Thế là nàng vừa nói, một bên đem quần áo tất cả đều ôm lấy, tăng tốc bước chân chạy về gian phòng, đóng cửa lại rồi mới thở dài một hơi
“Tốt rồi, tốt rồi, đều cầm về rồi.” Tô Linh Lang vội vàng nói, “Những y phục này thế nào?” “Chúng ta gọi video đi, trên máy vi tính của ta có những y phục này còn chưa có hình ảnh người mẫu, ngươi chỉ cái nào ta cho ngươi xem.” Tiểu Khả thở dài, “May mà ngươi không có mở hết ra, nếu không ta cam đoan ngươi muốn đào một cái hố để chôn mình xuống đó.” “Thế nhưng là ngươi không phải hôm qua nói……” “Để ngươi mặc vào rồi cùng ông chủ của ngươi chọn, cùng hắn cùng nhau nghiên cứu cách mặc, là hai chuyện khác nhau
Ta là không hiểu nổi tình cảm của người lớn tuổi, tình cảm tiến triển đều là nhảy vọt.” Tiểu Khả im lặng
“” Tô Linh Lang mím môi không phục, “Ta mới lớn hơn ngươi hai tuổi!” Tiểu Khả lười biếng nói nhảm, trực tiếp cúp điện thoại rồi gọi video điện thoại đến, “Các ngươi nhìn cái áo đầu tiên là cái nào?” Thay đổi camera, Tô Linh Lang chỉ vào cái áo màu xanh lá đó, ở giữa có thêm hai mảnh vải
“Chờ chút.” Tiểu Khả cũng đổi màn hình, cho nàng xem những hình ảnh người mẫu chưa được công bố trên máy vi tính
“” Tô Linh Lang chỉ vừa nhìn thoáng qua, trong lòng đã cảm thấy chấn động cực lớn, “Khe, khe háng ư?” “Nói ngươi là người già mà còn không tin
Cái kiểu này đã thịnh hành rất nhiều năm rồi.” Tiểu Khả bề ngoài có vẻ nhút nhát, nhưng dù sao cũng làm ăn lâu năm, nghe không lọt lời này, “Nhìn hai bên này, hở eo
Rất đẹp!” “Đi nhà xí có tiện không?” Tô Linh Lang trừng mắt nhìn hình ảnh hỏi
“Sao mà không tiện
Ngươi thử một chút thì biết.” Tiểu Khả hừ một tiếng
“Thôi, được rồi.” Tô Linh Lang rốt cuộc hiểu vì sao Tiểu Khả vừa rồi vội vã như vậy, ngay cái áo đầu tiên này, nàng đã không chịu nổi rồi, “Cái này thì sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hở lưng.” “Hở lưng ư
Ta xem thử.” Tiểu Khả đụng sát vào nhìn rất lâu, rồi liếc mắt, “Hở lưng gì chứ, là mặc ở phía trước đấy.” “Phía trước?!” Tô Linh Lang nhìn thoáng qua hình ảnh người mẫu, trợn mắt há mốc, sau đó cúi đầu nhìn mình, “Ngài cảm thấy những y phục này ta có thể mặc đến trước mặt ông chủ mà cùng nhau lựa chọn sao?” “Hiện tại không thể, không có nghĩa là về sau không thể.” Tiểu Khả chắc chắn, “Cho nên hôm qua ta mới không để ngươi mặc xong rồi cùng ông chủ của ngươi chọn đó thôi
Giờ thì ngươi vẫn còn phải tự mình soi mói một lần, ai mà biết ngươi lại gan hơn, trực tiếp cầm quần áo ra hai người cùng nhau chọn.” “Ta sai rồi.” Tô Linh Lang khóc không ra nước mắt, sau khi loại bỏ vài cái áo nữa bằng cách xem hình mẫu, nàng thở dài, “Có cái nào mặc được không?” “Mấy cái mà ngươi vừa gỡ ra đều có thể mặc được hết.” Tiểu Khả đang cắn hạt dưa, “Hai cái cuối cùng ở dưới đáy, ta tặng ngươi
Hai cái đó không mặc được đâu.” Đưa tay run rẩy, mở hai cái cuối cùng ở dưới đáy ra, Tô Linh Lang lập tức biến sắc, cám ơn trời đất, may mà nàng vừa rồi không có tháo hết quần áo ra một lượt, nếu không căn nhà này nàng không có cách nào ở lại nữa rồi
“Có, có quần áo nào có thể mặc được không?” Tô Linh Lang khẽ hỏi
“Có, trong những cái túi hàng ở giữa đó, có dây đeo, kết hợp với cái áo khoác mà ngươi mặc hôm qua sẽ rất phong cách
Còn có một cái váy liền thân khá bó sát nữa, ngươi tìm thử xem.” Tiểu Khả đang nói đến đó, bên kia truyền đến giọng của mẹ nàng
“Còn đang chơi game sao
Không đến giúp làm cơm?
Mỗi ngày, anh của con ở nhà đều không có người nấu cơm
Con bây giờ sống thoải mái, như hoàng hậu vậy.” Bầu không khí vốn đang vui vẻ trong nháy mắt bị phá vỡ, Tô Linh Lang nhìn về phía màn hình, rõ ràng cảm nhận được tay đối phương đang run rẩy
Cứ như vậy, mẹ nàng vẫn còn hô: “Nước khoáng con đặt mua đâu
Vẫn chưa giao tới sao
Mẹ không muốn uống nước đun sôi có mùi nữa đâu.” “Con đã đăng ký làm tình nguyện viên cho nhóm mua chung đó rồi, nhất định sẽ không thiếu của mẹ đâu!” Tiểu Khả lớn tiếng nói, nhưng giọng nói run rẩy vẫn để lộ tâm trạng của nàng
“Buổi chiều ta sẽ đem quần áo ta không mặc được đưa cho ngươi, sau đó cùng đi làm tình nguyện viên với ngươi.” Tô Linh Lang nói, “Nếu ngươi thực sự không muốn ở nhà, ngươi tìm đến ta, gần đây thời tiết tốt, ta cùng ngươi phơi nắng trò chuyện trong khu dân cư.” Video vẫn hướng về máy vi tính, nhưng tay đã không còn run rẩy như trước nữa, qua rất lâu, Tiểu Khả cười khẽ, “Cảm ơn, mau thử quần áo đi, ta không yếu ớt như ngươi nghĩ đâu.” Cúp điện thoại xong, Tô Linh Lang bình ổn một chút tâm trạng, cũng không còn hứng thú thử y phục, đẩy cửa đi ra ngoài
Mạnh Thường Phong vẫn còn ở phòng khách, cúi đầu nhìn điện thoại, ngước mắt nhìn thoáng qua quần áo trên người nàng, phát hiện không có gì thay đổi, có chút nhíu mày, “Biết những quần áo đó mặc như thế nào rồi sao?” Chỉ một câu nói, đã kéo Tô Linh Lang từ cảm xúc buồn bã ra ngoài, ngược lại lâm vào trong sự xấu hổ
Nàng gãi gãi sau gáy, “Ách..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
sẽ, chỉ là không hợp với ta lắm.” “Cho nên chúng ta nhìn cái áo đầu tiên, nói cái băng đó là cột ở phía bên phải sao?” Mạnh Thường Phong để điện thoại xuống hỏi
Hít vào một hơi, Tô Linh Lang sờ lên mũi, “Ân, đúng vậy, không thì còn có thể cột vào đâu nữa.” “Màu của cái áo đó vẫn rất hợp với ngươi.” Mạnh Thường Phong giọng thành khẩn
Nghe ngữ khí của hắn, Tô Linh Lang trong thoáng chốc cảm thấy, lúc này Mạnh Thường Phong dường như đang cùng bạn gái dạo phố, đồng thời chăm chú giúp nàng lựa chọn cái nào đẹp mắt, đồng thời có thể nói ra cái nào hợp với nàng, chỗ nào hợp với nàng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng cái áo đó, muốn khoe háng
“Là, thật sao.” Nàng cười khan một tiếng, “Ta cảm thấy kiểu dáng cái áo đó không hợp với ta lắm.” “Kiểu dáng?” Ánh mắt Mạnh Thường Phong nghi hoặc
Tô Linh Lang mím môi không nói lời nào
Hắn nhìn chằm chằm ánh mắt của nàng một lúc, có chút nhíu mày, ngữ khí chắc chắn, “Ngươi không vui sao?” “A?” Tô Linh Lang ngước mắt nhìn về phía hắn
“Chuyện bên nàng ấy xảy ra, khiến ngươi không vui rồi sao?” Mạnh Thường Phong nhìn chằm chằm nàng, trực tiếp mở miệng hỏi, mặc dù là câu hỏi, nhưng giọng điệu hắn lại là lời trần thuật
“Không có chuyện gì……”