Bất Hủ Đế Hoàng

Chương 255: Một Đám Nữ Tử




Chương 255: Một Đám Nữ Tử

=== oOo ===


- Mấy vị khách quan, xin hỏi là nghỉ trọ hay là ở trọ
Hầu bàn nhanh nhẹn chạy ra, sững sờ một chút, sau đó dò hỏi
- Mang lên mấy cái bánh bao
- Vâng, mấy vị khách quan còn cần thêm gì không
Tiểu điếm còn có mấy món ăn sáng ngon miệng, tuy rằng không sánh kịp với ngự trù trong cung, nhưng ăn uống cũng vô cùng thư sướng
Tiểu nhị nhiệt tình giới thiệu
- Tiến vào cửa hàng các ngươi nhất định phải gọi món ăn sao
Một vị nữ tử nhỏ giọng hỏi lại
- Điều này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hầu bàn bối rối
Nhất định phải gọi món ăn sao
Câu này hỏi ra khiến người ta thật lúng túng, chẳng lẽ nhóm người các ngươi vào nhà hàng cũng chỉ ăn mấy cái bánh bao sao
Không dự định gọi thức ăn khác
- Tiểu nhị ca, chúng ta ăn thức ăn chay, chỉ cần mấy cái bánh bao là tốt rồi
Một nữ tử mang theo lụa trắng giải thích
Được rồi, còn tưởng rằng là một đám tiên nữ hạ phàm, sẽ gọi một bàn cơm nước mỹ vị
Vừa nãy trong lòng hầu bàn còn đang bồn chồn lo lắng, sợ đám nữ tử này sẽ ghét bỏ cơm nước trong cửa hàng ăn không ngon miệng, làm danh dự cửa hàng bại hoại, để hắn phải băn khoăn
Không nghĩ tới, hắn đã suy nghĩ nhiều rồi
Mấy người nữ tử này, các nàng chỉ ăn bánh màn thầu
Thực sự là không thể nhìn mặt mà bắt hình dong
Hoặc là rất nghèo, hoặc là thật sự chỉ ăn bánh màn thầu thôi
Có điều, nhìn quần áo những người này mặc trên người, đều là tơ lụa thượng hạng, trắng nõn như tuyết, đi ở trong trời tuyết thì đúng là khó có thể phân biệt, vừa nhìn là biết không phải người bình thường có thể ăn mặc lên, làm sao có khả năng là một đám người không có tiền ăn cơm
Thực sự là một đám người kỳ quái
Hầu bàn lầu bầu trong bụng, nhất thời không còn bao nhiêu hứng thú
Nhưng bất chợt thấy ngoài quán xuất hiện một đám người vây quanh, trong lòng chấn động
Những người này đến đây đều là vì những cô nương này
Trong lòng hầu bàn sáng như gương, nhất thời trở nên nhiệt tình, lấy từ trong lồng hấp ra mười mấy cái bánh bao cho đám nữ tử này, bưng lên đặt ở chính giữa bàn, sau đó bắt đầu ở cửa hét to, bắt chuyện mời chào đám người ngoài cửa vào bên trong
Trong số những người kia, thật sự cũng có một ít người sẵn sàng ngồi xuống ăn chỉ vì muốn theo dõi mấy vị nữ tử này ở khoảng cách gần, trong đó có mấy vị công tử nhà giàu chỉ vì muốn gây chú ý mà gọi ra một bàn rất nhiều món ăn, chuẩn bị đến thời điểm sẽ tìm cớ đến gần làm quen
Nhưng mà, lập tức những người này liền há hốc mồm
Đám nữ tử này cũng không có ở lại bao lâu, sau khi mỗi người ăn hai cái bánh bao liền trả tiền, sau đó nhấc theo kiếm đạp tuyết mà đi
Những người kia còn chưa trả tiền rau xào, cũng đuổi theo ra ngoài khách sạn
Trong chốc lát, trong cửa hàng lại là một mảnh trống vắng
Hầu bàn thở dài một hơi, thật muốn tự cho chính mình hai cái bạt tai
Vừa nãy làm sao không chủ động đưa vài món ăn cho mấy cô nương đó, bánh màn thầu không kiếm tiền, nhưng mà bánh màn thầu hấp dẫn khách mời kiếm tiền đó
Đương nhiên, những chuyện này đối với đám nữ tử kia là chuyện nhìn quá quen nên không thèm để ý
Trên quãng đường xa xôi cùng nhau đi tới đây, các nàng không biết đã trải qua bao nhiêu lần, trong đó không thiếu người có ý đồ quấy rầy và cướp đoạt trắng trợn
Điều này cũng là nguyên nhân các nàng căm ghét thành trì, rất nhiều lúc tình nguyện đi đường tránh khỏi thành trì, cũng chỉ vì không muốn trêu chọc những con ruồi kia
Đối với việc ăn bánh màn thầu, đó là quy củ dưỡng thành từ nhỏ, bình thường cũng chỉ ăn một ít thức ăn chay, ăn rất ít thịt, trên núi quanh năm băng tuyết, chủng loại đồ ăn vốn đã ít, vì thế mọi người cũng không hề kén chọn
Lại nói lần này vào kinh thành, cũng là vì không thể không tiến vào
Bởi vì, đây là nơi các nàng cần đến
Đương nhiên, cảm giác mà tòa thành này cho các nàng cũng không giống nhau, một đường đi tới đúng là có sự khác biệt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nói tóm lại, tòa thành này tuy rằng khá nhỏ, đường phố cũng không lớn như những thủ đô khác, thế nhưng có thể nhộn nhịp rộn ràng dưới ngày tuyết rơi đã đủ cho thấy sức sống mạnh mẽ của nó
Buổi tối càng làm cho các nàng cảm nhận được luật pháp và trị an trong thành
Từ lúc vào thành đến hiện tại, người vây xem không ít, thế nhưng những con ruồi đáng ghét cũng thật là chưa thấy qua
- Nhị Sư tỷ, phía cuối con đường này chính là Hoàng cung chứ
Chúng ta trực tiếp đi vào sao
Một cô gái hỏi
- Không cần, chúng ta mới đến, không thể tùy tiện ra vào Hoàng cung
Nhị Sư tỷ trách cứ, sau đó nhỏ giọng nói:

- Ngươi không phát hiện sao, không lâu từ sau khi chúng ta vào thành, vẫn luôn có người nhìn chằm chằm, bên hông những người kia còn có một dấu hiệu có khắc đồ án, hẳn là người của triều đình Thương Quốc
- Ừm, ta cũng phát hiện
Nhìn dáng vẻ thì những người kia đều biết võ công, giờ nếu chúng ta triển khai khinh công xông vào Hoàng cung, sợ là sẽ bị vây bắt
Bên cạnh, một cô gái khác lên tiếng
Nhị Sư tỷ nhìn về phương hướng Hoàng cung, suy nghĩ một chút rồi nói:

- Chúng ta vẫn nên đến chỗ quan phủ nhờ dẫn tiến vào thôi
- Ah, quan phủ, được sao
- Đúng vậy
Dọc theo đường đi vẫn luôn tránh không đụng chạm tới đám quan chức, vạn nhất lại có người nổi lên ác ý, tỷ muội chúng ta lại phải đánh nhau với người ta
- Lúc xuống núi sư phụ đã giao phó, bảo chúng ta không cần lộ ra thân phận, không thể quá lôi kéo sự chú ý của người ta
Nghe vậy, Nhị Sư tỷ trù trừ một chút
Mấy người sư muội nói rất có lý, chuyện này đúng là không thể quá lộ ra ngoài
Nhưng mà, không thể đi đường quan phủ, xông vào lại không được, thế thì mọi người làm sao mới có thể đi vào Hoàng cung
- Ah, bằng không ta đi thử một chút, các ngươi ở chỗ này chờ
Nhị Sư tỷ chần chờ, sau đó đưa ra kiến nghị
- Sư tỷ có nắm chắc không
- Chung quy là một đám người bình thường, nếu như những quan chức kia nổi lên ác ý, ta sẽ mạnh mẽ xông ra hội hợp cùng các ngươi là được rồi
Lại nói, ta thấy trong thành này dân phong hiền lành, cũng ít người trong lòng mang ác ý, nói vậy thì những quan phủ của Hoàng Thành, tám chín phần mười không phải hổ lang gì cả
Chúng nữ gật đầu, xem như tán thành quan điểm này
Lập tức, một đám nữ tử chia làm hai nhóm, ở dưới con mắt mọi người, Nhị Sư tỷ đi vào nha phủ
Nhưng mà rất nhanh, nàng lại nhấc theo kiếm đi ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Nhị Sư tỷ, thế nào rồi
Chúng ta có thể tiến vào Hoàng cung sao
Một cô gái cất giọng hỏi
Nhị Sư tỷ lắc đầu một cái, nói:

- Quan phủ nói không tiếp nhận xử lý chuyện như vậy, bảo chúng ta đi Bộ Ngoại giao
Bộ Ngoại giao
Đó là vật gì
Chúng nữ không hiểu, lại hỏi thăm một người ven đường một lúc, cuối cùng biết được hóa ra đó là một cơ quan chuyên môn tiếp đón sứ đoàn nước ngoài, nếu muốn tiến cung thì nhất định phải trải qua Bộ Ngoại giao thẩm tra và dẫn tiến
Hơn nữa, còn không chỉ cần bên phía Bộ Ngoại giao đồng ý là được, thái độ trong cung cũng hết sức quan trọng
Tiến vào Hoàng cung lại khó khăn như thế sao
Một đám nữ tử có chút không biết phải làm sao
Lần này hạ sơn đi ngàn dặm, các nàng còn chưa bao giờ tiếp xúc với thế giới dưới núi, dọc đường có thể nói đã va vấp rất nhiều, một bên vượt qua khó khăn một bên học tập tích lũy
May mà còn có Nhị Sư tỷ với kinh nghiệm sinh hoạt dưới núi chăm sóc, nếu không, e sợ mới vừa hạ sơn không lâu liền bị hắc điếm nào đó hãm hại rồi
Rất nhanh, các nàng trằn trọc đi tới nơi làm việc của Bộ Ngoại giao ở ngoài cung
Nhưng mà, quan lại bên trong Bộ Ngoại giao, cũng một mực nói từ chối lời thỉnh cầu của các nàng
Một, không có công văn ngoại giao từ nước ngoài
Hai, không có chỉ lệnh từ trong cung, đã muốn tiến cung
Nếu như người người đều giống như các ngươi vậy, há không phải người nào cũng đều có thể đi vào Hoàng cung sao
Chưa kể là một đám nử tử che mặt, mang mũ chùm đầu, không bị hoài nghi là thích khách đã là may mắn rồi
Gần tới lúc hoàng hôn, một đám nữ tử hồn bay phách lạc đứng trong tuyết
Bảy tháng lặn lội đường xa, một đường ăn gió nằm sương, vượt núi băng đèo, thật vất vả mới đến được chỗ cần đến, lại bị chặn ở bên ngoài Hoàng cung, đây là chuyện chua xót cỡ nào
- Nhị Sư tỷ, nếu không chúng ta lại van cầu bọn họ đi
Trước đây lúc ở trên núi, mỗi lần sư phụ không cho chúng ta đi chơi, đều là sư tỷ và Đại Sư tỷ thỉnh cầu, mỗi lần sư phụ đều mềm lòng đồng ý

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.