Chương 26: Nhị thúc, Tam thúc bị tra tấn đến sợ
Ba ngày sau
Tại Trần gia, Nhị thúc Trần Thần thê thảm đợi rất lâu mà không thấy người trở về
Hắn thân thể mỏi mệt, hai mắt thâm quầng
Mấy ngày nay, không thể ngủ, cũng không thể tu luyện tử tế, chẳng có chút thời gian nghỉ ngơi
Bầu không khí áp lực kia, cỗ khí áp kinh khủng đó trấn áp toàn bộ Trần gia, không ai có thể nghỉ ngơi cho tốt được
Đại ca một ngày chưa giải quyết xong chuyện đại tẩu, bọn hắn đều phải trải qua cảm giác khủng bố này, thật đáng sợ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Rốt cuộc lão tam khi nào mới về
Đã nói là về sớm một chút, thế mà đã ba ngày rồi vẫn chưa thấy bóng dáng đâu
Hắn không phải là chết trong ôn nhu hương rồi đấy chứ?”
Hắn nghiêm trọng nghi ngờ lão tam đã hoàn toàn gục ngã trên bụng nữ nhân kia, không cách nào đứng dậy nổi, cũng quên mất chuyện quan trọng
Sớm biết thế, hắn đã đi Long Xà Sơn tìm Sơ Dương chất nhi hỗ trợ rồi, hắn không nên ở lại đây, thật quá tra tấn người
Sự tra tấn về tinh thần mới là đáng sợ nhất
Cũng may hắn là Ngưng Đan cảnh nên không cần ăn uống, cũng không cần nghỉ ngơi, nhưng nếu thời gian dài không nghỉ ngơi thì vẫn toi mạng
Trần Thần hy vọng lão tam mau chóng trở về, đã thúc giục rất nhiều lần, một ngày mấy chục lần, nhưng lão tam chẳng có chút phản ứng nào
Hắn sắp xếp người Trần gia đi tìm lão tam, nhưng không cách nào tiến vào Long Xà Sơn được
Trận pháp của Long Xà Sơn đã ngăn cách bọn hắn
Không có sự cho phép của Trần Sơ Dương, bất kỳ ai cũng không thể tiến vào, chứ đừng nói là gặp được hắn
Kết quả là, hắn chỉ có thể ngồi chờ
Ba ngày nay, không ai biết hắn đã trải qua như thế nào, người Trần gia cũng không biết
Rất nhiều người đã tranh thủ ra ngoài làm nhiệm vụ, không dám ở lại trong gia tộc
Thật sự sẽ có người chết mất
Có đệ tử tu vi yếu kém còn bị thụt lùi một cảnh giới
Có thể tưởng tượng được, bầu không khí ngột ngạt này đáng sợ đến mức nào, khiến tâm thần bọn hắn bị đè nén, không cách nào tu luyện bình thường
Không tẩu hỏa nhập ma đã xem như tâm tính tốt rồi
Trần Thần rướn cổ lên, nhìn chằm chằm ra cửa, chờ đợi bóng người kia trở về
Cuối cùng, sau hai canh giờ, hắn thấy được bóng dáng quen thuộc, hưng phấn nhảy dựng lên, chạy đến đón lão tam, vừa gặp mặt đã buông lời oán trách
“Lão tam, sao bây giờ ngươi mới về
Ngươi có biết mấy ngày nay ta thê thảm đến mức nào không?”
Trần Thần túm chặt lấy Trần Thâm, không cho hắn cơ hội chạy trốn, mắt nhìn ra phía sau Trần Thâm, không tìm thấy bóng dáng Trần Sơ Dương, lòng không khỏi kinh hãi
“Lão tam, chỉ có một mình ngươi về thôi à
Sơ Dương chất nhi đâu?”
Ba ngày trời, ngươi lại một mình trở về, ngươi có xứng đáng với ta không
Có xứng đáng với bao nhiêu người Trần gia đang bị tra tấn không
Ánh mắt u oán tựa như oán phụ bị ruồng bỏ trong khuê phòng suốt ba năm, ánh mắt đó khiến Trần Thâm tê cả da đầu
“Khụ khụ, nhị ca, ngươi thả ta ra trước được không
Chuyện này ta có thể giải thích, Sơ Dương chất nhi hắn...”
Tay Trần Thần vẫn dùng sức túm chặt lấy hắn, không chịu buông lỏng chút nào
“Lão tam, ngươi đừng hòng chuồn êm
Ngươi đã hứa với ta là về sớm, kết quả là việc không hoàn thành mà còn về muộn như vậy, ngươi thấy có được không?”
Trần Thâm ho khan một tiếng, dùng sức vùng vẫy nhưng không thể hất tay nhị ca ra
Hắn đành thở dài một hơi, nhỏ giọng nói
“Chuyện là thế này, nhị ca, Sơ Dương chất nhi hắn sẽ đến muộn một chút, nhị ca chờ một lát, đừng nôn nóng
Sơ Dương chất nhi đã hứa với ta lát nữa sẽ đến tìm nhị ca, bớt giận, đừng tức giận, cũng đừng lo lắng.”
“Ta làm việc, nhị ca cứ yên tâm một trăm phần trăm.”
Trần Thần liếc mắt nhìn Trần Thâm, chính vì ngươi làm việc nên ta mới không yên tâm
Hắn là nhị ca của Trần Thâm, từ nhỏ đã biết hắn là người thế nào
Không nhìn thấy Trần Sơ Dương, hắn sẽ không buông tay
Lần này, hắn sẽ không ở lại Trần gia nữa
Trần Thâm bất đắc dĩ, chỉ có thể cùng nhị ca đi vào đại sảnh
Cảm nhận được bầu không khí ngột ngạt càng thêm khủng bố, hắn cảm nhận được sự thê thảm của nhị ca, không khỏi cười nói: “Nhị ca, mấy ngày nay, ngươi vất vả rồi.”
“Hừ, đừng nói mấy lời vô ích đó, không có tác dụng đâu
Lão tam, ta nói cho ngươi biết, nếu Sơ Dương chất nhi không về, ngươi đừng hòng rời khỏi Trần gia nửa bước.”
Loại tra tấn này, hắn muốn để vị đệ đệ này nếm trải một phen
Tuyệt đối không thể để một mình mình chịu đựng sự tra tấn này, phải có nạn cùng chịu
Trần Thâm dở khóc dở cười, nhị ca đúng là sợ thật rồi
Hắn chỉ tay ra cửa nói: “Nhị ca, ngươi nhìn kìa.”
Trần Thần quay đầu nhìn lại, tay bất giác buông lỏng ra
Vẻ mặt hắn nhanh chóng thay đổi, nở nụ cười, đích thân tiến lên đón
“Sơ Dương chất nhi, cuối cùng ngươi cũng đến rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngươi mà không về nữa thì Trần gia thật sự tiêu mất.”
“Chuyện này, chỉ có ngươi mới xử lý được, chúng ta đều không giải quyết nổi.”
“Ngươi mau cứu phụ thân ngươi đi, mau cứu Trần gia.”
Mau cứu bọn hắn, những người đáng thương này
Không thể vì đại ca phạm lỗi mà bọn hắn lại phải chịu tai bay vạ gió được
Bọn hắn thật sự rất thê thảm, phải cùng đại ca chịu đựng sự tra tấn
Sớm biết thế này, hắn cũng nên đi làm nhiệm vụ, chứ không phải ở lại đây giúp đỡ
Ai mà ngờ được đại ca lại vô dụng, lại bất tài đến thế
Trần Sơ Dương vội vàng an ủi: “Nhị thúc, chất nhi biết rồi, chất nhi đi ngay đây.”
Trần Sơ Dương quay về nhà, cảm nhận được cỗ áp lực đó
Uy áp trên người mẫu thân rất mạnh, bao trùm toàn bộ Trần gia, dường như nhắm thẳng vào bọn họ
Hắn cảm nhận được khí tức của phụ thân, đang ngồi trước cửa phòng, không chịu rời đi, mặt mày đầy vẻ u sầu
Dường như cảm ứng được khí tức của Trần Sơ Dương, phụ thân nhanh chóng ngẩng đầu, nhìn về phía bên này
Trong phòng, Long Minh cũng cảm nhận được khí tức của Trần Sơ Dương, bèn nhìn sang
Mọi người đều ở đây cả, xem ra cũng không nghiêm trọng đến thế
Sau khi an ủi Nhị thúc xong, Trần Sơ Dương một mình đi về phía sân nhỏ của phụ mẫu
Phụ thân đã chờ đợi từ lâu
Nhìn thấy Trần Sơ Dương, ông gần như muốn khóc, gương mặt tỏ rõ vẻ tủi thân, vừa bất đắc dĩ lại vừa khó chịu
Trong đôi mắt không còn tinh anh và nụ cười như trước, chỉ còn lại sự áy náy
Ông cười gượng một tiếng, chẳng nói được lời nào
Trông ông hiền lành như người vừa phạm lỗi
Đây là lần đầu tiên Trần Sơ Dương nhìn thấy phụ thân trong bộ dạng này, xem ra mấy ngày nay ông đã bị dày vò rất thê thảm
“Phụ thân, mẫu thân thế nào rồi?”
Trần Uyên mặt mày đắng chát: “Ta cũng không rõ nữa
Sơ Dương, ngươi vào xem thử đi, thuận tiện giúp phụ thân một tay.”
Câu nói này dường như đã rút cạn toàn bộ sức lực của hắn
Cả người hắn trông già đi hẳn
Chuyện lần này khiến hắn cảm thấy mình thật bất lực
Mọi chuyện trong Trần gia hắn đều không sợ, nhưng với thê tử thì..
Không thể dùng vũ lực, cũng chẳng có cách nào thuyết phục được
Cứng mềm đều không xong, hắn thật sự hết cách rồi
Trần Sơ Dương gật đầu: “Cứ giao cho ta, phụ thân.”
“Ừm.” Trần Uyên gật đầu cay đắng
Đi tới cửa, Trần Sơ Dương gõ cửa
Cửa mở, hắn bước vào
Trần Uyên đứng bên ngoài chờ đợi, không nghe được cuộc đối thoại bên trong, cũng không cảm nhận được động tĩnh gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cả căn phòng đã được Trần Sơ Dương bố trí trận pháp, ngăn cách mọi thứ
Thời gian từng giây từng phút trôi qua
Hai canh giờ chậm chạp trôi qua
Khoảng thời gian đó rõ ràng không dài, nhưng trong mắt bọn họ, lại dài đằng đẵng
Trong đại sảnh
Nhị thúc Trần Thần lo lắng hỏi: “Lão tam, ngươi nói xem Sơ Dương chất nhi có được việc không?”
Tam thúc Trần Thâm thì chẳng hề để tâm, cứ nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, chẳng lo lắng chút nào
“Nhị ca, đây không phải ngươi đang nói nhảm sao
Sơ Dương chất nhi ra tay thì một trăm phần trăm là được việc
Ngươi không cần lo lắng nữa đâu, lại đây ăn chút gì đi.”
“Ta nuốt không trôi.”
Trần Thần nhìn chằm chằm ra sân, không có tâm trạng ăn uống gì cả.