty Cuồng Lan nghe không sót chữ nào, mỉm cười: "Từ nhỏ ta đã có trí nhớ xuất chúng, đã gặp là không quên được, không liên quan tới tuổi tác
Đào Yêu cố ý ngoáy tai, vờ như không nghe thấy, nhìn sang Thẩm Phong: "Ban nãy ta nói không sai chứ
Thẩm Phong lại ngẩn người, hồi lâu sau mới hiểu ra, cúi đầu, siết chặt đầu ngón tay
"Đúng là bị nhổ đi..
Nhưng ta rất vui
Hết chương 2
3

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.