[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chương 617: Tới
=== oOo ===
Chương 617: Tới
Tháng ba, mùa xuân về chim kêu hoa nở
Trong Ngự Hoa Viên Đại Thương, trăm hoa đua nở, gió thổi nhè nhẹ
Trong đình truyền đến một tràng cười to
Hóa ra, Hoàng đế Dương Mộc và Khổng Thượng Hiền đang đánh cờ
- Khụ khụ..
Hạ một viên Cờ đen xuống, Khổng Thượng Hiền ho khan vài tiếng, dùng khăn tay che miệng lại
- Ái khanh, cần phải bảo trọng thân thể đó
Dương Mộc thổn thức, đã qua hai mươi năm rồi, vị Thừa Tướng luôn có tinh lực dư thừa ngày xưa, giờ cũng đã xuất hiện dáng vẻ của người già
Do hằng năm làm việc vất vả quá độ, khiến cho thân thể của hắn càng tệ hơn so với bạn bè cùng lứa
- Làm phiền Bệ hạ quan tâm rồi, chỉ là một chút tật xấu cũ của cựu thần mà thôi, không có gì đáng ngại
Khổng Thượng Hiền cười khoát tay, sau đó tiếp tục nhìn về phía bàn cờ
Dương Mộc gật đầu, rồi sau đó nói:
- Thẩm An, ngươi đi phân phó Thái Y Viện mang vài cây linh dược thu được từ Vương Cung Đại Khánh, đưa qua phủ Thừa Tướng, lại phân phó Thái y CÓ y thuật tốt trị liệu cho Thừa Tướng
Khổng Thượng Hiền vội vàng tạ ơn, quân thần lễ qua lễ lại một phen, lại tiếp tục hàn huyên
- Bệ hạ, lần tấn công Vương Triều Đại Thống này, lãnh thổ Đại Thương ta vẫn chưa điều động lương thảo, chỉ sợ không đủ chống đỡ cho
tiền tuyến
- Không, vậy là đủ rồi
Dương Mộc lắc đầu nói:
- Đại Thương ta đã lấy được hai Vương triều Đại Hoành và Đại Khánh, mặc dù thời gian thống trị ngắn ngủi, nhưng đã không còn gì quá đáng ngại, việc đơn giản như phân phối lương thảo vẫn làm được
- Sợ là lòng dân không yên
Khổng Thượng Hiền thở dài
Dương Mộc hạ một viên cờ xuống, thản nhiên nói:
- Ái khanh, đã đến lúc này, kế sách hóa dân của triều đình phải thay đổi một chút
- Hả
Cựu thần ngu dốt, xin Bệ hạ chỉ giáo
- Bao nhiêu năm qua, triều đình vẫn luôn cố thủ nhân trì hóa dân, nhưng thế giới hiện nay đã khác, Vương Triều Đại Thương ta thế lớn, không thể địch nổi, ta đã ban bố chế độ quân điền, người trung thành với Vương Triều Đại Khánh cũng nên quy thuận, phân phối một ít lương thảo cũng sẽ không bị chỉ trích nặng nề
- Sau khi có chế độ quân điền, đúng là sản lượng lương thực khắp nơi đều tăng lên, đây là sự thật không thể chối cãi
Khổng Thượng Hiền đồng ý, trong lòng cũng hiểu ra một ít:
- Ý Bệ hạ là, sách lược của Đại Thương ta cần phải xem trọng cả thưởng và phạt
- Tương tự vậy
Dương Mộc tiếp tục nói:
- Có câu nói muốn kiếm về tay, thì phải cho đi trước
Vương Triều Đại Thương ta đã cho đủ nhiều rồi, dân chúng bình thường cũng nên báo đáp cảm ơn thôi
Dân gian có câu tục ngữ, một thằng gạo dưỡng ân nhân, một đấu gạo dưỡng cừu nhân, nếu ta cứ buông thả, thì càng dễ nảy sinh loạn thần tặc tử
- Bệ hạ anh minh
Ngày mai, cựu thần lập tức bàn bạc với Tằng đại nhân về việc điều chỉnh sách lược chung của triều đình
- Quan trọng nhất là phải nắm chặt thời gian, đoạt được Vương Triều Đại Thống càng sớm càng tốt, lấy đó uy hiếp Vương Triều Đại Đức, trẫm sẽ phải người đi Vương Triều Đại Đức chiêu hàng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nghĩ tới lúc đại thế thành, các Vương triều thống nhất, việc tái hiện lại tình cảnh vinh quang ngày xưa của Đế Quốc Trường Xuân không còn xa nữa
Khổng Thượng Hiền cười:
- Nên là vượt qua Đế Quốc Trường Xuân, bất kể là dân cư hay dân sinh đều hơn Đế Quốc Trường Xuân không biết bao nhiêu lần
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Mặc kệ nó đi
Dương Mộc khoát tay nói:
- Đến, khó có được thời gian rảnh rỗi, hoàn thành trận cờ này trước đã, sau đó còn có một đống tấu chương cần phải xử lý
Ngoài Tân Thương Thành, một đội thương buôn từ từ đi vào
Bên cạnh một chiếc xe ngựa xa hoa là một đám hán tử đeo chuôi đao, ánh mắt kiến nghị, nhìn là biết không phải người thường
Sau đội thương luôn có một con ngựa đi đơn độc, trên nó là một người đàn ông mặc cảm y, nhìn là biết nhân vật không thể trêu vào
Người trên ngã tư đường phần lớn đều tỏ ra kinh ngạc
Nói tới phô trương thì trong thành có rất nhiều đội thương buôn, dù là số lượng hay quy mô đều hơn xa
Chỉ nhìn khuôn mặt nghiêm túc cương nghị của mấy hán tử, không giác gì mấy áp tiêu bình thường
Nhưng mà, hiện tại Vương Triều Đại Thương cực kỳ cường thịnh, dân chúng an cư lạc nghiệp, trộm cướp hầu như đều mai danh ẩn tích cả rồi
Hàng năm, án mạng đều vô cùng ít, miễn bàn tới việc bị cướp bóc
Dưới chân Thiên tử lại muốn nhiều áp tiêu tới vậy có ích lợi gì
Dân chúng bình thường không hiểu mấy thứ đạo lý lớn, nhưng vẫn hiểu rất rõ một ít quy luật đơn giản
Chỉ có một nguyên nhân mà cần phải có nhiều người bảo hộ như vậy, người trong kiệu không phú tức quý
Còn là ai
Vấn đề này, dân chúng bình thường không dám nghĩ tiếp
Đừng nhìn hiện giờ khắp nơi giàu có, lão bá tách an cư lập nghiệp, thực tế thì sao
Mấy năm gần đây, triều đình quản lý nhân dân ngày càng chặt chẽ, mấy vấn đề của quan chức, có thể biết ít bao nhiêu liền cố gắng biết ít bấy nhiêu, miễn cho rước họa vào thân
Xe ngựa đi qua, rất nhanh đã vào nội thành
- Khởi bẩm Bệ hạ, phát hiện có một ít mật thám đi phía sau chúng ta
- Không sao cả, nghe đại danh Cẩm y vệ đã lâu, để bọn họ tiếp tục đi theo đi, đừng rút dây đồng rừng
Bên trong xe ngựa, truyền ra giọng nói của một người đàn ông trung niên trầm mạnh đanh thép, trấn định tự nhiên
Nghe hắn nói vậy, thị vệ nghiêm chỉnh ngồi lại trên ngựa, không nói gì nữa
Đoàn người này, chính là Hoàng đế Đại Thống và đại nội thị vệ của hắn
Bên ngoài xe ngựa, là Đô Thống đại nội Bát Đình Ngạn, năm nay hơn bốn mươi tuổi, ánh mắt sắc bén, sáng ngời có thần, quan sát mọi thứ xung quanh, cứ cảm thấy người nào tới gần xe ngựa đều là một đám kẻ thù tới đây ám sát
Bát Đình Ngạn rất rõ ràng mục đích chuyến đi lần này
Thực ra, ngay từ đầu hắn đã nghĩ là, nếu muốn tới ám sát thì không cần thiết phải cao điệu như vậy
Ở ngoài thành thì như vậy cũng được, nhưng đã vào trong nội thành rồi, khắp nơi đều là trinh thám của Vương Triều Đại Thương, khó chắc sẽ không có chuyện ngoài ý muốn xảy ra
Nhưng mà, hắn không dám nói
Hắn biết, Hoàng đế Bệ hạ là một người cực kỳ tự phụ, chuyện ám sát Hoàng đế Thương Quốc này, chỉ cần tiến vào được Tân Thương Thành thì đã thành công phân nửa rồi
Đương nhiên, hắn vô cùng đồng ý thái độ cư xử của Hoàng đế Bệ hạ với cơ sở ngầm của Cẩm y vệ Đại Thương
Muốn đi theo thì đi theo đi, chỉ cần bọn họ không gây rối thì mấy Cẩm y vệ cũng không tra ra được cái gì
Đợi tới lúc bọn họ hành động, mấy người này có phản ứng kịp cũng không kịp
Từ đó tới giờ, khi cao thủ hành động đều đi kèm với thực lực
Lần này, có tổng cộng hơn năm mươi người đi theo Hoàng đế Bệ hạ, tất cả đều là cao thủ đại nội
Trong đó, ngoại trừ sáu người đã đạt tới cảnh giới thuế phàm, còn lại đa số đều là nhân vật có thể lấy một địch trăm
Tuy nhiên, muốn chém giết chính diện với thị vệ Thương Quốc sẽ có khó khăn, nhưng nếu là ám sát thì tuyệt đối đủ
Nói chính xác thì, ám sát không phải là chuyện của bọn họ
Hoàng đế Bệ hạ sẽ tự mình động thủ, bọn họ chỉ cần phụ trách thanh lý một ít chướng ngại vật của dòng bên nhanh cuối là được rồi
Nghĩ tới đây, trong lòng Bát Đình Ngạn đã cảm thấy hoang đường
Đường đường là Hoàng đế Bệ hạ, vậy mà lại lưu lạc tới nỗi phải làm thích khách
Hoàng đế của Vương Triều Đại Thương là quái vật gì vậy, mà lại có thể để một tiểu quốc quật khởi trong thời gian ngắn như vậy
Tình thế bức bách ah, đây thật sự là cơ hội cuối cùng của Vương Triều Đại Thống
Bát Đình Ngạn nghĩ như vậy, bất tri bất giác đã tới gần hoàng cung