“Đứa nhỏ ngươi sao lại nhu thuận đến vậy, chỉ là ngày thường có chút an tĩnh, mẹ bảo ngươi nên gần gũi Doanh Nhi hơn một chút, cũng là muốn ngươi hoạt bát hơn, nghĩ đến Doanh Nhi và Lam Nhi hai đứa bé ấy cũng không chăm chỉ bằng ngươi, ngay cả lễ nghi của đích nữ cũng quên hết cả rồi.” Lời nói nghe thì ôn hòa, nhưng lại như kim châm trong bông, khiến người ta xấu hổ, song Mai Ấu Thư vẫn an tĩnh ngồi đó lắng nghe, không dám xen vào cắt lời
“Đến gần mẹ một chút.” Trịnh Thị vẫy tay về phía nàng, Mai Ấu Thư liền bước tới
Trịnh Thị thân mật kéo nàng ngồi xuống bên cạnh, rồi rút một cây ngọc trâm có chất ngọc cực kỳ ôn nhuận trên đầu mình cài lên vị trí dễ thấy trên tóc nàng, lại đánh giá nàng, nắm chặt tay nàng cười nói: “Thư Nhi xinh đẹp nhường ấy, quả nên xứng với cây trâm tuyệt vời như thế này.” Mai Ấu Thư do dự, nghĩ muốn đưa tay gỡ cây ngọc trâm xuống, nhưng lại bị Trịnh Thị ngăn lại, “Trưởng giả ban thưởng không thể từ chối, mẫu thân thương con nên mới tặng con, con nhìn xem thẩm thẩm còn đang ở đây, đừng để nàng chê cười hai mẹ con ta.” Đỗ Thị thấy thế nhân tiện nói: “Xem chủ mẫu ngươi đối đãi con bé kìa, thật sự là coi đứa nhỏ này như con ruột mà thương yêu.” Trịnh Thị ý vị thâm trường nhìn Mai Ấu Thư nói: “Chẳng phải thế sao.”
“Thôi được, nơi này của chúng ta buồn tẻ vô vị, Xuân Hạnh hãy đưa con đi Mai Viên, cùng Doanh Nhi và bọn trẻ con chơi đùa đi.” Mai Ấu Thư chỉ có thể gật đầu, lần nữa bái biệt Trịnh Thị và Đỗ Thị
Đến bên ngoài phòng, Bích Phù nhìn cây ngọc trâm trên đầu nàng, có chút kinh ngạc, “Cô nương, cây trâm đẹp quá.” Mai Ấu Thư dùng đầu ngón tay chạm vào đầu trâm mát lạnh, nhưng cũng không dám tháo nó xuống
“Mẫu thân ban cho.” Nàng khe khẽ nói
Bích Phù nhân tiện nói: “Nếu là phu nhân ban tặng, hẳn phu nhân rất yêu thích người.” Mai Ấu Thư che đi nét buồn bã trong mắt, chỉ nhẹ nhàng “Ừm” một tiếng, rồi không nói gì nữa
Lúc này Xuân Hạnh bước tới, cười và nói với Mai Ấu Thư: “Cô nương đi theo nô tỳ đi, nô tỳ đưa ngài đến đó.” Bích Phù đỡ Mai Ấu Thư đề phòng té ngã, rồi đi chưa xa đã đến Mai Viên
Người Mai gia mang họ Mai, nhưng chưa hẳn ai cũng yêu thích hoa mai
Song, mai là quân tử trong loài hoa, chính là để ứng với cái cảnh ấy, tổ tiên Mai gia đã mở rộng đất trong phủ, nuôi dưỡng thành một rừng mai lớn, vô cùng mỹ lệ
Chính là tiết trời này, chỉ cần qua thêm một thời gian nữa là Mai Phủ lại bận rộn bù lên, không thì Mai Lão Gia vội vàng chiêu đãi đồng liêu vào phủ thưởng mai uống rượu, hoặc Trịnh Thị dẫn quyến thuộc các quan nhân đến đây đạp tuyết thưởng mai, nếu không nữa thì lại sẽ có phu nhân Tĩnh Trinh Hầu nhiệt tình mời Trịnh Thị cùng tổ chức một bữa tiệc xem mắt cho các hậu bối trẻ tuổi trong rừng mai này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tóm lại, Mai Phủ có nhân duyên cực kỳ tốt, hơn nửa đều có liên quan mật thiết với rừng mai này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Xuân Hạnh đưa nàng đến nơi rồi quay về, Bích Phù nói: “Ngài cứ đợi ở đây, rừng mai này rộng lắm, nô tỳ chạy trước đi xem đại cô nương và các nàng ở đâu, rồi sẽ dẫn ngài đến.” Mai Ấu Thư khẽ gật đầu, nàng đứng tại chỗ cũ, đôi vai thon, vòng eo nhỏ nhắn, dáng vẻ mảnh mai yếu ớt như không chịu nổi xiêm y còn hơn cả những đóa hoa mai trong tuyết, khiến Bích Phù trong lòng vẫn không yên tâm về nàng
Đợi Bích Phù vội vã đi, nàng phóng tầm mắt nhìn lại, xung quanh đều là hồng mai và tuyết trắng
Trong rừng này tự nhiên không chỉ có hồng mai, còn có bạch mai, phấn mai, và ở vị trí sát cạnh tường còn trồng cả hoàng mai
Mai Ấu Thư bước lên hai bước, sau lưng bỗng có người gọi nàng, nàng vừa quay đầu lại, tóc lại bị cành cây ôm lấy
“Vị muội muội này đừng động đậy, tóc ngươi bị nhánh hoa mai con vướng vào rồi.” Giọng nói kia cực kỳ ôn nhuận, lại rõ ràng là giọng nàng chưa từng nghe qua
Mai Ấu Thư hơi nhíu mày, liền đưa tay bẻ gãy nhánh cây nhỏ gần sát tóc, dưới chân lại bước nhanh hơn về phía sâu trong rừng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Người kia phía sau dừng bước, thấy thái độ của nàng như tránh trùng tránh rắn, thần sắc có chút kinh ngạc
Thế nhưng Mai Ấu Thư chưa đi được mấy bước, thấy những người phía trước tới, lại có chút chậm lại
Từ ngay phía trước nàng đi tới mấy nữ tử đang đùa giỡn kia, đúng là Mai Ấu Doanh và Mai Ấu Lam sao
“Muội muội sao lại đến đây, vừa nãy ta còn định sai người đi gọi muội muội đến kia chứ, chỉ sợ muội muội còn chưa dậy.” Mai Ấu Doanh gặp nàng nói chuyện vô cùng thân thiết
Mai Ấu Thư trong mắt nói: “Ta mới từ chỗ mẫu thân đến, mẫu thân bảo ta đến cùng các tỷ muội ở một chỗ.” “Vị này cũng là muội muội nhà ngươi
Ngươi thật hư, có muội muội xinh đẹp như vậy mà sao không nói cho ta biết.” Nữ tử đang nói chuyện có phong thái hào sảng, nhìn từ trên xuống dưới Mai Ấu Thư, càng nhận thấy dung mạo đối phương kinh diễm
Mai Ấu Thư hôm nay mặc một chiếc áo dài vạt áo thêu hoa vụn màu sáng, bình thường thôi, nhưng nàng có làn da trắng nõn, dung mạo ôn nhu, riêng đôi mắt kia tựa như cách một tầng sương mù, phảng phất có thể tùy thời ngưng tụ ra nước, cộng thêm khí chất yếu đuối, hơn nữa tư thái nàng cho người ta một cảm giác mềm mại
Nếu muốn miêu tả cẩn thận, chính là nhìn nàng phảng phất có loại ảo giác muốn ôm nàng vào lòng vò nặn hai lần để xác định thân thể nàng có phải làm bằng đậu phụ hay không
Mặc dù trong mùa đông mọi người đều mặc áo khoác dày cộm, nhưng Mai Ấu Thư chỉ cần đứng đó thôi, phảng phất đã có thể cùng hoa mai sau lưng nàng so tài cao thấp
“Ngươi nhìn sao càng giống nữ tử Giang Nam?” Nữ tử kia cẩn thận suy nghĩ, loại ảo giác này phần lớn là do làn da Mai Ấu Thư tinh tế tỉ mỉ, mềm mại và khung xương nhỏ nhắn xinh xắn, cùng với vẻ đẹp đặc biệt không thể diễn tả được trên người nàng
Nghe nói nữ tử lớn lên ở vùng sông nước Giang Nam từ khi sinh ra đã kiều nộn hơn nhiều so với những người lớn lên ở Bắc Địa khô hạn, các nàng nhỏ nhắn thanh thoát, dịu dàng động lòng người
Mai Ấu Thư trước mắt đã thỏa mãn hoàn toàn tưởng tượng của nàng về nữ tử Giang Nam
“Tiết tỷ tỷ không biết, đây là nữ nhi do di nương nhà ta sinh ra, xếp sau các ca ca và tỷ tỷ của ta, nhưng lại trước ta, gọi là Mai Ấu Thư.” Mai Ấu Lam lãnh đạm trả lời, ánh mắt nhìn Mai Ấu Thư nhanh chóng lướt qua một vòng căm ghét
Tiết Bình Dao nghe lời này, lập tức rơi vào trầm mặc
Nói đến, Mai gia này trừ hoa mai ra, đàn ông Mai gia cũng đều là loại si tình trời sinh
Từ ba đời tổ tiên Mai gia bắt đầu, Mai lão thái gia cả đời chỉ có một người vợ nghèo khó bầu bạn, thậm chí đến thế hệ Mai Chính Đình này, hắn cũng từng hứa với thê tử mình rằng chỉ cần sinh hạ con trai, sẽ cũng bắt chước tổ tông cha chú như thế, đối đãi Trịnh Thị toàn tâm toàn ý.
