Chương 113: Như Vậy Cũng Được À
Muốn cho trò chơi đạt đến cảm giác đắm chìm tốt hơn thì đương nhiên cũng phải cần diễn viên chuyên nghiệp hơn một chút mới được
- Thì ra như thế
Tô Bằng nghe vậy cũng lập tức hiểu ra
- Nếu đã như thế, vậy tôi sẽ đi nói với bọn họ một tiếng trước, tiếp đó sẽ tiễn tổng giám đốc Trần trở về
- Không cần, chính sự quan trọng, tự tôi đi về được rồi
- Tốt, vậy tôi sẽ không tiễn tổng giám đốc Trần, sau này nếu có chuyện gì thì có thẻ liên hệ với tôi bất cứ lúc nào
Trần Lâm khoát khoát tay, trực tiếp đi thẳng về hướng cửa sau, từ một bên khác rời khỏi chi nhánh công ty Bilibili
Tô Bằng thì cầm danh sách đi ra bên ngoài, tuyên bố kết quả hôm nay cho mọi người
Sau khi biết mình được chọn trúng, năm người kia lập tức kích động hoan hô lên, trong đó bao gồm nữ diễn viên lần thứ nhất ra sân kia
Còn những người không được chọn trúng thì đều là một mặt thất lạc, được Tô Bằng an ủi nhao nhao rời sân
Lần thử sức này đến đây cũng coi như kết thúc mỹ mãn
…
Thời gian trôi qua rất nhanh
Thoáng cái đã đến tháng mười
Theo mọi người lần lượt nghỉ định kỳ, đại hội giao lưu giữa các nhà đầu tư được diễn ra ở Giang Thành cũng dần dần tới gần, bắt đầu tuyên truyền tạo thế ở các bình đài lớn
Ấn mở các website stream, ngay ở đã trang đầu cơ bản đều là áp phích đại hội, hấp dẫn một đợt lại một đợt ánh mắt của các người chơi
- Không biết lại hội lần này sẽ xuất hiện trò chơi mới nào, tôi thật là có chút chờ mong
- Nghe nói rất nhiều nhà đầu tư trong nước đều tham gia, định công bố tiến độ nghiên cứu phát minh gần đây của mình
- May mà tốc độ tay của tôi rất nhanh đã cướp được vé vào cửa, có thể đi đến tận nơi để xem
- Ngày mai đại hội sẽ khai mạc, phải tới Giang Thành chơi hai ngày thật tốt mới được
Trên một chuyến bay nào đó, một đám người trẻ tuổi mang theo kích động, mồm năm miệng mười nghị luận không ngừng
Hai ngày này rất nhiều người đều giống như bọn họ, lựa chọn ngày nghỉ xuất hành, đi Giang Thành tham gia đại hội nhà đầu tư
Cơ bản mỗi một chiếc máy bay hoặc đường sắt cao tốc đều có thể gặp được quần thể tương tự, nhìn qua tràn đầy sức sống
Mà trong đám người tuổi trẻ cách đó không xa, lão Lý đang nhăn mày nhìn đám người xung quanh đang đăng ký
- Tổng giám đốc Trần, tôi có thể không đi được không
Hắn quay đầu nhìn về phía Trần Lâm ngồi ở bên cạnh
- Bây giờ anh chính là lãnh tụ của đoàn đội, tốt xấu cũng coi như là một người cấp bậc quản lý, ít nhất cũng phải thấy chút việc đời chứ
Trần Lâm vừa uống nước vừa nói
- Thế nhưng loại chuyện giống như thế này không phải nên để cho Tống lão đại đi à
- Lão Tống phải ở lại công ty để xử lý công việc, cho nên chỉ có thể là anh đi
- ..
Lão Lý há mồm muốn phản bác, nhưng lời còn chưa ra khỏi miệng đã bị Trần Lâm trực tiếp cắt đứt:
- Được rồi, cũng đã lên máy bay, chẳng lẽ anh còn có thể từ nơi này nhảy xuống à
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nói xong, Trần Lâm lại nhìn về phía tiểu Vi và tiểu Lệ ngồi cách đó bọn họ không xa, lần này hai cô đi đại hội cùng anh
Đại hội nhà đầu tư lần này có ý nghĩa phi phàm, bằng vào hai người đàn ông bọn họ chắc chắn không được, còn cần một số người làm công việc hậu trường nữa
Cho nên trải qua thương nghị, bọn họ đã quyết định mang theo hai cô làm ở công ty sớm nhất này đi theo
Nhưng ngược lại với lão Lý
Hai cô gái này chẳng những không khổ sở vì phải đi công tác vào ngày nghỉ, mà ngược lại còn cực kỳ hưng phấn
Dọc theo đường đi liên tục hô lớn hô nhỏ giống như là chưa từng va chạm xã hội, chỉ thiếu viết bốn chữ “Du lịch bằng công quĩ” lên mặt
Đương nhiên
Là người có thời gian làm việc tương đối lâu trong công ty, hiệu suất xử lý công việc của các cô cũng không kém
Mới vừa lên máy bay không bao lâu đã xoay đầu lại nói:
- Tổng giám đốc trần, chúng tôi đã đặt xong khách sạn, cũng đã liên lạc với Quan Phương bên phía đại hội, chỉ cần qua đó để sớm làm quen sân bãi một chút là được
- Ừm, làm không tệ, chờ đến Giang Thành sẽ phê chuẩn cho hai người đi ra ngoài chơi nửa ngày
Trần Lâm tán thưởng gật gật đầu
- Thật à
Cảm ơn tổng giám đốc Trần
Hai người lại lần nữa nhảy cẫng lên hoan hô, lại bắt đầu ríu rít nhìn ra ngoài cửa sổ không ngừng nói chuyện
Lão Lý ở bên cạnh thì lại xụi lơ ở trên chỗ ngồi, giống như là triệt để nhận mệnh
Mãi cho đến khi..
- Xin hỏi.....
Anh có phải là diễn viên đóng vai cầm đại chùy trong phim điện ảnh CG Thợ Săn Quái Vật không
Một giọng nói có hơi nhút nhát vang lên phía trước hai người
Trần Lâm nghi ngờ ngẩng đầu, lập tức nhìn thấy một thiếu nữ xinh đẹp hơn 20 tuổi đeo túi xách đứng ở nơi đó, ánh mắt tránh né đánh giá lão Lý
Hả
Như vậy cũng được à
Trần Lâm ngây ngẩn cả người, sau đó dùng vẻ mặt cổ quái nhìn về phía lão Lý
Anh hoàn toàn không ngờ rằng lại gặp được người từng xem phim điện ảnh Thợ Săn Quái Vật CG trên máy bay, hơn nữa còn mẹ nó là nữ
Chính là fan hâm mộ đuổi tới cửa nhà
Lão Lý vốn đang xụi lơ thấy thế cũng lập tức ngồi thẳng thẳng lên, ngơ ngác nhìn hai bên một chút, sau đó dùng tay chỉ lên mặt mình
- Cô đang.....
Nói chuyện với tôi à
- Ngoại trừ anh thì còn ai nữa
Trần Lâm thầm mắng một tiếng thằng đần, bây giờ cuối cùng anh cũng hiểu vì sao gia đã sắp 40 tuổi rồi mà vẫn còn độc thân, trong đầu ngoại trừ code ra thì không có thứ khác đúng không
- A, a, đang nói chuyện với tôi à, đúng vậy, kia chính là tôi không sai, cô có chuyện gì không
Lão Lý phản ứng lại, nghi ngờ hỏi
Nhưng không ngờ
Nghe thấy câu trả lời của anh, cô gái kia đột nhiên trở nên kích động
- Có thật không
Anh thật sự là diễn viên trong phim điện ảnh CG Thợ Săn Quái Vật à
Quá tốt rồi
Tôi còn tưởng là mình nhận lầm người
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Giọng của cô rất lớn, gần như truyền khắp nửa cái cabin
Mấy người trẻ tuổi ở chỗ xa còn đang thảo luận kịch liệt cũng khẽ giật mình, nhao nhao đưa mắt tới
- Đâu, đâu
Diễn viên của Thợ Săn Quái Vật CG ở đâu vậy
- Hình như tôi vừa nghe có người nói đến Thợ Săn Quái Vật đúng không
- Ta cũng nghe được, giống như ở bên kia
Rõ ràng, bọn họ cũng đều là người chơi trò chơi Thợ Săn Quái Vật
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]