Chương 135: Giải quyết nan đề, có ơn tất báo - Gà Bát Trân, Vịt Bát Trân
Với địa vị của nó ở Ngự Thú tông, đương nhiên có thể tùy tiện làm loạn
Nếu không, sao nó dám hành hung tông chủ và một đám trưởng lão, Thái Thượng trưởng lão, thậm chí làm nổ hơn trăm tòa Linh Sơn
Cũng chính vì nguyên nhân đó, Chu Nhục Nhung nghĩ mãi mà không hiểu
Ngươi tùy tiện tìm vài con heo nái phát tiết chẳng phải là được rồi sao
Sao lại để bản thân nghẹn đến phát điên như thế
Mắt cao quá, kén chọn quá chăng
Cũng không phải kén chọn mà
Ngay cả Huyễn Ảnh Yêu Trư thường thấy nhất còn để mắt tới, lại còn gấp gáp như vậy..
"Hắc
Hỗn Độn Thiên Trư lại cười lạnh một tiếng: "Lời này, ngươi đi hỏi bọn chúng đi
Khúc Thị Phi lúng túng nói: "Cái đó, yêu thú giống heo, ngoại trừ Hỗn Độn Thiên Trư ra, đều là hạng bét, hầu như không ai mua, cũng không ai dùng
"Nhất là chúng ta đường đường Ngự Thú tông, dùng heo linh thú bình thường để chiến đấu
Thật sự quá mức..
"Cho nên, nói một cách nghiêm chỉnh thì, chúng ta chỉ có một con Hỗn Độn Thiên Trư thuộc loài heo
Chu Nhục Nhung: "..
Lâm Phàm: "..
Lâm Phàm nhịn không được nói: "Vậy ngươi cũng không cần nổi giận lớn như vậy chứ
"Chẳng lẽ chưa nghĩ tới chuyện ra ngoài kia à
"Với thực lực của ngươi, địa vị, huyết mạch, cũng không cần dùng đến sức mạnh mà
Mấy con heo nái kia thấy ngươi, còn không tự động nhào tới ôm ấp sao
"Nghĩ chứ, sao không nghĩ tới
Hỗn Độn Thiên Trư cười lạnh càng lớn: "Ta luôn muốn làm như vậy, có được không
"Nhưng bọn chúng cứ ngăn cản ta
"Không phải là vì một trăm tòa Linh Sơn này sẽ bị đánh vỡ sao
Chu Nhục Nhung: "..
Lâm Phàm: "Ờ..
Khúc Thị Phi càng thêm ấm ức: "Ngài không nói cho chúng ta ngài muốn làm gì, chúng ta còn tưởng ngài bị yêu ma quỷ quái hoặc bị người khác dùng tà thuật ảnh hưởng nên mới táo bạo như vậy, tự nhiên không dám để ngài tùy tiện ra ngoài
"Nếu không lỡ bị mắc lừa..
Hiểu rồi
Toàn bộ là hiểu lầm
Không, phải nói là Hỗn Độn Thiên Trư thích sĩ diện, hoặc giống mấy cô công chúa hay giở trò tính khí trẻ con, cố tình không nói, để người Ngự Thú tông đoán
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Kết quả đoán tới đoán lui vẫn không đúng, cuối cùng thành ra như vậy
"Chuyện này đúng là..
Lâm Phàm lắc đầu, thở dài một tiếng
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, sự hiểu lầm này hay đấy chứ
Nếu bọn họ không hiểu lầm, làm sao mình có thể móc nối được đường dây này
Tuy ý định mua heo nhất định thất bại, nhưng..
coi như là lai giống thành công rồi đấy chứ
Ba cái chuồng nuôi heo, tuy hơi nhỏ một chút
Nhưng cũng mới bắt đầu thôi mà, đâu phải là không thể chấp nhận, vừa hay có thể để Chu Nhục Nhung chậm rãi tiếp xúc
Mà hơn nữa, ba con heo này nếu có thai thì chuồng heo của mình xem như có sản phẩm trấn chuồng, sau này sẽ từ từ tính toán, chậm rãi phát triển là được
Muốn mở rộng quy mô cũng không phải là không được, các đệ tử làm nhiệm vụ thuần phục lợn rừng tuy chậm một chút, nhưng cũng đâu phải là không lấy được
Quan trọng nhất là móc nối được đường dây với Ngự Thú tông, nhờ trời xui đất khiến mà giúp họ giải quyết được vấn đề khó khăn này, cũng nên có chút biểu hiện chứ
"Hiểu lầm, tất cả đều là hiểu lầm
"Trước đây chúng ta chưa có kinh nghiệm
Khúc Thị Phi liên tục xin lỗi: "Thiên Trư thúc, bây giờ chúng ta hiểu rồi, lần sau gặp lại tình huống tương tự, chúng ta nhất định có thể giải quyết tốt đẹp
"Mong ngài bớt giận
"Hừ
Hỗn Độn Thiên Trư vẫn đang giận, nhìn về phía Chu Nhục Nhung, nói: "Tiểu tử, ngươi không tệ đấy, có hứng thú đến chơi với lão tử không
Chu Nhục Nhung ngẩn người, rồi vội vàng lắc đầu: "Không được
"Ta có rất nhiều việc phải làm, sau này còn muốn xây trại nuôi heo..
"Trại nuôi heo
Hỗn Độn Thiên Trư hai mắt sáng lên, rồi cười nói: "Được, người trẻ tuổi nên có ý chí này, cố gắng lên, ta xem trọng ngươi, cố lên nhóc con
"Đợi sau này bọn họ làm lão tử tức giận, hoặc lão tử thấy khó ở đâu, ta sẽ tìm ngươi chơi
"Tiểu tử ngươi hiểu ta
Chu Nhục Nhung vô thức gật đầu: "Ừ
Lâm Phàm da mặt hơi run rẩy
Cái tên Hỗn Độn Thiên Trư này..
giống như không được đàng hoàng cho lắm thì phải
Khúc Thị Phi và những người khác thì không còn gì để nói
Bọn họ đều biết Hỗn Độn Thiên Trư đang giận, giờ có nói gì cũng vô ích
"Đi, đi ngủ đi
Hỗn Độn Thiên Trư khoát tay, nhanh chân bỏ đi
Chỉ để lại một cảnh hoang tàn khắp nơi và những người ở tầng lớp cao của Ngự Thú tông khóc không ra nước mắt
Trong nhất thời, bọn họ mắt lớn trừng mắt nhỏ, không biết nên nói gì cho phải
Vẫn là Cao Quang đứng ra nói: "Khục, hai vị tiểu hữu, là lão phu mạo muội trước đó, cảm tạ hai người đã giúp chúng ta giải quyết một nan đề
"Nếu không..
"Không biết còn náo ra bao nhiêu chuyện nữa
Mọi người nhao nhao gật đầu
Nguyên nhân gây ra là một chuyện nhỏ, nhưng lại làm thành đại sự
Nhưng không ai vì vậy mà xem thường Chu Nhục Nhung và Lâm Phàm
Không có gì lớn nhỏ, chỉ cần nhìn thoáng qua đã biết rõ nguyên nhân, đây chính là bản lĩnh
"Dễ nói, dễ nói
Lâm Phàm cười nhẹ: "Vậy cái vụ đổ ước trước đó, là chúng ta thắng đúng không
"Đương nhiên là vậy rồi
Cao Quang mặt cứng đờ
Còn muốn bắt người ta làm người xúc phân trăm năm đấy, mất mặt quá đi
Hắn ho khan nói: "Vẫn chưa từng cảm tạ hai vị tiểu hữu
"Đúng đúng đúng, cảm tạ hai vị tiểu hữu
"Đúng vậy, nếu không có sự giúp đỡ của hai vị tiểu hữu, chuyện này sẽ càng lúc càng lớn, không biết còn thêm bao nhiêu phiền phức
"Hai vị xin hãy ở lại Ngự Thú tông, để chúng ta làm tròn nghĩa vụ của chủ nhà
Khúc Thị Phi mấy người cũng vội vàng khen ngợi, nói lời cảm ơn
Lâm Phàm cười nói: "Ở lại thì không cần, thầy trò chúng ta còn có việc muốn làm
"Ban đầu tới đây là muốn hỏi xem có linh thú loài heo bán hay không, bây giờ xem ra là chuyến đi vô ích
"Nếu không có gì, thầy trò chúng ta..
xin phép cáo từ
"Không được
Bọn họ vội vàng ngăn cản: "Nếu để các ngươi rời đi như vậy thì Ngự Thú tông chúng ta thật là không biết đạo làm khách
"Không sai
Cao Quang vung tay lên: "Cuộc đánh cược lúc nãy, kẻ bại là ta, ta đã nói rồi, nếu các ngươi giải quyết được việc này, Ngự Thú tông nhất định sẽ có hậu tạ
"Nên hậu tạ
Khúc Thị Phi tiếp lời: "Việc này, ta sẽ giải quyết
"Chỉ là Ngự Thú tông chúng ta không có gì nổi bật, chỉ có linh thú là có thể đem ra được thôi, thế này nhé
"Linh thú vô chủ tùy ý cho hai vị lựa chọn..
Hắn có chút trầm ngâm rồi nói: "Hai mươi con, được không
Hay quá
Lâm Phàm mừng thầm trong bụng, lại không hề biểu hiện ra ngoài, mà nhìn sang Chu Nhục Nhung: "Chuyện nuôi dưỡng linh thú ta không rành lắm, ngoài heo ra, ngươi còn biết nuôi loại nào khác không
"Cái này..
Chu Nhục Nhung gãi đầu, nói: "Lúc đó, trong trang trại heo của chúng ta, còn tiện thể nuôi ít gà vịt, trong chương trình học ta cũng từng học qua một chút cách nuôi gà vịt
"Nếu bảo ta nuôi thì ngoài heo ra, cũng chỉ có gà vịt là chắc nhất
"Không biết, quý tông có gà vịt linh thú hay không
"Nếu có, cũng khoảng hơn mười con, đực cái đủ cả thì tốt
"Gà, vịt
Khúc Thị Phi sửng sốt
Cao Quang cũng cứng người lại
Rất nhiều trưởng lão Ngự Thú tông đều biến sắc mặt
Lâm Phàm không hiểu chuyện gì
Chu Nhục Nhung còn trực tiếp hỏi: "Nhưng là có gì không ổn à
"Nếu không có thì cũng có chút không ổn, chúng ta cũng có thể..
"Có, có
Khúc Thị Phi lớn tiếng đáp lại: "Chỉ là..
cái này..
không dễ bắt, nhị trưởng lão, ngươi cứ đưa bọn họ đi nghỉ ngơi trước, ăn ngon uống say hầu hạ cho tốt
"Tam trưởng lão, ngươi đi theo ta, chúng ta cùng nhau đi bắt
Lâm Phàm và Chu Nhục Nhung được cung kính mời đi
Một đám trưởng lão và Khúc Thị Phi đều hoảng hốt
Có trưởng lão nhịn không được nói: "Mới mở miệng ra đã là gà, vịt, có phải bọn chúng có chuẩn bị trước không
"Ta thấy cái tiểu tử kia có vẻ thật thà, chính khí ngời ngời, không giống như là nói dối
"Có phải nói dối hay không thì đã sao
Mục tiêu quá rõ ràng như vậy, còn vừa hay mang theo heo nái
Hay là bên trong tông môn của chúng ta có nội gián
"Báo ân đây mà
Bọn họ đều có chút khó chịu, lại có chút nóng nảy
"Tông chủ, ngài nghĩ thế nào, thật sự cho sao
Cao Quang trầm giọng hỏi dò
Khúc Thị Phi: "..
"Chuyện này, ta cũng có chút đau đầu
Hắn tỏ vẻ bất đắc dĩ: "Nhưng trước mắt, các ngươi đừng manh động
"Chuyện có nội gián hay không thì sau này chúng ta sẽ điều tra kỹ hơn
"Nhưng mà, lão Cao, ngươi nói cho ta biết tông chủ, bọn họ rốt cuộc là thân phận gì, và chuyện gặp nhau của các ngươi là như thế nào
Lúc này, Cao Quang không chút chi tiết kể lại một lần
Khúc Thị Phi nghe xong, sắc mặt cổ quái: "Tông chủ đương đại của Lãm Nguyệt tông, Lãm Nguyệt tông à..
Hắn thở dài
"Đúng rồi, ta nghe nói Lãm Nguyệt tông có ý muốn phục hưng lại
"Vâng, tông chủ
Có trưởng lão giải thích: "Lãm Nguyệt tông mấy năm trước đã gần như trên bờ vực diệt vong, chỉ còn lại một tòa Linh Sơn, đệ tử không quá mười người
"Nhưng bây giờ đã là hai mươi lăm tòa Linh Sơn, đệ tử hơn vạn, còn có một vị đệ tử thiên kiêu tuyệt thế cấp bậc, ít nhất là cấp bậc thánh tử
"Cấp bậc thánh tử
Khúc Thị Phi càng thở dài hơn: "Lại khiến ta nhớ đến Lãm Nguyệt tông năm đó
Ngay lập tức, hắn trầm ngâm
Một lát sau, hắn quyết định: "Đi
"Bắt gà, bắt vịt
"Tông chủ, cái này
Có Thái Thượng trưởng lão tỏ vẻ không ổn
"Cái này là cái gì
Khúc Thị Phi nhíu mày: "Ta đã nói ra rồi, chẳng lẽ các ngươi muốn ta nuốt lời hay sao
Chuyện này truyền ra ngoài thì còn mặt mũi nào
"Cũng đâu phải là nuốt lời
Vị Thái Thượng trưởng lão giải thích: "Vừa rồi tông chủ nói là đầu, hai mươi đầu
Còn gà, vịt, thì phải tính là con
"Nói một cách nghiêm túc thì chúng cũng không tính là linh thú
"Mà là..
Thụy Thú
"Có gì khác nhau à
Khúc Thị Phi nhìn sang ông ta: "Đây là muốn lật lọng đúng không
"Ta không làm được cái chuyện này
"Vậy nếu không thì..
vị Thái Thượng trưởng lão vẫn không từ bỏ ý định: "Chúng ta bắt một chút linh thú gà, vịt loại bình thường đưa đi
Chúng ta không phải có một ổ Chân Hoàng di chủng à
Mặc dù huyết mạch rất mỏng, nhưng dù sao thì cũng coi như là di chủng Chân Hoàng
"Dùng chúng xem như gà vịt thì cũng đâu có tệ
"Đủ rồi
Khúc Thị Phi xoa mi tâm: "Bọn họ vừa mở miệng đã đòi gà, vịt thì có nghĩa là họ nhắm tới hai loại đồ vật đó, chắc cũng biết chúng ta có hai loại đó
"Che giấu không cho cũng mất mặt như nhau thôi
Vị Thái Thượng trưởng lão không lên tiếng
"Được
Khúc Thị Phi thở dài: "Tuy khó tìm, tuy chính chúng ta còn chưa dùng, nhưng tốt xấu thì chúng ta vẫn còn để lại được mấy con phải không
"Chuyện này xem như ta lỡ lời, lỗi là do ta
"Muốn trách thì trách ta là được
"Tông chủ, ngài nói gì vậy, trái lại là do ta nhỏ nhen, hẹp hòi
"Người ta tốt xấu cũng đã giúp chúng ta một chuyện lớn như vậy rồi, cho họ đi thôi, haizz
Thái Thượng trưởng lão cười khổ lắc đầu, không nói gì thêm
"Vậy là tốt rồi
"Đi bắt đi, cũng không dễ bắt đâu
"Lão Tam bị thương rồi, cứ ở lại đây tâm sự với ta đi
"Vâng
Nhìn mọi trưởng lão rời đi, Khúc Thị Phi thở dài rồi nói: "Lão Cao, chúng ta đều không phải người ngoài, có lẽ ông đang nghĩ, tại sao tôi lại đồng ý chứ
Cao Quang nhíu mày rồi lắc đầu
"Không biết
Nhưng hắn khẳng định, chắc chắn không phải là vì thể diện
Ví dụ như ổ Chân Hoàng di chủng kia, kiểu gì cũng có thể đem ra được
"Bởi vì, bọn họ là Lãm Nguyệt tông
"Lãm Nguyệt tông..
Cao Quang nhíu mày: "Lãm Nguyệt tông có gì đặc biệt
"Không biết
"Nhưng tôi từ trước tới giờ vẫn luôn tin một đạo lý
"Vật cực tất phản, âm cực dương sinh
"Lãm Nguyệt tông hưng thịnh cực điểm một thời hơn vạn năm trước, rồi lại suy vong tột độ, chỉ trong vòng vạn năm ngắn ngủi, từ nhất lưu đỉnh cao mà suy thoái đến mức cơ hồ ngay cả đạo thống cũng sắp diệt vong
"Nội tình tan rã gần hết, truyền thừa thì có thể nói là chẳng còn gì
"Mấy năm trước, đã đến bờ vực diệt vong, vậy mà lại đột nhiên nghịch gió quật khởi, vươn mình trỗi dậy, thậm chí từ một tông môn tam lưu mà có thể bồi dưỡng ra một thiên kiêu cấp độ thánh tử
"Đây chẳng phải là hợp với hai lần ý nghĩa vật cực tất phản hay sao
"Chuyện này..
đúng là
Cao Quang giật mình: "Ý của tông chủ là bọn họ có lẽ sẽ một lần nữa cường thịnh lên, cho nên coi như là giao hảo, đầu tư
"Đây là thứ nhất
"Thứ hai thì..
tiểu tử kia rất bất phàm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Năng lực tương tác với loài thú rất cao
"Ông từng thấy Thiên Trư đối với người ngoài có vẻ mặt ôn hòa như vậy chưa
"Cho dù hắn đã khiến Thiên Trư thoải mái, cũng đâu đến nỗi phải như vậy
"Đến kết giao, tương lai khi hắn trưởng thành, với Ngự Thú tông chúng ta cũng có lợi
"Còn về đương đại tông chủ Lâm Phàm, có thể dẫn dắt Lãm Nguyệt tông lật ngược tình thế trong lúc tuyệt vọng, ắt hẳn cũng là một người tài ba
"Tất cả những điều này đều cho thấy Lãm Nguyệt tông..
đáng để đầu tư
"Mười con Gà Bát Trân, mười con Vịt Bát Trân, tuy là tốn kém..
nói đến đây, khóe miệng Khúc Thị Phi hơi run rẩy: "Nhưng mà mấy ngày trước chúng ta vận khí không tệ, vừa đúng lúc phát hiện hơn chục con trong một di tích thượng cổ
"Thêm số chúng ta vốn có thì cũng có thể gom đủ
"Ha ha..
Cao Quang chỉ có thể cười khổ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đạo lý thì là đạo lý đó, mình còn có thể nói gì nữa chứ
Trong chốc lát, hắn cũng không biết, mình đưa hai người Lâm Phàm vào trong tông đến tột cùng là đúng hay là sai nữa
"..
"?
"Gà Bát Trân, Vịt Bát Trân
Nhìn hai mươi con gà vịt đang bị nhốt trong vòng ngự thú, uy phong lẫm liệt, thậm chí có một chút tiên khí lượn lờ trước mắt, Lâm Phàm kinh ngạc
Được đấy
Vốn còn hơi hối hận vì đã để Chu Nhục Nhung lên tiếng, rõ ràng có thể chọn hai mươi con linh thú mạnh mẽ, kết quả lại chỉ chọn hai mươi con gà vịt
Bây giờ Lâm Phàm vui mừng hớn hở
Ân~ cái này mới gọi là thực tế
Chu Nhục Nhung thì không hiểu điều này có ý nghĩa gì, thầm nghĩ: "Mấy con gà vịt này nhìn ngon đấy, vừa nhìn đã biết là giống tốt, quả không hổ là sản phẩm của Ngự Thú tông
Hắn khen lấy lệ một câu
Lời vừa thốt ra, người Ngự Thú tông đồng loạt liếc mắt
Đây có phải thừa lời không
Bọn chúng là thứ hạng hai trong Thái Cổ Bát Trân, mà còn phải nhìn ra mới biết là giống tốt
Hỏi thử ai mà không biết chứ
Thấy biểu hiện khó coi của bọn họ, Chu Nhục Nhung cũng có chút ý thức được điều gì, bèn quay sang nhìn Lâm Phàm
Người kia vội truyền âm: "Mau cất đi, cất đi, đây là đồ tốt
Nghe nói là đồ tốt, Chu Nhục Nhung cũng trở nên nghiêm túc, ngay lập tức cất vòng ngự thú đi, cười ôm quyền: "Đa tạ các vị tiền bối
"Đa tạ Khúc tông chủ
"Đâu có đâu có, đây là thứ các ngươi nên nhận được
Bọn họ cười đáp lại
Nhưng trái tim thì lại đang rỉ máu~!