“Mẫu thân cứ như vậy bỏ mặc nàng ấy sao?” Mai Ấu Lam ngẩng đầu hỏi
Trịnh Thị lắc đầu: “Các ngươi yên tâm đi, nàng ấy trong phủ chẳng có ai chỗ dựa, thân phận thân mẫu của nàng cũng không thể nào lên mặt bàn
Cho dù Du Cảnh Hầu có ý muốn đón nàng ấy về làm con dâu thì cũng chưa từng cự tuyệt Doanh Nhi nhà ta
Đến cả khi dì của các ngươi nêu vấn đề này, nàng ấy còn chẳng dám lên tiếng phản đối
Nếu ta đã không đồng ý thì hà cớ gì nàng ấy lại dám vì một th·i·ế·p thất có cũng được mà không có cũng chẳng sao mà dám gạt bỏ Doanh Nhi nhà ta?”
Nàng nói như vậy, Mai Ấu Doanh lúc này mới dần dần bình tĩnh lại
Nhưng mà Mai Ấu Lam vẫn giữ khuôn mặt nhỏ nhắn lạnh như băng
“Hôm nay quỳ cùng mẫu thân nửa ngày ta cũng mệt mỏi rồi, ta giờ trở về nghỉ ngơi đây.” Mai Ấu Lam nói rồi giận đùng đùng đi ra ngoài
Mai Ấu Doanh thấy thế liền muốn đuổi theo
Trịnh Thị ngăn nàng lại nói: “Ngươi còn sợ muội muội tính tình như pháo của ngươi chịu thiệt hay sao
Chuyện tỷ muội bọn chúng đùa giỡn với nhau, sẽ không có ai nói gì đâu.”
Mai Ấu Doanh ngạc nhiên gật đầu, nhưng trên mặt vẫn còn vài phần cô đơn
Trịnh Thị nói với nàng: “Đứa nhỏ ngốc, tuổi con còn nhỏ
Ta cũng muốn con hiểu rằng tuyệt đối đừng mong đợi quá nhiều ở đàn ông
Nếu con chuyện gì cũng để trong lòng thì sau này đám thứ nữ của hắn con còn có thể đuổi đi hết được sao?”
Mai Ấu Doanh thở dài, nói: “Lời mẫu thân nói con đều hiểu, chỉ là con còn cần suy nghĩ kỹ một chút, để tự mình điều chỉnh tâm tính.”
Trịnh Thị thấy nàng cực kỳ hiểu chuyện, lúc này mới mãn nguyện gật đầu
Ở đây Mai Ấu Lam giận đùng đùng chạy về phòng, thẳng đến giường Mai Ấu Thư liền phẫn nộ nói: “Ngươi cái đồ xấu xa, uổng công tỷ tỷ của ta đối tốt với ngươi như vậy mà ngươi còn ức hiếp nàng ấy
Ngươi còn trêu hoa ghẹo nguyệt, câu dẫn biểu ca đi
Ngươi xứng đáng với tỷ tỷ của ta sao?!”
Nàng nói rồi muốn đẩy Mai Ấu Thư một cái, nhưng trước khi vươn tay lại nghe thấy tiếng ngáy rất nhỏ
Mai Ấu Lam động tác chững lại, chần chừ nhìn quanh, cuối cùng ánh mắt vẫn rơi xuống người trên giường
Nàng mang theo vài phần hiếu kỳ liền sán lại đầu giường, dò xét thấy Mai Ấu Thư mặt hướng vào trong, đôi môi đỏ mấp máy, tiếng ngáy rất nhỏ kia liền từ trong miệng nàng truyền ra
Mai Ấu Lam tức giận đến suýt nữa muốn đưa tay bóp chết nàng, cuối cùng vẫn bực bội ngồi phịch về giường mình
Nàng trước kia còn tưởng rằng thái độ chán ghét đối phương như chán ghét thứ bẩn thỉu của mình ít nhất cũng sẽ làm đối phương khó chịu đến mức đêm không thể ngon giấc
Ai ngờ đối phương nằm xuống liền ngủ, những lời mình mắng khi vào cửa đối phương cũng hoàn toàn không nghe thấy
Có nên đánh thức nàng ta dậy mắng thêm lần nữa không
Mai Ấu Lam lắc đầu, cảm giác mình dường như bị một sợi gân nào đó của Mai Ấu Thư làm cho lây bệnh
Nàng ngửa ra trên nệm, hung hăng nắm bóp chăn đệm, giống như đang bóp vào người Mai Ấu Thư, cuối cùng cũng giải tỏa được vài phần ác khí
Cùng lúc đó, trong đầu nàng vẫn đang hung hăng tưởng tượng ra cảnh đối phương trêu hoa ghẹo nguyệt bị người ta phát hiện rồi lưu tiếng xấu muôn đời, nghĩ đi nghĩ lại nàng còn bật cười lên, cảm thấy cảnh tượng như vậy là cực kỳ thống khoái
“Mẹ ta khó đối phó ngươi, ta lại có cách đối phó ngươi.” Nàng khinh miệt nhìn tấm chăn hơi phồng lên của đối phương, trong đầu nảy ra một ý tưởng có phần ác độc
Chương 5
Vào ban ngày, Trịnh Thị dẫn theo ba cô con gái đi cầu phúc
Mai Ấu Lam tuy có thể kiên trì lúc ban đầu, nhưng quỳ chưa đầy một canh giờ liền lấy cớ thuận tiện để ra ngoài lười biếng
Nàng vừa ra bên ngoài, ngồi xuống chỗ lan can đá thấp thì nhìn thấy nha hoàn nhà mình xuống dốc đang bị một người đàn ông lạ mặt kéo lại nói chuyện
Gã đàn ông kia nhìn xem là một tiểu sai vặt ăn mặc, không biết hắn nói gì, lại đưa một cái túi tiền qua, nha hoàn kia liền vui vẻ hoan hỉ thu lấy
Mai Ấu Lam trong lòng sinh nghi, liền tiến lên, tại lúc nha hoàn kia cúi đầu nhặt tiền thì bỗng nhiên quát lớn một tiếng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Tốt ngươi cái tiểu nha đầu, chẳng có chút bản lĩnh nào, vậy mà lại học được cách ở đây lén lút gặp nam nhân
Ngươi theo ta đi gặp mẫu thân, xem nàng có lột da ngươi không!”
Tiểu nha hoàn kia sợ đến mức làm rơi bạc lung tung, nhưng nàng ta lại không kịp nhặt lên, vội vàng quỳ gối bên chân Mai Ấu Lam, cầu khẩn nói: “Cô nương minh giám, nô tỳ cùng người kia cũng không quen biết.”
“Ngươi cùng hắn không quen mà hắn lại cho ngươi nhiều tiền như vậy sao?” Mai Ấu Lam hừ lạnh nói, tự nhiên là không tin
Tiểu nha hoàn liền giải thích nói: “Là hắn gặp nô tỳ đang ở bên ngoài trông coi, lại nhận ra nô tỳ là hạ nhân Mai phủ, liền cầm bạc muốn hỏi thăm chuyện của nô tỳ.”
Tiểu nha hoàn biết rõ mình nếu không nói rõ ràng tất nhiên sẽ gặp chuyện không may, liền sợ hãi vội vàng kể rõ đầu đuôi câu chuyện
Mai Ấu Lam nghe xong, đôi mắt suýt nữa trừng rớt vành mắt
“Ngươi nói gã sai vặt kia là người bên cạnh Du Cảnh Hầu thế tử?”
“Chính là, nô tỳ tuyệt không dám lừa gạt, hắn còn gọi nô tỳ phải nhất định để Tam cô nương sau khi trời tối đến phòng thứ ba căn Tây viện
Chỗ đó chỉ có những người thân phận như bọn họ mới có thể vào ở, không có người không phận sự ở đó, cho nên hắn còn dặn nô tỳ hãy dặn dò Tam cô nương không cần phải lo lắng.”
Mai Ấu Lam dùng sức giậm chân, “Những nam nhân này một tên đều mù quáng hơn tên kia, làm sao lại nhìn trúng tiểu yêu tinh kia.”
“Cái kia.....
cái kia nô tỳ đều nói rồi, cô nương có thể tha nô tỳ một lần được không?” Tiểu nha hoàn hai mắt đẫm lệ long lanh khẩn cầu
Mai Ấu Lam nhìn nàng ta bỗng nhiên liền tắt lửa giận trong lòng, trong đầu ý tưởng dần dần thành hình
“Ta nhớ ngươi là người phục vụ bên cạnh mẹ ta phải không?”
“Là, nô tỳ là đầu năm vừa được đưa tới.” Tiểu nha hoàn nói
“Muốn ta không nói cho mẹ ta cũng được, bạc này ngươi tự mình thu thập cất kỹ, ta cũng chỉ coi như không trông thấy, nhưng ngươi còn cần giúp ta làm một chuyện.” Mai Ấu Lam nói
Tiểu nha hoàn nghe vậy, mình không chỉ không cần bị phạt, còn có thể cầm bạc, tự nhiên là một trăm phần trăm nguyện ý
Mai Ấu Lam nâng cằm lên cẩn thận nghĩ nghĩ, liền gọi nha hoàn kia lại gần, nhỏ giọng phân phó một trận, nha hoàn kia lúc đầu mặt lộ vẻ khó xử, đợi Mai Ấu Lam lấp một cái trâm vàng cho nàng, nàng lúc này mới cười đi
Đợi đối phương vội vàng đi, Mai Ấu Lam cũng càng đắc ý
Đêm qua nàng còn nghĩ muốn để đối phương phải trả giá đắt cho hành vi trêu hoa ghẹo nguyệt của mình, không ngờ cơ hội lại đến nhanh như vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chỉ chờ khi trời tối, Mai Ấu Thư vừa muốn ngủ lại, bên ngoài một tiểu nha hoàn liền tới gõ cửa gọi nàng.
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
