Từ Hồng Lâu Bắt Đầu Tung Hoành Thế Giới Võ Hiệp

Chương 44: Trong viện




Chương 44: Trong viện Giả Hủ trở về phòng trực ban của Cấm Vệ quân, Tô Xán đã nướng xong con cá kia và ăn mất nửa con
“Giả huynh vào hậu cung, hơn nửa đêm còn chưa trở lại, ta cứ tưởng ngươi sẽ ở lại đó chứ, hắc hắc…” Tô Xán cười ngượng nghịu, “Còn lại nửa con ta định để dành làm bữa sáng cho ngươi, tiện thể bồi bổ thân thể.” Giả Hủ lạnh lùng nói: “Lời này của ngươi mà để người của Cẩm y vệ nghe thấy, ghi vào sổ sinh tử thì ngươi ta đều phải vào nhà lao Bắc trấn phủ tư một chuyến.” Tô Xán rụt cổ lại, nhìn xung quanh mới yên tâm, “Cẩm Y Vệ
Cái lũ chó má Ngụy Ngao nuôi thật khó chơi…” Giả Hủ bị lời của hắn chọc giận: “Mẹ kiếp, ngươi đang mắng ai đó, dơ bẩn thế!” Tô Xán: “À…?” Giả Hủ phẩy tay, không so đo với kẻ ngu dốt, tùy tiện ăn chút bánh ngọt, sau đó cởi áo ngủ luôn
Sáng hôm sau, hết giờ làm ca, tan tầm về nhà
Vừa mới vào đường Ninh Vinh, về đến cửa nhà, còn chưa vào trong sân, đã nghe thấy tiếng mắng của Tình Văn và tiếng khóc của nha đầu
“Cái lũ chết dẫm này trong nội viện toàn nuôi đồ không sạch sẽ dám loạn thò móng vuốt
Ăn trộm kim, trộm dây quen rồi, hôm nay lại dám ăn trộm tiền à
Ngươi muốn cái móng vuốt này làm gì
Không nhặt được kim, không cầm được dây, chỉ biết ăn vụng
Mí mắt vừa nông cạn, móng vuốt lại nhẹ, tát cũng dễ
Chi bằng đâm nát nó đi!” Sau đó lại là một trận tiếng khóc của nha đầu, “Tỷ tỷ đừng bóp nữa, về sau ta sẽ không dám nữa đâu.” Tình Văn lại mắng: “Ai là tỷ tỷ của ngươi…” Giả Hủ nhíu mày đứng ngoài viện nghe một lúc, mới hiểu được ngọn nguồn câu chuyện
Hắn đưa cho Thúy Quả chút tiền bạc để phụ trách chi tiêu hàng ngày trong viện
Hôm ấy, khi hắn trúng Trạng Nguyên, Thúy Quả đã phát tiền thưởng cho các nha đầu trong viện, làm lộ ra tiền tài, bị một nha đầu để ý
Nha đầu này là nhóm người được Giả Hủ sai người mua về sau khi hắn đến Thần Kinh, không phải là những người con nhà được sinh ra trong gia đình như Thúy Quả, Tình Văn
Cô ta có chút tính không sạch sẽ
Tình Văn, Thúy Quả và Hương Lăng ở chung một phòng, vừa hay lại bị cô ta phát hiện
Tình Văn là người có tính cách nóng nảy, trong mắt không chấp nhận bất cứ lỗi lầm nào
Sáng sớm đã náo một trận, hiện tại lại náo lần thứ hai
Giả Hủ suy nghĩ một chút liền đoán ra ý định của Tình Văn
Vốn dĩ nàng được học quy củ trong Giả phủ, đợi được lão thái thái sắp xếp cho ca nhi hay chị em nào đó, bây giờ bị đuổi ra ngoài phủ, chắc chắn không hài lòng
Nhưng mấy ngày nay Giả Hủ ở nhà ít, lại là Hương Lăng, Thúy Quả ở bên phục thị, nàng ngược lại không thể chen tay vào
Bị lạnh nhạt mấy ngày, cũng không có chỗ để ra tay
Tình Văn hơn nửa là đoán ra thời gian hắn tan tầm về nhà, muốn nhân cơ hội này làm một trận náo loạn, để Giả Hủ tức giận, sau đó đuổi nàng về Giả phủ
Giả Hủ lập tức đẩy cửa bước vào, cửa sân “kít” một tiếng được mở ra
Nhìn thấy Giả Hủ một thân quan phục, trong viện lập tức trở nên yên tĩnh
Tính cách nóng nảy như Tình Văn cũng ngừng mắng chửi
Giả Hủ liếc nhìn bốn phía, nha đầu trộm tiền mặt mày đầy kinh hoàng, suýt khóc; Tình Văn giơ cằm nhọn lên nhìn hắn, gương mặt hồ ly quyến rũ có chút hung dữ; Thúy Quả núp ở một bên, như thể đang xem kịch; Hương Lăng đứng trong sương phòng, bất an nắm chặt cánh cửa, bộ dáng bối rối kia, tựa hồ nàng mới là nha đầu phạm lỗi
Hắn vẫy tay, Thúy Quả đi tới
Giả Hủ gõ nàng một cái thật mạnh, nhéo nhéo khuôn mặt nàng nói: “Chút chuyện này ngươi đều xử lý không xong
Đứng đó nhìn ta làm gì?” Thúy Quả bĩu môi, đau đến mức “bán thảm” nói: “Nhị gia ta biết lỗi, đau quá…” Là nha đầu lớn trong viện, chỉ nhìn thấy Tình Văn vẫn luôn gây náo loạn, Giả Hủ tự nhiên biết tâm tư nhỏ bé của nàng
Tình Văn vốn đã nghĩ kỹ làm thế nào để nổi cơn thịnh nộ trước mặt Giả Hủ
Nhưng đột nhiên thấy Giả Hủ khí vũ hiên ngang, một thân quan phục, sắc mặt trầm tĩnh đi tới, nàng nhất thời cũng bị trấn trụ
Tính cách Tình Văn vốn nóng nảy, chậm lại rồi ngay lập tức nắm lấy lời của Giả Hủ: “Nhị gia là nói ta xử lý không đúng…” Bỗng nhiên tiếng nói im bặt
Giả Hủ quay người nhìn Tình Văn một chút, không mang theo sự uy hiếp, hay bất mãn và lạnh lẽo, chỉ là bình tĩnh nhìn nhìn
Luồng khí tức mà Tình Văn vừa nén lên lập tức tiêu tan
Nàng cắn răng, hít một hơi chuẩn bị nói tiếp, Giả Hủ lại quay sang Thúy Quả
“Đuổi nha đầu này ra ngoài
Về sau có nha đầu nào tay chân không sạch sẽ, trực tiếp đuổi đi.” Sắc mặt nha đầu kia trắng bệch, “phù phù” một tiếng liền quỳ rạp xuống đất, nước mắt tuôn ra cầu xin tha thứ không ngừng
Cái thế đạo này có thể rất loạn, ra khỏi viện này dọc đường chó hoang đều có thể cắn nàng một miếng
“Mau dọn đồ đạc cho nàng, náo loạn làm ta phiền.” Giả Hủ không thèm nhìn nàng một chút, đi thẳng vào chính phòng
Vào nhà sau, hắn bắt đầu thay thường phục
Hắn gỡ yêu đao xuống đưa đi, Hương Lăng liền hai tay ôm lấy
Giả Hủ quay thân dang hai tay ra, chỉ thấy một đôi tay nhỏ linh xảo vươn tới, tháo thắt lưng của hắn
Tay thon dài non nớt, móng tay được tô bằng loại sơn nước có màu bóng
Đồng thời, một mùi thơm lạ lẫm thoảng qua
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thúy Quả vì chột dạ nên trốn được rất xa, Tình Văn chỉ có thể đi vào để hầu hạ
Giả Hủ quay người cúi đầu nhìn Tình Văn một chút, nàng ngẩng đầu lên cùng Giả Hủ nhìn nhau, không chút nào sợ hãi
Gương mặt xinh đẹp, trắng nõn, đôi môi thoa son phấn, xinh đẹp động lòng người
Tình Văn lại lắc lư thân hình như thủy xà, đưa trán sang một bên, không nhìn Giả Hủ
“Ngươi sẽ còn hầu hạ người sao?” Đây là lần đầu tiên Tình Văn phục thị hắn, cho nên nói lời lẽ vừa âm dương vừa châm biếm
Tình Văn cũng đáp trả một câu chua ngoa: “Khi ta theo các ma ma trong phủ học quy củ, chính là học cách hầu hạ thiếu gia, tiểu thư.” Giả Hủ bị nha đầu nhỏ âm dương tự nhiên khó chịu, liền đưa tay véo véo mũi Tình Văn
Tình Văn biến sắc như một con mèo con xù lông, nàng hất cằm lên trừng mắt Giả Hủ: “Ngươi…” Nói cho cùng vẫn là tỳ nữ, biết chủ tớ có tôn ti
Một câu mắng đều là bề dưới phạm thượng, bị chủ nhân đánh chết cũng là chuyện nhỏ
Bây giờ Tình Văn dù tính tình bạo, nhưng chỉ là tiểu nha đầu, còn chưa được nuông chiều dung túng, tự nhiên không có gan lớn bao nhiêu
Tình Văn nuốt cục tức, méo miệng tiếp tục cởi quần áo cho Giả Hủ, bỗng nhiên thấy trên bối tử quan phục của Giả Hủ có vết rách dài bằng ngón tay, cũng không lên tiếng, phảng phất như không thấy
Giả Hủ thay thường phục, Tình Văn liền ra khỏi phòng chính
Hắn vừa ngồi xuống thì Thúy Quả đã hấp tấp bưng lên trà nóng
Giả Hủ uống một ngụm, lại chọc chọc trán nàng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thúy Quả lấy lòng cười cười, ân cần đưa tay nắn vai cho hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hai người không nói gì, đều im lặng
“Đừng nắn
Lúc ta và Tô Xán luyện tập, quần áo bị rách, ngươi hãy vá lại đi.” Thúy Quả mới tìm lấy quan phục xem xét, kinh ngạc nói: “Tô Xán đó không phải người tốt, lại sai một chút nữa là làm nhị gia bị thương rồi sao
Hắn nhất định là ghen tỵ gia đoạt trạng nguyên của hắn, cái tên vô lương tâm này…” “Lắm lời
Luyện võ có ngoài ý muốn thì quá đỗi bình thường?” Thúy Quả nói: “Bối tử này được thêu sau đó vá lại, muốn vá đẹp cần dùng phương pháp giáp tuyến, nhưng ta sẽ không, vá ra cũng xấu xí…” Giả Hủ lại gõ nàng một cái, chỉ thấy Tình Văn cầm kim khâu đi tới, vẫn từ trong tay Thúy Quả lấy chiếc quan phục, ngồi xuống một bên ghế
Nàng trước tiên dùng kéo cắt đứt sợi chỉ bị hỏng, rồi dùng bàn chải nhỏ loại bỏ những sợi lông tơ ra, tự mình nhặt những sợi chỉ tốt bắt đầu khâu lại, đôi tay khéo léo nhanh nhẹn
Vá hai mũi kim, cầm lên cẩn thận nhìn một cái, rồi lại vá thêm vài mũi nữa, lại tỉ mỉ xem xét, hết sức cẩn thận… (

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.