Chương 450: Muốn dùng tâm để nhìn
Quảng trường trước Thần Vương cao ốc số 1
Vương Khả trừng mắt nhìn Điền Sư Trung, đệ tử các tiên môn lớn cũng trừng mắt nhìn Điền Sư Trung
Người này..
người này bị điên rồi sao
Chỉ vài câu không hợp đã muốn nhận con trai
Vương Khả mặt càng đen hơn, ngươi mới là con trai đấy
"Vương Khả
Ta nhận làm con nuôi, không có mấy người được đâu, cho ngươi một danh ngạch, là ban ân cho ngươi, còn không mau bái tạ
Điền Sư Trung trầm giọng nói
Vương Khả trừng mắt nhìn Hoàng Hữu Tiên bên cạnh: "Lão Hoàng, Điền sư huynh của ngươi có phải có bệnh về thần kinh không vậy
Hoàng Hữu Tiên sắc mặt cứng đờ, dù ta cũng thấy việc này rất quá đáng, nhưng ngươi bảo ta trả lời thế nào đây
"Vương Khả
Ngươi phải biết rằng, được ta để mắt đến là phúc khí của ngươi đấy
Ngươi không biết ta lợi hại thế nào nên ta không trách ngươi, ta cho ngươi thêm một cơ hội
Điền Sư Trung lạnh lùng nói
"Cho ta một cơ hội
Vậy ta nhận ngươi làm con nuôi, ngươi có chịu không
Vương Khả hỏi
"Càn rỡ
Điền Sư Trung trợn mắt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Không phải ta càn rỡ, là ngươi càn rỡ
Nói chuyện làm ăn thì cứ nói chuyện làm ăn, nói ân oán thì cứ nói ân oán, một lời không hợp liền nhận con nuôi
Ngươi có phải bị bệnh không hả
Vương Khả trừng mắt kinh ngạc nói
Trương Ly Nhi bên cạnh lắc đầu: "Hắn không phải bị bệnh, hắn thật sự nhận mấy đứa con nuôi
"Ách
Mọi người nhìn Trương Ly Nhi
"Điền Sư Trung ở bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn, trắng trợn cướp đoạt, mọi việc đều cần một cái cớ, cớ của hắn chính là coi trọng người có tiền nào đó, sau đó cưỡng ép nhận làm con nuôi, tịch thu hết tài sản của con nuôi
Chuyện này không phải lần đầu, ta nghe nói hắn đã tích lũy được một khoản lớn tài sản như vậy, sau khi nuốt hết tài sản của mấy đứa con nuôi đó thì chúng đều chết một cách khó hiểu
Trương Ly Nhi cười lạnh nói
"Cướp đoạt trắng trợn
Ngươi muốn cướp đoạt công ty Thần Vương
Trương Chính Đạo kinh ngạc nói
Vương Khả trừng mắt nhìn Điền Sư Trung: "Ta gặp không ít kẻ cướp đoạt trắng trợn rồi, đây là lần đầu tiên thấy loại nhận con nuôi rồi ăn luôn con đây
Lão Điền, ngươi không ra gì cả
Điền Sư Trung hung hăng trừng mắt nhìn Trương Ly Nhi
"Đó đều là do người ngoài hiểu lầm, mấy đứa con nuôi kia của ta đều gặp chuyện ngoài ý muốn
Vương Khả, ngươi thì khác, ngươi yên tâm, ta sẽ bảo vệ ngươi thật tốt
Điền Sư Trung lắc đầu
"Bảo vệ cái rắm, hay là ngươi làm con nuôi ta thử xem
Vương Khả trợn mắt nói
"Vương Khả, ta cho ngươi cơ hội, nếu ngươi không đáp ứng, đừng trách ta không để ý thể diện
Điền Sư Trung lạnh lùng nói
"Ta và ngươi, có thể diện gì
Vương Khả hỏi
"Hừ, không biết sống chết, hôm nay ta sẽ cho ngươi biết trời cao đất rộng là gì
Điền Sư Trung lạnh giọng nói
Nói rồi Điền Sư Trung tiến lên một bước, một luồng khí tức cường đại phát ra
"Điền Sư Trung, ngươi muốn làm gì
Đám cường giả xung quanh kinh hãi kêu lên
Khí tức kinh khủng của Điền Sư Trung bộc phát, hình thành một cơn cuồng phong đẩy lui tất cả mọi người xung quanh
Điền Sư Trung muốn động thủ
Vương Khả biến sắc, tên thần kinh Điền Sư Trung này muốn sát thủ sao
"Chờ một chút
Vương Khả lập tức kêu lên
"Ừ
Điền Sư Trung nhìn Vương Khả
"Điền Sư Trung, ở đây nhiều người quá, chúng ta vào Thần Vương cao ốc nói chuyện, ngươi thấy thế nào
Vương Khả mời nói
Điền Sư Trung sững sờ, ngươi muốn cùng ta nói chuyện
Mọi người xung quanh cũng trừng mắt nhìn Vương Khả, chuyện này còn có thể nói chuyện
Ta nghe lầm sao
"Nói chuyện
Điền Sư Trung biểu tình cổ quái nói
"Đúng vậy, việc này chẳng phải nên tâm sự cho tốt sao
Ngươi muốn thu ta làm con nuôi, ta cũng muốn nhận ngươi làm con nuôi, chẳng phải sao
Có khác biệt gì đâu
Nếu có khác biệt thì đừng đánh đánh giết giết, chúng ta nên bình tâm tĩnh khí, ngồi xuống nói chuyện cho đàng hoàng
Mọi người đều bày sự thật, giảng đạo lý, nói ra lý do và nỗi khổ tâm của mình, như vậy mới có thể tìm điểm chung, gác lại những điểm bất đồng, cuối cùng đạt được mục tiêu chung, có như thế thì quan hệ cha con mới lâu dài được
Chứ không thể mặt ngoài đồng ý mà sau lưng lại không hài lòng chứ
Vương Khả khuyên nhủ
Điền Sư Trung: "..
Mọi người xung quanh: "..
Chuyện này còn có thể nói được
Ngươi đang lảm nhảm gì vậy
Hai người nói chuyện đàng hoàng là có thể nói ra ai là cha ai là con sao
"Ngươi xem, ở đây nhiều người như vậy, rất nhiều lời riêng tư không tiện nói
Chúng ta vào Thần Vương cao ốc, chỉ hai người chúng ta, bàn bạc cho kỹ
Bằng không thì cứ tranh cãi mặt đỏ tía tai có ý nghĩa gì
Phải bình tâm tĩnh khí, phải hợp tác vui vẻ, làm người ấy mà, chẳng phải là bức tranh để suy nghĩ thông suốt sao
Đánh đánh giết giết có ý gì
Ngươi nói thử xem
Vương Khả nghiêm túc nhìn Điền Sư Trung
Điền Sư Trung mặt co rúm lại, mẹ kiếp, ta sao lại không hiểu ra chứ, Vương Khả muốn cùng ta đơn độc nói chuyện
Vì sao chứ
Vì sao ư
Vương Khả đương nhiên là muốn tìm một nơi vắng vẻ, dùng Đại Nhật Bất Diệt Thần kiếm tiêu diệt ngươi
Mẹ kiếp, còn muốn ta gọi ngươi cha, gọi ngươi bằng cụ à
"Đi thôi, Điền Sư Trung, đừng quan tâm đến ánh mắt thế tục, quan hệ cha con là đại sự, chúng ta đi vào nói chuyện, nào, đi thôi
Vương Khả mời nói
Vẻ vội vàng mời mọc của Vương Khả khiến Điền Sư Trung toàn thân không được tự nhiên, đến mức chân Điền Sư Trung không nhúc nhích, có cảm giác không biết phải làm sao
"Đi đi, chúng ta đi vào nói chuyện một chút
Chẳng phải ngươi nói muốn nhận cha sao
Giờ chúng ta nói chuyện mà ngươi lại rút lui là ý gì
Khó khăn lắm mới đến được một chuyến, đâu có dễ dàng gì, Điền Sư Trung, đi thôi, hay là ngươi muốn ta túm ngươi đi
Vương Khả tiến lên kéo Điền Sư Trung
"Bành
Điền Sư Trung rùng mình, tránh Vương Khả ra
"Càn rỡ
Điền Sư Trung trừng mắt
"Ngươi làm gì vậy
Chẳng phải ngươi muốn nhận cha sao
Chúng ta đi vào nói chuyện, ngươi lại không chịu là có ý gì
Vương Khả trợn mắt nói
Điền Sư Trung mặt đen lại: "Ngay bây giờ ngươi cho ta một câu trả lời rõ ràng
Có bái ta hay không
"Ngươi không nói gì mà muốn nhận cha
Ngươi có thành ý không hả
Vương Khả trợn mắt nói
"Hừ, Vương Khả, ngươi đừng giở trò gian
Điền Sư Trung lạnh lùng nói
"Là ngươi đừng giở trò gian ở đây, Điền Sư Trung, thanh danh của ngươi ta nghe thấy từ lâu rồi, ta khuyên ngươi, lập tức rời đi, còn dây dưa sư đệ ta, đừng trách ta không khách khí
Lý Bắc Đấu bỗng nhiên tiến lên một bước
"Vù
Lý Bắc Đấu lập tức rút kiếm Manh Thần
Manh Thần vừa ra, mọi người xung quanh lập tức biến sắc
Mạc Tam Sơn, Trương Chính Đạo, Ô Hữu Đạo, Hoàng Hữu Tiên đều liên tiếp lùi lại, cường giả các tiên môn lớn cũng biến sắc mặt
"Sư huynh, không được, không được
Vương Khả kinh hãi kêu lên
Sư huynh, chẳng phải ngươi nói gần đây không muốn dùng Manh Thần kiếm sao, Manh Thần kiếm có hồng sắc hung quang mà
Cái này không có hồng sắc hung quang còn đi khắp nơi gây chuyện, ngẫu nhiên chém người, nếu có hồng sắc hung quang thì còn đến mức nào nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Đúng vậy a, Lý điện chủ, có chuyện gì nói rõ ràng
Mấy đệ tử tiên môn da đầu tê dại kêu lên
Lý Bắc Đấu không để ý tới, lạnh lùng nhìn Điền Sư Trung
"Cướp đoạt trắng trợn, cướp đoạt đến cả trên đầu sư đệ ta
Hừ, Điền Sư Trung, ngươi còn dám tiến lên một bước, đừng trách ta không khách khí
Lý Bắc Đấu lạnh lùng nói
"Không khách khí
Hừ, sư tôn Trần Thiên Nguyên của ngươi đứng trước mặt ta cũng không dám nói lời này
Dựa vào ngươi
Điền Sư Trung lạnh lùng nói
"Sư huynh, cẩn thận Manh Thần kiếm của hắn, rất tà môn
Hoàng Hữu Tiên kêu lên
"Đồ vô dụng, một tên Nguyên Anh cảnh mà cũng làm ngươi sợ hãi, Manh Thần kiếm thì sao
Ta muốn đánh bại hắn chỉ cần...
Điền Sư Trung lạnh giọng quát mắng
Nhưng, đang quát mắng giữa chừng thì Điền Sư Trung bỗng nhiên lóe lên, để lại một đạo tàn ảnh, trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Lý Bắc Đấu
"Sư huynh, cẩn thận, hắn đánh lén ngươi
Vương Khả kinh hãi kêu lên
"Oanh
Một tiếng vang thật lớn, Điền Sư Trung đánh một chưởng vào ngực Lý Bắc Đấu, Lý Bắc Đấu lập tức bay ngược ra ngoài
"Vù
Trong nháy mắt Manh Thần kiếm đổi chủ, nằm trong tay Điền Sư Trung
"Cái gì
Mọi người kinh hãi kêu lên
"Phốc
Điền Sư Trung, ngươi không tuân thủ quy tắc
Lý Bắc Đấu phun ra một ngụm máu, kinh hãi kêu lên
"Sư huynh, ngươi không sao chứ
Vương Khả lập tức đỡ Lý Bắc Đấu dậy
Mọi người kinh hãi nhìn Điền Sư Trung, vừa rồi trong nháy mắt, tất cả mọi người không thấy rõ Điền Sư Trung đã làm gì mà đã đánh bại Lý Bắc Đấu
"Thấy không
Nguyên Thần cảnh khác với Nguyên Anh cảnh, không chỉ là lực lượng, còn có tốc độ
Chỉ cần ngươi đủ nhanh, chỉ cần đối phương có một chút chủ quan thì ngươi có thể chớp mắt quyết định thắng thua
Hừ, ngươi là một Nguyên Thần cảnh, lại bị tên Nguyên Anh cảnh Lý Bắc Đấu đè lên đánh, thật khiến ta thấy xấu hổ thay ngươi
Điền Sư Trung lạnh giọng nói
Hoàng Hữu Tiên sắc mặt cứng đờ: "Sư huynh, tốc độ của ta không nhanh bằng ngươi
Cái Manh Thần kiếm kia quá tà môn, ta...
"Tà môn
Là do ngươi quá phế vật thôi, Thiên hạ đệ thập thần kiếm
Dù danh tiếng lớn hơn nữa cũng không thay đổi được bản chất nó chỉ là một vật chết
Một thanh kiếm thôi, có gì mà không khống chế được, nhìn cho kỹ đây
Điền Sư Trung lạnh lùng nói
Nói xong Điền Sư Trung vung kiếm, đâm về phía Lý Bắc Đấu
"Vù
Ánh kiếm trong nháy mắt chiếu sáng cả đất trời, trong nháy mắt đâm khiến mọi người hoa mắt, trong khoảnh khắc đó, mọi người chỉ thấy được một đôi mắt hung thần ác sát trong ánh sáng trắng, đôi mắt đó dường như muốn đẩy Lý Bắc Đấu vào chỗ chết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Sư huynh
Vương Khả kinh hoàng kéo Lý Bắc Đấu ra, bảo vệ Lý Bắc Đấu
Nhưng, kiếm khí xung quanh quá kinh khủng, áp chế khiến tất cả mọi người dựng tóc gáy, kinh hoàng không biết làm sao
"Bành
Một tiếng kiếm đâm vào da thịt vang lên, khiến sắc mặt mọi người đều thay đổi
Ánh kiếm biến mất, mọi người sờ soạng khắp người, Vương Khả kinh hãi sờ soạng khắp người mình, rồi nhìn Lý Bắc Đấu
Lý Bắc Đấu ngoài việc vừa nôn ra một ngụm máu thì dường như không bị thương
Vừa rồi nhát kiếm đó chẳng phải đâm về phía Lý Bắc Đấu sao
Manh Thần kiếm trở lại vị trí cũ, trên thân kiếm có một dòng máu tươi chảy ra
Điền Sư Trung cũng trừng mắt nhìn Lý Bắc Đấu không bị đâm trúng ở đằng xa
"Sao
Sao lại không đâm trúng
Điền Sư Trung kinh ngạc nói
"Phốc, sư huynh, ngươi đâm trúng ta rồi, phốc
Hoàng Hữu Tiên ôm vết thương ở bụng, liên tục thổ huyết, lùi lại, toàn thân đau đớn, kinh dị tột độ
Một đám đệ tử Kim Ô Tông đỡ Hoàng Hữu Tiên, cũng trừng mắt kinh ngạc
Điền Sư Trung sao lại đâm bị thương Hoàng Hữu Tiên chứ
"Không thể nào, không thể nào, thanh kiếm này ta rõ ràng đâm Lý Bắc Đấu, vì sao..
vì sao lại như vậy
Điền Sư Trung kinh ngạc nói
"Khụ khụ, bởi vì ngươi không bịt mắt, ngươi không dùng tâm để nhìn
Manh Thần kiếm, không thể dùng mắt nhìn, phải dùng tâm để nhìn
Lý Bắc Đấu trầm giọng nói
"Sư huynh, ngươi còn có tâm trạng chỉ điểm hắn vào lúc này sao
Hắn muốn giết ngươi đấy
Vương Khả mặt cổ quái nói
"Không dùng mắt nhìn, dùng tâm để nhìn
Điền Sư Trung sầm mặt lại
Nói rồi Điền Sư Trung dường như không tin tà, lấy ra một tấm vải che mắt
"Cứu mạng..
Phốc, nhanh, dẫn ta đi, dẫn ta đi
Hoàng Hữu Tiên kéo hai vị trưởng lão hắc bạch, kinh hãi kêu lên
Một đám đệ tử Kim Ô Tông liên tiếp lùi lại, đệ tử các đại tiên môn cũng kinh hãi lùi lại, mẹ nó, đến cả người nhà còn bị chém thì còn mong chờ gì ở hắn nữa?