Đạo Tặc Chỉ Có Thể Mở Khóa? Nhưng Ta Năng Lực Vô Hạn Trộm Kỹ Năng

Chương 13: Ta kiếm tiền phương pháp ngươi chân học không được




Chương 13: Phương pháp kiếm tiền của ta, ngươi thực sự không học được đâu Chờ chút!!
Ôn Như Ngọc sững sờ, đây không phải là thư cha hắn để lại cho hắn sao
"Trương thúc, ngươi..
sao lại biết được
Trương Hồng Vũ rít một hơi thuốc, nhẹ nhàng nhả khói, sắc mặt phức tạp
"Lá thư này là ta nhìn cha ngươi viết
"Những vật kia..
"Không cần nói nữa, những vật kia ngươi cứ tự mình giữ lấy đi
Đã ngươi không lập tức đến tìm ta, vậy đã nói rõ trong lòng ngươi có câu trả lời rồi
Trương Hồng Vũ lắc đầu, không cho Ôn Như Ngọc nói tiếp
Ôn Như Ngọc có chút khó hiểu, hai thứ kia giá trị cao đến thế, Trương thúc thế mà không để ý sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ta biết ngươi muốn nói gì, chút tiền này ta thật sự không để mắt tới
Nói vậy cho ngươi hiểu, riêng tiền tiết kiệm của ta đã có hơn mười ức, nhà cửa ở Phong Kinh cũng hai mươi căn
Mở tiệm chỉ là vì yêu thích, chứ không phải ta không có tiền
Trương Hồng Vũ bình tĩnh nói
Khóe miệng Ôn Như Ngọc giật giật, ngươi thật đúng là Trương thúc tốt của ta mà
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc ta nghèo sắp không có tiền, ngươi cũng đòi tiền cơm của ta
Ngươi thế mà nói với ta ngươi là vì yêu thích!
Hắn hít sâu một hơi, đặt món quà lên bàn
Suy nghĩ một lúc, lại đưa tay định lấy lại món quà, một đôi tay đã chặn hắn
"Đừng nhúc nhích, đã tặng người rồi, đâu còn có lý do thu hồi lại
"Không phải, ngươi có nhiều tiền như vậy rồi, cũng không kém lễ vật này của ta
Hắn lấy lại còn có thể hồi lại chút máu, mấy thứ này giá cả cũng không hề rẻ
"Món quà là ngươi bỏ tiền, liên quan gì đến việc ta có tiền hay không
Mí mắt Ôn Như Ngọc nhảy lên, ngươi nói thật có lý
Hắn không còn xoắn xuýt những chuyện này, mà hỏi Trương Hồng Vũ về phụ thân hắn
"Quan Sơn à..
Ta cũng không rõ ràng hắn bây giờ ở đâu, sống hay chết
Trước kia ta muốn đi theo hắn một thời gian, nhưng mà cha ngươi không cho phép
Nguyên nhân chủ yếu nhất là ngươi, hắn dặn ta chăm sóc ngươi thật tốt
Chăm sóc thật tốt
Chính là mỗi ngày đòi ta tiền sổ sách đúng không, Ôn Như Ngọc đã lười biếng mỉa mai
"Là nhiệm vụ gì, ngươi có biết không
"Không biết, hắn không nói với ta
Trương Hồng Vũ lắc đầu
"Vậy cấp bậc của cha ta là bao nhiêu ngươi vẫn phải biết chứ
Hắn vẫn rất tò mò về đẳng cấp thực lực của cha mình
Trương Hồng Vũ gãi đầu: "Cái này nói sao nhỉ, ta thì không rõ lắm, nhất định phải nói cấp bậc hẳn là bát giai đi, dù sao ta đánh không lại hắn chính là
Nhưng ngươi thì hiểu rõ nghề đạo tặc này, đẳng cấp cao thấp thực ra không ảnh hưởng gì, vả lại không có mấy kỹ năng
Cái gọi là kỹ năng cũng là bỏ tiền mua, kỹ năng mà đạo tặc có thể dùng đều là kỹ năng thông dụng
Cái quái gì
Lão ba của mình là đạo tặc bát giai
Tuy nói đẳng cấp đạo tặc quả thực không quan trọng, nhưng một đạo tặc muốn thăng lên bát giai, độ khó đó cực kỳ gian nan
Nhất là về kỹ năng này, đơn giản là hạn chế gắt gao thực lực của đạo tặc
Mà cho dù là như vậy, lão ba của mình vẫn cố gắng nâng đạo tặc lên bát giai, đủ để thấy thực lực của hắn mạnh cỡ nào
Chẳng lẽ cha mình cũng từng có một lệnh bài
Phải biết, đạo tặc phổ biến cũng chỉ khoảng ba bốn giai mà thôi, chỉ là để có chút thuộc tính
Còn về lực tấn công, mọi người cũng không truy cầu
"Tấm thân Trương thúc ngươi thì sao
"Ta cửu giai
Phù phù ~ Ôn Như Ngọc trực tiếp ngồi bệt xuống đất, thực sự bị tin tức này làm cho khiếp sợ
Cha hắn bát giai đã đủ dọa người rồi, cửu giai này mẹ nó có chút vô địch đi, đạo tặc cửu giai à, điên rồi sao
"Hại, không giống như ngươi nghĩ đâu
Nói thế này, đã từng ta có chục tỷ tài sản lận
Chẳng qua trong đó 90 ức đều dùng để tăng thực lực, đánh nhau không lại cha ngươi cũng bình thường thôi
Ta là kiểu người chỉ có thuộc tính, không có thực lực
Trương Hồng Vũ khoát khoát tay
Cái này Ôn Như Ngọc ngược lại là hiểu rõ, một số vật phẩm tiêu hao quả thực có thể gia tăng thuộc tính
Còn nữa, ngươi chỉ cần bỏ tiền thuê đội ngũ, bọn họ sẽ đánh cho nguyên thú tàn phế rồi nhường người thuê tiêu diệt để thu hoạch phần lớn nguyên lực, từ đó đạt được trạng thái tăng cấp
Chỉ là 90 ức, cái này khó tránh khỏi có chút quá mức rồi
"Trương thúc, ngươi có thể dạy ta cách kiếm được 100 ức không
Ôn Như Ngọc với vẻ mặt ham học hỏi nhìn Trương Hồng Vũ
Hắn chỉ cần học được chiêu này, vậy hắn còn cần phải sốt ruột vì tiền nữa sao
Đừng nói là 20 ô ba lô, chính là 100 ô hắn cũng tùy tiện mua
Trương Hồng Vũ vẻ mặt khó xử: "Cái này ngươi học không được đâu, hay là đừng nói nữa
"Trương thúc, ngươi đây là giấu nghề a, ngươi nhìn xem ngươi với cha ta quan hệ tốt như vậy, thì nói cho ta biết đi mà
Ôn Như Ngọc cầu xin
"Ngươi thực sự học không được đâu, ngươi thật sự muốn nghe sao
"Ừm ừm
"Chỉ cần cha ngươi trước khi chết để lại cho ngươi 100 bộ bất động sản là được rồi, đúng rồi trong đó phải có biệt thự mới được
"..
Ôn Như Ngọc hối hận, hắn không nên hỏi mấy thứ này
Trương Hồng Vũ cười cười không nói gì, mà lấy ấm trà ra rót nước cho hai người
"Về cha ngươi cũng tốt, hay là về ta cũng tốt, chuyện này không quan trọng đến thế
Đạo tặc nha, vốn cũng không phải là nghề gì tốt đẹp lắm
Còn về những vật kia, chính ngươi cứ tùy ý xử lý đi
Hắn nhìn Ôn Như Ngọc hai mắt: "Nhưng ngươi phải nhớ kỹ một điều, điều quan trọng nhất của nghề đạo tặc, đó chính là kiểm soát dục vọng của mình
Trương Hồng Vũ hít sâu một hơi thuốc, ánh mắt phức tạp: "Dục vọng này, thật sự sẽ khiến người mất mạng đấy
Ôn Như Ngọc trầm mặc, dục vọng sao
Hắn muốn trở thành Đạo Thần có được coi là dục vọng không
Hắn muốn trở thành đạo tặc số một thế giới, muốn trở thành chức nghiệp giả có thực lực, những điều này cũng coi là dục vọng sao
Nhưng hắn có kỹ năng duy nhất mà, vật kia..
"Thôi được rồi, ngươi đừng nghiêm túc như vậy
Chỉ cần có thực lực chống đỡ dục vọng của ngươi là không có vấn đề, nhưng đừng vượt quá năng lực của chính mình là được
Trương Hồng Vũ lại đốt một điếu thuốc thơm
Cứ như chuyện vừa rồi chưa hề xảy ra vậy
Ôn Như Ngọc nặng nề gật đầu: "Trương thúc ngươi yên tâm, ta người này vẫn là vô cùng tiếc mạng
Chẳng qua ngươi nếu cho ta mượn ít tiền mời mấy tên bảo tiêu, vậy thì càng tốt hơn
"Vay tiền thì không có, ngươi rốt cuộc có ăn cơm không, không ăn cơm thì về nhà đi
Trương Hồng Vũ tiện tay nhận lấy món quà trên bàn bỏ vào ba lô không gian
"Ăn ăn ăn, đương nhiên ăn, ta đều sắp chết đói rồi
Sau khi về đến nhà, Ôn Như Ngọc đi vào phòng ngủ
Một cách tự nhiên theo trong ngăn kéo lấy ra hộp hương, sau đó tay ngừng lại
Tự hỏi một lát lấy bật lửa châm hương
"Lão ba à, ta cũng không phải nguyền rủa ngươi chết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chủ yếu là ngươi rời đi quá lâu cũng không trở về, Trương thúc cũng không biết sống chết của ngươi đúng không
Ngươi còn sống thì coi như cầu phúc, nếu đã chết thì là dâng lên cho ngươi
Nhưng ta muốn nói rõ một chút, ta còn chưa phải chúc chú ngươi chết đâu nha
Ôn Như Ngọc cắm cây hương đã châm vào lư hương, nhìn bức ảnh trên tường
Trong miệng lẩm bẩm: "Ta đương nhiên hy vọng ngươi còn sống sót, ta còn muốn để ngươi ở phía sau xem ta làm sao trở thành Đạo Thần, làm sao siêu việt ngươi
Ngươi có thể nhất định phải quay về tìm ta nha, nếu không ta coi như giữ ngươi lại nhà bán luôn
Ôn Như Ngọc lắc đầu, quay người ra khỏi phòng
Sau đó, tiếng vòi hoa sen truyền ra từ phòng vệ sinh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.