Cuối cùng Thủy Miểu Miểu gần như là bị Hoa Dật Tiên cùng Lam Quý Hiên hai người kéo tới đỉnh núi
Thủy Miểu Miểu và Hoa Dật Tiên không để ý hình tượng nằm bệt ra đất, còn Lam Quý Hiên thì ngồi ở một bên trên mặt đất
Nhìn những người phía trước đến đón, Lam Quý Hiên cố ép bản thân đứng lên, chắp tay nói: "Đa tạ sự giúp đỡ, suốt đời khó quên, ơn nghĩa hôm nay..
"Ha ha
Dù không còn chút sức lực, Hoa Dật Tiên vẫn muốn tìm chuyện khó chịu với Lam Quý Hiên, xua tay cắt ngang lời Lam Quý Hiên: "Ngươi mau cút khỏi mắt ta coi như báo ơn
Nếu không có tu dưỡng tốt, Lam Quý Hiên đã muốn cho Hoa Dật Tiên một cước vào mặt rồi, giả bộ như không nghe thấy lời Hoa Dật Tiên, Lam Quý Hiên mỉm cười gật đầu với Hoa Dật Tiên, rồi nhìn về Thủy Miểu Miểu
Thủy Miểu Miểu miễn cưỡng mở mắt, nở nụ cười yếu ớt với Lam Quý Hiên, thốt ra hai chữ: "Cưới ta
Lam Quý Hiên hất tay, không quay đầu lại theo người dẫn đường đi
Hỏng rồi, xem ra không có hy vọng
Thủy Miểu Miểu nhắm mắt lại lần nữa, chỉ đến khi cảm thấy có người đang lôi kéo mình mới miễn cưỡng mở mắt ra
"Ta tên là Cung Cách, phụ trách chuyện ăn ở của tiểu thư Thủy Miểu Miểu tại Tiên minh
"À
Thủy Miểu Miểu gật đầu, kỳ thực nàng không nghe lọt tai gì cả, nàng đã mệt đến không biết mình họ gì
Cung Cách dường như cũng nhận ra điều này, bỏ việc kéo Thủy Miểu Miểu dưới đất, mà cúi người ôm Thủy Miểu Miểu lên
"Này này từ từ
Hoa Dật Tiên được người của mình dìu dậy
"Miểu Miểu, sao ngươi cứ muốn gả cho cái tên họ Lam đó vậy
"Hả
Đầu Thủy Miểu Miểu như bị nghiền thành bột nhão, được Cung Cách ôm trong ngực, ngẩng cổ ngây ngô cười với Hoa Dật Tiên: "Không vì gì, chỉ muốn tìm người cưới thôi, ai cũng được
"Vậy ta cưới ngươi nhé
Chớp mắt, Thủy Miểu Miểu thu hồi ánh mắt, tựa đầu lên vai Cung Cách, nhắm mắt dưỡng thần nói: "Thân, con trai cưới vợ, con gái gả chồng, ngươi không thể nha
Cung Cách cúi đầu nhìn Thủy Miểu Miểu như đã ngủ thiếp đi, quay đầu liếc nhìn Hoa Dật Tiên đang không nói gì
Thấy tiểu thư Thủy Miểu Miểu đã mệt mỏi đến mất cả trí nhớ, đến nỗi không phân biệt được nam nữ, mình nên chuẩn bị ít thuốc thang mới được
Cung Cách ôm Thủy Miểu Miểu rời đi
Hoa Dật Tiên đứng tại chỗ, mặt đầy vẻ phức tạp
Cũng không biết khi Thủy Miểu Miểu tỉnh dậy, biết mình vừa tự miệng từ chối cơ hội gả đi, sẽ có cảm tưởng gì
Trên giường, sau gần một ngày ngủ, Thủy Miểu Miểu mới tỉnh táo lại, trong lúc đó Thủy Miểu Miểu còn cảm giác có người cậy miệng mình ra, đút một chút đồ vật đắng nghét, không kéo mấy thứ
Ngồi bên cửa sổ đón gió, Thủy Miểu Miểu lần đầu thấy vô cùng may mắn vì mình có tiên duyên, cũng vì tiên duyên này mà mình có thể ở phòng một mình, lại có cả Cung Cách chăm sóc
Người khác thì mười mấy người một gian, đồ ăn quần áo gì đều phải tự đi lĩnh
Nghĩ vậy thì tiên duyên của Hoa Dật Tiên và Lam Quý Hiên hẳn là cũng không tệ, bọn họ rất giống đều được một người dẫn đi
Nhưng từ khi tỉnh lại, Thủy Miểu Miểu chưa thấy Hoa Dật Tiên và Lam Quý Hiên lần nào, hẳn là không được phân đến một viện
Thủy Miểu Miểu đang nghĩ xem mấy chuyện này có hay không, bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa
"Mời vào
Thủy Miểu Miểu xoay người nhìn Cung Cách đang đẩy cửa bước vào, cười nói: "Đã bảo là không cần khách khí vậy mà
Cung Cách làm lơ, đặt khay trong tay lên bàn: "Thưa tiểu thư Thủy Miểu Miểu
"Gọi ta là Miểu Miểu đi, ta đã nhắc ngươi rất nhiều lần rồi
Cung Cách trầm mặc một lúc, tiếp tục nói: "Thưa tiểu thư Thủy Miểu Miểu, đây là quần áo ngài sẽ mặc vào ngày mai
Lại như vậy nữa rồi, Thủy Miểu Miểu chống cằm nhìn chằm chằm Cung Cách, người này giống như một khúc gỗ vậy, mỗi người đối với những lời thổ lộ của mình ít nhiều gì cũng phải có phản ứng, xấu hổ, buồn cười, coi thường, chán ghét..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Còn Cung Cách thì y như không nghe thấy, mắt cũng không hề chớp lấy một cái, nếu không vì hắn vẫn trả lời được câu hỏi của mình, Thủy Miểu Miểu đã muốn nghĩ rằng Cung Cách là người điếc
"Mời ngài ngày mai giờ mão rời giường, đến lúc đó sẽ có người đến đón ngài đi huấn luyện ở tiên điện
Gật đầu đáp lời, Thủy Miểu Miểu còn muốn nói gì đó thì Cung Cách đã quay người đi rồi
Nhìn cánh cửa đã đóng, một hồi sau Thủy Miểu Miểu xấu hổ thốt ra hai chữ: "Nhạt nhẽo
Ngày thứ hai, Thủy Miểu Miểu mặc trang phục thống nhất, bên hông đeo tấm thẻ gỗ khắc tên mình, đi theo dòng người vào tiên điện
Trộn lẫn vào trong đám người, Thủy Miểu Miểu học theo người khác, từng người bái kiến những người của Tiên minh, sau đó ngồi trên bồ đoàn để lót bụng
Rốt cuộc lại là một hồi lịch sử dài dằng dặc, dù lần này có thứ gì đó kiểu như phim 3D, Thủy Miểu Miểu vẫn chỉ muốn gật gà gật gù
Nói xong lịch sử, tiếp đó là những thứ kiểu như được cái gì, không được cái gì
Trong cơn mơ màng buồn ngủ, Thủy Miểu Miểu chợt nghe thấy một quy định kỳ lạ, cấm sinh con ở Thần Ma giới, quy định gì đây
Thủy Miểu Miểu giật mình, nghe kỹ mới vỡ lẽ
Đứa trẻ mới sinh không thể hiển lộ tiên duyên, Thần Ma giới vô cùng bài xích điều này, nếu không muốn đứa trẻ vừa sinh ra trong nháy mắt hóa thành bọt máu thì xin đưa chúng đến phàm giới
Đáng sợ vậy sao
Thủy Miểu Miểu nhìn bọt máu nổ tung, tỉnh cả ngủ, ngoan ngoãn nghe nốt nửa phần còn lại, tránh sau này phạm cấm
Hết nửa ngày như vậy trôi qua, lúc tan họp, chân Thủy Miểu Miểu đã tê, chen lẫn vào dòng người đi ra, chân Thủy Miểu Miểu mất thăng bằng, mắt thấy sắp ngã sấp mặt, dẫn đến giẫm đạp sự cố
"Cẩn thận
Một giọng nói quen thuộc vang lên, Thủy Miểu Miểu được một bàn tay to đón được
"Chúc sư huynh
Thủy Miểu Miểu được Chúc Dực bảo hộ trong lòng, an toàn ra khỏi tiên điện
Gặp được người quen cảm giác thật tốt, hai ngày nay nghẹn chết rồi, Cung Cách không dễ trêu, những người cùng viện lại thấy mình ở phòng đơn nên đều nói năng kỳ quái
Chúc Dực đưa Thủy Miểu Miểu đến sau một cái cột, Thủy Miểu Miểu cọ cọ trong ngực Chúc Dực hai lần rồi hỏi: "Sao Chúc sư huynh lại ở đây
"Công tác bảo vệ
Ra khỏi ngực Chúc Dực, Thủy Miểu Miểu đánh giá từ trên xuống dưới, ánh mắt lơ đãng liếc nhìn cánh tay trái Chúc Dực: "Tiên minh thiếu người lắm sao
Sao không nghỉ ngơi nhiều một chút
Cười một tiếng, Chúc Dực giơ tay trái lên sờ đầu Thủy Miểu Miểu: "Sớm hồi phục rồi, không cần lo lắng
Nắm lấy tay trái của Chúc Dực từ trên đầu, Thủy Miểu Miểu gật đầu
"Miểu Miểu
Một tiếng thì thầm nhỏ nhẹ từ phía sau cây cột vọng đến
Thủy Miểu Miểu đang liếc nhìn tay Chúc Dực nên không nghe thấy, còn Chúc Dực thì phát hiện ra
Quay đầu nhìn người đang chạy về phía này, Chúc Dực lập tức rụt tay về, đứng thẳng ôm quyền nói: "Hoa công tử
"Ừm
Hoa Dật Tiên nói qua loa, lao đến ôm chặt lấy Thủy Miểu Miểu
"Chờ đã
Thủy Miểu Miểu chống cánh tay, tách mình và Hoa Dật Tiên ra, "Chúc sư huynh, vừa rồi anh gọi cậu ta là gì
"Hoa công tử, có gì không đúng sao
Không đúng, Thủy Miểu Miểu nhìn chằm chằm khuôn mặt tươi như hoa của Hoa Dật Tiên, "Ngươi làm sao vậy~" là con trai
Hoa Dật Tiên vậy mà là con trai
Mình vừa rồi ôm vào đi còn kịp không, lời cậu ta nói vừa nãy còn tính không, coi như mình đã làm cái gì vậy
Thủy Miểu Miểu không biết mình đã đưa tiễn Hoa Dật Tiên bằng cách nào
Chúc Dực một bên thì hết hồn về chuyện hai người quen biết nhau, cũng khó hiểu khi thấy Thủy Miểu Miểu nhìn theo bóng lưng Hoa Dật Tiên, sao lại trông muốn khóc thế kia
Lay Thủy Miểu Miểu mấy lần, cuối cùng cũng làm Thủy Miểu Miểu hết hồn hoàn hồn
Nhìn hai lọ nước hoa trong tay, Thủy Miểu Miểu quyết định vẫn không nên xông lên hỏi Hoa Dật Tiên câu kia, "Ta cưới ngươi nhé
có tính hay không
Hắn nhất định là nói đùa hoặc có lẽ chỉ là mình mệt quá sinh ảo giác, cuối cùng ba ngày leo núi kia, mình đã không còn một chút hình tượng gì rồi, nghĩ đến mình từng bàn luận về mùi thơm của nữ giới với Hoa Dật Tiên, Thủy Miểu Miểu liền run rẩy
Tạm thời gác Hoa Dật Tiên qua một bên, không ngờ Thủy Miểu Miểu lại trả lời câu hỏi của Chúc Dực: "Làm sao quen được Hoa công tử
"Chỉ là quen nhau khi leo núi thôi, không tính là quen thân
Thủy Miểu Miểu khoát tay
"Không tính quen thân
Chúc Dực nhớ lại cái động tác tập ngực của Thủy Miểu Miểu lúc nãy, khóe mắt giật giật
"Chúc sư huynh, nhìn anh có vẻ cũng biết Hoa Dật Tiên
"Muốn nói thì phải thế nào nhỉ
Chúc Dực lựa lời nói: "Chưa từng gặp người thật, chỉ thấy qua bức họa, cuối cùng thì họ trước đây đều sinh sống ở phàm giới
Thủy Miểu Miểu gật đầu, chuyện này mình vừa biết nhưng vì sao chứ
Sao lại phải xem bức họa của cậu ta chứ
Không đợi Thủy Miểu Miểu hỏi ra, Chúc Dực đã nói: "Sợ đắc tội người khác, trong tiên môn bách gia thì Hoa gia tính là một gia tộc, Hoa gia nhiều năm âm thịnh dương suy, Hoa Dật Tiên công tử là người nam duy nhất của đời này của Hoa gia, nếu Hoa công tử không được trắc tiên duyên thì Hoa gia cũng sẽ dùng kỳ trân dị bảo ném cho hắn một tia tiên duyên
"Tu tiên còn có cả thế lực gia tộc nữa à
"Đương nhiên, ngươi không nghe giảng bài sao
Xoa xoa đầu bị đánh một cái, Thủy Miểu Miểu tủi thân, mình chẳng qua chỉ là cảm khái một chút, đâu phải thật sự ngốc đâu, nơi nào mà chẳng có những thế lực lớn
"Trong tiên môn bách gia ngược lại không có ai họ Thủy, ngươi nên kiềm chế một chút
Chúc Dực hảo ý khuyên: "Giao hảo thì giao hảo, chuyện tập ngực kiểu này vẫn là đừng làm thì hơn
Mặt Thủy Miểu Miểu đỏ bừng: "Vừa rồi, vừa nãy chỉ là một tai nạn
"Thủy tiểu thư
Nghe được cách xưng hô này, Thủy Miểu Miểu biết ngay người đến là ai, chưa đợi Thủy Miểu Miểu lên tiếng, Chúc Dực lại là bộ dáng như vừa nãy: "Lam tứ công tử
Lam Quý Hiên cũng là một tiếng "Ừ" nhưng so với Hoa Dật Tiên thì nghe tốt hơn nhiều, tối thiểu Lam Quý Hiên vẫn đưa tay nâng đỡ Chúc Dực một chút
"Thấy Thủy tiểu thư sắc mặt đã tốt hơn nhiều
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Vẫn là nhờ Lam công tử cả
Thủy Miểu Miểu một bên đáp lời một bên thầm đánh giá Lam Quý Hiên, ngoại trừ lúc leo núi chật vật thì Lam Quý Hiên quả là một vị công tử khiêm tốn, tươi mát tuấn dật
Hàn huyên vài câu, Lam Quý Hiên không biết từ đâu lấy ra một quyển sách: "Lần trước ta thấy Thủy tiểu thư biết rất ít về Thần Ma giới, lúc nghe giảng ở kia, có lẽ vì thân thể chưa hồi phục, lại còn ngủ gà ngủ gật nên sợ đã bỏ qua nhiều, ta vừa hay có một quyển «Thần Ma giới lộng lẫy», xin tặng cho tiểu thư
"Cám ơn nha
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thủy Miểu Miểu miễn cưỡng cười nhận sách, cậu ta đã thấy mình trong tiên điện kiểu gì vậy, người đông như thế kia
Đưa tiễn Lam Quý Hiên, Thủy Miểu Miểu nhìn Chúc Dực đang dựa vào cột, giơ tay: "Anh đừng có nói tôi, cái cậu họ Lam này cũng là người của tiên môn bách gia đấy
Chúc Dực gật đầu đồng ý, trẻ nhỏ dễ dạy: "Lam gia là nổi tiếng lễ nghĩa, lại có lịch sử lâu đời hơn Hoa gia rất nhiều, vậy mà sao ngươi lại quen được
"Đã bảo là khi leo núi rồi
"Ta cũng không biết nên hình dung vận khí của ngươi như thế nào nữa
Chúc Dực đi tới, cầm lấy quyển «Thần Ma giới lộng lẫy» trong tay Thủy Miểu Miểu: "Dù lực chiến của Lam gia không trâu bò bằng Hoa gia, nhưng nội tình nhà người ta lại lớn, mấy thứ trong quyển sách này, ta cũng chỉ nghe kể qua, Lam gia bình thường không tùy tiện cho người khác đâu
"Thật sao
Trông mỏng dính
"Mỏng à
Chúc Dực lộ ra nụ cười khó tả: "Đi thôi, ta đưa ngươi về, hôm nay không cần phải đọc sách này đâu, cứ nghỉ ngơi cho khỏe, ngày mai là phải bắt đầu mấy bài kiểm tra rồi đấy
Buổi tối, Thủy Miểu Miểu ngồi xếp bằng trên giường, nhìn chằm chằm cuốn sách trên bàn, vốn không hứng thú lắm nhưng nghe Chúc sư huynh nói vậy, lại thấy muốn xem thử, mà thôi cứ lật vài trang sẽ không sao đâu mà~ Thủy Miểu Miểu chỉ lật mà không đọc, nhưng nửa canh giờ sau, Thủy Miểu Miểu vẫn chưa lật đến cuối
"Quyển sách này rốt cuộc được yểm bùa gì thế này
Thủy Miểu Miểu mắng một câu tục
Lòng hiếu kỳ thúc đẩy cô lật cuốn sách chỉ vài trang mỏng này, sự tò mò không cho phép mình dừng lại khi chưa biết rõ rốt cuộc cuốn sách này có bao nhiêu trang.