Báo cáo Linh Khư, Kiếm Quan Tài, Mù Kiếm Khách

Chương 76: Danh bất hư truyền, luyện tâm địa




Chương 76: Danh bất hư truyền, luyện tâm địa Lý Quan Kỳ không biết tình cảnh gia đình của Diệp Phong như thế nào
Hắn chưa từng nói qua, mà Lý Quan Kỳ cũng chưa từng hỏi
Nhưng suy đi nghĩ lại, Lý Quan Kỳ nhìn Diệp Phong cau mày
Diệp Phong cau mày hỏi: "Thế nào
Lý Quan Kỳ thần bí nói: "Ngươi có muốn ta dẫn ngươi đến một nơi tu luyện không
Diệp Phong lập tức sáng mắt, ghé sát vào tai Lý Quan Kỳ nhẹ giọng hỏi: "Chẳng lẽ trong tông môn còn có nơi đặc biệt nào đó mà ta không hay biết sao
"Ta đã nói tốc độ tu luyện của tiểu tử ngươi sao lại nhanh như vậy, chắc chắn là Lý trưởng lão đã mở ‘tiểu táo’ cho ngươi
Trên mặt Lý Quan Kỳ lộ ra nụ cười thần bí, khẽ nói: "Sách, cái gì mà ‘thiên vị’ chứ
"Nơi này là do ta tự mình phát hiện
"Khụ khụ..
Gọi là hồng trần luyện tâm
Diệp Phong chau mày, có chút nghi hoặc lặp lại: "Hồng trần luyện tâm
Nghe có vẻ lợi hại nha
"Là một loại hoàn cảnh để luyện tâm sao
Lý Quan Kỳ cười bí ẩn, nhẹ giọng nói: "Ngươi chỉ cần nói là có đi hay không là được
"Đi chứ
Sao lại không đi
"Ta ngược lại muốn xem xem vì sao tiểu tử ngươi có thể tu luyện cấp tốc đến vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hai người ý hợp tâm đầu, hai thân ảnh ngự kiếm bay lên, trực tiếp rời khỏi cảnh nội Đại Hạ Kiếm Tông
Trước khi đi Lý Quan Kỳ chỉ nói với Lý Nam Đình một câu rằng hai người họ đi hồng trần luyện tâm rồi
Cho dù là Kim Đan đỉnh phong như Lý Nam Đình cũng hơi sững sờ, mắt lộ vẻ nghi hoặc tự nhủ
"Hồng trần luyện tâm
Là cái thứ gì vậy
Lần này hai người dứt khoát không chọn cưỡi Vân Chu, mà trực tiếp ngự kiếm bay lên tầng mây
Cảm nhận kình phong bên cạnh, những đám mây mù đều nhanh chóng lùi về sau
Một loại cảm xúc tiêu dao, thoải mái xuất hiện trong lòng hai người
Tiếng cười lớn vang vọng tận mây xanh
"Hôm nay ta cưỡi tiên kiếm, nhìn xuống nhân gian!
Lý Quan Kỳ trong lòng hớn hở, mở miệng nói
Diệp Phong ở bên cạnh chua chát nói: "Không ngờ ngươi lại có văn hóa đến thế, ngược lại có vài phần khí chất nho sinh
Lý Quan Kỳ cười nói: "Thuở bé, ta mỗi ngày bị gia gia ép đọc không ít sách
"Thôi nào, chúng ta phải tranh thủ đuổi đến đó trước khi mặt trời lặn
Mấy canh giờ sau, hai người dừng lại trên không một tòa thành lớn
Diệp Phong vẻ mặt cổ quái nhìn xuống tòa thành dưới chân đang đèn đuốc sáng trưng, nghi ngờ hỏi: "Đây chính là hồng trần luyện tâm mà ngươi nói
Lý Quan Kỳ cười nói: "Quản chi nhiều thế làm gì, ngươi cứ đi theo ta là được
Vù vù
Hai tiếng xé gió vang lên, hai người hạ xuống ngoài cửa thành rồi theo dòng người tiến vào
Sau khi vào thành, Diệp Phong vẫn cau mày, hắn không hiểu Lý Quan Kỳ đang bày mưu tính kế gì
Theo Lý Quan Kỳ đi qua bảy lần quặt tám lần rẽ..
Diệp Phong đứng trước một tửu quán đèn đuốc màu phấn hồng, ánh mắt kinh ngạc ngẩng đầu nhìn lên mấy chữ lớn trên tấm biển
"Túy Hoa Lâu..
Ngay sau đó, một giọng nói lẫn lộn sự tức giận lấn át tiếng ồn ào trên đường vang lên
"Lý
Quan
Kỳ
"Đây chính là hồng trần luyện tâm mà ngươi nói sao
"Uống hoa tửu dạo thanh lâu ư
Lý Quan Kỳ vẻ mặt ngươi không hiểu mà ngoáy ngoáy lỗ tai
Quay đầu nhìn một chút phản ứng giận dữ của Diệp Phong
"Ngươi ồn ào cái gì
"A..
Ngươi đã đến đây rồi sao
Diệp Phong mặt đỏ bừng, vô cùng nhẹ nhàng lắc đầu
Lý Quan Kỳ ôm vai hắn cười nói: "Đâu có
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đi thôi đi thôi
Hai người đã sớm thu hút sự chú ý của rất nhiều nữ tử, thấy hai người bước vào liền vội vàng xông tới
Mái tóc vàng của Diệp Phong kết hợp với ngũ quan anh tuấn kia, quả thực chính là sát thủ thiếu nữ
"U ~ Công tử dáng dấp thật là anh tuấn quá
"Đúng vậy nha, làn da này..
còn non hơn da nha hoàn thiếp nữa ~"
"Các tỷ muội, chính các ngươi sờ sờ đi ~"
Trong lúc nhất thời mấy nữ tử liền dán sát vào người hắn, mùi hương son phấn hơi gay mũi
Lý Quan Kỳ rõ ràng thấy mặt Diệp Phong đỏ tới tận mang tai, thân thể càng cứng ngắc vô cùng
Bị mấy nữ tử mạnh mẽ kéo vào bên trong
Còn bản thân hắn thì đi bên cạnh nữ tử lần trước
"A
Công tử, lại là chàng
Sau đó hai người đi vào Túy Hoa Lâu, vẫn là vị trí lần trước
Chỉ là lần này trên đài lại là một nữ tử có tư sắc thượng giai khác đang thổi tiêu tấu nhạc
Diệp Phong bên cạnh vây quanh một đám oanh oanh yến yến, cả người hắn thì ngồi nghiêm chỉnh tại chỗ
Cuối cùng Lý Quan Kỳ mở miệng nói: "Được rồi, các ngươi lui xuống đi, huynh đệ của ta sắp không thở nổi rồi
Nghe khách nhân mở lời, các nữ tử không dám lỗ mãng, chỉ có thể lưu luyến không rời mượn cơ hội sờ mấy cái gương mặt của Diệp Phong
Lúc này mới tiếc nuối rời đi
Đợi mọi người đã rời đi hết, Diệp Phong lúc này mới thở phào một cái
"Hô
"Hồng trần luyện tâm
Danh bất hư truyền!
Diệp Phong cầm lấy nước trà trên bàn uống ừng ực mấy ngụm
Lúc này mới bình phục lại khí huyết đang cuồn cuộn
Lý Quan Kỳ quay đầu đối với nữ tử tên Thanh Lúa cười nói
"Nếu Tương Nguyệt cô nương có rảnh, liệu có thể vì huynh đệ của ta đánh đàn một bài không
Thanh Lúa cười gật đầu, khẽ nói: "Công tử chờ một chút, Tương Nguyệt tỷ tỷ từ khi ngài rời đi vẫn luôn thương nhớ ngài không nguôi
Lý Quan Kỳ cười cười, đối với lời này cũng chỉ nghe qua cho xong
Rốt cuộc là thương nhớ hắn, hay là thương nhớ thực lực cường đại và thân phận của hắn, chuyện này ai cũng tự hiểu
Sau khi Thanh Lúa rời đi, bên tai Diệp Phong đột nhiên truyền đến một trận tiếng động trầm đục
Phốc phốc phốc
Phốc phốc phốc
Chỉ thấy trên mặt bàn đứng một con chim sáo toàn thân đen nhánh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Miệng nó ngậm một khối bánh bột lọc đánh vào quả trứng gà trên bàn, xem chừng là muốn ăn lòng đỏ trứng bên trong
Diệp Phong không khỏi cười nói: "Đồ đần, đây là mềm, làm sao có thể đánh vỡ trứng gà được
Chim sáo tinh thông nhân tính, nghiêng đầu nhìn về phía Diệp Phong lặp lại lời hắn nói: "Đây là mềm
Đây là mềm
Diệp Phong cười cười mấy tiếng: "Không sai, đây là mềm, ngươi phải dùng thứ cứng rắn
Lý Quan Kỳ trêu ghẹo nói: "Ngươi nói với nó, nó lại không hiểu
Rất nhanh, Tương Nguyệt mặc một bộ váy lụa mỏng màu hồng chậm rãi đi đến
Diệp Phong nhìn xem nữ tử mặt mang mạng che mặt nhưng dung nhan khó che giấu kia lập tức trợn tròn mắt
Tương Nguyệt nhẹ nhàng thi vạn phúc lễ, ôn nhu cười nói: "Công tử, lại gặp mặt
Lý Quan Kỳ móc ra trăm lượng hoàng kim chỉ chỉ Diệp Phong, khẽ nói: "Đánh đàn một bài cho huynh đệ ta đi
Tương Nguyệt nhìn về phía Diệp Phong, đôi mắt đẹp chớp động, quả nhiên sai người đem đàn đặt ở trước mặt Diệp Phong
Lý Quan Kỳ và Diệp Phong đều hơi sững sờ, Diệp Phong càng mở miệng nói: "Ta đâu có biết đánh đàn
Chỉ thấy nữ tử quả nhiên chậm rãi ngồi ở trên đùi Diệp Phong
Lập tức gương mặt Diệp Phong trực tiếp đỏ đến cổ, thân thể cứng ngắc không dám cử động nhỏ nào
Một khúc tiếng đàn kết thúc, Lý Quan Kỳ nghe thấy cũng không tệ lắm, còn Diệp Phong thì không biết
Lúc này nữ tử một khúc hoàn tất chậm rãi đứng dậy, cầm lấy hoàng kim rồi xong lễ chuẩn bị cáo lui
Lúc trước chim sáo cũng lại nói: "Đây là mềm
Đây là mềm
Nguyên bản nữ tử đã xoay người lại đỏ mặt mở miệng nói: "Cứng rắn
Sau đó liền bước chân nhẹ nhàng rời đi
Chỉ để lại Diệp Phong vô cùng xấu hổ, còn có một cái Lý Quan Kỳ cười nghiêng ngả
Qua hồi lâu, sắc mặt Diệp Phong mới khôi phục bình thường, trầm giọng nói: "Uy lực của hồng trần luyện tâm quả nhiên danh bất hư truyền!
Nhưng mà đúng vào lúc này, Diệp Phong lại sắc mặt biến đổi móc ra một viên thẻ ngọc màu xanh
Buông ngọc giản xuống, sắc mặt Diệp Phong cực kỳ âm trầm, bỗng nhiên đứng dậy trầm giọng nói: "Ta phải về tộc một chuyến
Lý Quan Kỳ nhíu mày khẽ nói: "Trong nhà xảy ra chuyện rồi
Thấy Diệp Phong gật đầu, Lý Quan Kỳ cũng đứng dậy nói: "Dù sao ta cũng rảnh, đi cùng ngươi vậy
Diệp Phong trầm mặc một chút không có cự tuyệt, sau đó hai người liền ngự kiếm rời khỏi Vọng Nguyệt Thành!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.