Bẻ Cánh Nàng

Chương 30: Thích




Hôm nay khéo Cố Quân bị đứt sợi dây thần kinh nào rồi.​Người trong lòng liên tục trêu chọc tâm tư Cố Quân, song y buộc phải nhịn để tăng tốc độ cho bước chân
Trong phòng ăn, các nha hoàn bày món chay lên bàn gỗ
Diệp Cẩn cẩn thận chọn chỗ ngồi đối diện Cố Quân rồi chỉ lo vùi đầu vào ăn.​” Mặt mày nữ tử hớn hở khi vỗ bàn đứng dậy
Tránh xa y, không phản ứng gì hết, hy vọng mấy việc kỳ quặc sáng nay đừng lặp lại – đáng tiếc là sự tình chẳng phát triển theo hướng Diệp Cẩn mong muốn.​“Cứ kiện đi,” ánh mắt Cố Quân sâu thẳm, y túm cổ tay nàng và ghì nó xuống trong lúc nói bằng giọng trầm thấp, “thấy rõ chưa, ta là Cố Quân
Xưa nay Diệp Cẩn có thói quen ngủ trưa sau khi ăn, ai ngờ tên nào đấy nhất quyết đòi ngủ chung
Nàng cãi cọ thất bại nên cuối cùng hai người ngủ chung một giường.​Nỗi chán nản ập tới bất ngờ, cánh tay chống trán buông thõng, lưng nàng đã cong càng thêm cong
Trong hơn nửa canh giờ, tại căn phòng yên tĩnh phía sau thiền viện, trên cái giường chật hẹp, y chỉ ôm lấy nàng chứ không làm gì cả.​[1] Nguyên gốc: Nhân gian tứ nguyệt phương phi tận, sơn tự đào hoa thuỷ thịnh khai
Lúc tỉnh dậy, Diệp Cẩn cũng chán tránh né y rồi
Cố Quân kêu muốn đi ngắm hoa đào, vì thế đoàn người lại vác xác lên rừng đào phía bên kia.​Nam tử tiến về trước rồi ném người trong lòng xuống giường, y đang khom người định đè nàng dưới thân thì một bàn tay mềm mại đã càn rỡ ấn mặt y
Tháng tư cõi người tàn phai hương sắc, hoa đào chùa thiêng mới khoe nụ hồng​”[1]​“Thật à
.​Mùa này đúng dịp hoa đào núi Tẫn Hương khoe sắc thắm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mùa này đúng dịp hoa đào núi Tẫn Hương khoe sắc thắm.​” Diệp Cẩn lắc đầu, cố chấp cãi, “Mãi mới được ra thư giãn, lãng phí cơ hội thì tiếc lắm
Nhiệt độ trên núi thấp hơn nhiều so với chân núi, Diệp Cẩn quấn chặt áo choàng quanh người, đồng thời phủi cánh hoa trắng hồng đáp xuống vai mình.​Nàng cãi cọ thất bại nên cuối cùng hai người ngủ chung một giường
Hương hoa thấm vào không khí, có người rót chén rượu ấm nóng nho nhỏ rồi đặt xuống bàn đá kế bên nàng
Cô gái quay đầu lại nhìn Cố Quân cầm bầu rượu và rót đầy cái chén trước mặt y.​Đã bao lâu rồi kể từ lần cuối nàng được yên bình thế này
“Rượu hoa đào của chùa Tẫn Hương được mọi người xưng tụng là loại rượu đứng đầu,” y nói
“Ta đã sai người hâm rượu, thời tiết này rất phù hợp để thưởng thức.”​“Cố Quân,” nàng nhìn y với ánh mắt mờ mịt, giọng nỉ non, “sao anh lại muốn dẫn tôi đi leo núi, dẫn tôi đi ngắm hoa
Diệp Cẩn cầm chén rượu trước mặt mình, cúi đầu ngửi: hương rượu nhàn nhạt mà ngào ngạt, hương hoa đào không quá nồng xâm chiếm toàn bộ khứu giác
Nàng thử nhấp một ngụm nhỏ, vị rượu đậm nhưng ngọt thanh, hơi giống rượu trái cây trong kiếp trước của nàng.​” Nữ tử cật lực gật đầu rồi lại lắc đầu, “Sai rồi, hôm nay gì chứ, dạo này, mà cũng chả biết từ khi nào, y cứ quái đản sao ấy
Uống ngon thật, hơn nữa độ rượu có vẻ thấp nên sẽ chẳng làm người ta say bí tỉ.​” Ánh mắt thanh niên như cất giấu một vực sâu sẵn sàng nuốt chửng người ta, y cúi người bế nàng rồi đi về phía hậu viện của ngôi chùa ở đằng xa
Sau khi xác định đây không phải rượu mạnh, Diệp Cẩn không từ chối nữa, nàng cầm chén rượu rồi vừa ngắm cảnh vừa thi thoảng nhấp một ngụm.​“Về ngủ thôi
Hai người ngồi đối diện giữa rừng đào, không ai hé lời; họ chỉ thưởng thức rượu hoa đào, ăn bánh hoa đào, để mặc những cánh hoa hồng phấn phủ lên người
Dần dà, ngay cả tay áo cũng thấm hương hoa.​Diệp Cẩn cẩn thận chọn chỗ ngồi đối diện Cố Quân rồi chỉ lo vùi đầu vào ăn
Cảnh đẹp, món ngon, rượu nồng, hương hoa đào nồng nàn bao lấy Diệp Cẩn
Giữa cơn mê nhiễm hương rượu, nàng thả mình vào sự tĩnh lặng hiếm có khó tìm này
Trong một khoảnh khắc, người con gái sinh ra ảo giác cả đất trời bao lao chỉ còn mình mình
Tới hồi hoàn hồn thì vai với lưng nàng đã vô thức cúi xuống, thành tư thế dùng một tay chống trán.​← Chương 29 —-oOo—- Chương 31 →

Đã bao lâu rồi kể từ lần cuối nàng được yên bình thế này
Hình như từ ngày phát hiện Lục Văn Giác ngoại tình, nàng luôn sống vội vàng
Vội vàng lập kế hoạch bỏ đi, vội vàng cắt đứt tơ tình, vội vàng bị người ta kéo vào một con đường khác, vội vàng muốn chết, rồi lại vội vàng lựa chọn sống tạm bợ.​Cô gái quay đầu lại nhìn Cố Quân cầm bầu rượu và rót đầy cái chén trước mặt y
Mệt quá.​”

Diệp Cẩn nhắm hờ mắt, uống cạn rượu còn sót trong chén, cảm nhận sự ấm áp lan từ bụng ra toàn thân
Nàng hững hờ nghĩ, có lẽ mình say rồi.​Rõ ràng ngay từ đầu anh tìm tới tôi chỉ vì muốn mây mưa
Nỗi chán nản ập tới bất ngờ, cánh tay chống trán buông thõng, lưng nàng đã cong càng thêm cong
Diệp Cẩn nghiêng đầu gối lên cánh tay mình, sau đấy cứ chậm chạp và nhẹ nhàng chớp mắt liên tục dưới cơn mưa hoa đào.​Tránh xa y, không phản ứng gì hết, hy vọng mấy việc kỳ quặc sáng nay đừng lặp lại – đáng tiếc là sự tình chẳng phát triển theo hướng Diệp Cẩn mong muốn
Hai má người con gái ửng hồng, cặp mắt mơ màng, gương mặt xinh đẹp vương nét quyến rũ ngây thơ
Có ngọn gió nhẹ thổi qua, có cánh hoa đáp xuống mái tóc nàng, trông thật giống yêu tinh hoa đào lạc bước vào cõi người.​Xưa nay Diệp Cẩn có thói quen ngủ trưa sau khi ăn, ai ngờ tên nào đấy nhất quyết đòi ngủ chung
Trong chớp mắt, vạn vật im lặng, Cố Quân vẫn chưa nhận ra mình đã nín thở tự lúc nào.​”

“A, chán ghê,” Diệp Cẩn khẽ lẩm bẩm một cách trẻ con, “buồn ngủ nhưng không muốn ngủ.”​Trong hơn nửa canh giờ, tại căn phòng yên tĩnh phía sau thiền viện, trên cái giường chật hẹp, y chỉ ôm lấy nàng chứ không làm gì cả
“Nếu mệt thì cứ nhắm mắt ngủ.” Cố Quân chăm chú ngắm nhìn người trước mặt, giọng y nhẹ tới nỗi như đang sợ quấy nhiễu ai ở nơi xa xăm.​“Tôi cũng thấy hoang đường, làm gì có chuyện đó
“Không muốn, ngủ dậy xong lại phải quay về.” Diệp Cẩn lắc đầu, cố chấp cãi, “Mãi mới được ra thư giãn, lãng phí cơ hội thì tiếc lắm.”​Trong một khoảnh khắc, người con gái sinh ra ảo giác cả đất trời bao lao chỉ còn mình mình
“Thích vậy thì mai mốt rảnh ta sẽ dẫn cô đến,” Cố Quân duỗi tay gỡ cánh hoa trên tóc nàng, “đây không phải lần duy nhất.”​Nhiệt độ trên núi thấp hơn nhiều so với chân núi, Diệp Cẩn quấn chặt áo choàng quanh người, đồng thời phủi cánh hoa trắng hồng đáp xuống vai mình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Thật à
Hứa nhé!” Diệp Cẩn ráng ngồi dậy, vươn tay phải về phía y rồi giơ ngón út lên theo kiểu kỳ quái.​“Không muốn, ngủ dậy xong lại phải quay về
Cố Quân không hiểu ý nàng.​Tình dục sưởi ấm căn phòng, ánh nắng như băng như sương trên mặt đất dần di chuyển về hướng đông
Nàng thấy y bất động bèn ra sức lắc cái tay đang vươn ra, bực bội giục, “Mau ngoéo tay, tên ngốc này từ đâu ra vậy, không biết cả ngoéo tay!”​Tôi không say, thả tôi xuống, tôi tự đi được
Cố Quân chần chừ duỗi tay và bắt chước động tác của nàng
Tiếp theo y thấy đối phương rướn người lại gần, đầu ngón tay nhỏ xinh móc vào ngón tay y; thật giống một con mèo nghịch ngợm dùng cái đuôi thơm mềm phất qua trái tim y, gây nên cơn ngứa ran khắp con tim.​”

“Tuyệt vời!” Mặt mày nữ tử hớn hở khi vỗ bàn đứng dậy
“Về ngủ thôi!”​Hương hoa thấm vào không khí, có người rót chén rượu ấm nóng nho nhỏ rồi đặt xuống bàn đá kế bên nàng
Màu hồng do rượu tô vẽ lên mặt nàng dần đậm hơn, tạo nên sự hấp dẫn say đắm lòng người
Nàng muốn đứng dậy nhưng người cứ chệnh choạng, thế là Cố Quân đứng dậy ôm eo nàng và kéo vào lòng mình.​“Ừ, quái lắm luôn
“Cô say rồi.” Ánh mắt thanh niên như cất giấu một vực sâu sẵn sàng nuốt chửng người ta, y cúi người bế nàng rồi đi về phía hậu viện của ngôi chùa ở đằng xa.​” Có vẻ Diệp Cẩn không nhận ra băng giá trong giọng y, nàng chỉ gật gù và nghiêm túc bảo, “Cứ thế này là tốt rồi
“Nói bậy
Tôi không say, thả tôi xuống, tôi tự đi được!” Diệp Cẩn yếu ớt chống đối, tiếng la này nghe cũng thật nhẹ.​Rất lâu sau, khóe môi y cong lên thành nụ cười đẹp hút hồn, tay y bóp cằm nàng còn miệng nặng nề nói, “Hoang đường
Người trong lòng liên tục trêu chọc tâm tư Cố Quân, song y buộc phải nhịn để tăng tốc độ cho bước chân
Y đi như chạy vào sân, có người hầu đã nhanh nhạy mở sẵn cửa phòng
Nam tử tiến về trước rồi ném người trong lòng xuống giường, y đang khom người định đè nàng dưới thân thì một bàn tay mềm mại đã càn rỡ ấn mặt y.​Sau đấy, lớp màn nắng thong thả mờ đi để rồi biến mất tăm mất tích
“Làm gì đó, ngươi là ai, chiếm đoạt gái nhà lành à, ta muốn kiện ngươi!” nàng kêu la ầm ĩ.​”

“Cứ kiện đi,” ánh mắt Cố Quân sâu thẳm, y túm cổ tay nàng và ghì nó xuống trong lúc nói bằng giọng trầm thấp, “thấy rõ chưa, ta là Cố Quân.”​Nàng muốn đứng dậy nhưng người cứ chệnh choạng, thế là Cố Quân đứng dậy ôm eo nàng và kéo vào lòng mình
Người dưới thân y tiếp tục giãy giụa, lát sau nàng mới chậm chạp dừng lại, ngơ ngác hỏi, “Cố Quân?”​“Nói bậy
Cố Quân đáp lại trước lúc cúi xuống hôn môi nàng, y thấy bờ môi mềm kia nhẹ nhàng khép mở để nói ra một câu khó hiểu, “A, tôi biết y, nhắc mới nhớ, hôm nay y hơi quái đản.”​Diệp Cẩn cầm chén rượu trước mặt mình, cúi đầu ngửi: hương rượu nhàn nhạt mà ngào ngạt, hương hoa đào không quá nồng xâm chiếm toàn bộ khứu giác
Động tác cúi đầu khựng lại, Cố Quân nheo mắt nhìn nữ tử, nhẹ giọng lặp lại, “Quái đản?”​Cảnh đẹp, món ngon, rượu nồng, hương hoa đào nồng nàn bao lấy Diệp Cẩn
“Ừ, quái lắm luôn.” Nữ tử cật lực gật đầu rồi lại lắc đầu, “Sai rồi, hôm nay gì chứ, dạo này, mà cũng chả biết từ khi nào, y cứ quái đản sao ấy.”​Màu hồng do rượu tô vẽ lên mặt nàng dần đậm hơn, tạo nên sự hấp dẫn say đắm lòng người
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đôi mắt nàng mơ màng ngấn nước, có vẻ nó đang cố hết sức nhìn rõ mặt y nhưng không tài nào điều chỉnh tiêu cự
Cuối cùng nó đành dừng ở giữa hai hàng lông mày của đối phương.​Cố Quân im lặng nhìn người con gái dưới thân mình, nhìn nàng duỗi tay ôm lấy mặt y, nhìn nàng nhỏm dậy xích lại gần, nhìn bờ môi đỏ mấp máy cho yêu tinh thì thầm, “Đừng nói anh thích tôi rồi nhé
“Cố Quân,” nàng nhìn y với ánh mắt mờ mịt, giọng nỉ non, “sao anh lại muốn dẫn tôi đi leo núi, dẫn tôi đi ngắm hoa
Rõ ràng ngay từ đầu anh tìm tới tôi chỉ vì muốn mây mưa.”​Vội vàng lập kế hoạch bỏ đi, vội vàng cắt đứt tơ tình, vội vàng bị người ta kéo vào một con đường khác, vội vàng muốn chết, rồi lại vội vàng lựa chọn sống tạm bợ
Cố Quân im lặng nhìn người con gái dưới thân mình, nhìn nàng duỗi tay ôm lấy mặt y, nhìn nàng nhỏm dậy xích lại gần, nhìn bờ môi đỏ mấp máy cho yêu tinh thì thầm, “Đừng nói anh thích tôi rồi nhé?”​” nàng kêu la ầm ĩ
Không khí như đóng băng, ánh nắng xuyên qua cửa sổ giấy chiếu lên mặt đất, nhuộm mặt đất thành màu trắng đáng sợ như đang có lớp băng dày nặng kết tủa
Ánh mắt Cố Quân dò xét từng tấc một trên gương mặt đỏ phơn phớt vì rượu của Diệp Cẩn, sự lạnh lẽo trong đôi mắt y gần như hóa thành chất rắn để mà lột da tróc thịt người ta thành đống máu bầy hầy.​Hình như từ ngày phát hiện Lục Văn Giác ngoại tình, nàng luôn sống vội vàng
Rất lâu sau, khóe môi y cong lên thành nụ cười đẹp hút hồn, tay y bóp cằm nàng còn miệng nặng nề nói, “Hoang đường.”​Hôm nay khéo Cố Quân bị đứt sợi dây thần kinh nào rồi
“Tôi cũng thấy hoang đường, làm gì có chuyện đó.” Có vẻ Diệp Cẩn không nhận ra băng giá trong giọng y, nàng chỉ gật gù và nghiêm túc bảo, “Cứ thế này là tốt rồi.”​Hai má người con gái ửng hồng, cặp mắt mơ màng, gương mặt xinh đẹp vương nét quyến rũ ngây thơ
Phải, cứ thế này là tốt rồi.​Diệp Cẩn nhắm hờ mắt, uống cạn rượu còn sót trong chén, cảm nhận sự ấm áp lan từ bụng ra toàn thân
Cố Quân cúi xuống, hàng mi rậm giống lông quạ che khuất cảm xúc trong đôi mắt khi y cởi đai lưng cô gái rồi đè lên người nàng.​”

Tình dục sưởi ấm căn phòng, ánh nắng như băng như sương trên mặt đất dần di chuyển về hướng đông
Sau đấy, lớp màn nắng thong thả mờ đi để rồi biến mất tăm mất tích.​Nàng hững hờ nghĩ, có lẽ mình say rồi
* * *



Chú thích​Cố Quân chần chừ duỗi tay và bắt chước động tác của nàng
[1]​” Nguyên gốc: Nhân gian tứ nguyệt phương phi tận, sơn tự đào hoa thuỷ thịnh khai
Trích từ bài thơ ​Uống ngon thật, hơn nữa độ rượu có vẻ thấp nên sẽ chẳng làm người ta say bí tỉ.Đại Lâm Tự Đào Hoa ​”của Bạch Cư Dị.​”

← Chương 29​Y đi như chạy vào sân, có người hầu đã nhanh nhạy mở sẵn cửa phòng
—-oOo—- Chương 31 →​Nàng thấy y bất động bèn ra sức lắc cái tay đang vươn ra, bực bội giục, “Mau ngoéo tay, tên ngốc này từ đâu ra vậy, không biết cả ngoéo tay!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.