Bắt Đầu Từ Một Cái Giếng Biến Dị

Chương 100: Ra tay




Chương 100
Ra tay
Bộ truyện đã đi được 1/4 chặng đường
Rất mong được quý độc giả tiếp tục ủng hộ nhiệt tình
Chương 100: Ra tay
“Ông Cổ, những đồng tiền vàng này của ngài, cho dù xét về chất lượng hay là cách bảo quản đều không có vấn đề
Đúng là rất tốt
Thế này đi, tôi đưa ra hai phương án
Nếu đồng ý thì ngài để lại những thứ này ở đây, tôi có thể giúp ngài bán chúng
Bán được bao nhiêu tiền thì tôi cũng sẽ không lấy một xu, đây chính là vì kết giao bạn bè
Dù sao thì ngài cũng là bạn của Khổng Tam Gia giới thiệu tới
Tuy nhiên thời gian bán ra sẽ kéo dài hơn một chút
Nếu không, ngài có thể chọn phương án là bán trực tiếp cho tôi, đến lúc đó tôi sẽ tự mình bán ra bên ngoài.”
Ở trong phòng VIP tiệm đồ cổ Bảo Trai, ông chủ Triệu Đại Bảo sau khi kiểm tra những đồng tiền vàng của Cổ Dục, lập tức mỉm cười rồi nói với hắn
Triệu Đại Bảo, tên thật gọi là Triệu Văn Quang
Bởi vì mắt nhìn đồ vật rất tốt, chưa từng đánh giá sai đồ vật
Cho nên trong ngành hắn cũng được gọi là Đại Bảo
Vẻ ngoài hơn 40 tuổi, dáng vẻ có chút hèn mọn
Đặc biệt nhất chính là hàm răng có chút lớn, rất khiến người ta chú ý
Nhưng cách làm việc của người này thì rất chuyên nghiệp
Lúc Cổ Dục đến nơi này thì ông ta đã đứng chờ ở cửa
Mặc kệ là thái độ, cách nói chuyện hay tác phong làm việc đều rất chuẩn mực, một giọt nước cũng không lọt
Việc này cũng khiến Cổ Dục phải lau mắt mà nhìn
Dạng người thế này bất kể là ở trong bất cứ nhóm người nào, đều chính là một nhân tài, ở bất cứ nơi nào hắn đều có thể lẫn vào bên trong được
Chỉ là người này có thiên phú về việc giám định, cho nên mở một tiệm đồ cổ cũng là điều dễ hiểu
“Cho tôi một cái giá đi, nếu phù hợp thì tôi sẽ bán cho ông, giảm bớt phiền phức.” Nhìn Triệu Đại Bảo, Cổ Dục mỉm cười đứng lên nói
Nghe thấy Cổ Dục nói như vậy, đối phương cũng gật đầu một cái, tiếp đó từ bên trong cái rương lấy ra một đồng tiền vàng
“Loại này là đồng tiền vàng 5 bảng Anh phát hành năm 1887, hiện tại số lượng còn lại cũng không ít
Bởi vì trước đây không chỉ có Vương quốc Anh phát hành, mà còn có công ty Đông Ấn phát hành
Cho nên giá trị lịch sử cũng không có đặc biệt cao
Nhưng mà dù sao thì nó cũng là vàng thật
Một đồng nặng 39,89 gram, dựa theo giá vàng hiện tại cũng đáng 12 - 13 ngàn tệ
Thế này đi, những đồng vàng này tôi ra giá 16,500 tệ một đồng
Tôi nói thật, những đồng vàng này nếu như tôi vận chuyển đến châu u, có thể bán được 2,300 - 2,500 Euro một đồng.” Nghe thấy Cổ Dục nói ra chuyện giá cả, ở bên này Triệu Văn Quang cũng đứng lên nói ra cái giá của mình
Cái giá 2,500 Euro dựa theo tỷ giá hiện tại, một Euro tương đương với 7,5 tệ
Vậy tính ra cũng hơn 18,000 tệ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thế nhưng trong này còn phải tính phí vận chuyển, làm thủ tục, còn phí vất vả lao động ở bên trong thì 16,500 tệ đã là một cái giá không hề thấp
“Vậy được
Tổng cộng 7,500 đồng tiền này tôi đồng ý bán hết cho ông.” Đối với cái giá được báo ra này, Cổ Dục rất vừa ý
Sau đó hắn lớn tiếng nói
Nghe được Cổ Dục đồng ý, Triệu Văn Quang cũng rất vui vẻ lập tức bắt đầu kiểm kê
7,500 đồng tiền nhanh chóng được kiểm đếm
Sau khi xác nhận số lượng, hắn cũng trực tiếp thông qua Online Banking chuyển tiền cho Cổ Dục
Một đồng giá 16,500 tệ, 7,500 đồng tiền vàng tổng cộng là 123,750,000 tệ
Không tới 3 phút Cổ Dục đã nhận được tin nhắn chuyển tiền
Nhìn số dư tài khoản tận 9 chữ số, Cổ Dục không khỏi có chút cảm giác hoảng hốt
Trước đây lúc nào cũng nghe nói ‘người giàu thì luôn có tiền phi pháp, ngựa không lén ăn cỏ ban đêm thì không mập’
Hiện tại bản thân dường như là càng ngày càng mập ra nha
“Đúng rồi
Ông chủ Triệu, không biết ông có thu cái này hay không?” Cuộc làm ăn này đã hoàn thành, Cổ Dục đột nhiên nhớ tới cái bình sứ Thanh Hoa
Vật này ở trong tay hắn cũng không có lợi ích gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu như có thể bán đi, vậy thì không tốt hơn sao
“Bình sứ Thanh Hoa
Kích cỡ thế nào, là niên đại nào?” Nghe xong lời nói của Cổ Dục, ánh mắt Triệu Văn Quang lập tức liền chớp động
Phải biết rằng đồ sứ cổ tính chất hoàn toàn khác với những thứ khác
Những đồng tiền vàng này, kỳ thực hắn chỉ kiếm lời được một ít tiền cực khổ, cũng chính là vì muốn kết giao bạn bè
Thế nhưng hắn không ngờ rằng, người bạn này vậy mà lại mang đến cho hắn một cơ hội kiếm tiền khác
“Năm Vĩnh Lạc nhà Minh, được nung trong lò Quan Diêu
Là một bình gốm hoa Mẫu Đơn.” Nhìn thấy Triệu Văn Quang cảm thấy hứng thú với bình sứ Thanh Hoa này của mình, Cổ Dục cũng cho hắn biết đáp án
Nghe Cổ Dục nói như thế, hai mắt Triệu Văn Quang cũng lập tức sáng lên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Lò Quan Diêu, năm Vĩnh Lạc thì chiếc bình sứ hoa Mẫu Đơn này không phải vật dùng trong triều
Có thể đây là hàng hóa giao thương của Trịnh Hòa với phương Tây
Thứ này đúng là rất đáng tiền nha
Nếu quả thật bình gốm này chất lượng còn tốt thì theo tôi đoán có thể bán được 2,7 - 2,8 triệu tệ.” Nghe được câu nói của Cổ Dục, Triệu Văn Quang cũng nhỏ giọng nói
“Vậy ông có mua không?” Nghe Triệu Văn Quang nói, Cổ Dục cũng cười hỏi
Nếu như có thể đem vật này cũng bán ra, vậy thì tổng tài sản của hắn lập tức vượt qua 170 triệu
Hơn nữa, hắn cũng không quá yêu thích đối với mấy món đồ cổ
Có thể bán như vậy thì dĩ nhiên là quá tốt rồi
“Người anh em
Nói thật, cái bình gốm này của cậu nếu rơi vào tay tôi thì lập tức có thể kiếm được hơn 30 triệu
Mấy đồng tiền vàng kia thực sự kiếm lời không nhiều bằng cái bình này
Tuy nhiên, bởi vì cậu là người do Khổng Tam Gia giới thiệu đến
Hơn nữa, tôi với cậu cũng khá hợp ý
Thế này đi
Tôi sẽ giới thiệu với cậu người mua, sau này nếu có vật gì tốt thì phải nhớ kỹ người anh em này trước là được.” Do dự một chút, Triệu Văn Quang rất muốn lập tức đồng ý
Bởi vì hắn biết, có người muốn dùng 30 triệu để mua thứ này
Nếu như hắn có thể mua cái bình này từ Cổ Dục với giá 27 triệu, chuyền tay là hắn kiếm lời được 3 triệu, có sao lại không muốn làm chứ
Nhưng dù sao Triệu Văn Quang cũng là người có tầm nhìn
Thực ra hắn thông qua một chút nghi vấn đã phát giác ra điều gì đó
Cái rương đầy tiền vàng của Cổ Dục rõ ràng được bảo quản cực kỳ tốt, nếu ở ngoài không khí mà nói thì trải qua hơn 100 năm thì li việc bị oxi hóa, phai màu, biến đen là điều không thể nào tránh khỏi được
Cho nên, muốn bảo quản những đồng tiền vàng này tốt như vậy, chỉ có một cách chính là ngâm nó trong nước biển
Mà bình sứ Thanh Hoa thời Trịnh Hòa cũng là đồ vật trong thuyền đắm
Thông qua hai thứ này hắn lập tức có kết luận sơ bộ, Cổ Dục chắc hẳn có một đội chuyên mò vớt thuyền đắm
Thậm chí, những thành viên trong đội mò vớt này mặc dù kiếm được tiền, thế nhưng đều có quan hệ rất sâu
Buông tha con tép nhỏ trước mặt, mới có thể ăn được ba mẹ của nó
Vì thế trong chớp mắt Triệu Văn Quang lập tức đưa ra quyết định không kiếm lời 3 triệu từ món hàng này, bỏ qua chút tiền này mới kết giao thật tốt với Cổ Dục
Sau này, Cổ Dục nhất định sẽ mang đến cho hắn càng nhiều cơ hội phát tài
Triệu Văn Quang hành động như vậy, Cổ Dục lập tức hiểu rõ
Không thể không thừa nhận, Triệu Văn Quang hành động như vậy thật sự khiến hắn rất bội phục
Nếu như hắn không nỡ bỏ qua 3 triệu này, vậy thì khoản tình nghĩa này Cổ Dục cũng không ghi ở trong lòng
Hắn cảm giác cái giếng nước kia, ở bên dưới chắc chắn còn giấu không ít bảo bối
Nếu như về sau lại câu được món bảo bối gì, thì thông qua Triệu Văn Quang chính là một con đường bán đi hàng hóa tốt nhất
“Vậy thì tôi cảm ơn anh Triệu, vậy bây giờ tôi trở về đem nó tới.”
“Được
Vậy tôi lập tức liên hệ người mua.” Nghe Cổ Dục nói như vậy, Triệu Văn Quang nở nụ cười
Hắn biết con đường này hắn đã mở ra, đây mới chính là việc quan trọng nhất
Dịch: 100min_SkyShip

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.