Chương 387: Cái Nhìn Này Có Lẽ Chính Là Lời Tạm Biệt (1)
- A a a
Kẻ trộm ghê tởm
Trong phòng livestream, Âu Dương Hiểu phát điên, chửi ầm lên về phía màn hình trò chơi
Ngay vừa rồi, cô và nhóm Dutch chia làm hai đường, đi vào trong Saint Denis để tìm hiểu tin tức
Kết quả vừa vào đã bị mấy đứa trẻ trộm túi tiền, làm cho cô tức giận không nhẹ
Phải biết rằng số tiền này là do cô vất vả lắm mới tích góp được, chuẩn bị mua quần áo và vũ khí tốt
- 666, đây chính là thành thị văn minh à
- Bắt đầu bị trộm rồi, xin hãy cẩn thận
- Chấn kinh rồi, chủ phòng nào đó vào thành bị trộm, lưu lạc đầu đường
- Trộm tiền trộm tới trên người sát nhân cuồng ma, đứa nhỏ này khẳng định có tiền đồ
- Dân phong thuần phác
( icon đầu chó)
Người xem trong phòng livestream đều cười điên rồi, đại ác nhân dọc đường đi đã giết không biết bao nhiêu người, thế mà cũng có lúc ăn quả đắng
Saint Denis này quả nhiên không hổ là thành phố văn minh
- Không được, không lấy được tiền về thì khó tiêu mối hận trong lòng tôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Âu Dương Hiểu đau lòng không thôi, lập tức đuổi theo mấy đứa trẻ đang chạy trốn kia
Lúc này, sau khi bị hun đúc bởi nội dung ba chương trước đó, cô đã trở nên vạm vỡ hơn rất nhiều, rất có tư thế của một nữ cao bồi miền Tây
Một đường truy kích, cuối cùng cũng thành công lấy được tiền về, đồng thời ngoài ý muốn thăm dò được tung tích của người mang theo tiểu Jack kia
Một phen khó khăn trắc trở trôi qua, cuối cùng cũng thành công cứu tiểu Jack trở về
John chạy tới vô cùng kích động, trái tim treo lơ lửng cũng coi như buông lỏng xuống
- Hả, được cứu về dễ dàng như vậy à
Từ khi nhận được tiểu Jack từ trong tay đối phương, Âu Dương Hiểu vẫn còn ngơ ngác
Cô cho rằng ít nhất sẽ lại là một trận bắn nhau, thậm chí sau khi đại náo Saint Denis thì không thể không chạy khỏi nơi này, kết quả lại ngoài dự liệu của cô
Đối phương chẳng những không làm khó bọn họ, thậm chí còn chiêu đãi một phen, đồng thời mời bọn họ sau này đi tham gia yến hội trong thành phố
Ngay cả tiểu Jack ở đây cũng sống rất tốt
- Tôi luôn cảm thấy có âm mưu gì đó, là tôi suy nghĩ nhiều quá à
Trên đường trở về, cô vừa cưỡi ngựa vừa suy nghĩ, trong lòng bồi hồi lo âu
Đồng thời, bên cạnh truyền đến đối thoại của hai cha con
[ John: Thật xin lỗi..
Cha tới quá muộn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
]
[ Tiểu Jack: Con chơi rất vui, con có một căn phòng riêng của mình, bên trong còn có một chiếc giường lớn và một cái hộp đồ chơi, còn có rất nhiều sách
]
Trong lúc nói chuyện, bối cảnh cũng vang lên khúc dương cầm mang theo nhàn nhạt ưu thương
[ John: Những người kia..
Có làm gì con không
]
[ Tiểu Jack: Cha, cha đã từng ăn qua mì ý chưa
]
[ John: Cái gì
Đó là thứ gì
]
[ Tiểu Jack: Đó là đồ ăn, nhìn giống như là con sâu, nhưng mà ăn rất ngon
]
[ Tiểu Jack: Bọn họ còn dạy con rất nhiều tiếng Ý, cha có biết Cavallo không
Nó có nghĩa là ngựa, Pantofola nghĩa là dép lê..
]
Tiểu Jack cao hứng kể lại những chuyện mình đã trải qua trong khoảng thời gian này, cậu bé cũng không bị ngược đãi, mà là trải qua những cuộc sống trước đó chưa từng trải qua
Mỗi khi cậu bé nói gì đó, John thân là cha đều trở nên trầm mặc một chút, giọng nói dường như có chút phức tạp
Người xem ngồi trước màn hình, nhất là người làm cha, càng nghe càng không thích hợp, lông mày hơi nhíu lại
Cuối cùng không khỏi thở dài một tiếng
Bọn họ dường như đã biết âm mưu ở đâu
- Mẹ nó
Giết người tru tâm
- Ngay trước mặt cha người ta, cho con cái thứ càng tốt hơn...
- Nếu đổi lại là tôi thì cũng sẽ rất khó chịu
- Thứ mà tôi không thể cho con mình, người khác lại có thể tiện tay đưa ra, thật sự rất có thể hiểu được tâm tình của John bây giờ
- Thật sự quá nhập diễn các nhân vật trong trò chơi này
Nghe đoạn đối thoại giữa cha con, rất nhiều người xem đều trầm mặc
Rõ ràng chỉ là mấy câu nói đơn giản, nhưng lại giống như từng thanh đao nhọn cắm vào trong lòng các người cha
Loại chuyện này bọn họ không phải chưa từng gặp được
Chính là bởi vì đồng cảm nên mới có thể hòa mình trọn vẹn vào lịch trình mưu trí của nhân vật John
Thân là thành viên của bang phái, anh căn bản không cho được những thứ mà con mình vừa nói, thậm chí ngay cả chính anh cũng chưa từng gặp qua
Loại cảm giác thất bại kia tuyệt đối là cực kỳ khắc sâu, nhưng lại không thể diễn tả ra được
- Hồi nhỏ tôi cũng là như vậy, rất muốn có một con búp bê mà những đứa trẻ khác đều có, nhưng biết sẽ mang đến gánh nặng cho gia đình, cho nên không dám nói ra, kết quả lúc sinh nhật cha tôi vẫn mua cho tôi một con
Giờ khắc này
Cuối cùng Âu Dương Hiểu cũng cảm nhận được tâm tình của cha lúc đó, nụ cười vốn có trên mặt cũng biến mất
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đều nói tác phẩm hay có thể làm cho người ta tỉnh ngộ
Trò chơi tốt đương nhiên cũng là như thế
Chỉ là một kịch bản nhỏ đơn giản đã có thể dẫn phát cảm xúc sâu sắc như vậy
Có nước mắt có tiếng cười, nếm khắp tình người ấm lạnh
Có lẽ đây mới là điểm hấp dẫn chân chính của trò chơi này
Sau mấy phút gấp rút lên đường
Mấy người nhân vật chính cũng nhanh chóng trở về doanh trại
Các thành viên cao hứng xông tới, đêm đó tổ chức một bữa tiệc tối chúc mừng ở bên cạnh đống lửa
Cảnh tượng ấm áp kia làm cho Âu Dương Hiểu thậm chí đều hy vọng thời gian dừng lại ở thời khắc này, không cần tiếp tục sống cuộc sống lang bạt kỳ hồ nữa
Nhưng mà…
Đây cuối cùng cũng chỉ là tưởng tượng của cô mà thôi
Một đêm trôi qua, mặt trời mọc lên như thường lệ
Nhân vật chính cũng nhận được tin nhắn cầu cứu của bạn gái cũ, bảo anh tới giúp một chút
- Hình như đây không phải nội dung chính tuyến, có nên làm không
Âu Dương Hiểu nhìn thư tín, có chút do dự
Mặc dù cô muốn đẩy nhanh chủ tuyến, nhưng đứng trên lập trường của mình, cô vẫn hy vọng nhân vật chính Arthur có thể có một kết quả tốt, ví dụ như về mặt tình cảm
Giống như là bạn bè của mình trong trò chơi, đương nhiên hy vọng anh có thể sống tốt
- Làm đi, chỉ là một nhánh mà thôi, không tốn thời gian bao lâu
- Tôi cảm giác sau này lại phải chạy, vẫn là đừng lưu lại tiếc nuối