Chương 55: Hoàng Hôn Tuyệt Vọng
=== oOo ===Sau khi Trịnh Hàn ra lệnh một tiếng, bên trong quân Trịnh đồng loạt vang lên tiếng kèn lệnh và trống trận, hàng ngũ bắt đầu biến hóa thành tám cái phương trận lớn, đồng loạt vác thang mây đi về phía Thân Thành
Thấy vậy, quân thần Thân Quốc đều đi xuống tường thành, vào trong thành chủ trì đại cục
Việc điều binh phòng ngự tất cả đều giao cho Đại tướng quân Cảnh Quý
Trên tường thành, Đại tướng quân Cảnh Quý giơ tay quát lên:
- Đội cung tiễn… Chuẩn bị
Bên ngoài quân Trịnh đã dần đuổi tới gần tường thành, đến lúc còn cách mũi tên một khoảng thì dưới sự thúc giục của các tướng lĩnh, đám binh lính đột nhiên tăng tốc lao về phía tường thành
Gần, gần, lại gần thêm một chút… Đại tướng quân Cảnh Quý ngưng trọng, tính toán khoảng cách
Muốn tận lực cho kẻ địch một đòn đau ở lần công kích thứ nhất, khiến cho tướng sĩ Trịnh Quân khiếp đảm
Bỗng nhiên lông mày của hắn nhăn lại, bởi vì hắn phát hiện trên tường thành này chỉ có mấy chục mũi tên bắn về phía Trịnh Quân bên ngoài thành
Hắn tức giận quay đầu nhìn sang bên cạnh, nhìn tới nhóm cung thủ đứng cách hắn không xa kia
Từng người từng người đều vô cùng căng thẳng, thậm chí cả người phát run, nhưng hắn còn chưa hạ lệnh bắn tên thì bọn họ đã bắn rồi
- ..
Cảnh Quý lên cơn giận dữ, nhưng cuối cùng hắn cố nén tức giận và phiền muộn lại, thuận thế hạ lệnh:
- Bắn tên
Kỳ thực đáy lòng hắn đã lạnh từ lâu
Bởi vì nếu bắn mũi tên từ khoảng cách này thì không thể gây ra thương tổn gì nhiều cho quân Trịnh bên ngoài thành, tổn thất không chỉ là không giết được địch mà còn hạ thấp sĩ khí bên mình
Đội quân bảo vệ thành đều đã sinh lòng sợ hãi, chờ đến khi địch công thành chẳng phải sẽ là một mảnh tán loạn sao
- Xông lên — —
Ngoài thành, tướng lĩnh Trịnh Quân cao giọng hò hét, giống như thủy triều càn quét đến dưới thành, sau đó dựng từng cái thang mây lên
- Đổ nước sôi
Cảnh Quý hét lớn một tiếng
Lúc này trên tường thành xuất rất hiện nhiều binh sĩ mặc giáp trụ, mang từng nồi nước sôi một lần lượt đổ về phía những binh sĩ của Trịnh quốc đang leo lên kia
- A
Bên dưới thành truyền đến tiếng kêu thảm thiết của binh sĩ Trịnh Quân
Bị nước sôi nóng dội lên trên người, sự đau đớn này tuyệt không phải người thường có thể tưởng tượng được
Nhưng đáng tiếc là dường như dùng nước sôi cũng chỉ có thể chống lại một làn sóng Trịnh Quân, quân đội bên dưới thành đang liên tục không ngừng dâng lên tường thành
- Đội thứ hai chuẩn bị, ném đá
Theo tiếng hô của Cảnh Quý, mỗi binh sĩ đều giơ lên một viên đá ném về phía thang mây
Mấy tên lính đang leo lên bắt đầu tìm cách tránh né, tốc độ cũng chậm đi nhiều
Thế nhưng tình huống như thế cũng không kéo dài bao lâu, binh sĩ Trịnh Quốc lại tiếp tục tràn lên tường thành
Điều tồi tệ hơn chính là, binh sĩ thủ thành đã bị dọa cho khiếp đảm
Cảnh Quý hít sâu một hơi, rút ra bội kiếm bên hông, lớn tiếng hô:
- Binh sĩ Thân Quốc
Không được phép lui bước
Nếu thành bị phá thì các ngươi cũng sẽ không sống nổi
Nghe những lời ấy, lá gan của quân thủ thành bắt đầu lớn dần lên, sĩ khí cũng bắt đầu dâng lên
Trong tay mỗi người cầm một thanh trường mâu, đẩy từng chiếc từng chiếc thang mây đang gác ở trên tường thành ra ngoài
- Phanh
Một cái thang mây bị quân thủ thành của Thân Quốc đẩy ngã ra ngoài thành, khiến cho quân sĩ của Trịnh Quân đang đứng ở trên thang lập tức ngã thật mạnh lên đất
Thấy vậy, quân phòng thủ của Thân Quốc rất vui mừng, sĩ khí cũng tăng lên được một chút
Điều đáng tiếc chính là tường thành cũng chỉ rộng như thế, theo thời gian trôi qua thì binh sĩ Trịnh Quân leo lên tường thành càng ngày càng nhiều, thể lực binh sĩ thủ thành của Thân Quốc đã sắp chống đỡ không nổi rồi
- Không cần hoảng
Cảnh Quý đứng ở phía xa, một bên chỉ huy quân đội, một bên cổ vũ sĩ khí, đồng thời ra lệnh cho đợt binh sĩ thứ hai ở phía sau ra trận
Thế nhưng vào lúc này, bên trong quân trận của Trịnh Quốc xuất hiện biến hóa
Một vạn bốn ngàn người còn lại đột nhiên người hô ngựa hí, bụi đất mù mịt, giống như nước lũ cuồn cuộn hướng về phía Thân Thành
Một đoạn sông hộ thành đã bị lăn cây lấp bằng, một chiếc xe công thành được một nhóm binh sĩ chậm rãi đẩy tới
Nhất thời đám binh sĩ Thân Quốc đang cố gắng hết sức chống đỡ đều sụp đổ
Trên tường thành chỉ có mấy ngàn binh sĩ đang thủ thành, thế nhưng quân công thành lại lên tới hai vạn
Thế này thì làm sao mà thủ
Các lão binh giàu kinh nghiệm đều hiểu rõ, một khi cửa lớn bị xe công thành phá hủy thì rất nhanh thành trì sẽ rơi vào tay giặc
Cũng đúng lúc này, binh sĩ công thành của Trịnh Quốc leo lên tường thành ngày càng nhiều, đã chiếm cứ được một đoạn của tường thành
- Một bước cũng không được lùi
Cảnh Quý hét lớn, đồng thời trong lòng cũng rất lo lắng
Quân địch mới chỉ công thành có nửa canh giờ, thế nhưng trên tường thành đã bị chiếm lĩnh một phần ba
Xe công thành đã đến bên cạnh sông hộ thành, chỉ chốc lát nữa thôi cửa thành nhất định sẽ bị phá tan
Cảnh Quý rốt cuộc không nhịn được nữa, giao quyền chỉ huy cho mấy Tam thiên nhân tướng
Sau đó tập trung hai ngàn sĩ tốt, suất quân mở cửa thành, dứt khoát nghênh chiến ở bên ngoài thành
Bên dưới thành, binh sĩ Trịnh Quốc đang xông về phía trước thấy vậy liền kinh ngạc, ngay cả binh sĩ Thân Quốc đang thủ thành cũng trợn mắt há mồm
Còn có thể thủ thành như vậy
Người sáng suốt liền có thể nhìn ra được đây là một nước cờ hiểm
Tất nhiên là nó có thể ngăn cản bớt tốc độ công thành của quân địch, thế nhưng cũng là cách nguy hiểm nhất
Không có tường thành làm chỗ dựa sẽ rất dễ bị quân địch diệt sạch ở ngoài thành
Hai ngàn binh sĩ bắt đầu hỗn chiến với Trịnh Quân ở dưới tường thành, mạnh mẽ chặn lại hơn vạn binh sĩ ở bên ngoài sông hộ thành
Động tác này chính là vì tranh thủ thời gian cho các tướng sĩ thủ thành kia
Tướng sĩ Trịnh Quốc sau khi leo lên tường thành sẽ trở nên tứ cố vô thân, cuối cùng bị tiêu diệt toàn bộ
Đáng tiếc là số lượng cách nhau quá xa, cho dù là Đại tướng quân dũng mãnh như Cảnh Quý cũng đã bắt đầu cảm thấy mệt mỏi, mà các tướng sĩ dưới trướng hắn lúc này cũng thở hồng hộc
Chỉ chốc lát sau, hai ngàn sĩ tốt đã bị tiêu diệt hơn một nửa
- Tướng quân, mau lui
Trong cửa thành truyền đến tiếng hô của một Tam thiên nhân tướng
Thì ra vị tướng quân này đã đoạt lại được một đoạn tường thành, tập hợp một đội cung tiễn thủ mấy trăm người, yểm hộ Cảnh Quý lùi vào trong thành
Nghe những lời ấy, Cảnh quý rất vui mừng, liền dẫn dắt đám tàn binh chỉ còn mấy trăm người lùi vào trong thành, một lần nữa chỉ huy các tướng sĩ phòng thủ thành trì
Xa xa, Trịnh Hàn cau mày nhìn cảnh này
Hắn làm sao cũng không nghĩ tới, Thân Quốc vẫn còn môt vị Tướng quân dũng mãnh quả quyết như vậy
Chỉ một chút nữa là thành trì đã bị đánh hạ, cuối cùng vẫn phải thất bại trong gang tấc
Phải tạm thời lui lại sao
Trịnh Hàn suy nghĩ một lát, sau đó liền ném cái ý nghĩ ngu xuẩn này ra sau đầu
Trước mắt, hai vạn binh sĩ của Trịnh Quốc cũng không thiệt hại quá lớn, sĩ khí vẫn còn đó
Nếu như thối lui vào lúc này thì muốn công thành lần nữa ít nhất cũng phải đợi đến ngày mai
Mà ngày mai, quân đội Thương Quốc có thể đã tới..
Hít sâu một hơi, Trịnh Hàn trầm giọng nói:
- Truyền lệnh xuống, toàn quân phát động tổng tiến công
Ngày hôm nay nếu như không công được toà thành trì này, sẽ chém đầu toàn bộ Tam thiên nhân tướng các ngươi
Nếu như đánh hạ thành trì, mỗi tướng quân sẽ được thưởng một ngàn lượng bạc, còn binh sĩ thì được phép ở trong thành đánh cướp ba ngày, tài vật đoạt được sẽ là của các ngươi
- Vâng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lính liên lạc lập tức cầm lệnh kỳ ra lệnh cho toàn quân
Quả nhiên sau khi nghe được đạo mệnh lệnh này, sĩ khí của binh sĩ đang công thành nhất thời tăng vọt, từng con mắt đều phát sáng, phảng phất tòa thành trì trước mắt không còn gì nguy hiểm nữa, mà là một bảo tàng chôn dấu vô số tiền bạc
- Tiến công
Ô ô —— ô ô ——
Sau khi hai tiếng tiếng kèn lệnh vang lên, Trịnh Quân lại một lần nữa phát động tiến công, xe công thành cũng đã đến dưới chân cửa thành, bắt đầu va chạm vào cửa thành từng chút từng chút một
Sau cửa thành, mười mấy binh sĩ Thân Quốc đang cắn răng gắt gao chống đỡ cửa thành
Răng rắc
Rốt cuộc cửa thành cũng không thể chịu được sức nặng, chỉ nghe thấy một tiếng vang giòn, cửa lớn đã vỡ tan
Trong khoảnh khắc đó, quân Trịnh tràn vào trong thành như thủy triều
- Giết
Một hồi giao phong chính diện được triển khai, có điều chỉ trong chốc lát Trịnh Quân với số người đông đảo đã chiếm thế thượng phong, binh sĩ coi giữ cửa thành bị giết đến liên tục bại lui
- Xong rồi
Cảnh Quý cười thảm
Thế trận của quân phòng thủ phe mình đã bắt đầu tan tác, đã là năm bè bảy mảng
Rất nhanh toàn bộ tường thành đã rơi vào tay giặc, đám binh sĩ Trịnh Quốc công thành bắt đầu bộc lộ ra bản tín của mình, từng người đều lộ ra vẻ tham lam
Từng đám quân sĩ xông vào nhà dân, không nói hai lời liền trực tiếp giết chết những người trẻ tuổi có năng lực phản kháng, ép hỏi tiền bạc, gặp phải nữ tử trẻ tuổi liền cười gằn đóng cửa lại
Những gia đình sau khi bị cướp, hoặc là toàn gia bị giết, hoặc là trong phòng bùng lên đại hỏa
Ngay cả tiểu hài tử cũng không thể may mắn thoát khỏi, chỉ cần hơi hơi phản kháng và gào khóc thì đều bị tàn nhẫn giết chết
Bất kể là người già trẻ nhỏ, nam nhân, nữ nhân, không một ai may mắn thoát khỏi
Đám quân sĩ này sau khi trải qua hoảng sợ khi chém giết công thành, liền đem bóng ma trong lòng phát tiết lên trên người dân chúng bằng những phương thức ghê tởm
Không tới nửa canh giờ, trong thành đã bị khói đặc cuồn cuộn bao vây, trên đường tràn đầy thi thể, thảm trạng này khiến cho người ta cảm thấy sởn cả tóc gáy
Tội ác ngập trời như vậy, dùng bốn chữ gian thiêu cướp giật cũng không đủ để hình dung
Hoàng cung Thân Quốc
Cấm vệ vẫn đang đi tuần, thế nhưng trên mặt của mỗi người đều hiện ra vẻ hoảng sợ
Tiếng chém giết và những tiếng thét thất thanh đã sớm truyền tới nơi này
Bên trong cung đình, thái giám và cung nữ ôm lấy nhau mà khóc, các quan viên cũng gấp đến độ như kiến bò trên lửa, vẻ tuyệt vọng trên mặt càng ngày càng đậm
Hoàng đế Thân Quốc Thân Tử Phu đang quỳ gối trong thái miếu, ngắm nhìn chân dung của các Hoàng đế các đời trước, trên mặt đầy nước mắt
- Báo
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một tên tướng quân máu me khắp người vọt vào trong thái miếu, bi phẫn bẩm báo:
- Bệ hạ
Cửa thành đã bị Trịnh Quân công phá, bây giờ Trịnh Quân đã tràn vào trong thành, gặp người là giết…
- Ừ
Trẫm đã biết
Thân Tử Phu bình tĩnh nói, từ dưới đất đứng lên, sau đó đi vào Chỉ Ngưng cung bên cạnh
Hoàng Hậu Trương thị, một đám phi tử và các hoàng tử công chúa, tất cả đều tụ tập ở chỗ này
Vừa thấy Thân Tử Phu đến, mọi người đều mừng rỡ, phảng phất tìm được người đáng tin cậy
Thân Tử Phu không nói gì, chỉ là lấy từ trong vạt áo ra một bọc nhỏ, đem bột phấn bên trong đổ vào trong bầu rượu trên bàn
Thấy vậy, một đám Phi tử và Hoàng tử Công chúa đều kinh hãi
Bên trong bầu rượu là món đồ gì, mọi người đều biết rõ
Rượu độc
- Bệ hạ, nô tì không muốn chết
Một phi tử khóc lớn
- Không, ta không uống
Một phi tử khác sợ hãi kêu to, không ngừng lùi về phía sau
- Phụ hoàng, con là hoàng nhi mà người thương yêu nhất đây
Các Hoàng tử đều vội vàng ôm lấy chân của Thân Tử Phu, không ngừng cầu xin
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Các Công chúa cũng là một mảnh thê lương, không ngừng khóc lóc van nài
Thân Tử Phu nhắm hai mắt lại, hai hàng trọc lệ liên tục rơi xuống
Hắn cũng không còn cách nào khác, cho dù là Hoàng Đế của một quốc gia thì có thể thế nào
Chờ đến khi Trịnh Quân giết vào hoàng cung, các Hoàng tử tuyệt đối sẽ không có đường sống, còn các Phi tử và Công chúa chắc chắn cũng không thể tránh được một phen bị làm nhục, trở thành thứ đồ chơi ti tiện cho bọn chúng
- Thôi...Tùy các ngươi vậy…
Thân Tử Phu thở dài một hơi, suy sụp ngồi ở trên ghế
Nghe vậy, chúng Phi tử và Hoàng tử Công chúa liền mừng rỡ, vội vàng quỳ xuống đất dập đầu tạ ân
Chỉ có Hoàng Hậu Trương thị và Công chúa Thân Y Nặc là còn bình tĩnh, yên lặng rót hai chén rượu độc, trên mặt còn mang theo nụ cười
- Bệ hạ… Thiếp và Y Nặc, đi trước một bước
Nói xong, Hoàng Hậu Trương thị và Thân Y Nặc nhìn nhau một chút, hai mẹ con đồng thời bưng chén rượu đưa về phía miệng
- Báo
Chợt nghe được một tiếng thét kinh hãi, một cấm vệ chạy tới ngã nhào lăn lộn vào trong cung:
- Viện quân
Viện quân
Bệ hạ
Bệ hạ
Viện quân tới rồi
Viện quân tới rồi
- Cái gì
Thân Tử Phu bỗng nhiên cả kinh
Động tác của Hoàng Hậu Trương thị và Thân Y Nặc cũng đồng thời dừng lại, chén rượu mới chỉ đến bên mép liền dừng
- Cái gì
Ngươi nói lại lần nữa, viện quân tới rồi là thế nào
Thân Tử Phu xông lên trước nâng tên cấm vệ kia dậy, lo lắng hỏi
- Bệ hạ, viện quân của Thương Quốc tới rồi
Cấm vệ kia cũng thở hồng hộc, sắp thở không ra hơi, thế nhưng trên khuôn mặt đều là một vẻ nhẹ nhõm
- Ha ha ha ha ha
Thân Tử Phu sau khi hết khiếp sợ, bỗng nhiên cười to:
- Trời không diệt Đại Thân ta
Hắn theo bản năng ôm chầm lấy thê tử và con gái
Mà lúc này, hai nữ nhân đều đã khóc không thành tiếng
..
Bên ngoài Thân Thành, Dương Mộc đang ngồi trên chiến xa
Khi nhìn thấy bên trong Thân Thành là một mảnh khói dày đặc, sắc mặt hắn đầy âm trầm:
- Toàn quân nghe lệnh
Bằng tất cả mọi giá phải hiệp sức giúp đỡ Thân Thành, tuyệt đối không được để cho Trịnh Quốc chiếm giữ.