Chương 51: Tần Tinh Vãn cầm khăn lau, lau tay và má cho Tần nãi nãi
Nếp nhăn trên khuôn mặt nãi nãi sâu hơn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng vừa lau, nước mắt liền rơi xuống
Sau khi gia gia qua đời, nãi nãi còn chưa đến 60 tuổi, vợ chồng Tần Kiến Quốc sau khi lo xong tang sự liền mang con cái rời đi, không hề hỏi thăm một câu về việc an bài cho lão mẫu thân cùng nữ nhi sau này ra sao
Một quả phụ hơn 50 tuổi dẫn theo một tiểu nữ hài mới chục tuổi, đúng là không thiếu tiền dùng, nhưng cuộc sống lại gặp nhiều trắc trở, huống chi con trai đáng lẽ phải gánh vác trách nhiệm gia đình lúc bấy giờ lại không trở về
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Kẻ du côn lưu manh nửa đêm gõ cửa… Trộm cắp trèo tường… Thậm chí Tần Tinh Vãn thiếu chút nữa bị kẻ buôn người ôm đi… Nãi nãi với tính cách ôn nhu đã cầm gậy, đánh nhau một trận tàn bạo với kẻ buôn người mới giật lại được cháu gái
Mà gọi điện thoại cho Tần Kiến Quốc thì vĩnh viễn là trợ lý tiếp máy, luôn nói là Tần tổng đang bận
Trước kia, Tần Tinh Vãn không hiểu, rốt cuộc người ta bận rộn đến mức nào, mới không thể quản được cả lão mẫu thân cùng nữ nhi
Sau này nàng mới hiểu ra, đây không phải là bận rộn, mà là bọn hắn không muốn quản
Bọn hắn cho rằng tiền có thể thay thế tất cả
“Nãi nãi, xin thứ lỗi.” Tần Tinh Vãn nắm chặt tay nãi nãi, nghẹn ngào thốt lên
Đáng lẽ nãi nãi phải được hưởng phúc sau này, vậy mà lại vì nàng mà chịu mệt mỏi liên lụy
Sở Lệ bước vào, liền nhìn thấy Tần Tinh Vãn ngồi đó rơi nước mắt
Kết hôn ba năm, Tần Tinh Vãn rất ít khóc, nhưng trong mấy tháng ngắn ngủi này, nước mắt nàng chưa từng ngớt
Hắn không nhịn được tiến lại gần, hai bàn tay đỡ lấy vai nàng từ phía sau ôm nàng vào lòng, ôn nhu an ủi
“Bác sĩ nói nãi nãi nghỉ ngơi nhiều sẽ tốt, ngươi đừng lo lắng.” Tần Tinh Vãn nhẹ nhàng gật đầu, nàng không tránh thoát cái ôm chặt của Sở Lệ
Nàng có một tia cảm kích đối với hắn
“Đi ăn gì không?” Sở Lệ cất tiếng dỗ dành
Tần Tinh Vãn lắc đầu, nàng lúc này chỉ muốn ở bên cạnh nãi nãi
“Có hộ công ở đây.” Sở Lệ cường thế kéo Tần Tinh Vãn đi, “Ta đã cho người mang đồ ăn đến rồi, đi ăn một chút.”
Hộ công đứng một bên, cung kính nói: “Phu nhân yên tâm, ta sẽ chăm sóc tốt lão phu nhân.”
Tần Tinh Vãn đồng ý, “Được.” Nàng cảm tạ hộ công đã kịp thời gọi điện cho nàng, liền mở di động chuyển cho hộ công một khoản phí cảm tạ
Hộ công vội vàng nói “Sở tổng đã cho rồi, ta không thể nhận.”
Tần Tinh Vãn kiên trì, “Đây là tâm ý của ta.”
Hộ công nhìn về phía Sở Lệ, thấy Sở Lệ gật đầu, liền nhận lấy
Tần Tinh Vãn đi theo Sở Lệ ra ngoài phòng ăn
Nàng có chuyện trong lòng, không có khẩu vị
Sở Lệ gắp cho nàng chút đồ ăn, nàng đều không động đũa
“Ngươi gầy đi rồi.” Giọng Sở Lệ trầm thấp
Má Tần Tinh Vãn không có chút huyết sắc nào
Sở Lệ hối hận chính mình đã làm tổn thương lòng nàng, mắt đầy đau lòng
Nếu như hắn sớm nhìn rõ nội tâm của mình, rất nhiều chuyện về sau đều sẽ không xảy ra
Bây giờ muốn bù đắp, đều tìm không ra phương cách
Tần Tinh Vãn trầm mặc ăn cơm
Nàng cảm kích Sở Lệ, nhưng không có nghĩa là nàng sẽ tha thứ những tổn thương đó
Cơm ăn được một nửa
Hộ công hết sức hưng phấn chạy lại: “Lão phu nhân tỉnh rồi, tìm phu nhân đó.”
Tần Tinh Vãn lập tức buông bát đũa, đi đến phòng bệnh
Tần nãi nãi tiều tụy đi nhiều lắm
Bà ấy rốt cuộc là đã bị những lời nói của Tần Kiến Quốc làm đau lòng
Khóe mắt Tần Tinh Vãn ướt lệ, nắm lấy tay Tần nãi nãi, nghẹn ngào nói: “Nãi nãi, người cuối cùng cũng tỉnh rồi.”
“Xin thứ lỗi, là ta đã liên lụy người.” Bởi vì chuyện của nàng với Tần gia, nãi nãi không thể không chạy vạy chịu uất ức
Tần nãi nãi gắng gượng sờ sờ búi tóc cháu gái, lòng bà đau xót vì cháu
Giọng nói già yếu tràn đầy sự ủng hộ của bà, “Ngươi yên tâm, lần này nãi nãi đứng về phía ngươi, ngươi muốn làm thế nào thì cứ làm thế đó, không cần ngại ta.”
Tần Tinh Vãn cắn môi, kiềm chế những ấm ức đang dâng trào, vùi mình vào lòng nãi nãi khóc lớn một trận
Ngoài cửa, Sở Lệ đau lòng khôn xiết
Nhưng hắn không tiến vào quấy rầy, mà là lặng lẽ rời đi
Vừa mở cửa bước ra hành lang bên ngoài, Tần Vân Thư liền đón đến
“A Lệ.” Nàng nhẹ nhàng cắn môi
Sở Lệ nhàn nhạt “Ừm” một tiếng, “Có chuyện?”
Tần Vân Thư liếc mắt nhìn cánh cửa kia, hỏi tình huống của Tần nãi nãi
Nàng nói mình muốn đi thăm nãi nãi, nhưng không vào được
Trong lời nói ngoài lời, có vài phần ủy khuất
Cửa Tần Tinh Vãn có, nàng lại không có, nàng cảm thấy không công bằng
Nhưng Sở Lệ không có ý định cho nàng vào
Tần Vân Thư không tiện tiếp tục hỏi, liền nhắc đến chuyện của Tần Thâm, “A Lệ, ngươi trước kia bảo chúng ta đi đón nãi nãi, bây giờ nên làm sao đây?” Nàng tưởng Sở Lệ là có biện pháp
Cách đó không xa
Tần Tinh Vãn gắt gao bóp lấy lòng bàn tay, mới khắc chế được cảm xúc dâng trào của mình
Nàng định đi tìm bác sĩ, hỏi xem nãi nãi cần chú ý những gì về ăn uống, không ngờ lại nghe được đoạn đối thoại như vậy
Thì ra, việc đưa nãi nãi về Vân Thành, là ý của Sở Lệ
Trước đó nàng còn cảm kích hắn, cảm kích hắn giúp nãi nãi chuyển phòng bệnh
Tần Tinh Vãn lau nước mắt nơi khóe mi, xoay người trở lại phòng bệnh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng sẽ không còn bất kỳ rung động nào đối với người đàn ông này nữa
Ngoài cửa, Sở Lệ lạ lùng nhíu mày, “Ta khi nào thì bảo ngươi đi đón nãi nãi đến đây?”
Tần Vân Thư cắn môi: “Ngươi nói để chúng ta tìm người lợi hại…”
Sở Lệ nhớ ra, lông mày hắn nhíu chặt, đây hoàn toàn là hiểu lầm
“Ta đó là bảo các ngươi tìm luật sư giỏi cho Tần Thâm, không phải bảo các ngươi đi đón nãi nãi.”
Tần Vân Thư “À” một tiếng, đứng sững tại chỗ
Sở Lệ xoa xoa mi tâm, chỉ cảm thấy một mớ hỗn độn tê dại
Ngay lúc này, trên hành lang truyền tới không ít tiếng bước chân
Là Sở lão gia tử đến
Sở Lệ bận rộn sắp xếp cho lão gia tử, cũng không còn thời gian phản ứng Tần Vân Thư
Tần Vân Thư ý thức được mình đã quá sớm nổi lên
Sở Lệ không hề bảo Tần nãi nãi đến, bọn họ đã hiểu lầm ý của hắn
Vậy bây giờ phải làm sao
Sở Lệ dẫn Sở lão gia tử đến một gian phòng bệnh khác
Sở lão gia tử ngồi trên sofa, nhàn nhạt hỏi: “Nghe nói, ngươi đã cho Tần Tinh Vãn nãi nãi ở gian kia?”
Sở Lệ gật đầu, “Đúng vậy.”
Sắc mặt Sở lão gia tử khó chịu, nhắc nhở Sở Lệ, “Các ngươi đã ly hôn rồi.” Hắn hừ lạnh một tiếng, “Ngược lại là giỏi đánh trống lảng.” Hắn ví Tần nãi nãi như họ hàng đến bòn rút của cải
Rất là khinh thường
Hoặc là nói, hắn từ trước đến nay chưa từng xem trọng Tần gia
Sở Lệ không hoan hỉ giọng điệu của lão gia tử, thẳng thắn nói “Là ta chủ động cho.” Lại bổ sung một câu, “Ta không có ý định ly hôn.” Ngày đó sự việc đột ngột xảy ra, việc ly hôn cũng là do Sở lão gia tử sắp xếp, hắn không có cách nào
Sở lão gia tử cười lạnh, “Không phải do ngươi.” “Ta đã sắp xếp cho ngươi một đối tượng xem mắt, ngày mai ngươi đi gặp đi.” Sinh ra trong hào môn, sao có thể tùy tâm sở dục
“Ta không đi.” Sở Lệ nhíu mày, từ chối
Hắn không định ly hôn, đi xem mắt làm gì
Ánh mắt sắc bén của Sở lão gia tử nheo lại, “Nếu ngươi không muốn ta đuổi lão thái bà đối diện ra ngoài, tốt nhất là nghe lời.” Hắn biết cách nắm thóp người khác
Đặc biệt là những người có điểm yếu
Sắc mặt Sở Lệ khó coi, “Ngài đừng quá đáng.” Lão gia tử mà làm thật, vậy hắn và Tần Tinh Vãn liền triệt để xong xuôi
Nhưng lão gia tử tính cách cường thế, nói ra là làm được
“Được, ta đi.” Sở Lệ đồng ý
Hắn dự định sau khi gặp mặt sẽ trực tiếp từ chối đối phương.
