Chương 61
Giám sát
Đa tạ đạo hữu mnm0909 đã đẩy kim phiếu
Hôm nay 2 chương
Chương 61: Giám sát
Tổng kết nhanh một buổi câu cá
Sau khi bỏ tất cả đống thủy hải sản vào trong bể nước, Cổ Dục cũng chuẩn bị riêng cho 2 con Sên Thần kia một cái bể thủy tinh nhỏ
Loài này là động vật lưỡng tính, cho nên không cần lo về việc sinh đẻ của bọn chúng
Chỉ cần có 2 con là có thể giải quyết vấn đề
Sau khi cất kĩ đống đó đi, Cổ Dục đi ra chuồng gà
Đối với những gia đình khác mà nói, con gà khi trưởng thành ngoại trừ giết thịt và buôn bán ra thì cũng chẳng có ý nghĩa gì
Bởi vì đám này chỉ có thể nhớ rõ nhà của mình
Gà của Cổ Dục không giống vậy
Kể từ ngày hắn mua về 5 con gà Hắc Phong, à đâu, còn cả chim Đa Đa nữa
Sau khi Cổ Dục mua về, ngày nào cũng cho chúng nó uống nước giếng ăn thức ăn, rau quả ngâm nước giếng
Qua mấy hôm, ánh mắt của chúng cũng thoáng có sự tinh khôn
Ít nhất là chúng đã công nhận nơi ở mới
Thỉnh thoảng Cổ Dục mang 1,2 con ra ngoài, bọn chúng cũng sẽ biết đường tự quay về
Vậy bây giờ còn kém không nhiều lắm
Gọi Vua Núi tới, Cổ Dục đi ra chuồng gà
Đầu tiên, hắn mở cửa chuồng, thả đám chim Đa Đa và gà Hắc Phong ra
Vừa mở cửa, cả đám đã vọt ra ngoài
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng chúng không chạy tứ phía mà chỉ loanh quanh bên Cổ Dục, tò mò nhìn xung quanh
Nhìn thấy tình hình không tệ, Cổ Dục cũng mở luôn cửa chuồng đám ngỗng Sử Tử ra
Thoáng chốc, nơi này càng lúc càng trở nên náo nhiệt
Giống như mấy con chim Đa Đa, đám ngỗng cũng không chạy lung tung, mà chỉ loanh quanh bên cạnh Cổ Dục
“Ra dáng rồi đấy!” Nhìn mấy con vật này không chạy lung tung, Cổ Dục liền dẫn chúng tới bên vườn rau
Nhưng khi vừa tới nơi, đám gia cầm này thấy ở bên trong có vô số côn trùng đang tự do bay nhảy thì mất kiểm soát
Chúng bắt đầu lao vọt tới đám côn trùng
Mà lúc này, Cổ Dục cũng gọi Vua Núi đến
“Vua Núi, mày trông đám này nhé
Đừng để chúng ăn rau linh tinh, chỉ cho chúng nó ăn côn trùng và cỏ dại thôi nhé
À mà đúng rồi, mày đâu có biết rau là gì đâu
Ra đây tao chỉ cho.” Xoa xoa cái đầu chó to lớn, Cổ Dục bắt đầu dạy nó nhận biết đâu là rau quả, đâu là mầm cây
Sau khi dạy nó ba lần, Cổ Dục mới dám đem nó thả rông
Sau khi Vua Núi được tháo xích, nó liền vọt tới vả con gà Hắc Phong
Bởi nó sau khi đã ăn xong côn trùng thì cũng tiện mỏ ăn luôn cả cây rau xà lách
“Ừm, đúng thế
Nhưng nhẹ nhàng chút.” Thấy động tác của Vua Núi, Cổ Dục cũng cười nói
Quả nhiên con chó này ngày càng thông minh
“Gâu!” Nghe thấy lời Cổ Dục, Vua Núi cũng sủa lên một tiếng
Sau khi buông tha cho con gà Hắc Phong, nó lại phóng tới bên cạnh một con chim Đa Đa
Lần này, thay vì đè con chim đang ăn rau xuống, nó trực tiếp cho con chim ăn một vuốt
Con chim Đa Đa bị cào bay ra, gương mặt rõ ràng vẫn còn đang ngơ ngác
Nó chuẩn bị ăn tiếp thì lại bị một đánh
Sau khi bị đánh mấy lần, con chim này hiểu rằng, mình chỉ được ăn côn trùng, còn mấy thứ khác không thể ăn
Quả nhiên sau khi được giáo huấn, nó chỉ tập trung ăn côn trùng, cho nên cũng chẳng bị đánh nữa
Xem ra đám này được uống nước giếng nên cũng có hiệu quả
Nhưng Vua Núi cũng chẳng dễ dàng gì
Gà Hắc Phong và chim Đa Đa đúng là chẳng phải đối thủ của nó
Nhưng đám ngỗng Sư Tử ngu ngơ lại không như vậy
Sau khi đám này ăn xong cỏ, chúng liền nhào vào vườn rau bên cạnh đánh chén
Thấy bọn nó đang dùng bữa ngon lành, Vua Núi liền lao vào tát
Nhưng sau một tát, con ngỗng Sử Tử này liền nổi giận, xòe cánh ra kêu cạc cạc cạc cạc như muốn solo với Vua Núi
Con ngỗng vừa kêu lên, đám ngỗng Sử Tử còn lại cũng hưởng ứng mà nhao tới
Nhưng Vua Núi là người gì.....
À nhầm, là chó gì
Nhầm.....
Chó săn gì
Nó chính là kết tinh giữa tình yêu của Vua Sói và Vua Chó, sao lại dễ dàng bị đám giang hồ thôn này bắt nạt
Nó lập tức bỏ phương pháp xử lí nhẹ nhàng mà lao thẳng vào đám ngỗng, dùng chân trước, móng sau, đầu chó đánh luôn con ngỗng đầu đàn
Lại nói đến mấy con ngỗng ngu ngơ này, chúng nào dễ dàng chấp nhận bị điều khiển như vậy
Bị đánh bay ra ngoài, lại tiếp tục lao vào chiến tiếp
Cổ Dục ngồi ở sân sau xem mấy con ngỗng to solo với Vua Núi hàng giờ liền
Đây không phải là hắn rảnh không có việc gì làm, mà là hắn muốn cho đám ngỗng biết ai mới là đại ca ở đây
Hơn nữa hắn cũng không thể giúp đỡ
Nếu hỗ trợ Vua Núi vào lúc này, về sau đám ngỗng vẫn sẽ không phục Vua Núi
Nhưng trên thực tế, Vua Núi đúng là lợi hại
Lấy một địch nhiều, hơn nữa còn đánh gục hết đám ngỗng
Khi Vua Núi đánh cho bọn chúng tới mức không còn đáp trả được nữa, nó không khỏi đắc ý mà hú to một tiếng
Sau đó, nó hướng ánh mắt đắc ý ấy về phía Cổ Dục, rõ ràng là nó đang khoe khoang bản lĩnh của mình
“Biết mày ghê rồi
Về sau việc ở chỗ này giao cả cho mày!” Vuốt vuốt cái đầu chó, gần đây Cổ Dục phát hiện ra mình càng ngày càng thích vuốt đầu của Vua Núi
Nó có cơ thể khá lớn, đầu chó còn to hơn đầu người, sờ tương đối sướng
Giải quyết xong vấn đề côn trùng và cỏ, hôm nay tâm tình của Cổ Dục tốt hơn nhiều
Hơn nữa, hôm nay hắn cố ý làm nhiều thịt hơn một chút
Vua Núi cố gắng như vậy, chắc nó cũng cần ăn nhiều hơn
Trong khi Cổ Dục đang nấu ăn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ở bên kia, chuông điện thoại của Khổng Hạo Văn vang lên
Nó không khác nhiều so với suy đoán của Cổ Dục
Bối cảnh gia đình của Khổng Hạo Văn như vậy nên chắc chắn sẽ không để cho hắn tự tung tự tác
Cho nên gia đình hắn đã chuẩn bị cho hắn một công việc
Địa điểm công việc hiện tại là ở thành phố Ngũ Đại, cho nên hắn mới ở đó
Hắn làm một chức vụ nhỏ nhỏ, nhàn hạ trong nhà nước
Tuy không giàu có gì, nhưng cũng không bị mắc sai phạm
Nhưng nói đi cũng phải nói lại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Gia cảnh nhà hắn như vậy, cũng chẳng cần hắn giàu có làm gì
Cho nên ngày của hắn trôi qua một cách êm đềm, cũng có nhiều thời gian để đi ăn hơn
Nhưng trong mắt gia đình, hắn vẫn là một ví dụ điển hình của kẻ vô học
Cho dù Khổng Hạo Văn vô học thật, nhưng thỉnh thoảng hắn vẫn muốn lộ mặt thể hiện mình một phen
Hôm nay hắn có ít việc nên ngồi trong phòng làm việc của mình, tay cầm điện thoại di động chơi game, đồng thời suy nghĩ xem mình có nên đi tới nhà Cổ Dục ăn không
Mấy món ắn ở đó đúng là dễ gây nghiện mà
Nhưng khi hắn đang phân vân thì tiếng chuông điện thoại reo lên, cắt ngang dòng suy nghĩ của hắn
Khổng Hạo Văn cúi đầu xem thì thấy là anh Hai của hắn gọi
Điều này khiến hắn hơi nghi ngờ một chút
“Alo
Sao tự dưng anh lại gọi điện cho em thế
Có chút khác người nhé
À đúng rồi, có chuyện gì không?” Nghe điện thoại, Khổng Hạo Văn ở bên này cười hả hả, hỏi vọng về phía điện thoại bên kia
“Em trai à
Đúng là anh có việc nên mới tìm chú
Chú còn nhớ mấy con cá Đù Vàng kia không
Bạn của chú có còn không vậy?” Nghe thấy lời của Khổng Hạo Văn, tiếng điện thoại bên kia cũng cười một chút
Sau đó, hắn vội vàng hỏi
“Còn có mấy con
Thế nào, anh muốn mua hả
Không sợ có người tố giác sao?” Nghe thấy chính miệng anh Hai nói, Khổng Hạo Văn có chút bất ngờ
Lão này bình thường là một kẻ mê làm quan, giữ bản thân mình cực kì trong sạch
Vết nhơ như vậy, hắn làm sao có thể dính vào được
“Đừng có đùa anh
Anh làm sao dám mua nó
Không phải là anh muốn mua, mà là chính phủ.....
Muốn mua!”
Dịch: Harem King