Trong nhà có việc mừng, lại không gọi hắn
Về Tô Thành, cũng không mang theo hắn
Hắn dường như là kẻ ngoại thất không được lộ ra ánh sáng
Kinh Trạc hít thật sâu một hơi khí, thả tay xuống điện thoại, thầm niệm một lần chú tĩnh tâm, nhưng theo đó là sự bất khả thi trong việc tĩnh tâm
Hơn nữa lần này hắn cũng không dám lên mạng tìm kiếm, cũng không dám gửi tin nhắn vào nhóm huynh đệ
Sợ nhận được cùng một câu chế giễu: "Lão bà ngươi không cần ngươi nữa rồi ~"
Mãi đến ngày thứ hai, trên đường đi làm ở Lâm Thành, Kinh Trạc vẫn còn hứng thú thiếu thiếu, thần sắc nặng nề
Trần Phong vừa lái xe, vừa báo cáo lịch trình cho hắn: “Kinh tổng, lịch trình ra ngoài đầu tuần đều chuyển sang tuần này
Ba ngày sau, chúng ta có hẹn gặp Tổng giám đốc Tống của Vũ Trụ Khoa Kỹ Tô Thành, và đến thăm trụ sở máy bay không người lái của họ.”
Tập đoàn gần đây đang mở rộng nghiệp vụ mới, có các hạng mục máy bay không người lái và robot cấp S, Kinh Trạc rất xem trọng tiền cảnh của hai mảng nghiệp vụ này
Trần Phong cũng liền báo cáo một cách chăm chú hơn
“Tô Thành?” Kinh Trạc lên tiếng
“Đúng vậy.”
“Người sáng lập Vũ Trụ Khoa Kỹ họ Tống?”
“Đúng vậy.”
“Có thể dời sớm ba ngày này không, chúng ta đi Tô Thành một chuyến.” Kinh Trạc nói
Trần Phong: “Việc này e rằng không được, Tổng giám đốc Tống nói hắn gần ba ngày không có thời gian, muốn tham gia hôn lễ của cháu gái.”
“Vậy thì càng phải đi.” Kinh Trạc hạ lệnh, “Đặt vé, chúng ta họp xong sẽ đi sân bay.”
Trần Phong: “?”
Cháu gái người ta kết hôn, lão bản ngươi đi góp cái nhiệt náo gì
Không có chút quan hệ thân thiết nào, lại còn vạn dặm xa xôi mò đến hôn lễ của người ta, thật là mạo muội biết bao
Nhưng người làm công không có quyền phản kháng
Ba giờ sau, dưới yêu cầu vô lý + không có mắt nhìn xa + cứng rắn của lão bản, Trần Phong ngồi trong phòng chờ VIP của sân bay, gọi điện thoại cho Tổng giám đốc Tống của Vũ Trụ Khoa Kỹ
“Tống tổng ngài khỏe, tôi là Trần Phong của Tập đoàn Bạch Hạc, xuất phát từ việc coi trọng Vũ Trụ Khoa Kỹ, Kinh tổng của chúng tôi sẽ dừng lại Tô Thành trong ba ngày này, tham quan tổng bộ máy bay không người lái của quý công ty.”
Tống Thì Khiêm ở đầu dây bên kia nhắc: “Ba ngày này lịch trình của tôi không đủ, có thể muộn hai ngày được không
Đến lúc đó tôi tự mình đến đón.”
“Chúng tôi đã ở sân bay, ba mươi phút nữa khởi hành.” Trần Phong như thể không nghe thấy lời từ chối của đối phương, cười một cách vô cùng vô tội, “Tống tổng, cảm ơn ngài đã tự mình tiếp đãi.”
Bên kia Tống Thì Khiêm trầm mặc rất lâu, mới từ kẽ răng đẩy ra mấy chữ
“Được, tới đi.”
Trời sắp tối, Trần Phong và Kinh Trạc đi ra sân bay Tô Thành, gặp mặt Tống Thì Khiêm đang tự mình nghênh đón
Bởi vì là quan hệ hợp tác trọng điểm, Tống Thì Khiêm làm hết bổn phận chủ nhà, để người giúp họ an bài khách sạn phòng suite năm sao, xe đưa xe đón
Trên xe công vụ kéo dài, Trần Phong mỉm cười đưa ra một hộp quà
“Nghe nói cháu gái Tống tổng ngày mai cử hành hôn lễ, lão bản của chúng tôi cố ý chuẩn bị lễ vật Kinh thành, cùng với một phong bao lì xì lớn, để bày tỏ chút tâm ý.”
Tống Thì Khiêm ngược lại là thật ngoài ý muốn
Không nghĩ tới người Kinh thành còn thật coi trọng lễ nghĩa
“Đã như vậy, vậy ta thay tân nương tạ tạ Kinh tổng.”
Kinh Trạc lễ phép lên tiếng: “Không khách khí, có thể tham gia hôn lễ Tô Thành, dính chút niềm vui là vận may của ta.”
Tống Thì Khiêm: “...” Nghe lời này, hắn là muốn tham gia hôn lễ a
Quanh đi quẩn lại, hắn tưởng Kinh Trạc là muốn cố ý gây khó dễ cho Vũ Trụ Khoa Kỹ chứ
-
Rạng sáng 4 giờ, Biệt thự Tống Gia đã náo nhiệt hẳn lên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tống Hi cùng mọi người dậy thật sớm, dùng lụa đỏ trang trí cầu thang, bố trí nơi gặp mặt, ngay cả sân ngoài cũng trải lên thảm đỏ vui mừng khánh hỷ
Cả biệt thự từ trong ra ngoài, dựng lên từng cổng hoa tươi
Trong khuê phòng tân nương, đường tỷ khoác lên người bộ tân nương cát phục lớn màu đỏ, bị mấy chuyên gia trang điểm vây quanh trang điểm
Tống Hi đứng bên cạnh, giúp nàng chỉnh lý chiếc trâm cài tóc tua rua phức tạp
“Tiểu Hi à, tuổi chúng ta không kém nhau nhiều lắm, ngươi cũng phải nhanh chóng nắm bắt cơ hội, nếu không qua hai năm da dẻ nhăn nheo, trang điểm rất khó coi.” Đường tỷ nhìn chính mình trong gương, có vẻ không hài lòng lắm
“Làm gì có, đường tỷ rõ ràng trẻ trung lại xinh đẹp, trên da dẻ toàn là collagen.” Tống Hi khen nàng, “Hơn nữa thời đại này bách hoa tề phóng, không lưu hành vẻ đẹp rực rỡ.”
“Ngươi chỉ giỏi khen người.” Đường tỷ kéo tay nàng, nhỏ giọng nói: “Nghe nói hôn lễ hôm nay sẽ có không ít thanh niên tài tuấn đến, bởi vì trong hôn lễ sẽ dùng thiết kế khoa huyễn của máy bay không người lái và robot, cho nên không ít đối tác hợp tác của tiểu thúc cũng sẽ đến, đến lúc đó ngươi có thể tìm kiếm xem sao, vừa ý người nào thì trực tiếp tiến tới.”
Việc Tống Hi yêu đương ba năm không hề nói với bất kỳ ai trong Tống gia
Cho nên mọi người vẫn cho rằng Tống Hi là trinh nữ đơn thân
Nàng không muốn tiết lộ việc mình đã sớm lĩnh chứng ngay trong ngày đại hôn, đành phải ngậm miệng không đề cập, giả vờ ngây ngô mỉm cười
“Chị Hi, giờ lành đã đến, chúng ta đi đốt pháo!” Ngoài cửa xông vào một cô bé tí hon, là tiểu nữ nhi Tuế Tuế của Nhị bá, năm nay năm tuổi, hoạt bát lém lỉnh
Cô bé tuổi nhỏ, lại đáng yêu, là tiểu đoàn sủng của Tống Gia
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Được, tỷ tỷ dẫn ngươi đi đốt pháo.” Tống Hi nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ của cô bé, che tai nhỏ của tiểu cô nương đi xuống lầu
Sáng sớm, đội xe cưới dài dằng dặc của tân lang đến, một đoàn người trong không khí đón dâu náo nhiệt, lên xe, tiến về hiện trường hôn lễ ngoài trời
Tống Gia ở Tô Thành có chút danh tiếng, người đến rất đông
Giữa bãi cỏ có mấy con robot, trên trời có một loạt đội hình máy bay không người lái, hôn lễ lần này là chủ đề cảm giác khoa học kỹ thuật, do tiểu thúc của nàng Tống Thì Khiêm tự mình cầm đao thiết kế
Tống Hi dẫn tiểu cô nương chơi robot trên bãi cỏ, trong lúc đó một chiếc máy bay không người lái chao đảo bay đến, mang theo một luồng gió lạnh sưu sưu
Nàng theo bản năng lùi lại tránh ra, nhưng giày cao gót hôm nay quá cao, thân hình nàng mất thăng bằng, mất đi trọng tâm cắm xuống mặt đất
Phần eo đột nhiên có thêm một cánh tay, đem nàng mò trở về
Tống Hi không kịp chuẩn bị, đâm vào một lồng ngực cứng rắn, một luồng hơi thở tuyết tùng nhàn nhạt xông vào chóp mũi của nàng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mùi hương này..
Tống Hi theo phản xạ ngẩng đầu nhìn lại, đối diện với một đôi mắt thanh lãnh thâm đen
Người đàn ông mặc một bộ tây trang đen cắt may ôm sát thân thể, cà vạt vân nghiêng màu hồng tối, tóc ngắn từng lọn nhỏ được vuốt ra sau gáy, lộ ra khuôn mặt với xương cốt ưu việt
Tống Hi: “??!!!”