Từ Hồng Lâu Bắt Đầu Tung Hoành Thế Giới Võ Hiệp

Chương 50: Như Sương




[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chương 50: Như Sương Giả Hủ trở lại doanh trại, vừa mới mò một lát cá, liền gặp Đa Long
"Giả đại nhân đã về rồi sao
Oa, nhiều con mồi quá
Ta có đi bảy ngày cũng không săn được nhiều như vậy, con thỏ này ta giúp ngài xử lý nhé..
"Đa Long đại nhân không dẫn nội vệ, có công chuyện ở đây sao
Đa Long đụng lên tới nhỏ giọng nói: "Ta nghe nói Triệu Vô Cực kia dâng tặng bệ hạ một mỹ nữ, đang vội đi xem mỹ nữ thế nào đây
Giả đại nhân cũng đi nhìn xem không
"Triệu Vô Cực dâng mỹ nữ
Giả Hủ mặt đầy hoài nghi, "Đi, đi xem một chút đi
Đa Long lập tức hiểu ý, trên mặt lộ ra nụ cười bỉ ổi, hắn dường như đã nắm bắt được sở thích của vị Giả đại nhân này..
Giả Hủ đi theo Đa Long ra ngoài đại doanh, thấy một nữ tử ngồi sau tượng ngựa khổng lồ
Nàng một thân áo xanh, mái tóc đen dài suôn mượt như thác nước, ngũ quan lập thể sắc sảo, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, dung mạo thành thục, quyến rũ mà đầy khí phách, mê hoặc mang tính xâm lược, lăng lệ mang đến cảm giác áp bách, đẹp đến mức làm người ta nín thở
Nàng khẽ vuốt cằm ngồi nguyên chỗ, đôi mắt trong veo không chút thần thái, như thể bị ngưng đọng
Đa Long ghé vào ngựa khổng lồ nhìn lén: "Oa, đúng là cực phẩm mà, bệ hạ thật sự là định lực tốt, nữ nhân xinh đẹp như vậy cũng không đưa vào doanh trướng
Giả Hủ và Đa Long đều biết tại sao Tuyên Vũ không đưa nữ nhân này vào doanh trướng, bởi vì nàng do Triệu Vô Cực đưa tới, Hoàng đế đối với bọn hoạn quan luôn cảnh giác
Giả Hủ nhìn cô gái áo xanh kia, trong đầu hiện lên một cái tên, người này hơn nửa là cô nương Như Sương mà Tô Xán vẫn ngày đêm mong nhớ
"Tô Xán tên kia lười biếng, canh giữ ở hoàng cung không ra, sau này hắn có hối hận thì cũng đã muộn rồi..
"Tô Xán
Thằng quan kia có chuyện gì
Đa Long một phen khó hiểu
Giả Hủ lắc đầu cười cười, hắn đường hoàng đi ra phía trước, vòng quanh Như Sương một vòng
"Ở đây sao lại có một nữ nhân
Thị vệ đáp: "Bẩm đại nhân, đây là mỹ nhân Triệu Vô Cực đại nhân dâng tặng cho Hoàng thượng
Giả Hủ mới gật đầu, lại nhìn Như Sương vài lần
Như Sương vẫn ngồi yên ở đó, mi mắt không hề ngước lên, như thể không có ý thức của chính mình
Giả Hủ nhìn thấy sau đầu Như Sương cắm hai cây ngân trâm, lập tức biết nàng bị Triệu Vô Cực khống chế
Như Sương hiện giờ chính là thanh kiếm đầu tiên của Triệu Vô Cực, hắn muốn khống chế nàng để giết Hoàng đế
Đương nhiên hắn còn có thủ đoạn sau đó
"Thủ đoạn khống chế người này của Triệu Vô Cực cũng có chút đặc biệt đấy..
Nếu như ta học được, hành tẩu giang hồ chắc chắn sẽ có tác dụng lớn
Giả Hủ đi về phía đại doanh, đã xác định ý đồ bất chính của Triệu Vô Cực, vậy thì đương nhiên hắn phải chuẩn bị trước
Hôm nay thì không có Hàng Long Thập Bát Chưởng để ăn mày tới cứu giá..
Lúc này, Tô Xán có lẽ còn đang uống rượu say khướt trong hoàng cung thôi
"Giả đại nhân, ngài có ý gì với mỹ nhân này sao
Đa Long xông tới, "Là Long cấm úy thống lĩnh, ta cho rằng nàng có rất nhiều vấn đề
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Triệu Vô Cực phái nàng tới nhất định có âm mưu, hay là chúng ta bắt nàng lại, đưa về phủ của ngài tra khảo nghiêm hình, ngài thấy sao Giả đại nhân
Giả Hủ đưa tay chỉ Đa Long, cười không nói gì
Ngươi tiểu tử vẫn là một nhân tài
"Vậy thì tốt, ta đây sẽ đi bẩm báo ý kiến của Đa Long đại nhân cho bệ hạ
Giả Hủ nói rồi đi về phía đại doanh
Trong đại doanh, Tuyên Vũ hỏi: "Kiến Ninh, tại sao muội không ngồi
Kiến Ninh vô ý thức sờ sờ mông, dường như vẫn có thể cảm nhận được một cơn đau rát
Bởi vì vết thương roi trên đó vẫn chưa lành..
"Bởi vì..
Vừa mới ăn quá no, cho nên muốn đứng một lúc
Lúc này nội giám tiến vào bẩm báo: "Bệ hạ, Giả đại nhân cầu kiến
"Giả Hủ trở về rồi sao
Hắn bắn được bao nhiêu con mồi
Nội giám nói: "Giả đại nhân bắn được một con hươu, hai con nai, một con thỏ xương, ba con thỏ rừng, ba con gà rừng, ống tên đã dùng hết sạch
Tuyên Vũ cười nói: "Giả khanh quả nhiên anh dũng, mau mời hắn tiến vào
Hắn lại nhìn về phía Kiến Ninh, ra hiệu nàng đi sau tấm bình phong trốn
Hoàng gia nam nữ trong phòng lớn không có quá nghiêm khắc như vậy, nhưng Kiến Ninh dù sao vẫn là công chúa chưa xuất giá, hắn là huynh trưởng tự nhiên sẽ chú ý một chút
"Giả Hủ
Chính là cái Võ Trạng Nguyên đó ư
Hoàng huynh, ta muốn gặp hắn
Tuyên Vũ luôn luôn rất yêu quý cô muội muội này, liền nói: "Lời nói kia muội không nên nói lung tung, nếu không làm mất lễ nghi Hoàng gia sẽ trở thành trò cười
"Hắn dám cười
Hắn dám cười liền bãi quan hắn
Kiến Ninh chẳng hề lo lắng nói, trong lòng vẫn đang nghĩ, Giả Hủ có thể gan lớn vô cùng, hắn là kẻ vô lễ nhất
Kiến Ninh bất ngờ nói: "Hoàng huynh, ta nghe nói Giả Hủ này rất lợi hại, huynh có thể nào ban hắn cho ta, để hắn dạy ta luyện võ không
"Hồ nháo
Tuyên Vũ quát lớn, "Hiện giờ trẫm chính là lúc cần dùng người, mỗi nhân tài đều vô cùng quý giá, huống hồ Giả Hủ này không phải thái giám cung nữ trong cung, mà là lương thần đại hán
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Không cho thì không cho thôi, sao phải hung dữ thế
Kiến Ninh tủi thân nói
Tuyên Vũ nhìn dáng vẻ nàng, cũng chỉ lắc đầu bất đắc dĩ
Giả Hủ tiến vào doanh trướng của Hoàng đế, khi nhìn thấy Kiến Ninh cũng rất bình tĩnh
"Vi thần tham kiến bệ hạ
"Không cần đa lễ, mau mau bình thân
Tuyên Vũ rất cao hứng, hắn giới thiệu một hồi: "Giả khanh, đây là bào muội của trẫm, Kiến Ninh
Giả Hủ bất đắc dĩ, cũng chỉ có thể hành lễ với Kiến Ninh công chúa: "Vi thần gặp qua Kiến Ninh công chúa
Kiến Ninh ngửa đầu nhìn hắn, vẻ mặt đầy đắc ý, như thể đang nói "Ngươi cũng có lúc phải cúi đầu chứ
Giả Hủ không nhìn thẳng nét mặt của nàng
Tuyên Vũ lại gần nói: "Giả khanh, trẫm nghe nói ngươi thắng lợi trở về, quả thực đã giúp trẫm thể diện trước mặt chư vị vương công đại thần, ngươi muốn ban thưởng gì, cứ việc nói
Giả Hủ ngẩng đầu, hắn cũng đi thẳng vào vấn đề, nói rõ ý của mình: "Ta ở ngoài doanh trại trông thấy một nữ tử, thị vệ nói nàng là do Triệu Vô Cực tiến hiến cho bệ hạ
Tuyên Vũ đầu tiên là nhướng mày, sau đó rất nhanh lại giãn ra
Giả Hủ trẻ tuổi nóng tính, thích mỹ mạo nữ tử là rất bình thường
Nếu nói một thần tử vô dục vô cầu, thì kẻ cần lo lắng phản loạn hẳn là hắn
Nhưng hắn còn chưa lên tiếng, Kiến Ninh bên cạnh đã mở lời
Nàng duỗi bàn tay trắng nõn ra chỉ vào Giả Hủ: "To gan, Hoàng thượng có nữ nhân mà ngươi cũng dám để mắt đến, hoàng huynh, chém hắn
Tuyên Vũ trừng mắt nhìn nàng một cái, lại cười nói với Giả Hủ: "Kiến Ninh tính cách đơn thuần, đồng thú chưa mẫn, để Giả khanh chê cười
"Không sai, nữ tử kia chính là do Triệu Vô Cực hiến, nhưng Triệu Vô Cực người này, trẫm không thích..
Giả khanh thích nữ tử kia sao
Trẫm có thể làm chủ, ban nàng cho ngươi
Giả Hủ nói: "Bệ hạ hiểu lầm
Vi thần từng du lịch giang hồ, được chứng kiến một loại yêu pháp có thể khống chế người
"Vừa rồi ta cẩn thận quan sát nữ tử kia, có thể kết luận, nàng là bị người điều khiển
Mong bệ hạ nhanh chóng, minh xét việc này
Tuyên Vũ bị kinh ngạc nhảy một cái, hắn tự nhiên hiểu nếu như nữ tử kia bị điều khiển, có thể gây ra hậu quả gì: "Giả khanh nói thật sao..
Triệu Vô Cực kia, dám có dã tâm như vậy?
"Sao dám lừa dối bệ hạ
Vi thần cũng có phương pháp hóa giải yêu thuật như thế, bệ hạ sai người mang nữ tử kia đến, thử một lần liền biết
Giả Hủ đương nhiên biết, chỉ cần rút cây trâm cắm trên đầu Như Sương, là sẽ hóa giải
Kiến Ninh đột nhiên nói: "Ngươi đều nói nàng bị khống chế, không nên tranh thủ thời gian sai người đi giết chết nàng sao
Mang nàng tới trước mặt hoàng huynh thì nguy hiểm biết bao
Giả Hủ cười cười: "Cho dù là Triệu Vô Cực tự mình đến, ta cũng có thể giữ cho bệ hạ bình an vô sự
"Còn có ta nữa
Ngươi cũng phải bảo hộ ta
Kiến Ninh bất mãn nói
Tuyên Vũ không phải một Hoàng đế nhát gan, ngược lại còn vô cùng quyết đoán, thấy Giả Hủ tin tưởng như vậy, mình cũng không muốn lộ ra sợ hãi trước mặt thần tử, liền phân phó nói:
"Người đâu, mang nữ tử do Triệu Vô Cực hiến đến!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.