Chương 35: Đại kế đã thành
Theo mệnh lệnh của Tôn Một Tài, doanh trại của Võ Mộc Nguyên Quân, vừa phải chịu một trận đại bại hôm nay, bốn phía truyền đến đủ loại âm thanh chiêu hàng
Sau khi nghe được, Võ Trực giận không kềm được, nhưng lại thúc thủ vô sách
Việc này đã khiến trong quân doanh lại xuất hiện rất nhiều đào binh, bọn hắn làm cách nào ngăn cản cũng không thể ngăn được, cứ tiếp tục như vậy thì sớm muộn gì cũng bại vong, nhất định phải nhanh chóng tìm cách giải quyết
Việc này còn chưa phải là tệ nhất, điều tồi tệ nhất chính là Tôn Một Tài còn đẩy toàn bộ thương binh trở về, khiến cho Võ Trực phi thường khó xử
Không thu nhận là tuyệt đối không được, một khi không thu nhận, số binh sĩ còn lại đều sẽ bỏ chạy hết
Trong quân trướng của Võ Mộc Nguyên:
“Khụ khụ ~” Võ Mộc Nguyên nằm trên giường, yết hầu ho khan kịch liệt, khuôn mặt tái nhợt không chút sắc khí
“Trực nhi, dã chiến chúng ta đã thua, hãy lui về giữ thành, tìm cơ hội bắc độ thảo nguyên đi!” Võ Mộc Nguyên nắm lấy tay Võ Trực nói
Đại quân mà bọn hắn mang ra đã không còn khả năng tiếp tục chinh phạt U Châu nữa, bọn hắn đã thua, bọn hắn nhất định phải trở lại trong thành, thu nạp tàn binh, có như vậy mới có khả năng sống sót
“Phụ thân, chúng ta vẫn chưa thua, chúng ta có thể lui về giữ trong thành tập trung binh lực, được ăn cả ngã về không!” Võ Trực lộ vẻ căm hận trên mặt nói
“Hồ đồ
Một mình Tôn Một Tài chúng ta đã không chống đỡ nổi, các loại viện quân Cửu Châu kéo đến, chúng ta còn cơ hội nào nữa
Khụ khụ ~” Võ Mộc Nguyên quát lớn một câu, liền không ngừng ho khan
Kỳ thực đây đều là thứ yếu, điều quan trọng là hắn không chống đỡ nổi nữa
Mũi tên của Trương Thiếu Lâm đã xuyên thấu bờ vai hắn, cộng thêm việc còn trúng một mũi tên khác, trên chiến trường vì chỉ huy mà chỉ có thể cưỡng ép đứng vững, từ đó làm trễ nãi thời gian trị liệu tốt nhất, thương thế chuyển biến xấu khiến hắn đã không chống đỡ nổi
Hắn nhất định phải, nhất định phải suy nghĩ cho nhi tử, hiện nay Đại Chu không thể ở lại, chỉ có thể đi thảo nguyên mà thôi
“Ta không chịu
Ban đầu là người nói muốn tạo phản
Giờ đây khi muốn thất bại, ngươi lại khuyên ta chạy trốn tới thảo nguyên
Đúng, ngươi có thể đi thẳng một mạch, nhưng còn ta thì sao
Còn ta!” Võ Trực tức giận gào thét
Ban đầu là Võ Mộc Nguyên nhất quyết muốn tạo phản, có thể chuyện đến nước này sắp thất bại rồi, Võ Mộc Nguyên có thể đi thẳng một mạch, nhưng hắn thì sao
Hắn phải làm sao đây
“Ngươi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hỗn trướng!” Võ Mộc Nguyên nổi giận gầm lên một tiếng, đứng dậy muốn cho Võ Trực một cái tát để hắn tỉnh ngộ, nhưng lại căn bản vô lực đứng dậy
“Báo
Biên quan cấp báo!” Một tiếng kêu lo lắng từ ngoài doanh trướng truyền đến, ngay sau đó một tên binh sĩ toàn thân dính máu, hoảng loạn chạy vào
“Bẩm Nguyên soái, biên quan cấp báo, Nhạn Môn Quan bị quân đội Đại Chu tập kích, hiện đã mất thủ.” Binh sĩ quỳ xuống đất bẩm báo
“Cái gì!?” Võ Trực quá sợ hãi, kinh hãi đứng bật dậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Nhanh
Mau trở về quân!” Võ Mộc Nguyên cũng kinh ngạc, liều mình chịu đựng cơn đau đớn, gian nan ngồi dậy
Một khi Nhạn Môn Quan thất thủ, bọn hắn sẽ không còn đường lui, chỉ có thể bị vây khốn tại U Châu
“Báo!” Theo một tiếng kêu trầm thấp, lại một bóng người từ ngoài cửa vội vàng chạy vào
“Nguyên soái, yếu đạo Tây Nam bị tập kích, hiện đã mất thủ.” Binh sĩ quỳ một chân trên đất, sắc mặt ngưng trọng bẩm báo
“Phốc……” Võ Mộc Nguyên nghe tin tức này, chỉ cảm thấy ngực một trận khí huyết cuồn cuộn, một ngụm máu tươi phun ra, mắt tối sầm lại, bất tỉnh nhân sự
“Phụ thân!” Võ Trực kinh hãi vội vàng đỡ lấy Võ Mộc Nguyên
“Báo!” Lại một tên lính truyền tin từ bên ngoài vội vã chạy vào
“Có chuyện gì?” Võ Trực ôm Võ Mộc Nguyên, lòng phiền ý loạn nói
“Báo cáo tướng quân, các thành trì U Châu bắt đầu xuất binh đối với thành trì chúng ta đã chiếm lĩnh phát động tấn công mạnh!” Binh sĩ vội vàng hồi đáp
“Đáng giận
Đáng giận!” Võ Trực nghiến răng nghiến lợi, hung hăng đập mạnh xuống cái bàn bên cạnh
Thế cục rõ ràng tốt đẹp lại trong nháy mắt đảo ngược, nơi này vậy mà đã trở thành nơi chôn xương của bọn hắn
“Giết!!!” Bên ngoài đột nhiên truyền đến từng tiếng la giết cùng âm thanh đao kiếm tấn công
“Chuyện gì xảy ra?” Võ Trực vội vàng thu liễm cảm xúc, đi ra doanh trướng
Khi hắn đi ra, nhìn thấy là khắp nơi tiếng la giết và ánh lửa trên mặt đất
“Giết
Giết chết Võ Gia phản tặc lập công chuộc tội!”
Từng đạo thanh âm hòa theo như vậy vang vọng toàn bộ doanh trướng
Võ Trực biến sắc, mặc kệ hắn có hồ đồ đến đâu cũng biết đại thế đã mất
Tôn Một Tài thông qua một trận thắng thảm, đã triệt để phá hủy quân tâm của bọn hắn, bọn hắn xong rồi
Võ Trực không kịp phẫn hận, lập tức triệu tập thân binh, cải trang dễ phục, mang theo Võ Mộc Nguyên lặng lẽ rời khỏi quân doanh
Bọn hắn vẫn chưa bại, bọn hắn còn có thành thị đã chiếm lĩnh, chỉ cần đi đến thành thị đã chiếm lĩnh, chiêu nạp tân binh thì vẫn còn cơ hội
Hắn không cho phép chính mình thất bại, thất bại liền phải chết
Việc bọn hắn làm là đại sự tạo phản, không có bất kỳ thất bại nào có thể chấp nhận
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
——— Đường phân cách ———
“Đại kế đã thành, quân tâm quân địch đã bị phá hủy!” Tôn Một Tài nhìn xem quân doanh hỗn loạn của Võ Mộc Nguyên, trên mặt lộ ra nụ cười
Quân tâm của Võ Mộc Nguyên đã triệt để bị hắn đánh tan, hiện nay đã tự sụp đổ rồi
Nếu nói về bài binh bố trận, hắn không bằng Võ Mộc Nguyên
Nhưng nếu luận về chiến trận mưu lược, Võ Mộc Nguyên kém hắn không chỉ một bậc
“Tướng quân quả là Thần Nhân!” Lý Khả Thành tán thưởng
“Không dám nhận Thần Nhân, ta mang theo đại thế mà đến, hắn thua là không nghi ngờ.” Tôn Một Tài lắc đầu cười khẽ
Từ đầu đến cuối, trận chiến tranh này căn bản không phải Võ Mộc Nguyên có thể đánh thắng
Hoặc có thể nói là Đại Chu còn chưa nên diệt vong, ngọn đuốc đầu tiên của Võ Mộc Nguyên là không thể đốt lên được
Dư uy 800 năm của Đại Chu còn đó, ai dám tạo phản
Ai dám là kẻ đầu tiên tạo phản
Bọn hắn mang theo đại thế mà đến, Võ Mộc Nguyên vốn đã yếu đi một bậc
Trận đại chiến này chỉ cần không phải kẻ ngu như Trương Thiếu Lâm thống lĩnh, ai tới cũng có thể thắng, chỉ là tốc độ thắng và phương pháp thắng có khác nhau mà thôi
“Vậy Nguyên soái, bước tiếp theo chúng ta nên làm như thế nào?” Lý Khả Thành hỏi
“Làm thế nào ư
Đương nhiên là tiếp thu tàn binh.” Tôn Một Tài cười nói
Trận chiến đấu này đã kết thúc, từ khi mưu kế của hắn thành công là đã kết thúc rồi
“Kết thúc?” Lý Khả Thành có chút giật mình, trận tạo phản trùng trùng điệp điệp này thế mà cứ như vậy kết thúc, hắn vốn cho là sẽ có mấy trận huyết chiến
“Kết thúc rồi, truyền lệnh các châu quận thu phục đất đai đã mất.” Tôn Một Tài liếc nhìn phương xa rồi quay người rời đi
“Kết thúc rồi sao
Không biết thiên hạ này về sau có hay không một chỗ cắm dùi cho ta?” Lý Khả Thành nhìn xem quân doanh trước đây của Võ Mộc Nguyên, tự lẩm bẩm
Lần đại chiến này tuy hắn có công lao, nhưng không lớn như hắn thiết tưởng
Hắn vốn tưởng rằng hắn có thể trong trận phong vân này trổ hết tài năng, trở thành danh tướng đương đại
Có thể ánh sáng trên người Tôn Một Tài cùng Trương Thiếu Lâm quá chói lọi, đã triệt để che khuất hắn
“Thiên hạ phong vân do chúng ta tạo ra, ta nhất định phải xông ra danh tiếng
Tiểu Mỹ, chờ ta!” Lý Khả Thành nắm chặt nắm đấm, ánh mắt kiên định.
