Được thôi, chỉ cần nghĩ đến hình dạng xấu xí, dữ tợn của bản thể nó, ta đã rùng mình, thậm chí còn có bóng ma tâm lý
Còn mấy cái tơ nhện trên người nó nữa..
Thật buồn nôn
"Ngươi đừng ghét bỏ
Tần Vũ ở bên cạnh lại cười nói: "Mấy cái tơ nhện này đều là đồ tốt, tốt hơn mấy cái tơ tằm gì đó nhiều lần, dùng để luyện khí, dệt đồ các kiểu đều là hàng thượng hạng
"Thật sao
"Vậy ta phải giữ lại mới được
"Tự tay đan cái yếm, sau này tặng cho người ta yêu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Từ Phượng Lai lập tức vui vẻ thu thập
Tần Vũ: "..
Khóe miệng hắn giật giật, dở khóc dở cười
Phải nói..
không hổ là ngươi sao
Rất nhanh, hai người thu dọn ổn thỏa
Tiểu Hắc hóa thành hình người, còn tận tay nướng chân nhện
"Ngươi đừng nói
Từ Phượng Lai ăn như hổ đói: "Con nhện này xấu thì xấu thật nhưng hương vị cũng không tệ, ngươi nhìn xem thịt này, trắng nõn như thế, so với con Long Hà yêu chúng ta ăn ở thác nước Loạn Tinh hải lúc trước còn ngon hơn không ít
"Đương nhiên rồi
"Con Long Hà lúc trước mới là cảnh giới gì
Con Tri Chu Tinh này trước khi chết đã đột phá Thập Nhị Cảnh rồi
"Cảnh giới không giống nhau, hương vị 'tiên thú' chắc chắn sẽ càng ngon hơn
"Lại còn rất bổ
Từ Phượng Lai nói tiếp
Tần Vũ: "..
Hắn phát hiện ra rồi, thằng nhóc này thật đúng là một tên công tử bột
Tuy rằng hắn đã nghiệm chứng, nhưng Tần Vũ nghiêm trọng nghi ngờ rằng cái "Diễn" của hắn chỉ là kìm nén bản tính của mình
Kìm nén một chút, thì là công tử bột
Vậy nếu không kìm nén thì sao
Ách
Ăn uống no nê, chỉnh trang ổn thỏa, Từ Phượng Lai lại hỏi: "Lão Tần, sư huynh, giờ thì có thể nói cho ta, chúng ta tới chỗ này rốt cuộc là để làm gì chưa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ồ
Tần Vũ kinh ngạc: "Vừa rồi nghe ngươi nhắc tới thác nước Loạn Tinh hải, còn tưởng rằng ngươi đã đoán ra rồi
"Liên quan tới thác nước Loạn Tinh hải
Từ Phượng Lai ngẩn người, lập tức bừng tỉnh: "Cái lão Khanh kia á??
"Đương nhiên
Tần Vũ cười nói: "Tiên Phủ đó kỳ thực chỉ là chìa khóa đến tàng bảo địa thực sự, tàng bảo địa chân chính là Nguyên Ương cảnh
"Bây giờ chúng ta đang trên đường đi tới Nguyên Ương cảnh, mà thôi, cũng không còn xa nữa
"Ta dựa vào
Từ Phượng Lai giơ chân lên: "Đến cái nơi quỷ quái này, ngươi dẫn ta tới làm gì
"Muốn mạng, thật sự muốn mạng mà!!
"Cái lão Khanh kia ngươi còn không biết sao
Hắn thật là cái hố mà!!!""Hố ghê gớm
"Ta sợ bị hắn chơi chết mất
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Chúng ta nên cách xa hắn ra đi
Từ Phượng Lai thực sự sợ rồi
Ta dựa vào, ban đầu ở trong Tiên Phủ kia, Nguyên Ương Tiên Vương hố như thế nào hắn còn không muốn nhớ lại nữa
Bản thân mình coi như là có vận may rồi, còn những kẻ không may, thực sự bị hố thảm á
Nhưng mà lần này, ai biết có còn may mắn như vậy nữa không
Vạn nhất lần này chính mình là một trong số những người bị hố thảm thì sao
Tần Vũ đưa tay ra, ra hiệu cho Từ Phượng Lai an tâm đừng nóng vội, lại ôm vai hắn nói: "Ngươi đừng sợ
Hắn có hố thì cũng chỉ chút thôi, chỉ cần chúng ta cẩn thận một chút thì có gì phải sợ
"Huống chi, chìa khóa nằm trong tay ta đây này
"Hơn nữa, hắn chọn người thừa kế mà, chẳng lẽ còn có thể thực sự hố chết hết mọi người sao
Hơn nữa ngươi cũng đừng quên, hắn là Tiên Vương á
Di sản của một vị Tiên Vương đó..
"Ngươi không thấy động lòng sao
Từ Phượng Lai lại lần nữa giơ chân: "Động lòng thì có động lòng nhưng ta không muốn mạo hiểm
"Thương lượng nhé
Ngươi đi đi, ta không đi
"Nếu thực sự không được thì ta ở bên ngoài tiếp ứng ngươi
"Thế thì coi như là không phụ thuộc vào ngươi rồi
Tần Vũ nhếch miệng
Từ Phượng Lai: "Lão Tần, chúng ta là sư huynh đệ thân thiết đó!!
"Tiểu Hắc, trói hắn lại cho ta
"Lão Tần, ngươi?!"
Một trận náo loạn, hai người một chim lại tiếp tục lên đường
Vượt qua những vùng đất không người, lại xuyên qua mấy cái 'thị trấn', trèo non lội suối, lẳng lặng vòng qua mấy tộc quần, mới rốt cuộc tới đích
Sau đó
Hai người một chim đều muốn da đầu nứt ra
"Cái gì đây??
"Chúng ta trước đó chạy qua bao nhiêu vùng đất không người, một đường trốn đông trốn tây để tránh bị bại lộ là vì cái gì
Từ Phượng Lai vừa ngơ ngác vừa im lặng chỉ về phía trước nơi có 'đám người' ồn ào, thậm chí có thể nói là một cái 'chợ'
Tần Vũ: "
"Sai lầm rồi
"Ta cũng không nghĩ tới lại có nhiều người như vậy
Người ở phía trước, đã không chỉ có thể dùng từ 'nhiều' để hình dung
Đơn giản là 'quá nhiều'
Tiếng người huyên náo
Thậm chí còn dựng nên một khu chợ nhỏ lưu động
Có người bày hàng trên vỉa hè, còn có người xây từng dãy phòng, mua bán đồ vật, ngay cả khách sạn cũng có
Linh tinh cộng lại, ít nhất cũng phải vài vạn người
Mà bọn họ đều không phải kẻ yếu
Người yếu nhất cũng phải có tu vi Thập Nhất Cảnh
Ở khu trung tâm của 'chợ' này, chính là lối vào Nguyên Ương tiên cảnh
Đương nhiên, trong lòng Tần Vũ lại muốn gọi nơi này là 'Nghịch Ương tiên cảnh' hơn
Nhưng mặc kệ gọi cái gì, kết quả cũng đều như nhau
Bọn họ vốn cho rằng đây là một nơi bí mật không ai biết, cất giấu vô cùng kỹ, thì ra là Nguyên Ương tiên cảnh..
Ẩn giấu cái rắm á!!
Nó nghênh ngang 'bày' ở đây, cửa vào ai cũng biết
Thậm chí những người này trực tiếp ở đây trường kỳ chờ đợi
Như thế thì làm sao mà lén lút lấy đi 'di sản' của Nguyên Ương Tiên Vương được chứ
Trừ khi nó không mở cửa, nếu không, chắc chắn lại có một trận long tranh hổ đấu, không biết sẽ có bao nhiêu người phải chết
"An tâm đừng nóng vội
Tần Vũ khẽ thở dài, nói: "Cách giải quyết nhiều hơn khó khăn, người sống lẽ nào bị nghẹn tiểu chết được sao
"Câu này của ngươi ta lại tán thành
Từ Phượng Lai lẩm bẩm: "Người nhiều cũng không phải là chuyện xấu, dù sao thì, lúc Nguyên Ương Tiên Vương hố người, cũng có nhiều người phía trước đỡ rồi
"Tỷ lệ ta bị hố cũng tự nhiên mà giảm xuống đúng không
"..
"Ngươi nói rất có đạo lý, ta không có lời nào để nói
"Ba vị thật là lạ mặt
Tiểu nhị của khách sạn tươi cười nhìn Tần Vũ ba 'người': "Là nghỉ chân hay là thuê phòng ạ
"Không tệ, chúng ta đều là mới tới, nghe nói ở đây có một động phủ Tiên Vương, liền muốn đến xem, góp chút náo nhiệt, thuận tiện nhiễm chút khí vận Tiên Vương, chỉ là sao mà nơi đây lại náo nhiệt đến thế
Tần Vũ cũng cười ha ha, thuận miệng dò hỏi tin tức
"À, đương nhiên là náo nhiệt rồi
"Dù sao cũng là động phủ của Tiên Vương, hơn nữa trước khi chết Nguyên Ương Tiên Vương còn không thể trở về được, nên trong động phủ nhất định có rất nhiều đồ tốt, ai mà không muốn chứ
"Đến cả Tiên Vương cũng có chút thèm khát ấy chứ
"Nhưng mà, động phủ Tiên Vương, đâu dễ dàng mở ra được
Mấy năm nay, không ai mở ra được
Còn người có thể mở ra được thì chẳng hiểu sao cũng không thấy xuất hiện
"Vậy nên, vẫn cứ còn nằm lại ở đây đến bây giờ, đám người này ấy, đều là đang ở đây chờ đợi, muốn thử vận may
"Vạn nhất có ai đó mở ra thì sao
"Vạn nhất trận pháp đột nhiên mất hiệu lực thì sao
"Ta còn tưởng các vị đến đây ở lại, tìm vận may chứ, ai ngờ chỉ là đến góp chút náo nhiệt
Tần Vũ, Từ Phượng Lai nhìn nhau, người sau hỏi: "Ở lại ngắn ngày cũng không được sao
"Đương nhiên là được ở rồi, chỉ cần trả tiền
Tiểu nhị gật gù đắc ý dẫn mấy người vào trong, lại nói: "Bất quá, nếu ba vị muốn dính chút khí vận góp chút náo nhiệt, vậy vẫn nên tranh thủ rời đi sớm đi thì hơn
"Sao lại nói thế
Tiểu Hắc khó hiểu
"Các vị không biết
Tiểu nhị kinh ngạc: "Trước khi tới không hỏi thăm chút nào sao
"Nếu là khí vận của các Tiên Vương khác, các vị thực sự nên dính vào một chút, nhưng là Nguyên Ương Tiên Vương..
"Này, ông ta là Tiên Vương xui xẻo nhất từ xưa đến nay đó nha
"Dính vào khí vận của ông ta chẳng phải là dính xui à
"..
Tần Vũ sờ cằm: "Là vì ông ta bị độc trùng độc chết
"Bị độc chết thì thôi đi
Tiểu nhị gật gù: "Bị độc chết cũng không chỉ một mình ông ta, nhưng chuyện này phải để ý tới nguyên nhân tiền căn hậu quả
"Nguyên Ương Tiên Vương dung mạo tuấn mỹ, thậm chí còn xinh đẹp hơn cả nhiều nữ nhân, cho nên, ông ta rất quan tâm đến dung mạo và cách ăn mặc của mình, mà lại cứ thích đi chân trần
"Đi chân trần cũng được, nữ nhân đi chân trần thì còn nhìn được
"Đàn ông đi chân trần..
khụ, không dám đánh giá
"Nhưng mà ông ta lại cũng chính là vì đi chân trần, kết quả giẫm phải một con độc trùng, mà còn là thi thể độc trùng nữa chứ
"Sau đó..
"Thế là bị độc chết, ngươi xem có xui không chứ
Độc trùng thì đã đành, lại còn bị thi thể độc trùng phản sát, đúng là Tiên Vương xui xẻo nhất từ xưa tới nay
'Ba người': "..
Tần Vũ hiếu kỳ hỏi: "Chuyện này không phải là bí mật sao
Tại sao người người lại đều biết
"Cái này ai biết được
Tiểu nhị giang tay: "Theo lý mà nói thì chuyện này Nguyên Ương Tiên Vương chắc chắn không truyền ra được, nhưng người người lại đều biết đây là sự thật
"Rốt cuộc là ai truyền ra thì không ai rõ
Tần Vũ: "..
Hắn muốn cười
Nếu Nguyên Ương Tiên Vương dưới suối vàng mà biết được chuyện ở đời sau này, biết mình bị đánh giá là Tiên Vương xui xẻo nhất, chắc sẽ tức đến nhảy dựng khỏi mồ mất
Bất quá, đây coi có phải là 'ác hữu ác báo' không
Hố người cả đời Nguyên Ương Tiên Vương, sau khi chết, vẫn bị người ta hố một phen, bao nhiêu tiếng tăm tốt đẹp cũng tan thành mây khói
"Câu chuyện này cho chúng ta biết..
Tiểu Hắc dựng ngón tay lên: "Nhất định phải đi giày!"