Bảy Số Không Tiểu Phúc Vợ

Chương 7: Ném thối giày đều làm lợi ngươi




[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhà của Hứa gia là một gian nhà gạch gỗ hai gian có sân trước sân sau, lúc này cho phép các nhà trong sân trồng rau, hậu viện nuôi gia cầm
Bất quá gia cầm chỉ được nuôi hai con heo và bốn con gà, những cái khác đều không được, nếu có ai dám lén lút nuôi, bị phát hiện không chỉ đồ vật bị sung công, người cũng bị lôi đi diễu hành
Rau trong sân dưới sự quản lý của nguyên chủ, tươi tốt mơn mởn, nhìn thật là thích mắt
Thế nhưng, người đến xem náo nhiệt lại không để ý đến những điều này, mà là ai nấy đều vươn cổ ra nhìn chuyện Bát Quái trong sân
Hai cô nàng nhà Hứa này đơn giản như là biến thành người khác vậy
Bất quá cũng phải, người đã đi một vòng ở quỷ môn quan, nếu mà còn không tỉnh ngộ, vậy coi như thật hết cứu
Hứa Tri Tri trong mấy bộ quần áo vá chằng vá đụp, chọn lấy một bộ xem như còn nhìn được mặc vào, nhét một trăm năm mươi đồng tiền khoản tiền lớn vào trong túi, thong thả ngồi ở trong sân
Dưới chân là bốn con gà ‘tình cảm thâm hậu’ của nàng
Ừm, đang ăn cỏ
Khung cảnh, có vẻ hài hòa như vậy
Nhưng đối diện Chu Bảo Thành lại không được tốt đẹp như vậy, mặt đen lại trừng mắt Hứa Tri Tri
Chưa từng có người phụ nữ nào dám nhục nhã hắn như vậy, Hứa Tri Tri coi như là người đầu tiên
Kết hôn là đại sự cả đời, thay Lục Cảnh Sơn đón dâu gì đó, hắn vốn không để trong lòng
Điều hắn để ý là, chuyện này có thể đè ép Lục Cảnh Sơn cả một đời
Thật không ngờ, con mẹ nó Hứa Tri Tri này lại không thức thời, vậy mà không đi cùng hắn
Nhất quyết sống chết muốn đợi Lục Cảnh Sơn trở về
Còn luôn miệng nói Lục Cảnh Sơn nhất định sẽ trở về
Phì
Chuyện nhà hắn cưới vợ cho Lục Cảnh Sơn, Lục Cảnh Sơn căn bản không biết, cho dù biết, cũng không thể trong thời gian ngắn ngủi như vậy mà về được
“Ngươi đừng có được voi đòi tiên.” Mặt Chu Bảo Thành đen sì nói, “Loại hàng như ngươi, đến nhà chúng ta, đó là phúc đức tám đời.”
Còn làm bộ làm tịch
Cũng không nhìn lại xem mình là cái thứ gì
Cả nhà đều là đồ mặt thối, cũng chỉ xứng cho cái sao tai họa Lục Cảnh Sơn làm vợ
Chỉ là, lời này, hắn cũng chỉ có thể nói thầm trong lòng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu thật để cái tên đại ma đầu kia biết, hắn ta đúng là một kẻ lục thân không nhận, có thể đánh hắn rụng hết răng
Nghĩ đến đây, thân thể Chu Bảo Thành không khỏi run lên
“Ha ha,” Hứa Tri Tri nghe vậy, cuối cùng đứng lên từ ghế, lạnh lùng nhìn Chu Bảo Thành, “Chỉ loại như ngươi, cũng xứng làm huynh đệ của Lục Cảnh Sơn sao?”
Cùng sống dưới một mái nhà mà sao khác biệt lớn đến vậy
Quả nhiên không phải người một nhà cũng không phải là người một nhà
Một câu, thành công khiến Chu Bảo Thành mặt đen lại
Từ nhỏ đến lớn, hắn cũng không ít lần bị người ta so sánh với Lục Cảnh Sơn như vậy
“Ta liền thắc mắc,” Hứa Tri Tri không đợi hắn nói chuyện tiếp tục nói, “Ngươi hận Lục Cảnh Sơn đến mức nào.”
“Ngươi…đừng có nói bậy,” Chu Bảo Thành có chút bối rối nói, “Ta là anh hắn, Cảnh Sơn có tiền đồ như vậy ta vui mừng còn không kịp, sao lại hận hắn?”
Trong lòng lại nghĩ: Tên tiểu yêu tinh này làm sao biết được
Chẳng lẽ là đang hù hắn
Thật là không biết xấu hổ
“Không có?” Hứa Tri Tri cười nhạo một tiếng nói, “Ta hỏi ngươi, ta là ai?”
“Ta là vợ Lục Cảnh Sơn,” tiếp tục không cho hắn cơ hội mở miệng, nói, “Ngươi không để lại chút đường sống mắng ta như vậy, là có ý gì?”
“Muốn ta mang theo oán hận mà gả đi, sau đó cùng vợ chồng Lục Cảnh Sơn ly tâm?”
“Hay là cảm thấy, ngươi làm vậy thì có thể đè ép Lục Cảnh Sơn một đầu?”
“Nói cho ngươi biết, đừng hòng.” Hứa Tri Tri nói giòn giã, “Lục Cảnh Sơn là đại anh hùng bảo vệ quốc gia, là niềm kiêu hãnh của bảy dặm công xã chúng ta, ta sẽ không cho phép người như ngươi bôi nhọ hắn.”
“Cho nên, mời ngươi cút xéo khỏi nhà ta.”
“Hiện tại ta không muốn nhìn thấy ngươi một chút nào.”
Nhìn thôi đã thấy ghê tởm
“Ngươi…ngươi cái loại đàn bà này…” Chu Bảo Thành tức xù lông, tay chỉ Hứa Tri Tri muốn mắng xối xả
“Chậc chậc, ngươi người này thật là không có lễ phép,” Hứa Tri Tri lắc đầu, “Không biết là khi ngươi dùng một ngón tay chỉ vào người khác, thì ba ngón tay của mình đang chỉ vào bản thân sao?”
Chu Bảo Thành cảm thấy mình sắp bị người phụ nữ này làm cho tức chết
“Tam thúc, ông xem con đàn bà độc ác này đi,” hắn giận đỏ mặt nói với Lục Vinh Phát, “Hành hung cả mẹ ruột của mình, chị ruột, bây giờ còn đối với người nhà chồng mà ba điều bốn chuyện.”
“Đúng đó,” Vương Tú Linh chỉ mặt mình, “Các người nhìn xem, con đĩ cái này nó đánh ta thành ra thế này.”
Mặt của bà ta bị từ mái ngói quẹt làm trầy một đường, môi vừa bị ngã một cái, lúc này đã sưng đau dữ dội, nói chuyện cũng có chút không rõ
Điều khiến bà ta đau lòng nhất là, tiền sính lễ hai trăm đồng mà Lục gia cho, bị cái con tiện nhân này cầm đi một trăm năm mươi đồng
Chỉ còn lại năm mươi đồng
Tốt nhất là đừng để mối hôn sự này thành, bà ta sẽ lật tay bán con tiện da này cho nhà đồ tể Trương gia
Lần này tiền sính lễ không cần nhiều, cho cái một trăm năm mươi đồng
Chỉ cần mỗi ngày có thể đánh cái con tiện cốt đầu này cho nhừ đòn là được, đừng để nó qua ngày sống yên ổn
“Gia môn bất hạnh mà,” Vương Tú Linh nghĩ đến đây, khóc càng thương tâm, “Ta sao lại đáng thương như vậy chứ, sinh ra cái đồ vật còn không bằng súc sinh đâu.”
“Mẹ,” Hứa Tri Tri vừa cười vừa nói, “Con đã bảo mẹ đừng mắng người rồi mà, sao mẹ lại tự mắng mình là đồ điếm già, đồ súc sinh già vậy?”
Vương Tú Linh, “…”
Phụt
Phụt
Người xem náo nhiệt cũng không nhịn được cười
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Tri Tri,” Hứa Quyên Quyên ủy khuất khóc nói, “Mẹ cũng là vì tốt cho chị thôi, sao chị cứ động một chút lại mắng bà chứ
Bà là mẹ mà, chị bất hiếu như vậy, không sợ bị trời đánh sao?”
“Yên tâm đi, ông trời có mắt, đánh cũng sẽ đánh chết em trước.” Hứa Tri Tri vừa cười vừa nói
Lời vừa dứt, trời nắng chang chang mà lại có tiếng sấm
Hứa Quyên Quyên hoảng sợ run bắn lên
Cái miệng của Hứa Tri Tri này quá linh nghiệm, nói vấp thì vấp ngay, nói xui xẻo thì liền xui xẻo
Vạn nhất, thật bị sét đánh chết thì sao
Nghĩ đến đây, Hứa Quyên Quyên không khỏi xích lại gần Vương Tú Linh
Nếu nói có sét đánh thì chắc cũng sẽ đánh chết mẹ nàng trước
Sợ quá đi
“Tam thúc,” bên kia, Chu Bảo Thành đã kéo Lục Vinh Phát nói chuyện, “Ông xem nó ra cái bộ dạng kia kìa, nếu mà về nhà mình chắc chắn gia đình không yên.”
“Tam thúc, cưới vợ cưới hiền.” Chu Bảo Thành cũng trải qua mấy ngày học, cắn răng nói, “Đây chính là cái đồ yêu tinh phá gia, một đời anh danh của Cảnh Sơn đó, nếu mà cưới phải loại tai họa này…”
Chu Bảo Thành cả đời tức giận nhất, chính là có người dám coi thường hắn, nói hắn không bằng Lục Cảnh Sơn
Mà Hứa Tri Tri lại hết lần này đến lần khác tát vào mặt hắn
Loại phụ nữ này, hắn tuyệt đối không để cô ta được như ý
Muốn gả vào nhà họ Lục ư
Không có cửa đâu
“Cái này…” Lục Vinh Phát có chút do dự
Kỳ thật ông vẫn rất thích tính tình mạnh mẽ của Hứa Tri Tri này
Gả cho Lục Cảnh Sơn cũng có thể thổi bùng lên cái nhà đó
Chỉ là con bé này miệng quá độc
“Chuyện hôn sự này là do bà bà của ta định,” Lục Vinh Phát cười một cái nói, “Muốn từ hôn…”
Cũng phải để bà tổ của nhà họ Lục đến, chứ ông không dám
“Bà ta mà biết nó không biết xấu hổ như vậy, ngay cả mẹ ruột mình cũng dám đánh,” Chu Bảo Thành u ám nói, “Nhất định sẽ hối hận đã đồng ý cái mối hôn sự này.”
“A… con đàn bà chết tiệt này, dám dùng dép thối ném ta.” Chu Bảo Thành che miệng tức giận nói
“Đồ vật miệng chó không phun ra được ngà voi, ném dép thối cho mày còn làm lợi cho mày đấy.” Hứa Tri Tri lạnh lùng nói, “Loại cẩu vật như mày, nên ném mày vào hầm phân mà tắm mới đúng.”
“Nói hay lắm.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.