Phản ứng tức thì của Diệp Cẩn là không tin.”
Y uống
Làm sao nàng biết y có uống thuốc tránh thai thật hay không?“Chúng ta đâu cần ra tay, ma ma thông minh quá lại bị thông minh hại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Song không đợi nàng nói ra nỗi nghi ngờ, hình như nam tử đối diện đã biết nàng nghĩ gì nên tiếp lời, “Nếu ta muốn lừa nàng thì lén đổi thuốc chẳng dễ hơn sao, việc gì phải tự uống thứ nước đắng nghét kia.”“Ngài nhìn ả kìa, có khác gì Khương phu nhân năm xưa đâu
Diệp Cẩn lặng thinh, y nói cũng có lý.Y uống
“Có thuốc tránh thai cho đàn ông không?” Cố Quân hỏi thẳng lang trung.Diệp Cẩn lặng thinh, y nói cũng có lý
“…Lão phu từng xem qua một toa thuốc.” Lang trung tóc hoa râm nhìn Cố Quân như đang nhìn tên điên trẻ tuổi lại ngông cuồng, run rẩy nhắc, “Nhưng dược tính của toa thuốc này vô cùng mạnh, gây hại cho sức khỏe, dùng nhiều sẽ ảnh hưởng xấu đến việc sinh con nối dõi.”Cố Quân khẽ hít hà trước lúc nghiêng đầu cắn cái cổ đang hơi nghểnh thẳng của nàng
“Kê đơn rồi sai nha hoàn sắc thuốc.” Cố Quân phất tay.Cái ôm ấy chặt tới nỗi khiến nàng khó thở, cứ như y muốn nàng hòa làm một với mình
Kế bên giường, Mã ma ma ngẩng đầu, đôi mắt trên gương mặt nhăn nheo của bà ta ngấn lệ; bà ta cùng lang trung đến cái bàn gần đấy để lấy đơn thuốc
Diệp Cẩn kinh ngạc vì bà lão liều mạng nhào tới khi nàng dùng mảnh sứ cứa cổ Cố Quân lại ngậm chặt miệng không khuyên nhủ, bà ta cứ thế tuân theo cái mệnh lệnh khiến người đương thời kinh hãi.Lúc này Diệp Cẩn không biết phụ nhân đứng sau mình, người gần đây đã đeo trở lại cái mặt nạ hiền từ, đang cúi đầu nhằm che giấu sự âm u trong đôi mắt
Đừng nói đến thời cổ đại coi “trong ba tội bất hiếu, không có con nối dõi là nặng nhất”, ngay cả thời hiện đại với trang thiết bị cao siêu cũng có vô số gã chẳng muốn dùng thứ cơ bản nhất là bao cao su; bọn họ hoặc kêu nửa kia uống thuốc, hoặc bắt nửa kia đi đặt vòng làm tổn hại sức khỏe.Nàng chắc chắn đã dùng yêu thuật mới làm Cố Quân hoàn toàn mất trí, tình nguyện tuyệt tự nhằm tránh gây tổn thương cho cơ thể nàng
Cho nên, rốt cuộc vì sao y lại tình nguyện uống thứ thuốc đó?“Thôi đi ma ma, người ngoài không biết nhưng chẳng lẽ chúng ta cũng không biết Khương Bội còn sống hay đã chết
Vì thích nàng ư?” Nữ tử váy lam cười, vén tóc một bên má ra sau tai
Không, Diệp Cẩn chưa hoang tưởng thế.”
“Hầu gia, thuốc sắc xong rồi ạ.”Mã ma ma trầm mặc hồi lâu mới cắn răng nhắc, “Ả vô cùng quan trọng với hầu gia, chỉ dựa vào hai người chúng ta thì rất khó diệt trừ ả một cách thầm lặng
Trong căn phòng tĩnh lặng tuyệt đối, Mã ma ma tự tay bưng bát thuốc tỏa hơi nóng tới cho Cố Quân.Bà ta không nhìn Diệp Cẩn với ánh mắt đau đớn tột độ xen lẫn ghét bỏ nữa, ngược lại còn kiên định đứng về phe nàng và bảo vệ nàng mọi lúc mọi nơi
Trước ánh mắt khó tả của Diệp Cẩn, nam tử ngồi ở mép giường cầm lấy bát thuốc rồi ngửa đầu uống một hơi cạn sạch.”
Ánh nến hắt lên người y soi rõ cần cổ thẳng tắp, yết hầu lên xuống theo cử động nuốt
Nước thuốc rỉ ra từ khóe môi, uốn lượn thành một vệt đen trên làn da trắng xanh.“Ma ma, tôi bảo rồi mà, không trừ khử ả thì sớm muộn gì ả cũng thành mối họa lớn của hầu phủ
Nước thuốc đã cạn, Mã ma ma đưa mứt hoa quả với khăn nhưng bị chủ nhân ngó lơ.Tuy Cố Quân đã ra lệnh không để chuyện này lọt ra ngoài nhưng thế gian nào có bức tường không lọt gió, ánh mắt của người hầu trong sân từ từ thay đổi
Y đặt bát thuốc xuống, cặp mắt tựa vực sâu liếc Diệp Cẩn
Cố Quân không cho cô gái thời gian phản ứng đã duỗi tay bóp cằm người ta và cúi đầu hôn môi nàng
Mùi thuốc nồng nặc xộc vào hơi thở, thấm vô da thịt qua nụ hôn phơn phớt
Y lại cạy răng nàng, làm nàng nếm phải vị đắng cùng cực.”
Đắng quá, sao lại có thứ thuốc đắng vậy.Còn hiện tại, ánh mắt họ nói rằng nàng đã biến thành thứ sinh sinh vật không phải người chuyên đầu độc trái tim người khác
Diệp Cẩn nhíu mày toan đẩy y ra song đối phương ôm eo và kéo nàng lại gần cho đến khi ngực hai người dán sát nhau
Cái ôm ấy chặt tới nỗi khiến nàng khó thở, cứ như y muốn nàng hòa làm một với mình
Giữa cơn choáng váng, nàng như cảm nhận được nhịp đập từ trái tim y, hết nhịp này đến nhịp khác, dồn dập và mạnh mẽ.“Có thuốc tránh thai cho đàn ông không
Thời gian kéo dài vô hạn, cả thế giới chỉ còn xiềng xích trói nàng lại với người kia
Máu chảy nhanh, tai ù ù, y bế nàng ngồi vào lòng mình
Cách lớp vải, ngón tay nàng đặt trên vai y dần run run, thế rồi chúng bất chợt bấu chặt vị trí có vết thương đã thành sẹo của y.” Mã ma ma vô cảm nói
Vết thương do mảnh sứ gây ra đã lành, nhưng trong nháy mắt, y vẫn có ảo giác đau thấu xương
Cố Quân khẽ hít hà trước lúc nghiêng đầu cắn cái cổ đang hơi nghểnh thẳng của nàng.Kỳ kinh đợt này của Diệp Cẩn kéo dài hơn bảy ngày mới sạch
“Nếu…”Phản ứng tức thì của Diệp Cẩn là không tin
Có một câu nói chực thoát khỏi cổ họng song lại bị lý trí vô tình đè xuống
Y cụp mắt, hai hàng mi tạo nên những cái bóng dài.Y đặt bát thuốc xuống, cặp mắt tựa vực sâu liếc Diệp Cẩn
Nếu.Toa thuốc lang trung kê cho Cố Quân phải uống ba ngày liên tục trong giai đoạn đầu, thế là y uống hai lần một ngày vào sáng với tối, và đã uống trước mặt nàng sáu lần
Trên đời làm gì có nếu.Đó là một người con gái sở hữu dung nhan đẹp tuyệt trần, từng cái nhíu mày hay nụ cười đều làm say đắm lòng người, được sủng ái hơn nửa năm ở hầu phủ, về sau… Người ta tìm thấy nàng ấy dưới cái giếng cạn nằm trong góc vườn hoa, gương mặt mỹ lệ nát bấy, nhìn thê thảm rợn người
Oo———oOo———oΟ“Đừng nhắc đến người nọ, cô ta chết từ lâu rồi
Kỳ kinh đợt này của Diệp Cẩn kéo dài hơn bảy ngày mới sạch.Đừng nói đến thời cổ đại coi “trong ba tội bất hiếu, không có con nối dõi là nặng nhất”, ngay cả thời hiện đại với trang thiết bị cao siêu cũng có vô số gã chẳng muốn dùng thứ cơ bản nhất là bao cao su; bọn họ hoặc kêu nửa kia uống thuốc, hoặc bắt nửa kia đi đặt vòng làm tổn hại sức khỏe
Toa thuốc lang trung kê cho Cố Quân phải uống ba ngày liên tục trong giai đoạn đầu, thế là y uống hai lần một ngày vào sáng với tối, và đã uống trước mặt nàng sáu lần.Không đề cập đến những khúc mắc của Cố Quân mà nàng chẳng hiểu nổi – cũng không có hứng tìm hiểu – chỉ nói về mối hận giữa hai người thôi
Tuy Cố Quân đã ra lệnh không để chuyện này lọt ra ngoài nhưng thế gian nào có bức tường không lọt gió, ánh mắt của người hầu trong sân từ từ thay đổi.Diệp Cẩn kinh ngạc vì bà lão liều mạng nhào tới khi nàng dùng mảnh sứ cứa cổ Cố Quân lại ngậm chặt miệng không khuyên nhủ, bà ta cứ thế tuân theo cái mệnh lệnh khiến người đương thời kinh hãi
Hồi trước người xung quanh nhìn Diệp Cẩn bằng ánh mắt hàm ý nàng là một mỹ nhân mưu mô có thủ đoạn ghê gớm
Còn hiện tại, ánh mắt họ nói rằng nàng đã biến thành sinh vật không phải người chuyên đầu độc trái tim người khác.Tiểu nha hoàn bị Mã ma ma bắt ngay tại trận rồi bị phạt đánh
Nàng chắc chắn đã dùng yêu thuật mới làm Cố Quân hoàn toàn mất trí, tình nguyện tuyệt tự nhằm tránh gây tổn thương cho cơ thể nàng
Quan trọng nhất là hầu gia đã trả giá đến thế mà nàng vẫn vô ơn, thật khó mà tin nổi, đúng là đồ không biết điều, đạo đức suy đồi!Thời gian kéo dài vô hạn, cả thế giới chỉ còn xiềng xích trói nàng lại với người kia
Có lần Diệp Cẩn đi ngang vườn hoa, nghe thấy một tiểu nha hoàn không rõ sự tình đang bàn tán biết đâu nàng do hồ ly tinh biến thành
Tiểu nha hoàn bị Mã ma ma bắt ngay tại trận rồi bị phạt đánh.” Cố Quân hỏi thẳng lang trung
“Phu nhân thiện tâm nên tha mạng cho các ngươi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu còn để ta bắt gặp có kẻ cả gan nói xấu sau lưng chủ nhân thì sẽ cắt lưỡi kẻ đó rồi bán ra ngoài!”Có lần Diệp Cẩn đi ngang vườn hoa, nghe thấy một tiểu nha hoàn không rõ sự tình đang bàn tán biết đâu nàng do hồ ly tinh biến thành
Từ ngày Cố Quân bắt đầu uống thuốc, hình như Mã ma ma đã chấp nhận số mệnh
Bà ta không nhìn Diệp Cẩn với ánh mắt đau đớn tột độ xen lẫn ghét bỏ nữa, ngược lại còn kiên định đứng về phe nàng và bảo vệ nàng mọi lúc mọi nơi.Quan trọng nhất là hầu gia đã trả giá đến thế mà nàng vẫn vô ơn, thật khó mà tin nổi, đúng là đồ không biết điều, đạo đức suy đồi
Tiểu nha hoàn bị đè trên đất, tiếng gậy đánh nặng nề vang lên từng tiếng một, các nô tỳ xung quanh đều run lẩy bẩy
Họ hãi hùng nhìn về phía Diệp Cẩn, nếu nhìn kỹ thì rõ ràng ánh mắt họ đang buộc tội nàng mê hoặc được cả Mã ma ma trợ giúp mình!Diệp Cẩn nhíu mày toan đẩy y ra song đối phương ôm eo và kéo nàng lại gần cho đến khi ngực hai người dán sát nhau
Thật đáng sợ, chẳng lẽ hầu phủ sắp thành nơi cho yêu ma tung hoành?Vì thích nàng ư
“Sao bảo phòng ấm trồng hoa dạo này mới có một chậu mẫu đơn đen mà,” Diệp Cẩn lười phản ứng lại mấy suy đoán nhảm nhí, nàng ra hiệu đánh đủ rồi và mau dọn dẹp đi, kế tiếp quay đầu lại sai bảo, “đưa hoa đến sân của ta ngay.”Cánh hoa tím đen khoe sắc dưới ánh mặt trời, vẻ ung dung của hoa vương chút nét kiều diễm ma mị, quả nhiên đẹp khôn xiết
Hiện giờ chẳng mấy ai trong hầu phủ dám cãi lệnh “Tô Đát Kỷ” Diệp Cẩn, chậu mẫu đơn nhanh chóng xuất hiện trước mặt nàng
Cánh hoa tím đen khoe sắc dưới ánh mặt trời, vẻ ung dung của hoa vương chút nét kiều diễm ma mị, quả nhiên đẹp khôn xiết.Bà ta tới phía sau ngọn núi giả trong vườn hoa để gặp Linh Lan, cô người hầu đáng lẽ phải ở thư phòng vào giờ này
Diệp Cẩn nhẹ nhàng vuốt ve cánh hoa mềm mịn, kêu nha hoàn đi thưởng người thợ trồng ra chậu hoa này.Tiểu nha hoàn bị đè trên đất, tiếng gậy đánh nặng nề vang lên từng tiếng một, các nô tỳ xung quanh đều run lẩy bẩy
Không đề cập đến những khúc mắc của Cố Quân mà nàng chẳng hiểu nổi – cũng không có hứng tìm hiểu – chỉ nói về mối hận giữa hai người thôi.Nếu còn để ta bắt gặp có kẻ cả gan nói xấu sau lưng chủ nhân thì sẽ cắt lưỡi kẻ đó rồi bán ra ngoài
Nếu có thể dùng bồi thường xóa sạch tổn thương thì cảnh sát với pháp luật tồn tại để làm gì.Ký ức lập tức tua ngược, một cảnh tượng nằm sâu trong óc đột nhiên hiện lên trước mắt Mã ma ma
Lúc này Diệp Cẩn không biết phụ nhân đứng sau mình, người gần đây đã đeo trở lại cái mặt nạ hiền từ, đang cúi đầu nhằm che giấu sự âm u trong đôi mắt.Nếu có thể dùng bồi thường xóa sạch tổn thương thì cảnh sát với pháp luật tồn tại để làm gì
Khuya hôm qua, khi Diệp Cẩn đã ngủ, Mã ma ma lặng lẽ ra ngoài
Bà ta tới phía sau ngọn núi giả trong vườn hoa để gặp Linh Lan, cô người hầu đáng lẽ phải ở thư phòng vào giờ này
“Ma ma, tôi bảo rồi mà, không trừ khử ả thì sớm muộn gì ả cũng thành mối họa lớn của hầu phủ.” Nữ tử váy lam cười, vén tóc một bên má ra sau tai
“Ngài nhìn ả kìa, có khác gì Khương phu nhân năm xưa đâu.”“Phu nhân thiện tâm nên tha mạng cho các ngươi
“Đừng nhắc đến người nọ, cô ta chết từ lâu rồi.” Mã ma ma vô cảm nói.“Kê đơn rồi sai nha hoàn sắc thuốc
“Thôi đi ma ma, người ngoài không biết nhưng chẳng lẽ chúng ta cũng không biết Khương Bội còn sống hay đã chết.” Linh Lan bực dọc xua tay, nhìn chòng chọc phụ nhân, “Tôi biết ma ma chỉ không muốn hầu gia lặp lại vết xe đổ năm đó, còn tôi thì có trái tim nhỏ bé, chứa được mỗi hầu gia thôi
Chúng ta coi như khác đường nhưng cùng đích trong vấn đề này.”Mùi thuốc nồng nặc xộc vào hơi thở, thấm vô da thịt qua nụ hôn phơn phớt
Mã ma ma trầm mặc hồi lâu mới cắn răng nhắc, “Ả vô cùng quan trọng với hầu gia, chỉ dựa vào hai người chúng ta thì rất khó diệt trừ ả một cách thầm lặng.”Trong căn phòng tĩnh lặng tuyệt đối, Mã ma ma tự tay bưng bát thuốc tỏa hơi nóng tới cho Cố Quân
“Chúng ta đâu cần ra tay, ma ma thông minh quá lại bị thông minh hại.” Linh Lan khẽ cười rồi híp mắt nhìn phụ nhân, thì thào, “Chúng ta chỉ cần dùng mưu mẹo làm hầu gia đích thân xử ả là được mà.”” Cố Quân phất tay
Ký ức lập tức tua ngược, một cảnh tượng nằm sâu trong óc đột nhiên hiện lên trước mắt Mã ma ma
Đó là một người con gái sở hữu dung nhan đẹp tuyệt trần, từng cái nhíu mày hay nụ cười đều làm say đắm lòng người, được sủng ái hơn nửa năm ở hầu phủ, về sau… Người ta tìm thấy nàng ấy dưới cái giếng cạn nằm trong góc vườn hoa, gương mặt mỹ lệ nát bấy, nhìn thê thảm rợn người.”
Mã ma ma biết việc này do Thính Phong tự làm, bởi vì cô gái đó phạm phải điều cấm kỵ của hầu gia.Máu chảy nhanh, tai ù ù, y bế nàng ngồi vào lòng mình
Tuy nhiên, với sức nặng của ả nọ trong lòng hầu gia, dùng lại chiêu trò cũ sẽ hiệu quả thật sao?” Linh Lan bực dọc xua tay, nhìn chòng chọc phụ nhân, “Tôi biết ma ma chỉ không muốn hầu gia lặp lại vết xe đổ năm đó, còn tôi thì có trái tim nhỏ bé, chứa được mỗi hầu gia thôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
⬅ Chương 49 —-oOo—- Chương 51 ➡