Gần đây có một lời đồn liên quan đến phủ Thanh Bình Hầu lan truyền rầm rộ khắp kinh thành.Trông Cố Quân như đang suy nghĩ gì đó
Cố Hầu gia mua một chậu thủy tiên đã nở với giá trăm lượng vàng.Đi mua lúc mùa đông mới bắt đầu trong khi hoa nở vào mùa xuân; các bá tánh nghe xong đều lắc đầu, cảm thấy sở thích của quan lớn lẫn quý nhân quả nhiên khác thường
Đi mua lúc mùa đông mới bắt đầu trong khi hoa nở vào mùa xuân; các bá tánh nghe xong đều lắc đầu, cảm thấy sở thích của quan lớn lẫn quý nhân quả nhiên khác thường.Cố Hầu gia mua một chậu thủy tiên đã nở với giá trăm lượng vàng
“Nghe đâu mua cho một trắc thất, để lấy tiếng cười của mỹ nhân đó.” Trong quán trà, có người rành tin tức khẽ nói với bạn bè thân thích.Y ngắm nhìn một lát mới hơi gật đầu, nhẹ nhàng nhận xét trước ánh mắt thiếu kiên nhẫn của Diệp Cẩn
Trắc thất
Một tiểu thiếp mà có giá trăm lượng vàng?Mùa đông giá rét thì tìm đâu ra nhiều hoa tươi thế
Phải là mỹ nhân sắc nước hương trời cỡ nào mới đủ sức dạy Cố Quân làm ra việc như thế?[1] Là chất ngọc thượng đẳng nhất của dòng ngọc Hòa Điền: trắng mướt như mỡ dê, bóng mịn, trong suốt, và hoàn toàn không tạp chất
Trong lúc nhàn rỗi, mọi người bàn luận hăng say về vị sủng thiếp phủ Thanh Bình Hầu
Diệp Cẩn lại chẳng hay biết gì những đồn đãi ngoài kia, nàng chỉ biết chưa đầy bảy ngày, Thu Cúc đã nâng niu đặt một chậu thủy tiên vừa nở lên bàn sách của nàng.” Thu Cúc trả lời
Đặt xuống xong là Thu Cúc lập tức lấy ra khăn tay, cẩn thận lau chùi mấy hạt bụi vô hình trên chậu hoa
Kế tiếp cô bé mang tới một bình tưới nhỏ, đi quanh chậu hoa miết mới do dự tưới chút nước xuống đất.Chú thích
“Nhìn em cưng nựng như vậy khéo ai không biết còn tưởng đây là chậu vàng.” Phu nhân trông vui thấy rõ, vừa dùng đầu ngón tay gõ nhẹ nhụy hoa vàng nhạt vừa trêu Thu Cúc.” Trong quán trà, có người rành tin tức khẽ nói với bạn bè thân thích
“Phu nhân không biết ạ, chậu thủy tiên này tốn một trăm lượng vàng lận đó.” Thu Cúc đáp, đáp xong lại thấy Thải Vân đứng cạnh âm thầm liếc mình sắc lẻm, tức nghĩa nàng ấy thấy cô bé đang cư xử bất kính với phu nhân.“Cả ngày buồn chán, tự dưng muốn đeo thì đeo thôi
“Ra thế.” Diệp Cẩn gật gù, ra vẻ đã bị chậu hoa hớp hồn
Nàng ngắm nghía kỹ lưỡng cánh hoa mỹ lệ đáng yêu, ngắm cỡ một nén nhang thì mới cầm lại quyển sách ban nãy đọc dở.Dạo này vị sủng thiếp kia yêu thích trâm hoa, hơn nữa chỉ ưng hoa tươi vừa hái thôi
“Phu nhân, thủy tiên chứa độc tính, không nên để gần người quá lâu ạ.” Thải Vân khuyên nhủ.Mùa đông nhàn rỗi, một chuyện nhỏ dễ dàng được bàn tán cả thời gian dài
“Không sao, đang mở cửa sổ mà, buổi tối trước khi đóng cửa sổ đưa nó ra gian ngoài là được.”Phải là mỹ nhân sắc nước hương trời cỡ nào mới đủ sức dạy Cố Quân làm ra việc như thế
Diệp Cẩn xua tay, cứ vậy mà chốc chốc đọc sách, chốc chốc ngắm hoa
Buổi sáng trôi qua trong chớp mắt.Nàng ngắm nghía kỹ lưỡng cánh hoa mỹ lệ đáng yêu, ngắm cỡ một nén nhang thì mới cầm lại quyển sách ban nãy đọc dở
Lúc các nha hoàn tất bật bày cơm trưa, Cố Quân trở về.Đặt xuống xong là Thu Cúc lập tức lấy ra khăn tay, cẩn thận lau chùi mấy hạt bụi vô hình trên chậu hoa
Hôm nay đến sớm thế.Hôm nay đến sớm thế
Diệp Cẩn thờ ơ nghĩ, nàng đang ngồi ngắm hoa bên cửa sổ trong lúc chờ cơm.” Thải Vân khuyên nhủ
“Dạo này không có việc gì nên buổi chầu tan sớm.” Cố Quân như biết Diệp Cẩn nghĩ gì, y giải thích khi dang hai tay cho nha hoàn cởi mãng phục trên người mình.Diệp Cẩn thờ ơ nghĩ, nàng đang ngồi ngắm hoa bên cửa sổ trong lúc chờ cơm
Y thay sang bộ trang phục nhẹ nhàng rồi đến bên nàng, mắt nhìn lướt qua chậu thủy tiên trên bàn, “Thế nào, nàng có thích chậu hoa này không?”Diệp Cẩn lại chẳng hay biết gì những đồn đãi ngoài kia, nàng chỉ biết chưa đầy bảy ngày, Thu Cúc đã nâng niu đặt một chậu thủy tiên vừa nở lên bàn sách của nàng
Diệp Cẩn ậm ừ đáp với vẻ mặt hững hờ.Khỏi lo, Cố Hầu gia có cách
Có thêm người nên Xuân Lan lại chạy đi lấy thức ăn, nhóm Thải Vân thì tự giác lui ra gian ngoài, vậy là bỗng chốc trong phòng chỉ còn hai người.“Trông thuận mắt hơn nhiều, nên dùng trâm hoa chứ không phải mấy món trang sức vớ vẩn kia
Diệp Cẩn mải mê đùa nghịch chậu thủy tiên trước mặt chứ không ngẩng đầu lên
Cố Quân ngồi xuống cạnh nàng, ánh mắt dừng trên mái tóc cô gái, “Món trang sức này trông còn chấp nhận được.”Có thêm người nên Xuân Lan lại chạy đi lấy thức ăn, nhóm Thải Vân thì tự giác lui ra gian ngoài, vậy là bỗng chốc trong phòng chỉ còn hai người
Giữa mái tóc đen nhánh mềm mượt là cây trâm đông châu rực rỡ lấp lánh, đây đúng là món đồ trong bộ trang sức đông châu y từng tặng nàng
Chẳng qua đó giờ nàng không thích đeo trang sức y tặng, càng quý giá sẽ càng cất kỹ, sao hôm nay lại đột nhiên tình nguyện đeo?”
“Cả ngày buồn chán, tự dưng muốn đeo thì đeo thôi.”Giữa mái tóc đen nhánh mềm mượt là cây trâm đông châu rực rỡ lấp lánh, đây đúng là món đồ trong bộ trang sức đông châu y từng tặng nàng
Diệp Cẩn cụp mắt, hàng lông mi đen, mảnh dài tạo thành những cái bóng nho nhỏ
Khuôn mặt trắng nõn thật hợp với đông châu trên mái tóc; cao quý nho nhã, phong thái động lòng người.“Nhìn em cưng nựng như vậy khéo ai không biết còn tưởng đây là chậu vàng
Nàng không hợp với kiểu trang điểm quá diễm lệ hào nhoáng, thế này là vừa đẹp.Gần đây có một lời đồn liên quan đến phủ Thanh Bình Hầu lan truyền rầm rộ khắp kinh thành
Trông Cố Quân như đang suy nghĩ gì đó.Diệp Cẩn ậm ừ đáp với vẻ mặt hững hờ
Kết quả của màn suy ngẫm trên là Diệp Cẩn nhận được một bộ trang sức ngọc mỡ dê“Thưa phu nhân, nhiều bông thủy tiên đã héo, sáng nay kiểm tra thì chỉ còn một đóa ạ.[1]“Thế này mới đúng., từ trâm cài đến khuyên tai tới vòng tay, cái gì cũng có.Cố Quân ngồi xuống cạnh nàng, ánh mắt dừng trên mái tóc cô gái, “Món trang sức này trông còn chấp nhận được
Trước ánh mắt trầm trồ của các nha hoàn, Diệp Cẩm cầm vòng tay lên ngắm nghía: ấm áp trong trẻo, mượt nhẹ như lụa, ánh nắng chói chang cũng không thể làm nó lộ ra chút tỳ vết nào.“Phu nhân không biết ạ, chậu thủy tiên này tốn một trăm lượng vàng lận đó
Nàng nghĩ nghĩ rồi cởi chiếc vòng đang đeo để thay bằng chiếc vòng mới.Kế tiếp cô bé mang tới một bình tưới nhỏ, đi quanh chậu hoa miết mới do dự tưới chút nước xuống đất
Màn đêm buông xuống, Cố Quân vừa về là thấy vòng tay nàng đeo
Lông mày y thoáng động đậy, y đứng tại chỗ nhìn nàng giây lát rồi gọi nha hoàn mang tới đôi khuyên tai ngọc mỡ dê và đích thân đeo cho nàng.”
“Thế này mới đúng.”Cuối cùng mặt nàng sa sầm, thậm chí ghét bỏ cả chiếc trâm phỉ thúy được nàng yêu thích mấy ngày nay, nàng rút mạnh nó ra khỏi tóc rồi ném vào hộp trang sức
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Y ngắm nhìn một lát mới hơi gật đầu, nhẹ nhàng nhận xét trước ánh mắt thiếu kiên nhẫn của Diệp Cẩn.Vì vậy, sau một tháng, lại có thêm một lời đồn về phủ Thanh Bình Hầu lan khắp kinh thành
Từ đó về sau, Cố Quân cứ như đã mở cánh cửa đến thế giới mới, y thường xuyên tặng Diệp Cẩn các loại trang sức quý giá
Trong đống đồ y tặng, Diệp Cẩn sẽ chọn đeo cái nào thuận mắt mình, còn cái nào không thích thì kêu nha hoàn nhét đáy hòm.Lúc các nha hoàn tất bật bày cơm trưa, Cố Quân trở về
Ngày nọ, lúc chán đến cực điểm, Diệp Cẩn ngồi trước bàn trang điểm chọn tới chọn lui mà vẫn không ưng ý
Cuối cùng mặt nàng sa sầm, thậm chí ghét bỏ cả chiếc trâm phỉ thúy được nàng yêu thích mấy ngày nay, nàng rút mạnh nó ra khỏi tóc rồi ném vào hộp trang sức.“Nghe đâu mua cho một trắc thất, để lấy tiếng cười của mỹ nhân đó
“Quanh đi quẩn lại chỉ có nhiêu đó.” Nàng cau mày, nhìn chằm chằm hộp trang điểm trong chốc lát, quay đầu lại hỏi, “Thủy tiên của ta đâu?”” Phu nhân trông vui thấy rõ, vừa dùng đầu ngón tay gõ nhẹ nhụy hoa vàng nhạt vừa trêu Thu Cúc
Diệp Cẩn nhìn chán chậu thủy tiên kia từ nhiều ngày trước, đã sai người dọn nó đi rồi.Diệp Cẩn cụp mắt, hàng lông mi đen, mảnh dài tạo thành những cái bóng nho nhỏ
“Thưa phu nhân, nhiều bông thủy tiên đã héo, sáng nay kiểm tra thì chỉ còn một đóa ạ.” Thu Cúc trả lời.” Diệp Cẩn gật gù, ra vẻ đã bị chậu hoa hớp hồn
“Hái nó xuống, ta muốn dùng.” Diệp Cẩn nói.” Nàng cau mày, nhìn chằm chằm hộp trang điểm trong chốc lát, quay đầu lại hỏi, “Thủy tiên của ta đâu
Đóa thủy tiên duy nhất còn sót lại được cài lên tóc nàng, giữa cánh hoa trắng điểm vàng nhạt là một hình ảnh tinh khôi đẹp đẽ; vẻ mặt đang nặng trịch của Diệp Cẩn chậm rãi thả lỏng.Tuy nhiên, ngay lúc mọi người chưa hoàn toàn quên chuyện này thì vị sủng thiếp kia đi ra ngoài
“Trông thuận mắt hơn nhiều, nên dùng trâm hoa chứ không phải mấy món trang sức vớ vẩn kia.” Diệp Cẩn bảo.“Hái nó xuống, ta muốn dùng
Vì vậy, sau một tháng, lại có thêm một lời đồn về phủ Thanh Bình Hầu lan khắp kinh thành.” Diệp Cẩn nói
Dạo này vị sủng thiếp kia yêu thích trâm hoa, hơn nữa chỉ ưng hoa tươi vừa hái thôi.Nghe nói ngài ấy sợ chất lượng hoa chưa đủ cao nên cử người xuống phía nam một chuyến, như vậy mỹ nhân có thể ngày ngày cài hoa tươi lên tóc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mùa đông giá rét thì tìm đâu ra nhiều hoa tươi thế?” Thu Cúc đáp, đáp xong lại thấy Thải Vân đứng cạnh âm thầm liếc mình sắc lẻm, tức nghĩa nàng ấy thấy cô bé đang cư xử bất kính với phu nhân
Khỏi lo, Cố Hầu gia có cách.Kết quả của màn suy ngẫm trên là Diệp Cẩn nhận được một bộ trang sức ngọc mỡ dê [1] , từ trâm cài đến khuyên tai tới vòng tay, cái gì cũng có
Ngài ấy thuê người có tay nghề giỏi tạo ra phòng ấm trồng hoa ngay tại hậu viện của hầu phủ, đồng thời phái người đi khắp nơi thu mua hoa đủ màu sắc vừa mới nở
Nghe nói ngài ấy sợ chất lượng hoa chưa đủ cao nên cử người xuống phía nam một chuyến, như vậy mỹ nhân có thể ngày ngày cài hoa tươi lên tóc.Trắc thất
Đã bảo mà, người ta là hầu gia.Diệp Cẩn xua tay, cứ vậy mà chốc chốc đọc sách, chốc chốc ngắm hoa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ai nghe cũng tấm tắc, sự tò mò với người con gái sắc nước hương trời trong lời đồn tăng gấp bội.” Diệp Cẩn bảo
Mùa đông nhàn rỗi, một chuyện nhỏ dễ dàng được bàn tán cả thời gian dài
Truyền thuyết Cố Hầu gia xây phòng ấm trồng hoa thành chủ đề cho các câu chuyện hơn phân nửa tháng mới có xu hướng dừng lại.Lông mày y thoáng động đậy, y đứng tại chỗ nhìn nàng giây lát rồi gọi nha hoàn mang tới đôi khuyên tai ngọc mỡ dê và đích thân đeo cho nàng
Tuy nhiên, ngay lúc mọi người chưa hoàn toàn quên chuyện này thì vị sủng thiếp kia đi ra ngoài.Chẳng qua đó giờ nàng không thích đeo trang sức y tặng, càng quý giá sẽ càng cất kỹ, sao hôm nay lại đột nhiên tình nguyện đeo
* * *
Chú thíchNàng không hợp với kiểu trang điểm quá diễm lệ hào nhoáng, thế này là vừa đẹp
[1]Màn đêm buông xuống, Cố Quân vừa về là thấy vòng tay nàng đeo
Là chất ngọc thượng đẳng nhất của dòng ngọc Hòa Điền: trắng mướt như mỡ dê, bóng mịn, trong suốt, và hoàn toàn không tạp chất.Truyền thuyết Cố Hầu gia xây phòng ấm trồng hoa thành chủ đề cho các câu chuyện hơn phân nửa tháng mới có xu hướng dừng lại
⬅ Chương 39 —-oOo—- Chương 41 ➡