Bất Diệt Thần Vương

Chương 452: Định Hải Châu? Không cho mượn!




Chương 452: Định Hải Châu
Không cho mượn
Lý Bắc Đấu ra mặt, quả nhiên không phải chuyện tầm thường
Dù nửa đường có chút ngoài ý muốn, nhưng lần nào hắn xuất kiếm chẳng bức lui địch nhân
Hoàng Hữu Tiên lần đó, Phương Sân lần đó, kể cả Điền Sư Trung lần này, chỉ cần Lý Bắc Đấu xuất kiếm là địch nhân lại nghe ngóng rồi chuồn mất
Giúp Vương Khả hết lần này đến lần khác giải trừ nguy cơ to lớn
Chỉ là lúc này, sự ngoài ý muốn có chút muốn làm trò hề, Phương Sân trúng kiếm như muốn bán thảm
Lý Bắc Đấu còn chưa biết phải giải quyết ra sao thì Vương Khả đã mở miệng hóa giải nguy cơ
"Tránh ra, ai muốn bán máu, ai muốn bán máu
Ta thiếu chút tiền đó sao
Phương Sân hét lớn đuổi đám nhân viên công ty Thần Vương đang bưng chậu chuẩn bị hứng máu
"Sư huynh, huynh xem, Phương Sân đại sư, huyết khí phương cương, giọng nói hùng tráng như vậy, hẳn là không có chút trở ngại nào, huynh đừng để trong lòng
Vương Khả khuyên nhủ
Phương Sân ở cách đó không xa: "…
"Không sao là tốt rồi
Lý Bắc Đấu gật đầu
"Kỳ thật cũng không thể chỉ trách sư huynh, huynh xem Phương Sân đại sư rõ ràng thân phận hiển hách, lại bọc áo bào đen trốn trong đám người, ngộ thương xong, lấy tu vi Nguyên Thần cảnh của hắn, hẳn là có thể cầm máu trong nháy mắt, hắn lại ở đó bán thảm, khẳng định có âm mưu, chuẩn bị buộc huynh đáp ứng mấy yêu cầu quá đáng
Sư huynh, huynh đừng quá thiện lương, đừng trúng kế của hắn a
Vương Khả giải thích
Lời Vương Khả vừa nói, đệ tử các đại tiên môn xung quanh đều nhíu mày nhìn Phương Sân
Không sai, ngươi đã là Nguyên Thần cảnh, cần gì kêu thảm như vậy
Đây là có ý khác sao
Sắc mặt Phương Sân tối sầm, ta đúng là có ý khác, nhưng ta cũng bị thương mà, ta là người bị hại mà, ngươi đoán được là được rồi, việc gì phải nói toẹt ra trước công chúng thế này
Như vậy thì mặt mũi ta để đâu
"Sư đệ, đệ không cần lo lắng, ngoài Thập Vạn Đại Sơn, ta đã gặp qua rồi
Ta không phải quá thiện lương, nói thật, nếu ai phát ra tiếng kêu thảm để lừa ta, ta sẽ bồi thêm một kiếm, để thương thế của hắn xứng với tiếng kêu thảm
Lý Bắc Đấu giải thích
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vẻ mặt Vương Khả cứng đờ, ách, là ta nhiều chuyện sao
Sư huynh cũng là ngoan nhân a
Phương Sân ở cách đó không xa cũng giật mình, ngươi còn muốn bồi thêm một kiếm
"Ta không sao, vừa rồi đau một hồi, giờ hết rồi
Phương Sân hít sâu nói
Vừa nói, Phương Sân chỉ tay một cái, vết thương trên người liền cầm máu
Vẻ mặt ấy khiến mọi người xung quanh lộ vẻ cổ quái
"Phương Sân đại sư, ta còn chưa kịp hỏi, ngài đây là tình huống gì
Sao bỗng dưng bọc áo bào đen trốn trong đám người
Ngươi định đánh lén ai sao
Vương Khả hiếu kỳ hỏi
Mặt Phương Sân đen lại: "Vương Khả thí chủ hiểu lầm, lần này, ta tới Thiên Lang Tông cầu cứu
"Cầu cứu
Mọi người không hiểu nhìn Phương Sân
Phương Sân gật đầu: "Độ Huyết Tự bây giờ, loạn trong giặc ngoài, quần ma loạn vũ, xin các đại tiên môn đến viện trợ
"Loạn trong giặc ngoài
Mạc Tam Sơn phối hợp nghi ngờ hỏi
"Đúng vậy, năm xưa Thiên Lang Tông loạn trong giặc ngoài, bên trong có Long Cốt thoát khỏi tù đày, bên ngoài có Ma Tôn dẫn ma giáo tiến công Thiên Lang Tông, Thiên Lang Tông mời cường giả Thập Vạn Đại Sơn đến đây, cùng nhau chống lại quần ma xâm lấn
Lúc đó, Độ Huyết Tự ta cũng phái người đến đây
Bây giờ, Độ Huyết Tự ta cũng gặp phải khốn cảnh tương tự, Độ Huyết Tự trấn áp tuyệt thế ma đầu, Long Huyết
Gần đây sắp trấn áp không nổi nữa rồi, Long Huyết đang điên cuồng phá phong ấn, mà Sắc Dục Thiên trong Liên Hoa Huyết Quật, lại càng đã tế luyện xong Nghiệt Long đao, Sắc Dục Thiên cảnh giới Nguyên Thần, sắp mang theo 200 Huyết Ma thuộc hạ cảnh giới Nguyên Anh xâm lấn Độ Huyết Tự
Bên trong có Long Huyết phá phong, bên ngoài có Sắc Dục Thiên công tới, Độ Huyết Tự loạn trong giặc ngoài, giờ phút này đang ở thời khắc nguy cấp nhất, tại hạ mặt dày, đã phái người mang thiệp mời đến các đại tiên môn, còn ta thì tự mình đến Thiên Lang Tông, cũng muốn mời Thiên Lang Tông viện trợ
Phương Sân vẻ mặt mong đợi nhìn Lý Bắc Đấu
"Long Huyết, Sắc Dục Thiên, nội ngoại giáp công
Ngươi muốn không chịu nổi rồi sao
Vương Khả cau mày hỏi
"Đúng
Khổ không thể tả
Phương Sân cười khổ nói
Trương Chính Đạo từ cao ốc công ty Thần Vương đi ra, nhìn Vương Khả: "Vương Khả, vừa rồi ngươi nói ai nội ngoại giáp công Phương Sân đại sư vậy
Bây giờ bọn cùng* vẫn còn biết chơi vậy sao
(*ý chỉ đồng tính luyến ái)
"Đi chỗ khác, chúng ta đang nói chuyện nghiêm túc
Vương Khả trừng mắt nhìn Trương Chính Đạo
Vẻ mặt Phương Sân co rúm, Trương Chính Đạo nói cái gì
Vì sao mọi người nhìn ta kỳ lạ vậy
Mạc Tam Sơn đỡ Phương Sân, hít sâu một hơi, cất cao giọng nói: "Thập Vạn Đại Sơn, các đại chính đạo tiên môn đồng khí liên chi, một phương gặp nạn tám phương trợ giúp, Phương Sân đại sư, ngài yên tâm, lúc trước Thiên Lang Tông ta gặp nạn, may mắn có các vị tới viện trợ, lần này, Độ Huyết Tự các vị gặp nạn, Thiên Lang Tông ta sẽ không bỏ mặc
"Tốt
Trong đám người có người lớn tiếng khen hay vì Mạc Tam Sơn
Vương Khả cau mày ở cách đó không xa, gật đầu: "Mạc điện chủ hiểu rõ đại nghĩa
Bây giờ tông chủ hành tung phiêu diêu chưa định, tạm thời liên lạc không được, lần này viện trợ Độ Huyết Tự, xin làm phiền ngươi, Tây Lang Điện
Về phần Mạc điện chủ nguyện ý dẫn bao nhiêu người đi, toàn bằng tâm ý Mạc điện chủ, đừng để mất mặt Thiên Lang Tông ta là được
Nghe Vương Khả nói xong, vẻ mặt Mạc Tam Sơn cứng đờ, ta có nói là ta đi đâu, ý ta là để Lý Bắc Đấu đi mà
"Thực lực tại hạ thấp kém, Thiên Lang Tông ta có người mạnh hơn ta
Mạc Tam Sơn cau mày nói
"Không có ai, sư huynh ta Lý Bắc Đấu, có nhiệm vụ khẩn cấp cần rời khỏi Thập Vạn Đại Sơn, ngươi cũng đâu phải không biết, vừa rồi trong sơn môn, chẳng phải đã nói với ngươi rồi sao
Trừ sư huynh ta Lý Bắc Đấu, tông chủ không có ở nhà, Mộ Dung Lục Quang cũng không có ở nhà, trong Thiên Lang Tông chỉ có ngươi là tu vi cao nhất thôi
Mạc Tam Sơn, ngươi đại diện cho Thiên Lang Tông đi, là đại diện cho khí độ tông môn chúng ta, ngươi đừng từ chối mà
Vương Khả lập tức khuyên nhủ
Mặt Mạc Tam Sơn đen xì
Ta muốn đi, còn cần ngươi phải nói
Mấu chốt là, ta muốn Lý Bắc Đấu đi a
Ta tu vi cao nhất sao
Nghĩ nghĩ, Mạc Tam Sơn phát hiện, dường như thật sự là tu vi của bản thân là cao nhất
Thế nhưng là, ta đi thì có tác dụng gì
Mạc Tam Sơn còn muốn nói gì đó thì Phương Sân ở bên bỗng nhiên nhìn Lý Bắc Đấu: "Lý Bắc Đấu, ngươi muốn rời khỏi Thập Vạn Đại Sơn
"Không sai, có nhiệm vụ khẩn cấp, ta phải rời đi một thời gian
Bất quá, ta sẽ thông tri tiền bối Thiên Lang Tông trở về
Lý Bắc Đấu gật đầu
"Vậy ngươi đi rồi, Vương Khả ai đến phù hộ
Phương Sân khẽ động thần sắc
Ngươi đi
Ngươi đi là tốt nhất, ngươi vừa đi, Vương Khả sẽ không có ai bảo vệ a
Chẳng phải mặc chúng ta muốn nắn bóp thế nào thì nắn bóp sao
"Ta
Ta còn chưa quyết định đây, biết đâu ta sẽ cùng sư huynh ra Thập Vạn Đại Sơn chơi đùa, nghe nói bên ngoài có nhiều đồ tốt lắm, tiện thể đi chặt chặt tay, à không, đi mua sắm
Vương Khả nói
Vẻ mặt Phương Sân cứng đờ, ngươi cùng Lý Bắc Đấu rời đi
Vậy chúng ta làm sao tìm được ngươi
"Vương Khả, đệ cũng muốn ra ngoài
Lý Bắc Đấu kinh ngạc nói
"Ách, ta có ý định này, dù sao, lâu rồi không gặp sư tôn
Vương Khả nói
Rời đi
Thập Vạn Đại Sơn một đống lớn việc, bản thân sao có thể rời đi
Nhưng nhìn biểu hiện của Phương Sân, Vương Khả biết hắn có ý đồ xấu gì rồi, mẹ kiếp, ta có thể để ngươi toại nguyện sao
Đương nhiên phải để ngươi trợn mắt nhìn a
"Vương Khả thí chủ..
lần này tới cầu cứu Thiên Lang Tông, cũng muốn nhờ ngươi hỗ trợ
Phương Sân lo lắng nói
"Ta
Vương Khả hiếu kỳ nói
"Đúng vậy, chúng ta muốn mượn ngươi sáu viên Định Hải Châu, để trấn áp tuyệt thế ma đầu Long Huyết
Cuối cùng Phương Sân cũng nói ra tiếng lòng
Giờ phút này, Vương Khả, Lý Bắc Đấu làm sao còn không rõ vì sao lúc trước Phương Sân lại muốn bán thảm giả nhân giả nghĩa
Nguyên lai, hắn là muốn mượn đi sáu viên Định Hải Châu
"Trương Ly Nhi
Vương Khả kêu lên
"Làm gì
Trương Ly Nhi tựa như đã đoán được gì đó, trừng mắt nhìn Vương Khả
"Sáu viên Định Hải Châu đưa ta
Thế chấp cho vay đã kết thúc
Vương Khả kêu lên
Trương Ly Nhi vẻ mặt không tình nguyện: "Ta mới chơi chưa tới 1 năm, ngươi đã muốn lấy lại rồi sao
Lại nói, ta là người bảo lãnh, Điền Sư Trung bọn họ còn chưa trả phí bảo lãnh cho ta đâu
"Ta trả cho ngươi phí bảo lãnh 1 vạn cân linh thạch
Mau đưa cho ta
Vương Khả trừng mắt nói
"Nhưng mà…
Trương Ly Nhi vẫn vẻ mặt không muốn
"Ngươi quên hiệp ước rồi sao
Ngươi không trả lại Định Hải Châu, sẽ trở thành sính lễ đấy
Vương Khả trợn mắt
Vẻ mặt Trương Ly Nhi cứng đờ: "Hừ, cầm lấy đi
Nói rồi, Trương Ly Nhi lấy ra sáu viên Định Hải Châu đưa cho Vương Khả
"Đa tạ Vương Khả thí chủ
Phương Sân lập tức cười lớn
Không ai ngờ, mượn Định Hải Châu lại dễ dàng vậy sao
Vương Khả lật tay cất sáu viên Định Hải Châu vào trong lồng ngực
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ngươi cám ơn ta làm gì
Ta có nói sẽ cho ngươi mượn đâu
Vương Khả trợn mắt
"Ách
Phương Sân trợn mắt
Ngươi không cho mượn sao
"Vương Khả, chính đạo tiên môn Thập Vạn Đại Sơn đồng khí liên chi, lúc này, ngươi còn giấu pháp bảo của mình
Mạc Tam Sơn lập tức trách mắng
"Đồ của ta, liên quan gì đến ngươi
Vương Khả trợn mắt
"Ngươi
Vẻ mặt Mạc Tam Sơn cứng đờ
"Ta cho mượn Định Hải Châu, vạn nhất bọn họ không trả thì sao
Hoặc là bọn họ sơ sẩy, bị người cướp mất thì sao, ta đi tìm ai
Đây là Định Hải Châu, ít nhất trị giá 60 triệu cân linh thạch, nói mượn là mượn à
Vương Khả trợn mắt nói
"Vương Khả thí chủ, giờ phút này Độ Huyết Tự rất cần trọng bảo để trấn áp ma đầu, nếu không Long Huyết vừa ra, chắc chắn sinh linh đồ thán
Phương Sân hít sâu nói
"Ngươi là mượn hay cướp
Vương Khả tò mò hỏi
Nhất thời Phương Sân không hiểu, nhưng vẫn vô cùng rõ ràng nói: "Mượn
Đương nhiên là mượn rồi
"Mượn thì dễ rồi, ngươi thế chấp cái gì cho ta
À, theo quy củ công ty Thần Vương, ngươi thế chấp cho ta một vật có giá trị gấp đôi là được
Vương Khả trịnh trọng nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Phương Sân: "…"
Ta mắc bệnh thần kinh à
Nếu có đồ vật giá trị gấp đôi, ta ra khỏi Thập Vạn Đại Sơn mua một Tuyệt Thế Trọng Bảo về dùng không phải hơn sao
Cần gì phải nhìn sắc mặt ngươi
"Ngươi không có đồ thế chấp, đây không phải đùa bỡn lưu manh sao
Vương Khả trợn mắt
"Thập Vạn Đại Sơn, đồng khí liên chi, chúng ta đều là chính đạo …
Phương Sân cau mày nói
"Đừng đừng, đừng nói chuyện tình cảm với ta, ta cho sư huynh ta mượn Định Hải Châu, ta không nói hai lời liền cho mượn, bởi vì chúng ta là huynh đệ, ngươi thì có quan hệ gì với ta
Ở Thần Long đảo, ngươi muốn giết ta
Lần trước ở cao ốc Thần Vương, ngươi cũng muốn giết ta, nếu không phải sư huynh ta giúp ta giữ thể diện, ngươi đã động thủ rồi, còn có hôm nay nữa
Ngươi muốn mượn bảo thì cứ mượn bảo theo quy củ đi, mang bái thiếp tới, quang minh chính đại đến đây đi
Nhưng ngươi lại bọc áo bào đen, lén lút đến đây, chẳng phải rõ ràng là muốn làm chuyện xấu sao
Còn trốn trong hàng ngũ đệ tử các đại tiên môn, ngươi muốn làm chuyện xấu, để mọi người chịu oan thay ngươi à
Vương Khả trợn mắt nói
"~~~ cái gì
Các đệ tử tiên môn xung quanh lập tức nhíu mày né tránh Phương Sân
Nghe Vương Khả nói, quả nhiên Phương Sân này dụng tâm hiểm ác thật
"Đồng khí liên chi Thập Vạn Đại Sơn là không sai, nhưng lúc trước Thiên Lang Tông gặp nạn, các ngươi chỉ phái một đám tiểu đệ tử đến giúp đỡ
Ngươi, một trụ trì lại lén lút chạy tới Thần Long đảo đào bảo tàng của ta, cũng không thấy ngươi nói đến giúp đỡ
Thiên Lang Tông ta đã tận tình rồi, mời người mạnh nhất giờ phút này là Mạc Tam Sơn tiến đến, ngươi còn muốn chúng ta thế nào nữa
Bắt chẹt đạo đức là vô dụng, người làm, trời nhìn
Ngươi bỏ ra bao nhiêu thì mới có thể nhận được bấy nhiêu hồi báo a
Ngươi làm chính đạo thì chúng ta không phải chính đạo sao
Ta, Vương Khả không dám nói quá vĩ đại, nhưng ta có thể vỗ ngực nói rằng, dưới nỗ lực của ta, số lượng đệ tử chính đạo có được tự do, khẳng định nhiều hơn số người ngươi cứu
Vương Khả trợn mắt nói
"Không sai, Vương huynh đệ mới là chính đạo mẫu mực
Độ Huyết Tự các ngươi chỉ biết bắt chẹt đạo đức sao
Chẳng có công lao gì cho chính đạo, suốt ngày lại muốn chiếm tiện nghi của Vương huynh đệ, sáu viên Định Hải Châu của Vương huynh đệ có giá bao nhiêu, ngươi một câu là muốn lừa đi rồi
Phi
"Các ngươi có biết Vương huynh đệ phải vất vả thế nào mới có được sáu viên Định Hải Châu này không, chỉ biết không biết xấu hổ lừa người
"Đường đường là Nguyên Thần cảnh, có chút vết thương da thịt mà vừa rồi đã kêu rên như vậy, không biết xấu hổ
..
..
Dưới một loạt những lời quở trách xung quanh, vẻ mặt Phương Sân co rúm, ta chỉ đến mượn bảo thôi mà, còn trúng một kiếm, cần phải có nhiều người như vậy tru ta sao
Sáu viên Định Hải Châu này, vốn dĩ là của ta, vốn dĩ là của ta!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.