Từ Hồng Lâu Bắt Đầu Tung Hoành Thế Giới Võ Hiệp

Chương 86: Nguyên Xuân: Cũng là gả vào Đông phủ




Chương 86: Nguyên Xuân: Cũng là gả vào Đông phủ Trước viện, một nha hoàn dung mạo hơn người cầm đèn lồng, dẫn một đám nha đầu, bà già chờ đợi, đó chính là Bình Nhi – nha hoàn của hồi môn của Vương Hi Phượng
Thấy Giả Hủ đi tới, nàng ôn nhu cười nói: "Hủ nhị gia đã đến, lão thái thái dọn xong cơm rồi, đang đợi Hủ nhị gia
Giả Hủ thấy dung mạo nàng tú lệ, ngay cả trong Giả gia có muôn hồng nghìn tía thì nàng vẫn đứng hàng đầu, liền biết nàng là người có tiếng tăm, bèn nhìn về phía Uyên Ương bên cạnh
Uyên Ương cười nói: "Đây là nha hoàn Bình Nhi trong viện Liễn Nhị nãi nãi
Giả Hủ nghe vậy cười cười, "Thì ra là Bình Nhi tỷ tỷ
Bình Nhi nổi tiếng là nha đầu tốt
Hắn lại nghĩ, Vương Hi Phượng ghen tuông, có lẽ lúc này còn chưa cho phép Bình Nhi động phòng cùng Giả Liễn, hắn cũng không thể bỏ lỡ… "Kính chào Hủ nhị gia, ta không dám nhận tiếng tỷ tỷ của Hủ nhị gia
Bình Nhi thong dong cúi chào một lễ, "Mời vào bên trong
Giả Hủ đi vào viện của Giả mẫu, đây là lần đầu tiên hắn dùng bữa ở Vinh Phủ
Giả Hủ cảm giác không tốt về Vinh Phủ, nhưng trước đó trên xe ngựa hắn đã nói chuyện rất tốt với Nguyên Xuân, nàng vừa trở về lại không tiện vứt bỏ mặc kệ
Không thì sẽ luôn cảm thấy kỳ lạ, ngược lại có chút cảm giác như cởi quần rồi không nhận nợ… Nhưng vấn đề lớn nhất là, hắn còn chưa cởi quần
Trong Vinh Khánh Đường không khí náo nhiệt ấm cúng, nhưng Nguyên Xuân nhạy cảm có thể cảm nhận được, mọi người đều đang chú ý đến cổng, nghiêng tai lắng nghe động tĩnh bên ngoài viện, tựa hồ đang chờ ai đó xuất hiện
Đột nhiên, ngoài viện truyền đến tiếng reo đầy kinh hỉ của nha đầu: "Lão thái thái, Hủ nhị gia đến rồi
Trong đường, tiếng ồn ào từ từ lắng xuống, trên mặt mỗi người đều mang theo ý cười, nhìn về phía Giả mẫu, rồi lại nhìn ra cửa
Vẻ mặt căng thẳng của Giả mẫu cuối cùng cũng lộ ra niềm vui mừng, "Mau mời Hủ ca nhi vào
Giả mẫu trong lòng hiểu rõ, trước đây khi Nguyên Xuân còn ở trong cung, Tây phủ vẫn còn chút hy vọng
Nếu Nguyên Xuân được Thái hậu sủng ái, Tây phủ có thể được ngoại thích ban ơn quý giá, nói không chừng Giả Hủ còn phải đến nương nhờ sự giàu có của Tây phủ
Nhưng bây giờ Nguyên Xuân xuất cung, ảo tưởng còn sót lại của Giả mẫu, Vương phu nhân và những người khác cũng tan biến
Giả mẫu thấy rõ tình hình, nếu Tây phủ không thể dựa vào Giả Hủ, sự suy tàn chỉ còn là vấn đề thời gian..
Trong Vinh Khánh Đường tĩnh lặng, đám người mong mỏi, chỉ thấy Uyên Ương cùng Bão Cầm vén rèm, một thiếu niên thân hình cao lớn, áo gấm bước vào trong đường, hắn biểu cảm nhàn nhạt, mắt không chớp, đi thẳng đến dưới đường
"Lão thái thái
"Con làm việc bên ngoài vất vả rồi, mau ngồi đi
Giả Hủ gật đầu, liếc nhìn bàn tròn, ngồi vào chỗ trống ở phía trên Nguyên Xuân
Nguyên Xuân gật đầu, gọi "Hủ đệ" rồi cầm ấm trà châm trà cho hắn
Đối diện bàn tròn, Đại Ngọc ở dưới đẩy Thám Xuân, hai người mắt chạm nhau, Đại Ngọc dường như muốn nói, Hủ nhị ca này vẫn cao ngạo, tính tình khó gần
Bảo Thoa cũng lén nhìn Giả Hủ, bề ngoài vẫn bình tĩnh, nhưng trong đầu nhớ lại cảnh tượng ngày đó hai người nói chuyện ở Bá phủ, trong lòng không khỏi nổi lên từng cơn sóng gợn..
Giả Hủ để ý thấy ánh mắt của Bảo Thoa, khẽ gật đầu đáp lại, Bảo Thoa bình tĩnh hồi đáp
Bỗng nhiên Bảo Thoa quay đầu nhìn về phía bên cạnh, thấy Đại Ngọc cười như không cười, khuôn mặt Bảo Thoa ửng đỏ, Đại Ngọc xích lại gần thì thầm: "Bảo nha đầu, xuống đây ta muốn thẩm vấn ngươi
Giả Hủ nhìn hai cô nàng Thoa, Đại đùa giỡn, nghĩ thầm cái Tây phủ này vẫn có thể lui tới được
Đúng, sau này khi vườn của hắn sửa xong, không có người ở cũng không được..
Mọi người đông đủ, Giả mẫu tuyên bố mở tiệc, nhất thời náo nhiệt bất phàm, nâng ly cạn chén
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Giả mẫu nói: "Ta nghe con gái lớn nói chuyện Thái hậu gặp chuyện, may mắn Hủ ca nhi kịp thời đến cứu giá
Nghĩ đến con gái lớn có thể xuất cung, cũng là do Hủ ca nhi cầu xin ân điển
Lúc này, Vương phu nhân cũng cười cười, tựa hồ như đùa cợt nói: "Đáng tiếc là, con gái lớn chịu đựng nhiều năm như vậy mới làm nữ quan, cả quãng thời gian trong cung đều coi như vô ích, cũng chẳng có kết quả..
Trong những người ngồi đó không ai là kẻ ngốc, đều nghe ra được ẩn ý trong lời nói của Vương phu nhân
Đại tiểu thư nhà nàng, chịu đựng nhiều năm như vậy mới làm nữ quan, thấy rõ có thể thăng tiến thêm nữa, lại bị Giả Hủ kéo ra ngoài, tự nhiên có oán khí
Nếu vẫn còn suy nghĩ như vậy, thì chỉ coi Giả Hủ là kẻ che giấu, sợ Tây phủ đắc thế, phú quý..
Giả Hủ nhướng mày, đặt đũa xuống, liền muốn mở lời phản bác
Lúc này, bỗng nhiên một bàn tay tinh xảo đặt trên đùi hắn, Giả Hủ nghiêng đầu nhìn một cái, liền thấy Nguyên Xuân khuôn mặt đầy áy náy cùng cầu khẩn
Giả mẫu nói: "Nói gì vậy
Chiếu chỉ của Thái hậu đều nói, Nguyên Xuân có nội thương, thân thể suy yếu, không thể phục thị Thái hậu, mới thả nàng xuất cung
Trong lòng Giả mẫu đối với Giả Hủ tự ý chủ trương cũng có chút bất mãn, nhưng việc đã đến nước này, Nguyên Xuân đã không còn hy vọng, nếu lại gây ác với Giả Hủ, đó chẳng phải là tối đa hóa sự hao tổn sao
Giả Hủ cũng lạnh giọng nói: "Muốn cái kết quả gì
Chịu đựng nhiều năm như vậy có kết quả gì
"Buồn cười thay, Gia tộc ta gia truyền võ huân, nam nhi không thi khoa cử công danh, không vung kiếm để cầu phú quý, lại muốn đưa con gái mình vào cung làm nô làm tỳ, cốt nhục phân ly, chịu khổ thanh xuân, để cầu được sủng ái, mưu cầu phú quý cho quốc thích
Giả mẫu, Vương phu nhân: "..."
Đường dưới vì đó chấn động, lời nói này của Giả Hủ, coi như mắng toàn bộ Giả mẫu, Vương phu nhân mấy người cầm quyền của Giả gia, cùng Giả Chính, Giả Xá, Giả Liễn mấy nam nhân Giả gia
Bảo Ngọc rụt đầu lại, không dám nói lời nào
May mắn Giả Chính, Giả Liễn và những người khác không ở đây, nếu không càng thêm mất hết thể diện
Vì lời Giả Hủ nói đều là sự thật, cho dù là ai cũng không thể phản bác… Hơn nữa Giả Hủ tự mình gây dựng nên tước vị, chức quan, càng có tư cách và quyền lực để nói ra những lời này
Đại Ngọc nhìn Giả Hủ mặt mũi đầy chính khí, hàng mi thanh tú cong xuống, hai con ngươi long lanh
Nghe hắn nói lời này, Thám Xuân đã ngây người, thầm nghĩ dù nàng là nam nhi, cũng kém xa ba phần phong thái của Hủ nhị ca


Đại Ngọc cũng khó tránh khỏi có chút động lòng, lúc này Hủ nhị ca của Đông phủ, trong mắt Đại Ngọc, mới thoát khỏi phạm trù "nam nhân hôi hám bên ngoài"
Bảo Thoa bên cạnh càng hơi thở gấp gáp, khuôn mặt trắng nõn ửng hồng, cảm xúc trong lòng phức tạp khó nén
Khi nàng mới được chọn nhưng lại bị loại, nàng còn khó chịu một thời gian
Vào cung chờ đợi được chọn là điều nàng khó lòng đạt tới, nhưng trong mắt Giả Hủ lại chẳng thèm ngó tới
Hủ nhị ca thật là… Kinh động tựa gặp người cõi tiên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đương nhiên người bị sốc nhất phải là Nguyên Xuân, người đã làm mọi chuyện, nàng khẽ run rẩy, lén lút rơi lệ, trong phút chốc buổi yến tiệc bỗng chốc trở nên lạnh lẽo
Nhưng Giả Hủ thản nhiên ung dung, liếc nhìn Vương Hi Phượng, Vương tỷ nhi trong lòng máy động, giật mình sẽ ý, sau khi trừng lại Giả Hủ một chút, vội vàng dàn xếp, làm sinh động không khí… Sau khi dùng cơm xong, Nguyên Xuân đương nhiên muốn ở lại trò chuyện với Giả mẫu và những người khác, thân cận tỷ muội
Nhất là sau khi nghe Giả Hủ nói một phen, nàng càng có cảm ngộ rõ ràng, tự mình hỏi han tiến độ học tập của Bảo Ngọc
Giả Hủ cũng muốn cùng Thoa Đại trêu ghẹo vui đùa, nhưng mối quan hệ còn chưa thân mật đến mức đó, chỉ có thể về Đông phủ trước, sai người chuẩn bị kiệu mềm đến Tây phủ chờ đợi, đón Nguyên Xuân trở về
Mãi đến giờ Tuất*, Nguyên Xuân ngồi trong cỗ kiệu, lung lay bập bềnh, nàng vén rèm nhìn về phía bảng hiệu phủ Bá tước, luôn cảm thấy có chút kỳ lạ… Cho đến khi Nguyên Xuân được đưa vào trong phủ, nàng mới biết được cái cảm giác kỳ lạ đó là gì, lập tức đỏ bừng cả khuôn mặt
Cái điệu bộ này, lại giống như là gả vào… PS: Nguyên Xuân sẽ được nạp, còn về vấn đề đồng tộc, phía sau sẽ có cách giải thích hợp lý
Đêm nay vẫn còn *Giờ Tuất (19h – 21h)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.