Chương 91: Thật cao thật cao cao cao thủ
Ninh lão gia tử liếc hắn một cái nói: “Cái gì mà còn định đánh chết mười mấy người ngay lập tức
Thế thì đánh trận làm gì nữa
Lúc đánh giặc, tìm một đống người ở phía trước mà phóng khí công chẳng phải sao?
Ta thấy ngươi tiểu tử chính là tìm đánh, cố ý đùa lão tử đây!”
Ninh Phàm che lấy cái mông nhếch miệng, nhỏ giọng thì thầm: “Cắt
Không có thì thôi đi
Ta thấy ngươi chính là muốn đá vào mông ta mà...”
“Thối tiểu tử, ngươi đang nói nhỏ cái thứ gì ở dưới đó vậy hả?”
Ninh lão gia tử nhìn Ninh Phàm cái thối tiểu tử này lại dám ở dưới đó nói thầm, trong nháy mắt nổi cơn giận!
Trong tay vô thức nắm chặt cây quải trượng gỗ trinh nam tơ vàng vừa mới giành được, trên tay cũng vô thức nhớ lại động tác hành hung Ninh Phàm ngày đó..
Hoắc!
Cách thức quen thuộc, cảnh tượng quen thuộc, linh cảm quen thuộc!
Mặc kệ
Đánh cháu trai là quan trọng nhất!
Thế là Ninh lão gia tử mặt mũi tràn đầy kích động từng bước một đi về phía Ninh Phàm..
Ninh Phàm cúi đầu, chỉ cảm thấy phía sau lưng có chút khó chịu đứng lên, thật giống như bị một loại vật gì đó không sạch sẽ nhắm vào vậy, vô cùng khó chịu..
Hắn đột nhiên cảm thấy không ổn!
Chỉ thấy một đoàn bóng tối dần dần bao phủ lấy hắn, Ninh Phàm hoảng sợ trợn tròn mắt, chỉ thấy Ninh lão gia tử đã xắn tay áo lên, mặt mũi tràn đầy cười đểu đứng trước mặt của hắn nói:
“Ngoan, cháu ngoan của gia gia
Để gia gia thật tốt yêu thương ngươi...”
“Không..
Không cần mà
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Gia, ta là Ninh Phàm mà
Ta là Ninh Phàm mà...”
Một hồi loạn đánh lách cách sau đó, Ninh lão gia tử vươn vai thư thái, tươi cười nói:
“Ta thật sự đã lớn tuổi rồi, lâu ngày không vận động
Lúc này thi thoảng khơi thông gân cốt một chút, thật sự là thoải mái mà!”
Ninh Phàm: Sẽ không có người nào lên tiếng giúp ta sao?
Ninh lão gia tử chấn chỉnh lại cảm xúc sau đó, ngồi ở trên ghế dài trong diễn võ trường nhẹ vỗ về sợi râu, chậm rãi mở miệng:
“Con đường võ đạo này, thiên biến vạn hóa, đẳng cấp sâm nghiêm...”
“Mà võ đạo, thì cần phải có thiên phú
Cũng không phải tất cả mọi người đều thích hợp tu luyện võ đạo
Đối với người luyện võ mà nói, nội lực mới là mấu chốt!”
Ninh lão gia tử nói rồi, hướng về phía Ninh Phàm nhẹ nhàng vỗ một cái!
Ninh Phàm nhìn xem cú vỗ mềm nhũn mà Ninh lão gia tử vỗ tới, trong lòng căn bản không coi ra gì!
Thế nhưng, ngay giây sau đó..
“Oanh!”
Chỉ nghe một tiếng vang thật lớn, Ninh Phàm trong nháy mắt bay vọt ra khỏi chỗ, hung hăng đâm vào cánh cửa gỗ cách đó không xa, cú va chạm cực lớn khiến cho cánh cửa gỗ yếu ớt trong khoảnh khắc liền vỡ vụn ra..
“Cái gì thế
Gia, người đây là...” Ninh Phàm chật vật bò ra từ trong tro bụi, khiến mặt mũi hắn cũng toàn là tro
Mà lúc này, chỉ nghe giọng nói bình thản của Ninh lão gia tử vang lên..
“Trên giang hồ thì cách phân chia võ đạo lại vô cùng đơn giản
Thường thì chia thành, tam lưu cao thủ, nhị lưu cao thủ, nhất lưu cao thủ cùng với..
Tông sư!
Ninh lão gia tử khi nói đến cái gọi là Tông Sư, trong mắt thoáng qua một tia chờ mong rồi biến mất, nhưng lập tức liền biến mất không thấy đâu nữa..
“Tam lưu cao thủ cơ bản là thực lực của phần lớn người trên giang hồ bây giờ
Chưởng môn một số môn phái tam lưu cũng chỉ là tầm trình độ này mà thôi
Nội lực trong người bọn họ độ tinh thuần cũng không cao, rất nhiều người có tư chất bình thường cả một đời sẽ kẹt lại ở vị trí này, cả đời mà không cách nào tinh tiến...”
“Còn về nhị lưu cao thủ, bọn hắn đối với nội lực đã có thể khống chế tương đối, trong chiến đấu có thể phát huy ra ưu thế cực lớn
Hơn nữa độ tinh khiết của nội lực cũng muốn cao hơn một chút!”
“Còn về nhất lưu cao thủ, đó cũng đều là sự tồn tại hiếm có như phượng mao lân giác
Bình thường cũng chỉ có chưởng môn của một vài môn phái lớn mới có thực lực như vậy!”
“Nhất lưu cao thủ không chỉ khống chế nội lực cực kỳ tinh tế, hơn nữa dung lượng nội lực của bản thân cũng đạt tới một trình độ đáng kinh ngạc...”
Giống như việc ngươi mang theo thùng nước đi đến bên giếng nước để gánh nước, ngươi chỉ cần có thùng nước, tìm đúng phương thức, luyện tập nhiều hơn, thế nào cũng có thể lấy được nước!
Người thông minh một chút thì lấy được nhiều nước hơn!
Kẻ ngốc một chút thì lấy được ít nước hơn!
Đây cũng chính là cái gọi là thiên phú võ học!
Sư phụ dẫn vào cửa, tu hành tại cá nhân!
Võ đạo coi trọng chính là thiên phú!
Ngươi thiên phú tốt, chịu khó chăm chỉ học tập, ngươi liền lợi hại!
Ngươi thiên phú không tốt, dù có dụng công, đó cũng chỉ là vậy mà thôi!
Ninh lão gia tử lẳng lặng giảng giải cho Ninh Phàm về cảnh giới võ đạo, tiếp đó chỉ thấy Ninh lão gia tử cúi người, nhặt lên một hòn đá trên mặt đất, tiếp đó nhanh chóng ném nó về phía bức tường cách đó không xa!
Tiếp đó liền chỉ nghe thấy “Bành” một tiếng!
Ở trên bức tường cách đó không xa, bỗng nhiên có một cái hố nhỏ sâu mấy centimet xuất hiện..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mà viên hòn đá nhỏ kia, thì yên lặng lún sâu vào bên trong bức tường..
“Cái gì thế?
Thật mạnh
Thế này còn là người sao?”
Ninh Phàm kinh ngạc trợn tròn mắt
Không thể tin nhìn mọi thứ đang diễn ra!
Ninh lão gia tử: Cách khen người thật mới lạ..
Nghe ngươi nói thế, ta thật sự lại muốn đánh cháu trai..
Lúc này, Ninh lão gia tử chậm rãi đứng dậy thở dài, tựa hồ có chút tiếc nuối nói: “Bây giờ ta cũng chỉ xem như nhị lưu cao thủ tương đối lợi hại mà thôi
Nếu như là nhất lưu cao thủ, chỉ cần nhẹ nhàng một cái trong nháy mắt liền có thể...”
“Ngươi hẳn là cũng có thể cảm nhận được ta vừa mới sử dụng nội lực có gì đó khác thường phải không
Đối với ta mà nói, bất cứ vật thể không đáng chú ý nào cũng có thể trở thành vũ khí giết người trí mạng!”
Nhưng điểm mà Ninh Phàm quan tâm lại không phải ở chỗ này!
Hắn thì hơi kinh ngạc nói: “Gia gia, người là Trấn Quốc đại tướng quân của Yến quốc chúng ta, ngài lợi hại như vậy, vậy mà mới chỉ là một nhị lưu cao thủ đỉnh tiêm
Thế thì nhất lưu cao thủ sẽ mạnh mẽ đến mức nào chứ?”
Ninh Phàm vừa mới giật mình không phải là nội lực hùng hậu của Ninh lão gia tử, hắn giật mình mà là ở trình độ của Ninh lão gia tử, vậy mà vẻn vẹn chỉ là một nhị lưu cao thủ?
Nói thế nào đi nữa, Ninh lão gia tử cũng là Trấn Quốc đại tướng quân Đại Yên!
Ninh Phàm luôn cảm thấy cái này có chút không xứng tầm..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ninh lão gia tử thấy Ninh Phàm tiếc nuối, tiếp đó vừa cười vừa nói: “Nhất lưu cao thủ cũng đã là sự tồn tại như phượng mao lân giác rồi
Cảnh giới như thế, cũng không phải dễ dàng đạt được như vậy đâu!”
“Bất quá...” Ninh lão gia tử dừng lại một chút rồi lại tiếp tục nói
“Nhất lưu cao thủ chúng ta Yến quốc có bao nhiêu thì ta cũng không rõ ràng hết
Nhưng cao thủ đỉnh tiêm nhất lưu, chúng ta Yến quốc trên mặt nổi cũng chỉ có ba người mà thôi...”
“Cao thủ đỉnh tiêm nhất lưu
Lại là 3 người sao?” Ninh Phàm nhíu nhíu mày, hắn đã lớn như vậy, nhưng cho tới bây giờ chưa từng nghe nói qua nhân vật cấp bậc này cả!
Bất quá hắn nghĩ lại rồi lại trở về bình thường..
Dù sao, hắn trước đó cũng không chú ý đến những điều này, so sánh với một cao thủ nào đó, sự chú ý của hắn có lẽ còn quan tâm việc Giáo Phường Ty có thêm một vị hoa khôi đầu bảng nào đó nhiều hơn một chút..
Ninh Phàm tựa hồ nghĩ tới điều gì, tiếp đó ánh mắt khao khát nhìn xem Ninh lão gia tử nói: “Gia gia, người chinh chiến cả một đời, không lẽ chưa từng bị cao thủ nhất lưu ám sát sao?”
Mà Ninh lão gia tử nghe thấy Ninh Phàm nói đến ám sát mình liền cười rồi tự hào nói: “Ám sát ta
Bọn hắn có cái gan đó sao
Chuyện này thì ngươi có thể yên tâm được đấy...”
“Bất quá, trên mặt nổi của Yến quốc ta cũng chỉ có 3 cao thủ đỉnh cấp nhất lưu mà thôi
Trong đó có hai người ngươi cũng quen biết đấy...”
“Một người chính là công công Lý Đức Toàn bên cạnh bệ hạ, một người lại là đại sư Lục Diễn ở trong chùa Thanh Hồng trên Ngộ Đạo sơn tại cảnh nội Yến quốc ta...”
“Cái gì chứ
Lý Lý Lý Lý thúc..
là nhất lưu cao thủ sao?” Ninh Phàm không thể tin nổi, há to miệng, trong mồm đều có thể nhét vừa một quả trứng gà..
Hắn đơn giản là muốn bị dọa chết mất!
Hắn trước đó xem phim truyền hình, võ nghệ của đại thái giám bên cạnh hoàng đế trong phim cũng rất cao cường nhưng hắn thật sự không nghĩ tới Lý Đức Toàn vậy mà lại là một nhất lưu cao thủ?.