Bất Diệt Thần Vương

Chương 894: Cung sơn hải




Chương 894: Cung Sơn Hải
Luân Hồi Thần Đô, Phủ Công Chúa
Vương Khả bưng chén rượu, nhìn hai người thần tiên quyến lữ này đang làm trò ngứa mắt, tung thức ăn cho cẩu, mẹ nó, mắt ta sắp bị các ngươi làm mù rồi
Hai người này có bệnh à, trước kia không phải rất bình thường sao
Sắc Dục Thiên sát lục ngập trời, lạnh lùng vô tình, Giới Sắc thì Đại Uy Thiên Long, người xuất gia chính khí ngời ngời
Hiện tại, hiện tại là sao
Về phần Cung Vi, coi như bình thường đi, trước kia đã thích sờ soạng cơ ngực đàn ông rồi, có lẽ là bản chất khó dời
"Vương Khả, sao ngươi không ăn gì thế, đây là đặc sản của Luân Hồi Hoàng Triều, ta dặn người chuẩn bị riêng cho ngươi đấy
Cung Vi nói
"Vi Vi bé bỏng, nàng chu đáo quá
Không hổ là hiền nội trợ của ta
"Sắc lang, chàng thật hư
Mặt Vương Khả đen lại, còn bảo ta ăn
Hai người uy thức ăn cho cẩu ngập mặt, ta no đến tận cổ rồi, mẹ nó, ta sắp nôn đến nơi
Hai người có thể chú ý chút được không, muốn khoe khoang tình yêu thì cũng đừng chọc người khác chứ, về phòng rồi muốn làm gì thì làm, con mẹ nó
"Lần trước từ biệt, cũng lâu rồi, sao ngươi lại thành công chúa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Long Bà đâu
Vương Khả tò mò hỏi
"Long Bà
Tiểu di của ta ấy à
Chả phải vẫn ở đó sao
Lần trước mang ta và Long Thái Âm đến Luân Hồi Thần Đô, chẳng bao lâu sau đã về Thập Vạn Đại Sơn rồi
Cung Vi nói
"Tìm Bất Giới hòa thượng rồi à
Vương Khả thần sắc cổ quái hỏi
"Nàng nói tiếp tục về Thập Vạn Đại Sơn, tiếp tục giám sát Thập Vạn Đại Sơn, chẳng phải quá rõ ràng rồi sao
Cung Vi nhấp một ngụm rượu nói
Vương Khả liếc Sắc Dục Thiên một cái, Sắc Dục Thiên cùng Bất Giới hòa thượng, đúng là trên không ngay dưới loạn, tu cái gì Phật chứ
Ngày nào không biết nghĩ gì
"Ngươi nhìn ta làm gì
Ta không giống Bất Giới, ta không xuất gia
Sắc Dục Thiên trừng mắt nhìn Vương Khả
"Hoàn tục
Vương Khả ngẩn người
"Nửa hoàn tục
Sắc Dục Thiên nói
"Hoàn tục thì hoàn tục, nửa hoàn tục là cái quỷ gì
Vương Khả trừng mắt mờ mịt hỏi
"Nói với ngươi ngươi cũng không hiểu
Sắc Dục Thiên lại không chịu nói
Vương Khả: "..
"Lần trước ta về, mới biết cha ta lại là Luân Hồi Nhân Hoàng, Cung Sơn Hải, đích thân dùng pháp bảo cứu ta về, rồi nhận ta làm con gái, thế là ta thành công chúa
Cung Vi giải thích
"Vậy thánh tử Long Thái Âm đâu
Vương Khả hiếu kỳ hỏi
"Không biết, hắn tự chạy đi đâu rồi, mà ta quản hắn làm gì
Hắn là con trai của Long Hoàng
Chẳng liên quan gì đến ta
Cung Vi lắc đầu
"À, tốt thôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mấy năm nay của các ngươi, ừm, các ngươi sống cũng không tệ đấy chứ
Vương Khả thần sắc cổ quái nói
"Ngươi tìm chúng ta có việc gì sao
Cung Vi hiếu kỳ hỏi
"Có chút chuyện, ta có một học sinh, hình như bị hòa thượng của Luân Hồi Hoàng Triều bắt, dùng Thập Bát La Hán đại trận
Vương Khả kể lại sự tình của Tây Môn Tĩnh
"Thập Bát La Hán đại trận
Cần mười tám Võ Thần cảnh cường giả à, sao có thể
La Hán điện không thể có nhiều Võ Thần cảnh như vậy được, trừ phi mấy tướng quân Võ Thần cảnh của Luân Hồi Hoàng Triều cùng nhau ra tay
Cung Vi cau mày nói
"Cho nên muốn nhờ ngươi giúp ta tìm hiểu một chút
Vương Khả nói
"Chuyện nhỏ thôi, giao cho ta, ta lập tức tìm hiểu rõ ràng cho ngươi
Cung Vi vỗ ngực nói
"Hả
Lập tức có thể tra rõ được
Chắc chắn vậy à
Vương Khả ngẩn người
"Ta đi hỏi cha ta một chút, có thể điều động Thập Bát La Hán đại trận, nhất định sẽ kinh động đến cha ta, ta đi là biết ngay, đợi ta một lát
Cung Vi nói
"À, được
Vương Khả cổ quái nói
Ngươi đi hỏi Luân Hồi Nhân Hoàng
Luân Hồi Nhân Hoàng có nói thật không
"Sắc lang, chúng ta lại phải chia tay rồi
Cung Vi vẻ mặt không muốn
"Vi Vi bé bỏng, giờ phút chia ly này chỉ vì lần sau tương phùng, ta chờ nàng
Sắc Dục Thiên ôn nhu nói
"Thiếp không nỡ chàng
Cung Vi cảm xúc dâng trào, muốn ôm Sắc Dục Thiên
"Ta cũng không nỡ nàng
Sắc Dục Thiên cũng cảm xúc kích động
Cách đó không xa, Vương Khả toàn thân giật mình, nổi da gà đầy đất
"Tôi nói này, đây gọi là chia tay á
Có một lát thôi mà, một chút xíu thời gian thôi, hai người có cần phải làm quá vậy không
Ta còn ở đây, có thể để ý cảm xúc của người khác được không
Vương Khả trừng mắt buồn bực nói
Con mẹ nó, còn chưa kịp nói gì, hai người đã muốn ôm nhau
Hai người ăn xuân dược à
Đột nhiên, Sắc Dục Thiên, Cung Vi cùng nhau lạnh mặt nhìn về phía Vương Khả
"Ta và tướng công nói chuyện, liên quan gì đến ngươi
Cung Vi trừng mắt nhìn Vương Khả
"Đúng đó, bản thân không tìm được vợ, còn trách người khác, phì
Sắc Dục Thiên cũng trừng mắt nhìn Vương Khả
Vương Khả: "..
Mẹ nó, đây có phải là chuyện tìm được hay không tìm được vợ đâu
Là do hai người bị bệnh
"Chờ đấy
Cung Vi trừng mắt nhìn Vương Khả
Dậm chân bay lên trời, đi thẳng về phía hoàng cung
Vương Khả nhìn theo Cung Vi rời đi, rồi nhìn về phía Sắc Dục Thiên
"Sắc Dục Thiên, ta nhớ trước kia ngươi không phải người như vậy, có phải ngươi bị bắt cóc rồi không
Nếu bị bắt cóc thì nháy mắt mấy cái đi
Vương Khả nhìn Sắc Dục Thiên dò hỏi
"Ngươi bị bệnh à, ta và Cung Vi vốn là trời sinh một đôi, hai ta tình thâm nghĩa nặng, nói mấy lời tâm tình thì liên quan gì đến ngươi, cắt ngang chúng ta thì thôi đi, còn vu khống chúng ta
Chẳng lẽ ngươi ế quá lâu nên thần kinh không bình thường à
Sắc Dục Thiên trừng mắt nhìn Vương Khả
Vương Khả: "..
Mẹ nó, ai mới là người không bình thường
"Ta..
ta là lão bản của ngươi, ngươi hứa làm đội trưởng đội bảo an cho Thần Vương công ty của ta, lật lọng là sao, ngươi có chút trách nhiệm đi chứ
Vương Khả trợn mắt nói
"Gia đình quan trọng hơn, hay công việc quan trọng hơn
Đội trưởng đội bảo an
Ta chẳng phải đang giúp ngươi đó sao
Vì làm bảo an mà ta không lo cho gia đình ta được à
Ta và Cung Vi vất vả lắm mới giải trừ hiểu lầm, gặp lại tiếp nối tiền duyên, ngươi nhẫn tâm cắt ngang sao
Ngươi hay ghen ghét người khác hả
Cái này ngươi cũng muốn quản
Sắc Dục Thiên trừng mắt nhìn Vương Khả
Vương Khả: "..
Phải, hai người các ngươi bị bệnh, ta không chấp nhặt với các ngươi
"~~~ mà này, ngươi vừa nói gì, học sinh của ngươi tên Tây Môn Tĩnh kia, là Võ Thần cảnh
Sắc Dục Thiên bỗng nhiên hiếu kỳ hỏi
"Đúng vậy, chịu thôi, đội trưởng bảo an của ngươi vô dụng quá, ta chỉ có thể tìm cách khác, hơn nữa tu vi của ngươi cũng chẳng có gì đặc biệt
Vương Khả nói
"Ai nói tu vi của ta không ra gì
Ở Thập Vạn Đại Sơn ta chỉ mới là Nguyên Thần cảnh thôi, giờ ta và Cung Vi song tu, đều đã là Võ Thần cảnh rồi
Đánh ngươi thì thừa sức
Sắc Dục Thiên khinh thường nói
"Hai người cũng là Võ Thần cảnh
Vương Khả trợn mắt
"Đương nhiên rồi, ta và Vi Vi bé bỏng song kiếm hợp bích, uy lực càng lớn
Sắc Dục Thiên tự tin nói
"Vậy thì tốt quá, hai người khi nào đại hôn, ta sẽ tặng một món quà lớn
Vương Khả trịnh trọng nói
Sắc mặt Sắc Dục Thiên trở nên khó coi
"Sao thế
Vương Khả hiếu kỳ hỏi
"Ai, muốn đại hôn đâu có dễ, Cung Sơn Hải gây khó dễ đó
Sắc Dục Thiên sắc mặt khó coi nói
"Cha vợ ngươi phản đối hai người
Vương Khả lập tức sáng mắt
Đây, đây có tính là đồng bệnh tương liên không
Cha vợ của ta cũng chẳng phải thứ gì tốt
"Ta dù sao cũng là ma, Cung Sơn Hải tuy sủng ái Cung Vi, cái gì cũng đáp ứng nàng, ra sức bảo vệ nàng, nhưng lại ghét bỏ ta là ma
Sắc Dục Thiên sắc mặt khó coi nói
"Vậy sao ngươi lại ở đây
Vương Khả hiếu kỳ hỏi
"Cũng vì Cung Sơn Hải quá sủng ái Cung Vi, nên mới mở một mắt nhắm một mắt, làm như không thấy ta, nhưng nếu ta muốn cưới Cung Vi một cách đàng hoàng thì hắn chắc chắn không cho phép
Sắc Dục Thiên cau mày nói
"À, Cung Sơn Hải không cho các ngươi đại hôn, sợ thân phận ngươi làm bại hoại thanh danh của hắn, nhưng lại lén lút cho phép hai người chung sống
Chậc chậc, cha vợ ngươi khai sáng hơn cha vợ ta nhiều
Vương Khả cảm thán nói
Cha vợ ngươi còn cho phép hai ngươi ở chung
Còn ta thì sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cha vợ ta phòng ta như phòng trộm
Sờ tay một chút cũng đã là giới hạn
Đúng là so cha vợ, tức c·hết người
"~~~ nhưng cũng không sao, ta sẽ cho Cung Vi một hôn lễ long trọng, đến lúc đó ai cũng không phản đối được, Cung Sơn Hải cũng không được
Sắc Dục Thiên siết chặt nắm đấm, trong mắt lộ ra sát khí dữ tợn
"Ngươi muốn tiêu diệt cha vợ ngươi
Vương Khả trừng mắt kinh ngạc hỏi
Ánh mắt ngươi lộ sát khí ghê quá đó
"Ngươi nói gì vậy
Hắn là cha của Cung Vi, sao ta có thể làm chuyện khiến Cung Vi đau lòng
Ngươi bị bệnh à
Sắc Dục Thiên lập tức trừng mắt nhìn Vương Khả
"Vậy vừa rồi ngươi lộ sát khí dữ tợn là có ý gì
Vương Khả trợn mắt hỏi
"Ta nói về bản thân ta đó thôi, ta chỉ cần cùng Cung Vi song tu, thực lực ngày càng mạnh mẽ hơn, đợi khi ta mạnh hơn Cung Sơn Hải, ai còn có thể cản ta
Còn không phải ta nói gì là nấy sao
Sắc Dục Thiên tự tin nói
"Nói thì nói vậy, nhưng Cung Vi cho phép ngươi đánh cha nàng sao
Vương Khả thần sắc cổ quái hỏi
"Chắc chắn rồi, Cung Vi nói, nếu ai dám ngăn cản đám cưới của chúng ta, nàng sẽ cùng ta đi đánh
Ngay cả cha nàng cũng đánh
Sắc Dục Thiên tự tin nói
Vương Khả trừng mắt nhìn Sắc Dục Thiên, đúng là oan nghiệt, cô con gái được chiều hư, cùng con rể đi đánh cha mình, cái này mẹ nó, sao giờ ta bắt đầu đồng tình với Cung Sơn Hải thế này
Đúng lúc hai người đang nói chuyện thì..
"Ầm
Một luồng khí tức cường đại từ trên trời giáng xuống
Lại là Cung Vi lần thứ hai trở về
Lần này trở về còn mang theo một người mặc long bào, chính là Luân Hồi Nhân Hoàng mà Vương Khả đã gặp ở Thiện Thần Đô
Phía sau Luân Hồi Nhân Hoàng còn có hai thị vệ đi theo
"Vương Khả, ta gọi cha ta đến rồi, ngươi có gì cứ hỏi đi
Cung Vi vừa đáp xuống đã cười nói
Còn Sắc Dục Thiên, người vừa nãy còn hô hào muốn đánh cha vợ, bỗng nhiên biến sắc, đứng dậy
"Bá, bá phụ
Sắc Dục Thiên lập tức ngữ khí cung kính nói
Luân Hồi Nhân Hoàng Cung Sơn Hải liếc nhìn Sắc Dục Thiên, hừ lạnh một tiếng như có chút không vui: "Hừ
Sắc mặt Sắc Dục Thiên trở nên lúng túng, đứng sang một bên không dám nói lời nào
Vương Khả trừng mắt nhìn Sắc Dục Thiên, hóa ra tất cả những lời vừa rồi ngươi đều là khoác lác à, nhìn bộ dạng sợ sệt này của ngươi, còn đòi đánh cha vợ
Ngươi đùa ta à
"Cha, đây là Vương Khả mà con nói, người một nhà
Đến nhờ chúng ta giúp một tay, nếu có thể giúp được thì giúp cho người ta một lần đi
Cung Vi lập tức mở miệng nói
Lúc này Luân Hồi Nhân Hoàng mới nhìn về phía Vương Khả
Vương Khả cũng lập tức đứng dậy, trịnh trọng thi lễ: "Thiên Lang Tông Tông Chủ, Đại Thiện Hoàng Triều Lễ Bộ Thượng Thư, bái kiến Luân Hồi Nhân Hoàng
"Vương Khả
À, bản lĩnh không nhỏ
Đúng là anh hùng xuất thiếu niên
Cung Sơn Hải nhìn Vương Khả, trong mắt lóe lên một tia tán thưởng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.