Căn phòng lặng như tờ, mặt đất đầy mảnh vụn.Diệp Cẩn nghĩ thầm
Diệp Cẩn ngồi ở mép giường nhìn nha hoàn rụt rè đẩy cửa vào và dọn sạch mảnh vỡ bình hoa trên sàn.Trước khi chìm vào giấc ngủ, Diệp Cẩn niệm một câu trong lòng
“Phu nhân muốn nghỉ ngơi chưa ạ?” Một nha hoàn khác không bận thu dọn sợ sệt lại gần, lí nhí hỏi.Đêm nay, gã đàn ông đã được nếm món ngon tới gặp Diệp Cẩn
Diệp Cẩn gật đầu, nàng chỉnh lại trang phục lót, xác định đai lưng được buộc chặt mới vén chăn nằm xuống.[3] Biệt danh của Ban Chiêu
Nha hoàn thả màn giường rồi nhẹ nhàng tắt nến, bóng tối bao trùm bốn phía.”
Tiếng vải sột soạt vang lên, nha hoàn nằm lên chiếc giường nhỏ gần đấy
Diệp Cẩn mở to mắt, dùng hành động xoay người để lấy một mảnh vỡ nàng giấu trong đai lưng.Nội tâm Diệp Cẩn thở phào nhẹ nhõm chưa được bao lâu thì hai bà tử đột ngột kéo nàng dậy rồi ấn xuống giường, bắt đầu xoa bóp chân cho nàng
Bên dưới chăn gấm, cô gái lặng lẽ nhắm chuẩn mảnh vỡ sắc bén lên cổ tay mình, song mãi mà nàng chẳng cứa xuống.“ Nữ Giới ghi rằng nữ tử cần đặt khiêm nhường và dịu dàng lên đầu
Chết cũng cần dũng khí.Nghĩ đến đây, dấu răng đã chuyển màu xanh tím trên cổ tay nàng nhói đau
Sự kích động đã suy giảm, hiện giờ nàng bất lực phát hiện mình chẳng có can đảm đối đầu trực diện với cơn đau hay tử vong, chỉ còn khát khao muốn sống quay cuồng trong tim.Nàng không nên tìm cách tự sát, sao nàng phải chết trong khi thằng cha trơ tráo kia còn sống nhăn răng
Ký ức bất giác ập đến, cảnh tượng ban nãy hiện lên trước mắt nàng
Đêm nay, gã đàn ông đã được nếm món ngon tới gặp Diệp Cẩn
Nàng giả vờ nghe theo dù không cam lòng, dẫn dụ đối phương đến gần cái bàn rồi lợi dụng lúc y hạ cảnh giác mà lấy bình hoa đập đầu y.Cụ thể là phụ đức (cử chỉ/thái độ đoan chính, phù hợp lễ nghi), phụ ngôn (ăn nói cẩn thận, hợp lý), phụ dung (giữ vệ sinh sạch sẽ), và phụ công (chuyên tâm hoàn thành bổn phận phụ nữ)
Y né rất lẹ nhưng Diệp Cẩn canh quá chuẩn, bình hoa nện vào trán y.Sau vài lần vùng vẫy, Diệp Cẩn thấy mình không thoát nổi thì ngừng phí sức
Sao y không bị đập chết nhỉ, rõ ràng nàng đã dùng hết sức bình sinh và chuẩn bị tinh thần cả hai cùng chết.Diệp Cẩn ngồi ở mép giường nhìn nha hoàn rụt rè đẩy cửa vào và dọn sạch mảnh vỡ bình hoa trên sàn
Nội tâm Diệp Cẩn tiếc nuối than.Cố Quân, mi có chiêu gì thì tung ra hết đi
Chắc y nghĩ sau vụ trong rừng, nàng sẽ trao thân cho y giống phần lớn phụ nữ của thời đại này
Tiếc ghê, y tính sai rồi.“Tào đại cô [3] đã ân cần dạy bảo thì phu nhân không nên có cử chỉ bất kính như thế
Vụ cưỡng bức kết thúc dở dang, chẳng những không đạt được mục đích mà còn bị thương, vẻ mặt bình tĩnh của nam tử trước khi rời đi báo cho nàng biết y nhất định sẽ dùng thủ đoạn đáng sợ gấp bội để ép nàng vào khuôn khổ.Diệp Cẩn miết mảnh sứ trong tay, thẫn thờ nhìn bóng đêm
Diệp Cẩn miết mảnh sứ trong tay, thẫn thờ nhìn bóng đêm.Diệp Cẩn nhét mảnh sứ vỡ xuống dưới gối rồi xoay người nhắm mắt lại, quyết định nghỉ ngơi lấy sức
Nếu nàng nói chờ đợi một thứ mình không hay biết là chuyện nhỏ thì đấy là nói dối
Có khoảnh khắc nọ, sự yếu đuối mọc mầm nơi góc tối tâm hồn, bộ não nàng thủ thỉ rằng thay vì lấy trứng chọi đá thì cứ nhận thua trước rồi tính kế sau.Máu lưu thông mang đến cơn đau lẫn sự rã rời, ai nếm thử mùi vị quỳ gối đều biết nó gian nan cỡ nào
Tuy nhiên, sao nàng phải chịu thua thủ phạm gây tổn thương cho mình chứ?!Nội tâm Diệp Cẩn tiếc nuối than
Nghĩ đến đây, dấu răng đã chuyển màu xanh tím trên cổ tay nàng nhói đau
Diệp Cẩn hít một hơi thật sâu, quyết đoán hất văng suy nghĩ yếu đuối khỏi đầu óc.“Để ngủ dưới giường là dạy nữ tử đối xử với người khác bằng sự khiêm nhường; lấy con thoi đất nung làm đồ chơi là dạy nữ tử lao động cần mẫn; tắm gội trai giới là dạy nữ tử trợ giúp phu quân cúng tế
Nàng không nên tìm cách tự sát, sao nàng phải chết trong khi thằng cha trơ tráo kia còn sống nhăn răng!Cái dáng vẻ cự tuyệt hợp tác của nàng làm Lý thị vừa tức vừa lo sốt vó
Nàng sẽ không phục tùng y, muốn nàng ngoan ngoãn nằm trên giường hầu hạ á, mơ giữa ban ngày!Ai nghe cũng sẽ hiểu nhầm nàng đang khóc thút thít, nhưng nhìn kìa, trên gương mặt xinh đẹp tái nhợt của cô gái toàn là mồ hôi lạnh thôi
Diệp Cẩn nhét mảnh sứ vỡ xuống dưới gối rồi xoay người nhắm mắt lại, quyết định nghỉ ngơi lấy sức.Căn phòng yên tĩnh quá độ, chỉ có tiếng hít hà đầy kiềm chế phát ra từ Diệp Cẩn
Cuộc chiến giằng co này mới bắt đầu thôi, nàng phải xốc lại tinh thần để xem y có thể nghĩ ra trò gì.Sống một ngày bằng một năm, xiêm y Diệp Cẩn đã ướt đẫm lúc hai bà tử lại kéo nàng lên giường xoa bóp chân
Mặt trời mọc thế chỗ ánh trăng, trong chớp mắt đã sang ngày hôm sau.Diệp Cẩn mở to mắt, dùng hành động xoay người để lấy một mảnh vỡ nàng giấu trong đai lưng
Diệp Cẩn ngồi bên cửa sổ, dõi theo Lý thị dẫn một bà lão tóc hoa râm có khuôn mặt nghiêm khắc vào phòng.”
“Đây là Hồng ma ma, bà ấy từng ở trong cung và dạy dỗ phi tần của tiên đế, đức ngôn dung côngY né rất lẹ nhưng Diệp Cẩn canh quá chuẩn, bình hoa nện vào trán y.[1]Vụ cưỡng bức kết thúc dở dang, chẳng những không đạt được mục đích mà còn bị thương, vẻ mặt bình tĩnh của nam tử trước khi rời đi báo cho nàng biết y nhất định sẽ dùng thủ đoạn đáng sợ gấp bội để ép nàng vào khuôn khổ
của bà là tấm gương cho thế hệ phụ nữ chúng ta.” Lý thị cười giới thiệu, “Thiếp thân nghe lệnh hầu gia, nhờ ma ma đến chỉ dẫn phu nhân.”“Ôi, phu nhân tội gì phải vậy, sẽ thu hẹp đường đi của mình đấy
Tức nghĩa tìm thêm người tới phụ tra tấn nàng.Căn phòng lặng như tờ, mặt đất đầy mảnh vụn
Diệp Cẩn dời mắt, chẳng hề đáp lại.Diệp Cẩn dời mắt, chẳng hề đáp lại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Ôi, phu nhân tội gì phải vậy, sẽ thu hẹp đường đi của mình đấy.” Lý thị thấy Diệp Cẩn dửng dưng thì ngầm nghiến răng nghiến lợi, nhưng ngoài mặt vẫn tận tình khuyên nhủ, “Phụ nữ trên thế gian đều mong mỏi một bến đỗ yên ấm, được lang quân như Cố Hầu gia rủ lòng thương là vận may bao người cầu chẳng được ấy!”” Hồng ma ma đứng trước mặt Diệp Cẩn, nghiêm nghị hỏi, “Phu nhân có hiểu ý những lời này
Diệp Cẩn chả muốn nghe lấy nửa chữ, tiếp tục nhìn bầu trời ngoài cửa sổ.Nàng sẽ không phục tùng y, muốn nàng ngoan ngoãn nằm trên giường hầu hạ á, mơ giữa ban ngày
Cái dáng vẻ cự tuyệt hợp tác của nàng làm Lý thị vừa tức vừa lo sốt vó.Tiếc ghê, y tính sai rồi
Trong vòng bảy ngày, nếu không đưa ra kết quả khiến Cố Hầu gia hài lòng, cả nhà bọn họ sẽ phải gánh chịu tai họa khủng khiếp!Nếu nàng nói chờ đợi một thứ mình không hay biết là chuyện nhỏ thì đấy là nói dối
Lý thị cắn răng rồi nặng nề gật đầu với Hồng ma ma ở cạnh, bà ta khuyên thêm vài câu vô thưởng vô phạt trước lúc kêu phải đi lo việc nhà.Vật lộn chỉ tổ hao sức chứ không có tác dụng gì khác, các bà tử giống mấy cỗ máy tinh vi luôn cần mẫn lôi Diệp Cẩn tới lui trong phòng
Lý thị vừa đi là Hồng ma ma hơi hất cằm về phía sau, nơi có hai bà tử do bà ta dẫn theo
Các bà tử được ra lệnh liền nhào đến kéo Diệp Cẩn khỏi ghế ngồi; không biết bọn họ làm gì đầu gối nàng mà chỉ trong chớp mắt, Diệp Cẩn đã vừa giãy giụa vừa bị bắt quỳ trên đất.Diệp Cẩn nhìn chòng chọc hoa văn sàn gạch, mê man nghĩ lung tung đủ chuyện trên trời dưới đất
“Diệp Cẩn vất vả lắm mới nhịn được đến hiện tại, thế mà hai bà tử thô bạo bắt nàng quỳ lần nữa cho tới khi hai chân đơ ra và bọn họ lặp lại quá trình trên.Nữ GiớiCó khoảnh khắc nọ, sự yếu đuối mọc mầm nơi góc tối tâm hồn, bộ não nàng thủ thỉ rằng thay vì lấy trứng chọi đá thì cứ nhận thua trước rồi tính kế sau.[2]Diệp Cẩn ngồi bên cửa sổ, dõi theo Lý thị dẫn một bà lão tóc hoa râm có khuôn mặt nghiêm khắc vào phòng
ghi rằng nữ tử cần đặt khiêm nhường và dịu dàng lên đầu
Sau khi sinh con gái ba ngày thì cần để con ngủ dưới giường, lấy con thoi đất nung cho con chơi rồi tắm gội trai giới.” Hồng ma ma đứng trước mặt Diệp Cẩn, nghiêm nghị hỏi, “Phu nhân có hiểu ý những lời này?”Các bà tử được ra lệnh liền nhào đến kéo Diệp Cẩn khỏi ghế ngồi; không biết bọn họ làm gì đầu gối nàng mà chỉ trong chớp mắt, Diệp Cẩn đã vừa giãy giụa vừa bị bắt quỳ trên đất
Sau vài lần vùng vẫy, Diệp Cẩn thấy mình không thoát nổi thì ngừng phí sức
Nàng cúi đầu nhìn sàn nhà, coi như có con ruồi bọ đang kêu vo ve.Nha hoàn thả màn giường rồi nhẹ nhàng tắt nến, bóng tối bao trùm bốn phía
“Để ngủ dưới giường là dạy nữ tử đối xử với người khác bằng sự khiêm nhường; lấy con thoi đất nung làm đồ chơi là dạy nữ tử lao động cần mẫn; tắm gội trai giới là dạy nữ tử trợ giúp phu quân cúng tế.” Hồng ma ma không nổi giận khi thấy Diệp Cẩn lặng thinh, bà ta tiếp lời, “Đây là những điều phụ nữ hướng tới, phu nhân cần ghi nhớ.””
Tư tưởng cặn bã thời phong khiến đúng là thứ chó má.Lý thị vừa đi là Hồng ma ma hơi hất cằm về phía sau, nơi có hai bà tử do bà ta dẫn theo
Diệp Cẩn nhịn hết nổi bèn trợn trừng mắt.Mặt trời mọc thế chỗ ánh trăng, trong chớp mắt đã sang ngày hôm sau
“Tào đại côMột lần, hai lần, ba lần… Càng lúc càng khó chịu hơn.[3]Bên dưới chăn gấm, cô gái lặng lẽ nhắm chuẩn mảnh vỡ sắc bén lên cổ tay mình, song mãi mà nàng chẳng cứa xuống
đã ân cần dạy bảo thì phu nhân không nên có cử chỉ bất kính như thế.” Mặt Hồng ma ma chẳng đổi sắc lúc quay sang dặn dò một nha hoàn, “Hôm nay không cần chuẩn bị cơm trưa, hãy để phu nhân được tĩnh tâm và nghiền ngẫm ý nghĩa lời dạy của Tào đại cô.”Diệp Cẩn hít một hơi thật sâu, quyết đoán hất văng suy nghĩ yếu đuối khỏi đầu óc
Chiêu thứ nhất, cãi lời thì nhịn đói.” Hồng ma ma không nổi giận khi thấy Diệp Cẩn lặng thinh, bà ta tiếp lời, “Đây là những điều phụ nữ hướng tới, phu nhân cần ghi nhớ
Diệp Cẩn nghĩ thầm.Diệp Cẩn nhịn hết nổi bèn trợn trừng mắt
Phim cung đấu nàng xem trong kiếp trước hiếm lắm mới sát thực tế vậy.Diệp Cẩn gật đầu, nàng chỉnh lại trang phục lót, xác định đai lưng được buộc chặt mới vén chăn nằm xuống
Nàng cứ tưởng vị ma ma này sẽ tung chiêu thứ hai, ai dè đối phương nói xong liền rời đi, để lại hai bà tử đè Diệp Cẩn không cho nàng đứng dậy.”
À, coi bộ ngoại trừ bỏ đói thì còn phạt quỳ.Chiêu thứ nhất, cãi lời thì nhịn đói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Diệp Cẩn nhìn chòng chọc hoa văn sàn gạch, mê man nghĩ lung tung đủ chuyện trên trời dưới đất.← Chương 15 —-oOo—- Chương 17 →
Thời gian chậm chạp trôi, đầu gối lạnh cóng và tê rần trước, sau tới đau nhói và lạnh toàn thân, cuối cùng là mất hết cảm giác
Nội tâm Diệp Cẩn thở phào nhẹ nhõm chưa được bao lâu thì hai bà tử đột ngột kéo nàng dậy rồi ấn xuống giường, bắt đầu xoa bóp chân cho nàng.” Lý thị cười giới thiệu, “Thiếp thân nghe lệnh hầu gia, nhờ ma ma đến chỉ dẫn phu nhân
Máu lưu thông mang đến cơn đau lẫn sự rã rời, ai nếm thử mùi vị quỳ gối đều biết nó gian nan cỡ nào
Diệp Cẩn vất vả lắm mới nhịn được đến hiện tại, thế mà hai bà tử thô bạo bắt nàng quỳ lần nữa cho tới khi hai chân đơ ra và bọn họ lặp lại quá trình trên.Xong ngày thứ nhất
Một lần, hai lần, ba lần… Càng lúc càng khó chịu hơn.Trong vòng bảy ngày, nếu không đưa ra kết quả khiến Cố Hầu gia hài lòng, cả nhà bọn họ sẽ phải gánh chịu tai họa khủng khiếp
Vật lộn chỉ tổ hao sức chứ không có tác dụng gì khác, các bà tử giống mấy cỗ máy tinh vi luôn cần mẫn lôi Diệp Cẩn tới lui trong phòng.Thế là trò phạt quỳ ban ngày bắt đầu lại từ đầu
Vòng lặp này cùng sự đau đớn giày vò tinh thần nàng, nên về sau nàng thậm chí chẳng thấy đói hay khát.” Mặt Hồng ma ma chẳng đổi sắc lúc quay sang dặn dò một nha hoàn, “Hôm nay không cần chuẩn bị cơm trưa, hãy để phu nhân được tĩnh tâm và nghiền ngẫm ý nghĩa lời dạy của Tào đại cô
Sống một ngày bằng một năm, xiêm y Diệp Cẩn đã ướt đẫm lúc hai bà tử lại kéo nàng lên giường xoa bóp chân
Nàng tuyệt vọng cắn môi dưới mới đủ ngăn chặn tiếng kêu đau vọt ra khỏi cuống họng
May là sau lần này nàng được dìu tới ngồi bên bàn thay vì phải quỳ tiếp trên đất.” Một nha hoàn khác không bận thu dọn sợ sệt lại gần, lí nhí hỏi
Cửa phòng mở ra, mùi đồ ăn thơm lừng bay đến cùng gió, đánh thức cảm giác đói khát vốn đang trì trệ.Nàng giả vờ nghe theo dù không cam lòng, dẫn dụ đối phương đến gần cái bàn rồi lợi dụng lúc y hạ cảnh giác mà lấy bình hoa đập đầu y
“Chắc y nghĩ sau vụ trong rừng, nàng sẽ trao thân cho y giống phần lớn phụ nữ của thời đại này
Nữ GiớiTuy nhiên, sao nàng phải chịu thua thủ phạm gây tổn thương cho mình chứ?
ghi rằng nữ tử cần đặt khiêm nhường và dịu dàng lên đầu
Sau khi sinh con gái ba ngày thì cần để con ngủ dưới giường, lấy con thoi đất nung cho con chơi rồi tắm gội trai giới,” Hồng ma ma đứng trước nha hoàn phụ trách bưng hộp thức ăn, nghiêm nghị nhìn Diệp Cẩn, “phu nhân có hiểu ý những lời này?”[2] Là cuốn sách bảy chương do Ban Chiêu viết lúc về già, nhằm mục đích dạy dỗ các cô con gái sắp xuất giá những điều cần lưu ý khi về nhà chồng
Diệp Cẩn chỉ nhìn chằm chằm bà ta, hồi lâu sau, nàng lạnh lùng quay mặt đi.Sau khi sinh con gái ba ngày thì cần để con ngủ dưới giường, lấy con thoi đất nung cho con chơi rồi tắm gội trai giới
“Coi bộ phu nhân vẫn chưa thấu hiểu lời dạy chân thành của Tào đại cô,” Hồng ma ma phất tay ra hiệu cho nha hoàn ra ngoài, “để phu nhân tĩnh tâm một đêm vậy.”[1] Bốn điều hình thành phẩm giá của phụ nữ theo Ban Chiêu, tác giả của Nữ Giới
Thế là trò phạt quỳ ban ngày bắt đầu lại từ đầu.“Phu nhân muốn nghỉ ngơi chưa ạ
Cho tới tận lúc trăng treo đầu cành, Diệp Cẩn – người chết cũng không chịu mở mồm nhận thua – mới được nâng đi tắm rửa, và nhận đãi ngộ bôi thuốc lẫn đắp khăn nóng lên đùi.“Coi bộ phu nhân vẫn chưa thấu hiểu lời dạy chân thành của Tào đại cô,” Hồng ma ma phất tay ra hiệu cho nha hoàn ra ngoài, “để phu nhân tĩnh tâm một đêm vậy
Căn phòng yên tĩnh quá độ, chỉ có tiếng hít hà đầy kiềm chế phát ra từ Diệp Cẩn
Ai nghe cũng sẽ hiểu nhầm nàng đang khóc thút thít, nhưng nhìn kìa, trên gương mặt xinh đẹp tái nhợt của cô gái toàn là mồ hôi lạnh thôi.Sao y không bị đập chết nhỉ, rõ ràng nàng đã dùng hết sức bình sinh và chuẩn bị tinh thần cả hai cùng chết
Xong ngày thứ nhất.Cho tới tận lúc trăng treo đầu cành, Diệp Cẩn – người chết cũng không chịu mở mồm nhận thua – mới được nâng đi tắm rửa, và nhận đãi ngộ bôi thuốc lẫn đắp khăn nóng lên đùi
Trước khi chìm vào giấc ngủ, Diệp Cẩn niệm một câu trong lòng.À, coi bộ ngoại trừ bỏ đói thì còn phạt quỳ
Cố Quân, mi có chiêu gì thì tung ra hết đi.” Lý thị thấy Diệp Cẩn dửng dưng thì ngầm nghiến răng nghiến lợi, nhưng ngoài mặt vẫn tận tình khuyên nhủ, “Phụ nữ trên thế gian đều mong mỏi một bến đỗ yên ấm, được lang quân như Cố Hầu gia rủ lòng thương là vận may bao người cầu chẳng được ấy
* * *
Chú thích“ Nữ Giới [2] ghi rằng nữ tử cần đặt khiêm nhường và dịu dàng lên đầu
[1]Cuộc chiến giằng co này mới bắt đầu thôi, nàng phải xốc lại tinh thần để xem y có thể nghĩ ra trò gì
Bốn điều hình thành phẩm giá của phụ nữ theo Ban Chiêu, tác giả của Chú thíchNữ GiớiMay là sau lần này nàng được dìu tới ngồi bên bàn thay vì phải quỳ tiếp trên đất.
Cụ thể là phụ đức (cử chỉ/thái độ đoan chính, phù hợp lễ nghi), phụ ngôn (ăn nói cẩn thận, hợp lý), phụ dung (giữ vệ sinh sạch sẽ), và phụ công (chuyên tâm hoàn thành bổn phận phụ nữ).Diệp Cẩn chả muốn nghe lấy nửa chữ, tiếp tục nhìn bầu trời ngoài cửa sổ
[2]Thời gian chậm chạp trôi, đầu gối lạnh cóng và tê rần trước, sau tới đau nhói và lạnh toàn thân, cuối cùng là mất hết cảm giác
Là cuốn sách bảy chương do Ban Chiêu viết lúc về già, nhằm mục đích dạy dỗ các cô con gái sắp xuất giá những điều cần lưu ý khi về nhà chồng.Diệp Cẩn chỉ nhìn chằm chằm bà ta, hồi lâu sau, nàng lạnh lùng quay mặt đi
[3]Chết cũng cần dũng khí
Biệt danh của Ban Chiêu.Cửa phòng mở ra, mùi đồ ăn thơm lừng bay đến cùng gió, đánh thức cảm giác đói khát vốn đang trì trệ
← Chương 15” —-oOo—- Chương 17 →”