Hôm sau sáng sớm, Hạc Tranh gọi điện thoại bảo Hạc Tư Dục về lại lão trạch
Nghê Dạng ngay lập tức không còn buồn ngủ nữa, nàng mở chăn mền ra liền muốn đứng dậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hạc Tư Dục một tay đặt bên thân, nghiêng người, khóe miệng mỉm cười nhìn cô gái trong phút chốc đôi mắt đã sáng rõ
“Sao không ngủ thêm chút nữa?”
Nghê Dạng đứng bên cạnh giường, “Không ngủ, ta muốn cùng ngươi trở về, bọn họ đông người, vạn nhất bắt nạt ngươi thì làm sao bây giờ.”
“Bảo bối muốn đi bảo vệ ta sao?” Mái tóc búi lười biếng của nam nhân buông xuống trên mi cốt, đôi mắt Phượng dài và hẹp, cười nhẹ nhàng
“Đương nhiên rồi, ngươi là của ta, muốn bắt nạt thì cũng chỉ có thể là ta bắt nạt thôi.” Nghê Dạng cầm sợi dây cột tóc đầu giường, cột búi tóc lại một cách đơn giản, đâm một cái đuôi ngựa thấp
Xoay người lao vào phòng tắm, bóng lưng đều hùng dũng oai vệ khí hiên ngang
Ánh mắt Hạc Tư Dục dõi theo Nghê Dạng đến phòng tắm, mãi đến khi nàng bước vào, hắn mới thu hồi ánh mắt
Màn hình di động đột nhiên sáng lên, hắn cúi đầu xuống
Trợ lý: [Lão bản, đã theo lời ngươi phân phó đem tất cả chứng cứ tung ra ngoài, cũng đồng bộ cho cảnh sát.]
Hạc Tư Dục: [Ừm.]
Nên kết thúc rồi, thời gian sắp tới, hắn muốn vĩnh viễn bầu bạn bên Dạng Dạng
Khóa màn hình di động, hắn xuống giường, bước nhanh đi tìm Nghê Dạng
/
Đúng chín giờ, đến trước cửa lão trạch, trợ lý của Hạc Tư Dục dẫn theo mấy người đàn ông tướng mạo hung tợn đang đợi bọn họ ở trước cửa
Kinh Thành đã hoàn toàn trở lạnh, không khí vừa lạnh lại vừa khô
Nghê Dạng mặc một chiếc váy len màu xanh dương cùng áo khoác chiết eo mùa thu, chân đi đôi ủng màu trắng sữa cao bảy phân
Hạc Tư Dục mặc một bộ áo khoác màu mực, bên trong là sơ mi đen, áo lót cùng màu, thắt cà vạt hồng
Hắn nắm tay Nghê Dạng đi về phía trong lão trạch, lần trước trở về vẫn còn giữa tháng mười, bây giờ đã là cuối tháng mười một
Hôm nay là một ngày trời mây mù, mọi nơi đều sương mù mịt mờ, màu xanh biếc của lão trạch cũng bị phủ lên một tầng mơ hồ
Bước vào cửa lớn hình vòm, con đường đá xanh lộ thiên, Nghê Dạng nhìn thấy tất cả mọi người trong gia tộc họ Hạc đều có mặt trong đại sảnh
Lão gia Hạc ngồi ở vị trí chủ tọa, sắc mặt tái nhợt, Hạc Xuyên Hàn quỳ trước mặt hắn, lời lẽ khẩn thiết
“Cha, ta không thể đi ngồi tù, con của ta còn đang chờ ta, cha mau cứu ta, ta chính là đứa con duy nhất của cha, cha muốn trơ mắt nhìn ta bị cái súc sinh Hạc Tư Dục đưa vào ngục giam sao?”
Nghê Dạng nghe thấy hai chữ "súc sinh" này, máu nàng sôi trào lên, hận không thể tiến lên đánh cho tơi bời cái tên tiện nhân đó một trận
Đột nhiên nhớ tới chuyện lần trước ở bệnh viện
Nàng kề sát Hạc Tư Dục, tò mò hỏi:
“Lần trước ngươi nói đứa bé trong bụng cô gái kia không phải của hắn, là chuyện gì vậy?”
Hạc Tư Dục vẫn còn bước đi, “Một lát nữa sẽ rõ.”
Nghê Dạng: “......”
Hạc Tranh nhìn thấy bọn họ đến, không kìm được cơn giận, gọi Hạc Tư Dục và Nghê Dạng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Tư Dục, Dạng nha đầu.”
Hạc Xuyên Hàn lập tức đứng lên, xoay người muốn lên tiếng với Hạc Tư Dục
Lại bị vệ sĩ bên cạnh dọa sợ, lời nói bị nghẹn lại ở cửa miệng
Người đàn ông suốt đêm không ngủ, dưới mắt thâm quầng tím xanh, búi tóc lộn xộn, quần áo nhăn nhúm
Nghê Dạng không nhìn thấy lão thái thái, có lẽ là bị tức đến nằm trên giường rồi
Tất cả người nhà họ Hạc trong đại sảnh nhìn Hạc Xuyên Hàn và Hạc Tư Dục đều không vừa mắt
Rõ ràng là chuyện tư riêng của bọn họ, tại sao nhất định phải khiến cho mọi người đều biết, mà cổ phiếu của Dĩ An đã bốc hơi hơn ngàn tỷ rồi
Sáng sớm còn có cư dân mạng ẩn danh tung hết tất cả chứng cứ, bây giờ bên ngoài đều đồn Dĩ An đang biến động nghiêm trọng, có phải sắp sụp đổ rồi không
Hạc Tư Dục dẫn Nghê Dạng ngồi ở vị trí bên cạnh, ở đây chính là vị trí của vợ chồng hắn, không ai dám ngồi
Ôn Thư Hoa trang phục trang nhã, nàng khinh thường nhìn Hạc Xuyên Hàn
Ngày đầu tiên hắn nuôi nữ sinh viên bên ngoài, người báo tin của nàng đã báo cho nàng biết
Hắn cứ tưởng đứa bé trong bụng nữ sinh viên kia là con của hắn
Hắn không biết rằng, sớm từ sau khi nàng sinh hạ Hạc Hoài Trì, nàng biết rõ thói hư tật xấu của người đàn ông này, để vĩnh viễn cắt đứt hậu họa, nàng phí hết tâm tư tìm phương thuốc, mỗi ngày dụ dỗ người đàn ông uống hết, hắn đã sớm mất khả năng sinh sản, không thể nào có thêm con cái được nữa
Nàng đã sớm bắt đầu chuyển tư sản, dù là bây giờ nhà họ Hạc có sụp đổ, nàng cũng có thể dẫn con trai của nàng đi đến nơi khác rất tốt
Hạc Xuyên Hàn bây giờ sống hay chết thì có liên quan gì đến nàng nữa
Bốn vệ sĩ đứng phía sau hai người, trợ lý tay cầm cặp công văn, mặt không chút biểu cảm đứng cạnh Hạc Tư Dục
Hạc Tranh mắt tinh hồng, quét một cái nhìn những vệ sĩ sau lưng Hạc Tư Dục
Trong lòng dù không vui, bây giờ cũng không thể nói ra
Hắn không bảo vệ được Hạc Xuyên Hàn, hắn và lão bà tử đều đã già, chỉ hy vọng, Hạc Tư Dục có thể nể tình xưa, không tính toán việc hắn bao che Xuyên Hàn, để họ có thể an dưỡng tuổi già
“Tư Dục, có phải chỉ cần ta đưa Xuyên Hàn đi ngồi tù, ngươi liền có thể bỏ qua Dĩ An, bỏ qua nhà họ Hạc không.” Hạc Tranh nói lời này, ánh mắt đầy rẫy quá nhiều cảm xúc, phẫn uất, đồi phế, khẩn cầu, phức tạp lại tự mâu thuẫn
Hạc Xuyên Hàn lập tức nổ tung, “Cha, ngươi có ý gì, ngươi muốn đưa ta vào tù
Ngươi điên rồi sao
Mẹ biết chuyện này không?”
“Nhiều năm như vậy, ngươi cũng giúp ta đè xuống, bây giờ lại tìm một người giúp ta đi ngồi tù không được sao?”
“Hạc Tư Dục, lão tử cho ngươi sinh mệnh, ngươi chính là báo đáp ta như vậy sao
Nếu như không phải ngươi ra đời, ta sao lại mất đi sự hòa thuận của nhà họ Hạc và quyền thừa kế Dĩ An, đều là ngươi, ngươi tranh giành cái gì, ngươi căn bản không nên ra đời, ngươi đã sớm nên chết đi, súc sinh.”
Hạc Tư Dục mặt không đổi sắc, lạnh lùng nhìn Hạc Xuyên Hàn đang kích động, tay xoa xoa ngón tay Nghê Dạng, nắn bóp thịt mềm trên tay nàng, như thể mọi chuyện đều không quan trọng
Nghê Dạng nghe đến suýt chút nữa tức đến nghẹt thở, cười lạnh một tiếng: “A — tự mình phạm pháp lại muốn người khác thay ngươi ngồi tù, sinh hài tử sau đó, sao ngươi không để người khác giúp ngươi sinh?”
“Tìm người hãm hại chính con trai mình sau đó, ngươi liền không cảm thấy mình là súc sinh sao?”
“Lần trước gia yến Trung thu, tai của ngươi bị chó ăn rồi sao
Cái gì cũng muốn, lại cái gì cũng không muốn bỏ ra.”
Nàng giơ một tay lên, bảo vệ sĩ bên cạnh đi đè Hạc Xuyên Hàn lại, quay đầu lại nói với Hạc Tranh ở vị trí chủ tọa
“Gia gia, con trai ngài là bị ngài và nãi nãi một tay nuông chiều hư hỏng, hắn biến thành dáng vẻ hôm nay đều là do các ngài một tay nâng đỡ đúng không, thật sự cảm thấy bao che hắn chính là yêu hắn sao?”
“Tư Dục hắn làm chính mình lấy lại công bằng, bây giờ còn muốn bị mặc cả giá cả, ta chưa bao giờ biết để người chịu tội lại phải đưa ra điều kiện, đây chính là đạo lý của nhà họ Hạc các ngài sao?”
“Thế gia trăm năm, dùng chính là giáo dục cường đạo và đạo lý bất công, bày tỏ ra thật nhiều buồn cười.”
“Phương thức giáo dục của ngài, nếu như không phải Tư Dục tâm tính kiên cường, ngài thật sự cảm thấy hắn có thể sống đến hôm nay sao?”
“Tư Dục có ngày hôm nay không thể thiếu sự bồi dưỡng của ngài, tự nhiên càng không thể thiếu sự cố gắng của chính hắn, những năm hắn tại vị kiếm tiền cho Dĩ An đã sớm có thể trả rõ ơn bồi dưỡng của ngài rồi.”
“Ta vốn không muốn nhúng tay vào chuyện của nhà họ Hạc, nhưng mà các ngài đều bắt nạt hắn, mỗi người đều muốn từ trên người hắn đạt được cái gì, hắn đâu, hắn muốn cái gì các ngài biết sao?”
Nghê Dạng nói vậy mắt thông hồng, thân thể tức đến run rẩy
Ánh mắt Hạc Tư Dục đều đặt trên người Nghê Dạng, nhìn nàng từng tiếng từng tiếng thay hắn nói về sự bất công, nói về sự ủy khuất của hắn
Nhìn nàng nói mà hai mắt rưng rưng, trái tim vỡ òa chính là tình yêu vô tận
Hắn thấy được nàng lấy điện thoại ra, gửi tin nhắn cho Nghê Hạo
Vừa gửi đi, Nghê Hạo dẫn theo cảnh sát liền đi về phía đại sảnh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng nói với Hạc Tranh: “Ta không có tiếp nhận ơn nuôi dưỡng và bồi dưỡng của nhà họ Hạc, cho nên, gia gia, tội bao che của ngài, ta không có khả năng bỏ mặc.”