Bất Thường Tam Quốc

Chương 81: Thấy Trương Tú




"Người quen ở Trường An
Trương Tú nhíu mày nói
"Vị công tử kia nói như vậy
Người gác cổng cúi người nói
"Cứ nói ta không có ở nhà, nếu đối phương có yêu cầu gì khác, cố gắng đáp ứng, nếu không có thì lấy chút tiền từ chỗ thủ quỹ đưa cho hắn để hắn rời đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trương Tú khoát tay, vẻ mặt có chút u ám, không phải vì có người quen đến thăm, mà là hôm nay vừa mới nhận được mật báo từ người nhà, vị thẩm thẩm xinh đẹp của hắn đã bị Tào Tháo dẫn đi, mà còn đi đã mấy ngày rồi, cũng là đàn ông cả, hắn không cho rằng Tào Tháo đi mời thẩm thẩm nhà hắn để bàn chuyện thơ phú đâu
Sáng sớm chạy về nhà, xác nhận kết quả này xong, Trương Tú đương nhiên tức giận, đặc biệt mời Giả Hủ đến nhà bàn bạc, làm gì có tâm trí mà gặp gỡ cái người quen ở Trường An nào, huống chi còn là một vị công tử trẻ tuổi, Trương Tú ở Quan Trung thuộc hàng vãn bối, người quen ở Trường An của hắn hoặc là ngang tuổi với mình, hoặc là ngang thế hệ với thúc phụ, công tử trẻ tuổi
Trương Tú không có ấn tượng gì, cho dù có thì lúc này cũng không phải là thời điểm để hàn huyên
"Chúa công, nếu muốn phản Tào Tháo, sao không liên kết với các tướng ở Quan Trung
Giả Hủ không lên tiếng, ngược lại là viên thiên tướng Hồ Xa Nhi ở bên cạnh nhắc nhở
Chịu sự nhục nhã này, hắn thấy, trở mặt với Tào Tháo là chuyện tất nhiên rồi, vậy thì đương nhiên là nên kéo thêm nhiều người càng tốt
"Tướng quân không hiểu
Trương Tú nghe vậy, liếc mắt nhìn Giả Hủ, bất đắc dĩ thở dài
Tình hình Quan Trung bây giờ rất loạn, đám thuộc hạ cũ của Đổng Trác ngày xưa sau khi Lý Quách tách nhau ra liền chia năm xẻ bảy, một vùng Quan Trung tốt đẹp, bị tàn phá thành một mảnh đất chết, nếu không phải vậy thì cha con bọn họ cần gì phải chạy đến Quan Đông để mưu sinh
Cuối cùng còn phải gánh thêm cái mạng của thúc phụ, đến bây giờ, ngay cả thẩm thẩm cũng vậy..
Nghĩ đến điều này, Trương Tú lại càng thêm tức giận
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ở phía bên kia, Sở Nam sau khi nghe được câu trả lời của người gác cổng thì cười lạnh một tiếng nói: "Sao
Bây giờ dựa vào việc được Tào Tháo sủng ái thẩm thẩm rồi nên không nhận người quen nữa à!
Khi hắn nói câu này, âm thanh đột ngột lớn hơn, ngay cả Trương Tú đang ngồi trong sảnh cũng có thể nghe thấy, biến sắc mặt, tức giận hừ nói: "Dẫn người vào đây, ta ngược lại muốn xem, là người quen nhà nào mà vô lễ như vậy
Với các tướng lĩnh Tây Lương, thực ra đã không còn chút tình cảm gì, trước kia Trương Tế coi như là bị ép buộc xuất quan, coi như trước kia có chút tình cảm thì tình cảm này cũng đã sớm phai nhạt, bây giờ chạy tới đây bới móc chuyện cũ của hắn, Trương Tú hận không thể một chưởng đập chết đối phương
Người gác cổng không dám nhiều lời, vội vàng mời Sở Nam vào trong phủ
"Ngươi là người phương nào..
Trương Liêu!
Trương Tú nhìn thấy Sở Nam, trong cơn giận dữ lại có vài phần mờ mịt, trí nhớ của hắn cũng không tệ, vị công tử trẻ tuổi trước mặt tuyệt đối chưa từng gặp, nhưng khi ánh mắt hắn rơi vào người Trương Liêu thì nháy mắt giật mình
Trương Liêu là một mãnh tướng trong quân Tịnh Châu, ngày xưa dù ở dưới cái bóng rực rỡ của Lữ Bố, vẫn có chỗ đứng nhất định, Trương Tú đương nhiên nhận ra
"Cẩm Vinh huynh, đã lâu không gặp
Trương Liêu hướng về phía Trương Tú chắp tay thi lễ nói
"Hừ, Văn Viễn huynh vừa đến đã sỉ nhục ta
Trương Tú không đáp lễ, sắc mặt khó coi nhìn Trương Liêu nói
"Vừa nãy ta đã cố gắng ngăn cản không cho lời nói đó truyền ra ngoài
Trương Liêu cười khổ nói, lúc đầu còn không biết rõ Sở Nam làm vậy để làm gì, sau khi Sở Nam mở miệng thì hắn đã hiểu, nếu như loại lời này mà bị truyền đi, bên Tào Tháo e là lập tức có phòng bị
Sắc mặt Trương Tú dịu đi một chút: "Cho dù vậy, cũng không nên nói năng bừa bãi như thế
"Có nói bừa hay không, tướng quân hẳn là rõ hơn chúng ta chứ, huống hồ nếu không như vậy thì hôm nay muốn gặp tướng quân e cũng khó khăn
Sở Nam mỉm cười nói, ánh mắt của hắn quét qua ba người Trương Tú
Thân phận của Trương Tú không khó xác nhận, tướng mạo thuộc kiểu người cứng rắn, thô ráp, ở bên cạnh hắn là một tên cao to vạm vỡ, hai đầu lông mày lộ ra vẻ hung hãn không hề che giấu, dưới trướng của Trương Tú chắc không có vị võ tướng nào lợi hại cả, ánh mắt Sở Nam rơi vào một người trung niên có vẻ mặt luôn tươi cười ở một bên
Người trung niên khá hiền hòa, dáng người có phần đầy đặn, cho người ta cảm giác vô hại, dáng vẻ tươi cười mập mạp thường làm cho người ta vô thức cảm thấy thân thiết, lại không biết người này có phải là vị độc sĩ Giả Hủ mà hậu thế đồn thổi hay không
Bất kể có phải hay không thì với Trương Tú và Giả Hủ, Sở Nam cũng không dám tùy tiện dùng thiên phú thăm dò, còn những người khác… cũng không cần phải thăm dò làm gì
"Ngươi là người phương nào
Trương Tú nhíu mày nhìn về phía Sở Nam, không hiểu rõ thân phận của người này
"Hạ Bi, Sở Nam
Sở Nam nghiêm túc thi lễ nói: "Hôm nay có mạo muội, cũng là có chút bất đắc dĩ
"Hay cho một câu có chút bất đắc dĩ
Trương Tú hừ lạnh một tiếng: "Chút bất đắc dĩ là có thể sỉ nhục danh dự của trưởng bối sao
"Tại hạ không biết tướng quân có biết hay không, nhưng lời mới nãy của tại hạ không phải là nói dối
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sở Nam nghiêm mặt nói: "Lần này tại hạ cùng Văn Viễn tướng quân đến đây, vốn định đến Hứa Xương để bái kiến triều đình, cũng muốn gặp mặt Tào công, nhưng không ngờ đến Hứa Xương rồi mới biết Tào công đã xuất binh đến Nam Dương, Văn Viễn tướng quân nhớ tình xưa nghĩa cũ, nên đã chạy suốt đêm tới Nam Dương vốn định muốn giúp tướng quân một tay, nào ngờ tướng quân đã đầu hàng, ai…"
Nghe vậy, vẻ mặt Trương Tú hòa hoãn hơn không ít, nhìn Trương Liêu một chút rồi thở dài nói: "Văn Viễn chớ trách, chẳng qua là thế thời, lấy tình hình tàn tạ ở Nam Dương thì thật khó ngăn được Tào công, lại là uổng phí hảo ý của Văn Viễn huynh rồi
"Không sao, tướng quân không sao là tốt rồi
Trương Liêu phản ứng rất nhanh, nghe thấy lời của Sở Nam thì tuy có hơi ngạc nhiên nhưng cũng không hề biểu lộ ra, phối hợp rất tốt với Sở Nam
"Tướng quân không việc gì, chúng ta vốn dĩ muốn đi gặp Tào công để thương lượng việc Từ Châu, lại không ngờ ngoài ý muốn nhìn thấy Tào công cùng một phụ nữ vào doanh, tại hạ đa nghi, nên lập tức chưa vội cho thấy thân phận, mà chỉ là âm thầm tìm hiểu, mấy ngày nay chúng ta ẩn náu trong núi, vì phòng ngừa bại lộ, đói thì ăn quả dại, khát thì uống sương sớm, cuối cùng đã xác minh thân phận của người phụ nữ kia, Văn Viễn tướng quân lo lắng chuyện này bất lợi cho tướng quân, không để ý lời can ngăn của tại hạ, liền muốn vào thành báo cho tướng quân, tránh cho tướng quân không biết chuyện này mà bị Tào công hãm hại
Nói đến đây, Sở Nam hít sâu một hơi, nhìn về phía Trương Tú nói: "Tướng quân, chúng ta đều có thể coi như không thấy chuyện này, lần này đến Nam Dương cũng là vì giao hảo với Tào công, chỉ là Văn Viễn tướng quân nhớ tới tình nghĩa đồng đội ngày xưa, mới dám mạo hiểm làm trái ý Tào công mà đến gặp tướng quân, thế mà tướng quân lại cự tuyệt chúng ta ở ngoài cửa
"Cái này…" Vẻ ngoài Trương Tú là một hán tử cương nghị, nhưng trên bản chất cũng không có quá nhiều chủ kiến, nghe vậy không khỏi nảy sinh vài phần áy náy
Bất quá lúc này Sở Nam lại cảm thấy sống lưng hơi lạnh, không phải là vì Trương Tú, mà là do người mập mạp bên cạnh hắn từ đầu đến cuối một bộ cười tủm tỉm nhìn mình, như thể sự tình chẳng liên quan gì đến hắn, nhưng lại giống như đã thấy rõ tất cả, khiến cho Sở Nam cảm thấy gai nhọn đâm sau lưng
Không biết có phải do tác dụng tâm lý hay không, sau khi đoán người này có thể là Giả Hủ, Sở Nam tuy tỏ vẻ ung dung bình tĩnh, nhưng trong lòng lại rối bời, thậm chí còn không dám liếc nhìn đối phương quá nhiều
"Thôi vậy, tin tức bây giờ đã đưa tới, người phụ nữ xinh đẹp kia coi như là người chí thân của tướng quân, Văn Viễn tướng quân cũng coi như là trọn nghĩa đồng đội ngày xưa, chúng ta xin phép cáo từ, cũng tránh cho làm khó tướng quân
Sở Nam vừa nói, đã định cùng Trương Liêu rời đi, hắn thật sự muốn đi, do tác dụng tâm lý nên hắn luôn cảm thấy người mập mạp kia đang nhìn mình
"Chậm đã!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.