Chương 85: Cầu Ca
“Vị nữ nghệ nhân kia đến cục cảnh sát liền cùng cảnh sát nói, là chính mình câu dẫn Vạn Thiên Nhai, đối phương căn bản không có hạ dược cho nàng.” “Cảnh sát xem xét, người trong cuộc đều nói vậy rồi, vậy còn tra cái quái gì
Trực tiếp liền thả người ra.” “Về phần kết quả cuối cùng đã rõ ràng, Lão Từ không những không trở thành Thiên Vương, ngược lại bị Vạn Thiên Nhai khắp nơi chèn ép, và bị Vạn Tượng Giải Trí triệt để từ bỏ.” “Cuối cùng, Lão Từ trong cuộc sống sau này, ngay cả cơ hội xuất hiện cũng không có.” “Dần dà, người hắn cũng phai nhạt khỏi tầm mắt người xem.” “Không đến một năm, tên của hắn liền bị toàn bộ ngành giải trí quên lãng không còn một mảnh!” “Đúng là đáng tiếc!” Hạ Sơ Nhất khẽ lắc đầu
Hắn cũng không phải cảm thấy đồng tình với cảnh ngộ của Từ Thanh, cái mà hắn tiếc nuối chính là Từ Thanh người này không biết nắm bắt cơ hội
Nếu như lúc trước hắn phát hiện Vạn Thiên Nhai hạ dược cho nữ nghệ nhân, dùng cái này làm nhược điểm để áp chế đối phương, có lẽ cái tên Vạn Thiên Nhai của một trong tám vị Thiên Vương hiện tại đã biến thành Từ Thanh rồi
Tuy nhiên, mặc dù Hạ Sơ Nhất nghĩ vậy, nhưng trong lòng vẫn rất kính nể người như vậy
Có thể giữ vững nguyên tắc và ranh giới cuối cùng của mình, đây không phải là điều người bình thường có thể làm được
“Kỳ thật, đáng giận nhất không phải những chuyện này, mà là chuyện tiếp theo.” Uông Tuyền Minh sắc mặt khó coi tiếp tục nói
“Còn có chuyện nữa ư?” Hạ Sơ Nhất sắc mặt khẽ động, kinh ngạc nói
“Lão Từ bị phong sát ròng rã bốn năm, bốn năm sau hợp đồng đáo hạn, lúc đó hắn muốn trở lại cũng không phải không có cơ hội.” “Đã có không ít công ty tìm tới hắn, hy vọng hâm nóng lại tên tuổi hắn, lỡ đâu người nghe lại thích cảm giác hoài niệm này thì sao?” “Cho dù không thể nổi tiếng trở lại, nuôi sống gia đình cũng không thành vấn đề.” “Thế nhưng là, Vạn Thiên Nhai không biết từ đâu có được tin tức, hắn không muốn để Lão Từ Đông Sơn tái khởi, liền liên hợp Vạn Tượng Giải Trí lần nữa gài bẫy Lão Từ, nói là để hắn tiếp tục ở lại Vạn Tượng, sau đó sẽ cấp cho hắn tài nguyên nhất định, để hắn tiếp tục ca hát!” “Cuối cùng lại cùng Lão Từ ký một hợp đồng năm năm.” “Kết quả, ngươi cũng thấy đó, năm năm này công ty tiếp tục phong sát Lão Từ, căn bản không cho hắn bất cứ cơ hội nào.” Uông Tuyền Minh nói ra điều này lúc, sắc mặt khó coi đến cực điểm
Năm năm trước Lão Từ xem như gieo gió gặt bão, thế nhưng là năm năm này, hắn đúng là bị hãm hại rất thảm
Hạ Sơ Nhất lặng lẽ nghe, đợi Uông chủ quản kể xong, lúc này mới lên tiếng nói: “Bây giờ ta thấy Từ Ca có chút quẫn bách, đây là có chuyện gì
Nếu như mười năm trước hắn đã là một ca sĩ hàng đầu, hiện tại cũng không đến nỗi thảm như vậy đi?” “Tiểu Hạ, ai
Ngươi có điều không biết, Lão Từ người này nói sao đây
Chính là một người tốt bụng thái quá, lúc trước tiền kiếm được toàn bộ đều quyên cho trường học vùng núi nghèo khó, cho dù hiện tại hắn ngay cả học phí của em gái mình cũng không đủ chi trả, còn giúp đỡ hai trẻ em nghèo khó, mỗi tháng cho hai đứa bé này mỗi người năm trăm đồng tiền sinh hoạt!” Lần này Uông Tuyền Minh không nói gì, người nói chuyện chính là Vương Thành
“Tiểu Hạ, hôm nay chúng ta mang Lão Từ đến, một là giới thiệu các ngươi làm quen, hai chính là chúng ta Ba Ca cũng có tư tâm của mình, đó chính là hy vọng ngươi có thể giúp Lão Từ!” Vương Thành tiếp tục nói
“Thành Ca, không phải ta không giúp, ngươi cũng quá coi trọng ta, ta nào có tài nguyên gì chứ!” Hạ Sơ Nhất cười khổ nói
“Tiểu Hạ, ngươi hiểu lầm rồi, chúng ta không phải ý này!” Vương Thành và Uông Tuyền Minh, Hạp Lôi Quân liếc nhau, sau đó lập tức nói
“Đó là…” “Cuối tháng này, hiệp ước của Lão Từ với Vạn Tượng Giải Trí sẽ đáo hạn, chúng ta muốn giúp hắn nếm thử một lần nữa, để hắn với thân phận người tự do dùng âm nhạc một lần nữa xuất đạo.” “Nhưng là bản quyền các ca khúc trước đây của hắn trên cơ bản đều thuộc về Vạn Tượng, nếu muốn xuất đạo lần nữa thì cần một ca khúc mới để tạo dựng danh tiếng.” “Cho nên, Tiểu Hạ, chúng ta ba lão ca này muốn cầu ngươi viết một ca khúc cho Lão Từ!” Cuối cùng vẫn là Uông Tuyền Minh nói ra lời thỉnh cầu cuối cùng
“Chỉ việc này thôi ư?” Hạ Sơ Nhất nghe thấy ba người tốn công sức lớn như vậy chỉ vì một ca khúc, bỗng cảm thấy dở khóc dở cười
“Ừm, tài năng của ngươi chúng ta đều biết, cho nên hôm nay chúng ta cũng đã kéo xuống cái ba tấm mặt mo này đi cầu ngươi.” Có lẽ là do uống rượu, cũng có lẽ là vì xấu hổ, tóm lại Lôi Quân mặt đỏ bừng nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Cái gì mà cầu hay không cầu, các ngươi nếu nói sớm muốn ca khúc thì làm gì phiền toái vậy, nói thẳng là được rồi, ta không có gì khác, chỉ có nhiều ca khúc thôi, vậy thì ta chuẩn bị hai ngày, sau đó các ngươi tìm Từ Ca tới chúng ta trực tiếp thu âm.” Hạ Sơ Nhất khoát tay áo, không quan trọng nói
“Tiểu Hạ, ngươi..
ngươi..
đồng ý?” Vương Thành bỗng chốc đứng dậy, kích động nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Cái này có gì mà không đồng ý
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sớm muộn gì ca khúc của ta cũng phải cho người khác hát, cho ai không phải cho, lại nói ta cũng không phải không được chia tiền, về sau tuyệt đối đừng nói chuyện cầu hay không cầu nữa!” “Vương Thành, ngươi đừng kích động vội!” “Tiểu Hạ, ngươi cũng đừng vội vàng đồng ý, hãy nghe ta nói hết rồi quyết định cũng không muộn, Uông Tuyền Minh ta mặc dù không tự cho mình là người tốt đẹp gì, nhưng cũng không làm được chuyện hãm hại bằng hữu.” Lúc này Uông Tuyền Minh hai tay đối với Vương Thành ép ép, ra hiệu để hắn ngồi xuống
Sau đó hắn đối với Hạ Sơ Nhất nghiêm túc nói
“Uông Ca, ngươi nói đi.” “Chuyện này liên quan đến Lão Từ, chắc chắn sẽ chọc giận Vạn Thiên Nhai, nếu như hắn biết chuyện ca khúc, khẳng định sẽ tìm ngươi gây phiền phức.” “Tiểu Hạ, ngươi hãy suy nghĩ cân nhắc lại đi.” Lời Uông Tuyền Minh vừa dứt, sắc mặt Vương Thành và Lôi Quân đều trở nên hết sức khó coi
Bọn hắn đúng là đã nghĩ quá đơn giản
Với tính cách có thù tất báo của Vạn Thiên Nhai, nếu thật sự biết là Hạ Sơ Nhất đang giúp đỡ Lão Từ
Nói không chừng thật sẽ ỷ lớn hiếp nhỏ, đối phó Hạ Sơ Nhất
“Ai, thôi đi, Tiểu Hạ hôm nay ngươi cứ coi như mấy ca không nói chuyện này đi, đến uống rượu!” Nghĩ rõ ràng Hạ Sơ Nhất nếu quả thật giúp đỡ Từ Thanh, chắc chắn sẽ chịu sự trả thù của Vạn Thiên Nhai sau này, Vương Thành lập tức nói
Hắn cũng không muốn vì chuyện này mà hại tiểu huynh đệ này
Lão Từ là bằng hữu, Hạ Sơ Nhất cũng đồng dạng là bằng hữu
“Đúng đúng, uống rượu, uống rượu!” Lôi Quân nhìn thấy Vương Thành dáng vẻ này, trên mặt cũng hiện lên một vòng minh ngộ
Thế là cầm chén rượu lên, về chuyện của Từ Thanh thì không hề nhắc một lời nào
Trông thấy mấy người dáng vẻ này, Hạ Sơ Nhất chỉ là cười cười, cùng hai người cụng chén, cũng không nói thêm
Hắn cũng không phải là người ngu ngơ, làm người hai đời, nhân tình lõi đời gì hắn không biết
Sở dĩ nói sẽ sáng tác bài hát cho Từ Thanh, là vì hắn cảm thấy Từ Thanh người này đáng được khâm phục
Không vì gì khác, chỉ vì chuyện anh ta làm từ thiện này, đã khiến Hạ Sơ Nhất vô cùng bội phục
Nếu như đối phương thật sự như Vương Thành nói, đem tất cả tích cóp đều quyên tặng cho trường học vùng núi
Vậy thì mình sáng tác bài hát cho đối phương thì có làm sao
Một bài không đủ, viết hai bài, hai bài không đủ viết ba bài
Trả thù
Nói đùa, ép hắn Hạ Sơ Nhất, hắn tay xoa một cái Thiên Vương đi ra
Đến lúc đó xem ai trả thù ai!