Bắt Đầu Từ Một Cái Giếng Biến Dị

Chương 92: Báu vật trong rừng




Chương 92
Báu vật trong rừng
**Đa tạ đạo hữu Hyewon đã đẩy kim phiếu
Vừa khỏi ốm xong thì lại bị deadline dí, thật là khổ quá đi mà
Mấy chương bạo lại đành phải kéo dãn thêm mấy hôm rồi :((
Còn 7 chương
Hẹn sẽ bạo trong một ngày không xa.**
Chương 92: Báu vật trong rừng
Nói thật, trong núi lớn đột nhiên có một cái nhà gỗ thế này, thật ra nhìn thoáng qua cũng rất đáng sợ
Giống như là sợ ở trong này có cái thứ gì đó không sạch sẽ
Nhưng đối với một người làm kiểm lâm và cũng từng là thợ săn mà nói, nơi này chỉ là một chỗ có thể nghỉ ngơi
Mà để làm được như vậy thì cũng đã tốn không ít mồ hôi và tính mạng của vô số người đi trước
Đi tới trước nhà gỗ, Cổ Dục và Cổ Kiến Quân cầm lên nhánh cây rồi gõ gõ khắp nơi
Hành động này là để dọa chạy một số động vật nhỏ
Tiếp đến nghe bên trong một chút, xác định không có những thứ âm thanh nào khác, Cổ Dục mới cẩn thận đẩy cửa đi vào
Xác định không có người nào, Cổ Kiến Quân mới bắt đầu rải thuốc bột đuổi côn trùng
Mọi việc chuẩn bị xong xuôi tất cả thì trời cũng bắt đầu chập tối
Trời Đông Bắc lúc này vốn dĩ vẫn còn sớm, nhưng vì là đã sắp tối, cộng thêm bốn bề đều là những cây đại thụ chọc trời nên sau khi mặt trời lặn qua ngọn cây, thì trời cũng rất nhanh tối
Mặc dù bọn họ có chỗ để ở tối hôm nay rồi, nhưng còn chưa xác định xem rằng tối nay ăn gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nghĩ tới đây, Cổ Dục đột nhiên nghe thấy tiếng nước chảy
“Ông Kiến Quân
Gần đây có phải là có dòng suối nhỏ hay không?” Nghe thấy cái âm thanh kia cũng không tính là xa, Cổ Dục lập tức mở miệng hỏi
“Đúng vậy
Ở đằng phía sau đi thêm một dặm thì có một dòng suối nhỏ
Ông đang chuẩn bị đi bắt một chút cá đây
Mấy con cá ở trong núi này rất ngon
Hiện tại vẫn là mùa xuân, buổi tối ở trên núi nhiệt độ sẽ rất thấp
Uống một ngụm canh cá mới là sảng khoái.” Nghe được lời nói của Cổ Dục, Cổ Kiến Quân cũng cười nói
“Để cháu đi cho, ông cứ ở đây nhóm lửa trước đi
Sau đó tìm một chút củi là được!”
“Được.” Nghe Cổ Dục nói vậy, Cổ Kiến Quân cũng không tranh việc với hắn
Nguyên nhân cũng là vì cùng Cổ Dục đi dọc con đường, hắn đã nhìn ra được bãn lĩnh của Cổ Dục
Không ngờ rằng người trẻ tuổi này mà lại là một tên cao thủ ở trong rừng núi
Hơn nữa lão cũng biết, Cổ Dục để cho lão đi nhóm lửa nhặt củi
Chủ yếu cũng là bởi vì thấy lão tuổi quả thực đã không nhỏ
Chuyện bắt cá cần phải đi vào trong suối, cảm giác bị ngâm nước lạnh đúng là không dễ chịu chút nào
“Vua Núi, đi nào!” Nhìn thấy Cổ Kiến Quân đồng ý, Cổ Dục gọi Vua Núi đang nằm ngủ ở bên cạnh một câu
Tiếp đó một người một chó rời khỏi căn phòng nhỏ
Bọn họ đi ra phía sau nhà khoảng hơn một dặm thì đến con suối nhỏ
Khi Cổ Dục đến nơi này thì sắc trời đã có chút tối
Hắn biết mình cần phải tiết kiệm thời gian
May mắn là trang bị của hắn rất tốt, đôi giày đang mang và bộ quần áo đều là loại chống nước
Nếu không may ngã vào trong nước thì cũng không thành vấn đề
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau khi bước vào trong dòng suối nhỏ, Cổ Dục lập tức phát hiện ở đây có rất nhiều sinh vật ở trong nước
Không chỉ có tôm nhỏ còn có rất nhiều cá nhỏ
Cá Tuế, đây là loài cá tự nhiên chỉ có ở vùng Đông Bắc
Loài cá này nằm trong danh sách những loài cá nổi tiếng ở tỉnh Hắc Long Giang
Kích thước không lớn, nhưng mang kho thì hết nước chấm
Cá Cơm Mắt Đỏ, tên khoa học gọi là cá Cơm Châu u hoặc một cái tên mọi người thường hay gọi đó là cá Lúa Mì
Loại này cũng có rất nhiều
Còn có một loại cá lớn hơn một chút, gọi là cá Rô Phi thuộc họ cá Chép
Chúng cũng có tên khác là cá Đen Đông Bắc, loại cá này có thể dài trên 10cm
Ở trong suối thì loài cá này vẫn là lớn nhất
Trừ mấy thứ này ra, ở đây cũng có rất nhiều cá
Tuy cá không lớn nhưng hương vị cũng không tệ lắm, dựa vào trình độ của Cổ Dục việc bắt mấy thứ này cũng dễ như trở bàn tay
Không bao lâu, hắn đã bắt được hơn 2 kg cá
Nhìn sắc trời đã hoàn toàn tối lại, bốn phía cỏ cây cũng đã dần yên tĩnh
Cổ Dục biết, sống ở trong núi cũng cần nước uống, cho nên hắn đổ đầy hai chai nước mang theo rồi xách mấy con cá rời đi
Mà Vua Núi lúc này cũng đã chơi chán, nó lập tức đi theo Cổ Dục trở về căn nhà gỗ nhỏ
Lúc Cổ Dục trở về thì phát hiện Cổ Kiến Quân đã mang về rất nhiều củi khô
Đương nhiên, với đống củi to này thì bọn họ chắc chắn sẽ không dùng hết được
Để lại chỗ này, cũng giúp những người đi rừng sau này cũng có củi dùng
Dựa theo sắc trời bên ngoài đã hoàn toàn tối tăm, Cổ Dục cũng đã xử lý cá con xong
Tiếp đó thì hắn bắt đầu chế biến món canh cá
Tất nhiên ngoại trừ canh cá hắn còn mang theo rất nhiều đồ ăn
Ví như món khô bò hắn đang nướng, còn có bánh đêm qua hắn cố ý làm, trong ba lô đều mang theo rất nhiều
Chỉ dựa vào số thức ăn này thì hắn và Cổ Kiến Quân cùng với 5 con chó và cả Vua Núi có thể cầm cự mấy ngày cũng đủ
Huống chi, bọn họ không phải ngày nào cũng ăn bánh
Bánh bột ngô kết hợp thêm canh cá, bữa ăn tối hôm nay cũng không phong phú
Nhưng ở trong rừng rậm ăn thế này cũng là tốt rồi
Tất bật chuẩn bị liên tục vậy là hết một ngày
Ở giữa có trợ thủ canh cửa, hai người ngủ ở trong gian phòng
Tuy nhiên, vừa ngủ được một lúc thì bên ngoài vọng đến một hồi tiếng sấm
Không hẹn mà gặp, một trận mưa to thế là trút xuống vùng rừng rậm
Vốn dĩ nhóm Cổ Dục trước khi ra ngoài đã kiểm tra dự báo thời tiết, theo thông tin thì mấy ngày gần đây trời sẽ không mưa
Nhưng sự thật đã chứng minh, dự báo thời tiết đúng là không đáng tin cậy, quả đúng như lời đồn
Thật ra, việc này cũng không có biện pháp, bởi vì nơi này là rừng rậm…
Mưa làm sao hình thành
Chính là nước từ mặt đất bốc hơi lên cao, gặp không khí lạnh hội tụ sinh ra mây, tích luỹ đến mức độ nhất định thì sẽ thành mưa
Hiện tại Đông Bắc đang là mùa xuân, lúc lạnh lúc nóng
Không ai biết cái đám mây nào sẽ có mưa, cho nên thật sự cũng không có cách nào để dự báo
Cũng may ngôi nhà gỗ này không bị dột mưa, hơn nữa mưa cũng không kéo dài quá lâu
Sáng hôm sau, mưa bên ngoài cũng dần dần ngớt
Buổi sáng Cổ Dục và Cổ Kiến Quân hâm nóng canh cá còn lại đêm qua, ăn thêm hai cái bánh bột ngô thì trời bên ngoài cũng đã dừng mưa hẳn
Hai người đi ra khỏi phòng hít sâu một hơi
Mưa xuống làm không khí càng thêm mát mẻ
Nói thật, cảm giác này đúng là rất sảng khoái, giống như phổi của mình được lọc qua một lần…
“À, Đúng rồi
Tôi nhớ nơi này còn có một mảng rừng Tùng, có muốn đi xem một chút hay không?” Nhìn bộ dạng không ngừng hít thở của Cổ Dục, Cổ Kiến Quân khẽ mỉm cười
Lão đã ở trong khu rừng sâu núi thẳm này mấy chục năm, đối với dạng không khí thế này hô hấp đã quá quen thuộc
Đột nhiên lão nhớ ra Cổ Dục thích chế biến các món ăn, thế là lập tức mở miệng hỏi
“Nấm Tùng sao?” Nghe thấy lời nói của Cổ Kiến Quân, hai mắt Cổ Dục như toả sáng, vẻ mặt hưng phấn hỏi lại
Lần trước hắn và Phùng Thư Nhân có hái một ít nấm Tùng
Sau khi về nhà hắn lập tức làm một bữa ăn thịnh soạn
Loại nấm này ăn vào có cảm giác trơn mềm thơm ngon, cho đến tận bây giờ hắn không thể nào quên
Nhưng đáng tiếc là loại nấm này số lượng quá ít, chỉ là may mắn lắm mới có thể hái được
Hơn nữa, loại này không có cách nào trồng được, đúng là quá phiền phức
Thế nhưng, bây giờ nghe Cổ Kiến Quân nói xong, hắn lập tức muốn đi
“Không phải
Là thứ tốt hơn cơ
Đi thôi!” Sau đó hai người quay về nhà gỗ thu thập đồ vật, dập tắt lửa
Tiếp đó Cổ Kiến Quân dẫn theo Cổ Dục đi về phía mảnh rừng Tùng gần đó
Khi bọn họ đến mảnh rừng Tùng, ở xa xa Cổ Dục đã thấy bên dưới tán cây có không ít cây nấm màu trắng cao cỡ bàn tay người mọc lên
Thấy được mấy cây nấm màu trắng này, trong nháy mắt Cổ Dục lập tức hưng phấn
Loại nấm này hắn cũng biết một chút: “Nấm Tùng Nhung sao?”
Dịch: 100min_SkyShip

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.